Christine xấu hổ cúi đầu không nói.
Nhìn nàng bộ dáng động lòng người càng làm cho Long Vũ động tâm, khiêu kích nói:
- Điện hạ, có phải tối hôm qua một mực chờ anh. Thật ra hôm qua anh qua phòng kưng, nghe được trong phòng có động tĩnh, nghĩ đến kưng đang làm gì đó nên anh không dám quấy rầy.
Lời vừa nói ra, Christine liền nhớ tới chuyện tối hôm qua, khuôn mặt trắng ngọc của nàng lại đỏ ửng lên, ngẩng đầu nhìn Long Vũ liếc mắt một cái. oán trách nói:
- Đáng ghét!
Lời nói vừa ra khỏi miệng nhất thời nàng càng ngượng ngùng, nàng cũng không hiểu tại sao lại dùng ngữ khí như thế nói chuyện với Long Vũ. Đây chính là ngữ khí liếc mắt đưa tình đấy.
Long Vũ ngẩn ra, nhưng ngay lập tức mừng như điên. Thấy ánh mắt Christine tràn ngập tình ý, nhìn cực kỳ dễ thương. Theo kinh nghiệm tán gái của hắn, hắn liền nhận ra đây là biểu hiện trai gái yêu nhau. Chẳng nhẽ, Christine bị mình kɧıêυ ҡɧí©ɧ nên mới xuân tình nhộn nhạo?
Long Vũ đang tính khiêu kích xếp hình với Christine thì chợt nghe tiếng nàng thấp giọng bên tai:
- Đêm nay hãy tới phòng của em.
- Thật sao?
Long Vũ thốt lên. Khuôn mặt của Long Vũ đỏ bừng, ngựng ngùng làm nàng càng trở nên hấp dẫn, liếc nhìn long Vũ một cái, làm trái tim của Long Vũ có chút run lên.
- Vâng!
Christine thẹn thùng gật đầu.
Ban đêm, Christine nằm trên gường nhớ lại những lời mình hứa hẹn với Long Vũ, trong lòng lại càng ngượng ngùng, bối rối xuân tình nhộn nhạo. Tâm tình bất ổn. Tới đêm khuya, quả nhiên Long Vũ đi tới cửa phòng Christine nhẹ nhàng gõ cửa.
Trong lòng Christine run lên, tâm tình cũng cực kỳ bối rối. Trong lòng nàng đấu tranh đấu một hồi rồi cũng quyết định ra mở cửa. Long Vũ thấy cửa được mở ra nhất thời mừng như điên, vội vàng đi vào.
Ánh sáng trong phòng ngủ của Christine màu hồng khá mờ nhạt, trên người Christine mặc một bộ váy ngủ ngắn, dưới tác dụng của ánh đèn mở ảo, càng làm dáng vẻ của nàng trở nên mê người.
Khuôn mặt nàng có chút nóng bỏng, đỏ ứng không dám nhìn Long Vũ.
Có lẽ bởi vì xấu hổ, Christine vẫn mặc áo nằm trên giường quay lưng về phía Long Vũ, thân thể run nhè nhẹ.
Long Vũ cực kỳ hưng phấn, xoay người khóa kỹ cửa rồi đi đến đặt mông lên giường đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của Christine, cùng bả vai của nàng, mặc dù cách một lớp áo, nhưng cảm giác truyền tới tay vẫn vô cùng thoải mái. Hơi thở của Long Vũ cũng trở nên dồn đập, chỉ quay người vào phía trong không dám cử động.
Long Vũ liền đứng dậy cởϊ qυầи áo, lộ ra cơ thể cường tráng. Christine cũng nghe được âm thanh Long Vũ cởϊ qυầи áo, lại càng làm thân thể nàng run lên, hơi thở cũng càng ngày càng dồn dập.
Long Vũ bò đến bên cạnh Christine, hương thơm trên người Christine lập tức xông vào mũi hắn, hắn vuốt ve Christine vài lần rồi đem nàng xoay ngược lại.
Lúc này Christine mặt đỏ bừng, nhắm chặt mắt lại, hơi thở dồn dập. Căn bản không dám nhìn Long Vũ. Do kích động, nên ngực nàng không ngừng phập phồng.
Nhìn những đường cong mê người của Christine, Long Vũ lại càng hưng phấn. Hắn trực tiếp đè lên người Christine, làm cho Christine không ngừng thở dốc. Chuyện mà nàng vừa lo lắng, vừa mong đợi cuối cùng đã đến.
Long Vũ nhìn khuôn mặt trắng nõn của Christine, nhẹ nhàng hôn nhẹ lên vành tai rồi trượt xuống cổ nàng của nàng, sau đó mới hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng. Christine cũng không có né tránh, mặc kệ hắn khinh bạc, Không những không hề trốn tránh mà còn chủ động phối hợp, nhắt chặt hai mắt, khuôn mặt ửng hồng.
Bàn tay của Long Vũ cũng dần dần mò đến bộ ngực sửa căng tròn kia bóp nhè nhẹ. Nhất thời làm cho Christine rêи ɾỉ vài tiếng, thân thể cũng có chút run rẩy.
- Nhẹ nhàng một chút!
Có thể đã rất lâu không quan hệ, không bị chạm qua. Christine cảm giác trên ngực truyền đến một cỗ nhiệt hỏa, trong lòng cũng xuất hiện cảm giác không nên lời.
Nghe tiếng Christine thở gấp, Long Vũ như được cỗ vũ, hắn liền cởi luôn chiếc áo ngủ trên người Christine. Lập tức thân thể mềm mại, với những đường cong quyến rũ hiện ra trước mắt Long Vũ. Bộ ngức cao vυ't, mịn màng trắng nõn, trên đỉnh có một nụ hoa đỏ thẫm giống như đã sưng lên.
Đẹp quá, Long Vũ than thở một tiếng, bàn tay liền chụp lên bộ ngực sữa cao ngất kia, mạnh mẽ nhào nắn. Khuôn mặt của Christine càng đỏ hơn, trong miệng cũng phát ra âm thanh rêи ɾỉ cực kỳ thoải mái, nhưng con mắt vẫn không chịu mở ra.
Long Vũ yêu thích không buông, hoặc không làm, đã làm phải làm đến cùng. Cúi xuống ngậm lấy nụ hoa đỏ thẫm kia vào trong miệng nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy.
- Lão sư...
Christine “Ưʍ...” một tiếng rốt cuộc cũng mở to mắt ra, thẹn thùng nhìn Long Vũ mở miệng thấp giọng nói:
- Ngừng...Ngừng lại...Ngứa...
Long Vũ không để ý tới nàng ra sức mυ'ŧ vào.
Christine cười đỏ ửng hàm răn cắn nhẹ, tựa đầu hưởng thụ không nhìn Long Vũ nữa.
Khi Long Vũ mυ'ŧ vào, rất nhanh hai nụ hoa đỏ thẫm khi cũng cứng lên. Từng đợt kɧoáı ©ảʍ làm cho Christine không ngừng run rẩy. Loại cảm giác này nàng chưa bao giờ được hưởng thụ qua. Nhìn thấy nàng ngượng ngùng, Long Vũ không kiềm chế được cảm giác hưng phấn xông vào tim.
Sau một lúc lâu, Long Vũ mới tách ra khỏi người Christine, nhìn nàng cười nói:
- Điện hạ, kưng cảm giác tốt chứ?
Christine xấu hổ nghiêm túc liếc nhìn Long Vũ một cái, không dám trả lời, vẻ mặt cực kỳ quyến rũ.
Lúc này Long Vũ cũng đã cực kỳ hưng phấn, dục hỏa tăng lên vùn vụt, ánh mắt quét qua khu vực cấm giữa hai chân Christine.
Khuôn mặt Christine cực kỳ nóng bỏng, vô cùng thẹn thùng nhìn Long Vũ, cũng không nói chuyện, hai chân kẹp chặt, hình như vẫn có chút chưa sẵn sàng.
Long Vũ không đợi được nữa, dứt khoát đẩy nàng, đem bờ mông đẫy đà của nàng quay về phía mình.
Mắt thấy Long Vũ làm thế đối với mình, Christine thèn thùng đỏ mặt. Đúng lúc này Long Vũ lấy tay tách đùi của nàng ra, lập tức khu vực cấm hiện rõ không sót chút nào.
Christine nghẹn ngào nói một tiếng:
- Không muốn!
Lúc này, nàng xấu hổ muốn chết, lấy tính cách của nàng có bao giờ làm chuyện như thế này.
Long Vũ hưng phấn vô cùng, cũng nhìn ra lúc này Christine cũng đã động tình.
Long Vũ thò tay vuốt ve đào nguyên của Christine thì thào nói:
- Thật là đẹp...
Nụ cười trên mặt Christine cũng đỏ bừng. Quay đầu đi không dám nhìn Long Vũ, nhưng động tác của Long Vũ không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm nàng nghẹn ngào.
Chỗ đấy của Christine bị Long Vũ không ngừng vân vê, làm cho thân thể của nàng không ngừng run rẩy.
Hạ thân cũng đã sớm ướt, quả nhiên là nữ nhân có mị cốt trời sinh. Long Vũ quyết định tiếp thêm chút hỏa, trực tiếp cúi đầu xuống vùng cấm giữa hai chân nàng dùng lưỡi quét tới quét lui.
Christine kêu lên một tiếng, thân thể mềm mại lần nữa cứng lại, dưới động tác của Long Vũ, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt rất nhanh làm cho thân thể Christine không ngừng run rẩy. Long Vũ cũng không ngừng lại. Hai má Christine đỏ bừng, tiếng kêu cũng thay đổi, hai tay nắm chặt cái chăn, hai mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà. Thân thể nàng theo sự liếʍ mυ'ŧ của Long Vũ mà không ngừng run rẩy, từng đợt kɧoáı ©ảʍ như thủy chiều không ngừng truyền khắp cơ thể của nàng, hồn cũng ở trên chín tâng mây rồi.
Christine vốn là một nữ nhân hiền thục, đoan trang. Nhưng dưới tay nghề của Long Vũ nàng đã sớm trở thành nữ nhân dâʍ đãиɠ rồi.
Thời cơ đã đến, Long Vũ từ giữa háng Christine ngẩn đầu lên, cũng nâng đôi chân ngọc của nàng để cho đúng tư thế rồi nhìn đôi mắt đẹp của nàng nhẹ nhàng nói:
- Kưng ơi, anh chuẩn bị tiến vào đây!
Nụ cười trên khuôn mặt đẹp của Christine đã sớm đỏ bừng, nhìn cực kỳ kiền diễm ướŧ áŧ. Chuyện đã tới nước này không thể vãn hồi, nên trên đôi mắt đẹp của nàng hiện ra có chút mong chờ nhìn Long Vũ run giọng nói:
- Lão sư...nhẹ một chút...
Long Vũ ôn nhu nhìn Christine nói:
- Yên tâm đi.
- Lão sư...
Âm thanh của Christine nhẹ nhàng vang lên, trong lòng cũng ngọt ngào không dứt. Có lẽ hôm nay mới là ngày hạnh phúc bắt đầu. Đôi mắt tràn ngập nước mắt, cũng không quay đầu lại nhẹ nhàng nhấc chân hưởng ứng.
Long Vũ chậm dãi cầm tiểu huynh đệ của mình tiến vào huyệt động ấm áp của Christine. Theo tiểu huynh đệ tiến vào, thân thể Christine nhẹ nhàng run rẩy, hai má ửng hồng. Đột nhiên Long Vũ ấn mạnh cho tiểu huynh đệ phọt vào nhanh chóng, một trận kɧoáı ©ảʍ như dòng điện nhanh chóng chạy khắp toàn thân Christine, kɧoáı ©ảʍ làm nàng không ngừng run rẩy, âm thanh nũng nịu vang lên. Nước mắt không tự chủ được mà tuôn ra, không biết là nước mắt bi thương hay nước mắt hạnh phúc.
Trong lòng Long Vũ cũng có cảm giác thỏa mãn không nên lời, rốt cuộc cũng hợp nhất với một vưu vật cao quý, thành thục như Christine. Christine cuối cùng cũng là người của riêng mình hắn.
Cảm giác tê dại ngấm vào tận xương cốt làm cho Christine thở gấp không ngừng, đầu óc trống rỗng. Bây giờ nàng cũng đã cảm nhận được Metz sung sướиɠ đên như thế nào.
Long Vũ thì cực kỳ hưng phấn, bắt đầu di chuyển, làm cho hồn phách Christine đều sắp lên mây rồi.
Cứ như như vậy, không biết bao lâu, một cảm giác khó nói lên lời hướng Long Vũ ập tới làm nàng hồn phi phách tán không ngừng run rẩy, không ngừng vặn vẹo. Nàng đã lêи đỉиɦ.
Long Vũ bị Christine làm như vậy, cũng cảm giác được cỗ kɧoáı ©ảʍ khó nói nên lời vọt khắp toàn thân, làm thân thể Long Vũ không ngừng co rút cũng đạt tới đỉnh.
Thỏa mãn, Long Vũ nằm trong lòng của Christine, ôm mặt vào hai vυ' lớn cao ngất thỏa mãn vô cùng. Nội tâm Christine cũng ngọt ngào vô cùng, bất kể hưởng thụ tinh thần hay thân thể xác đều cám giác khó có thể hình dung. Nàng nhẹ nhàng vuôt ve mái tóc của Long Vũ, nội tâm vô cùng ngượng ngùng, lại nghĩ đến hành vi phóng đãng lúc nãy làm nàng lên mây, nàng lại càng ngượng ngùng.
Long Vũ nhìn khuôn mặt thành thục, cao quý của Christine không nhịn được mà khen:
- Kưng, em thật xinh đẹp.
- Miệng lưỡi chu trơn…
Christine ngượng ngùng oán tránh nói, nhưng trong lòng lại ngọt ngào không thôi.
Đêm đó, Long Vũ cùng Christine cũng không biết lăn qua lăn lại bao nhiêu lần.
Christine vốn là phụ nữ có mị cốt trời sinh, lại dưới thân Long Vũ uyển chuyển hầu hạ thì tư thế mê hoặc đến như thế nào.
Sáng hôm sau, Long Vũ cùng Christine dính vào với cá với nước khó có thể tách rời. Tinh thần Long Vũ vô cùng tốt, thần thái của Christine lại lộ ra vẻ vui vẻ.
Bất quá quan hệ giữa Long Vũ và Christine chỉ có trời biết, đất biết.( Biên: Metz biết, Đường Hương Hương biết, Bích Ngọc Long biết, Cường Thuần Khiết biết, các bợn biết, riêng có thằng Xích Tuyết không biết)
Bởi vì thân phận của Christine quá mức mẫn cảm.
Buổi tối, Đường Hương Hương cùng Long Vũ gặp mặt.
Đường Hương Hương đến báo cáo một chút cho Long Vũ biết tình hình chi tiết vũ nội cao thủ chiếm cứ ghế nghị viên của vũ ngoại liên bang nghị viện. Thông qua Christine sắp đặt, trước có một vạn ghế, chỉ có một nghìn ghế bị vũ nội chiếm cứ. Mặc dù chỉ có một phần mười, bất quá là đó là ghế nghị viện kiêm chức vị quan trọng. Tại nghị viện, lời nói của bọn họ có mức ảnh hưởng lớn.
Tình huống rất phù hợp với kỳ vọng của Long Vũ.
Bước tiếp theo, Long Vũ muốn phái người đi thăm dò, khảo sát Vũ Ngoại tinh vực. Ý định mở mấy nơi cư chú cho sinh linh ở đó. Trên lý thuyết, Vũ Ngoại đã có một chút ý nghĩa giống như thuộc địa.
Đây cũng là chính sách phản xâm lược của Long Vũ.
Đồng thời từ Đường Hương Hương biết được một tin tức vô cùng tốt. Trong quá trình diệt trừ phiến loạn, chiến hạm của Phelps bị hố đen hút vào, tất cả người và tàu đều vỡ nát.
Chuyện này được Vũ Nội cao thủ tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không thể giả.
Đối với chuyện này, Long Vũ mừng như điên. Mọi chuyện cũng không vượt khỏi lòng bàn tay hắn. Mặc dù Phelps là tên hỗn đản. Bất quá, giá trị lợi dụng của hắn cũng bị ép khô, nên chết đi cũng rất hợp lý.
Long Vũ đen tin tức truyền lại cho Christine. Christine nhận được tin tức liền trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng:
- Em biết rồi, cám ơn anh đã thông tri.
Long Vũ muốn an ủi nàng, nhưng không biết mở miệng từ đâu.
Christine cũng không nói gì thêm nữa, cúp điện thoại. Phelps chết đối với nàng không thể nói là chuyện tốt hay chuyện xấu? Dù sao Phelps cũng là con trai nàng. Đáng tiếc tên hỗn đản kia không làm người cho tốt.
Christine suy nghĩ một chút, điều này cũng coi như là báo ứng.
Kết thúc cuộc gọi, tâm tình của Long Vũ có chút khó chịu. Christine phản ứng vượt qua dự liệu của hắn.
Trên thực tế, Long Vũ từ trong điện thoại phát hiện tâm tình của Christine có chút khó chịu.
- Anh Vũ…Đang ghen hay sao?
Đường Hương Hương cười nói:
- Người ta dù sao cũng là mẹ con? Anh cũng muốn Christine trở thành người lãnh huyết vô tình…
- Ha ha!
Long Vũ cười nhẹ một tiếng:
- Không sao…Đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Nhưng Hương Hương, em cẩn thận nghĩ tới chúng ta sớm hay muộn cũng đi du lịch ngoài hành tinh, việc ở Vũ Ngoại an bài như vậy có chút không ổn thỏa.
- Làm sao?
Đường Hương Hương hỏi:
- Anh lo lắng khi chúng ta rời đi, Christine sẽ sinh ra ý kiến trái ngược.
- Khó mà nói.
Long Vũ thở dài nói:
- Christine là nữ nhân có tham vọng quyền lực, du͙© vọиɠ rất mạnh. Hiện giờ Vũ Ngoại bị Vũ Nội kiềm chế, trong lòng nàng khẳng định không vui. Nhưng chúng ta hiện tại chưa đi, nàng cũng chỉ bất đắc dĩ mà không để ý, cũng vô lực đối kháng… Nhưng tương lại chúng ta rời đi, ai có thể kiềm chế dã tâm của nàng?
- Vậy ý của anh là?
Đường Hương Hương hỏi.
- Anh còn đang suy nghĩ!
Long Vũ nói:
- Có lẽ trong thời gian tới chúng ta vẫn không thể rời Vũ Ngoại, chờ khi nào làm xong tất cả mọi việc, đảm bảo không có lỗ hổng mới được.
- Để cho Hắc Thiên Ma Thần tới đây!
Đường Hương Hương đề nghị nói:
- Để họ tới đây cùng Christine quản lý thể cục ở Vũ Ngoại…Mặt khác, chúng ta đặt hạn chế ngăn cản nàng. Kể từ đó dù chúng ta rời đi, em nghĩ nàng cũng không muốn chủ động tìm phiền toái không cần thiết.
- Đây cũng là một biện pháp không tệ.
Long Vũ thấp giọng nói:
- Bây giờ, em thông tri Hắc Thiên Ma Thần lại đây, anh muốn cùng hắn nói chuyện.
- Vâng, chuyện này giao cho em làm.
Đường Hương Hương hưng phấn đáp ứng:
- Việc này không thể chậm trễ, em đi thông báo đây…
- Chờ đã!
Long Vũ gọi Đường Hương Hương lại cười nói:
- Hương Hương, không cần nóng vội, để anh dò hỏi Christine đã, xem thái độ của nàng như thế nào. Nếu nàng từ chối, chúng ta tiếp tục tính toán.
- Anh sẽ không gϊếŧ nàng chứ?
Đường Hương Hương cười hỏi:
- Em không tin anh không thương nàng.
- Hắc hắc!
Long Vũ khẽ cười nhìn Đường Hương Hương nói:
- Xem ra, người chân chính đang ghen là em. Anh muốn trừng phạt em, xem sau này còn dám ghen hay không.
- Anh định phạt như thế nào?
Đường Hương Hương hỏi.
- Cho em không xuống được giường mấy tiếng.
Long Vũ xấu xa nở nụ cười nói.
Đường Hương Hương nghe xong, cực kỳ vui vẻ, thân thể cũng nóng lên. Lập tức thân thể mềm mại của nàng quấn lấy Long Vũ, muốn Long Vũ ấu yếm. Gần đây Long Vũ cùng Christine ở chung một chỗ, để nàng có chút cô đơn một mình.
Long Vũ muốn đền bù cho Đường Hương Hương nên khúc dạo đi qua nhanh rồi trực tiếp vào bước chính. Hai người liền dích chặt nhau ở một chỗ.
Động tác của Long Vũ càng nhanh, va chạm càng mạnh…Làm cho Đường Hương Hương rêи ɾỉ không ngớt, sung sướиɠ cực điểm hai người cùng nhau đạt tới đỉnh.
Sau khi mây mưa Đường Hương Hương toàn thân mềm nhũn không có khí lực, thỏa mãn cực điểm. Đôi mắt đẹp của nàng chăm chú nhìn Long Vũ, trên mặt cũng toát ra ánh sáng khác thường:
- Anh Vũ…Em muốn sinh cho anh một đứa bé?
Long Vũ vui vẻ hỏi:
- Thế nào lại có suy nghĩ này?
Đường Hương Hương gật đầu nói:
- Dạ, em đã sớm muốn có, chỉ là hôm nay mới nói ra xem anh có chịu hay không thôi.
- Dĩ nhiên là đồng ý!
Long Vũ cười nói:
- Lúc trước chiến sự liên miên, nên mới không muốn có con. Hiện giờ mọi chuyện cũng giải quyết xong, thời gian cũng nhiều, sinh con cũng tốt chứ sao.
Tiếp theo, Long Vũ cùng Christine nói chuyện, muốn để cho Hắc Thiên Ma Thần tiếp nhận chức Phó tổng thống. Đối với chuyện này nàng cực kỳ không tình nguyện. Nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng.
Ba ngày sau, Vũ Ngoại liên bang các tinh vực lớn đều xảy ra cực lớn bạo động phản đối chính sách pháp luật. Lý do rất đơn giản, không biết ai nói cho họ biết thông tin về nghị viện. Biết được một bộ phận nghị viện không phải Vũ Ngoại dân bản xứ, mà là Vũ Nội, nên bọn họ tỏ vẻ bất mãn.
Các trưởng quản ở các tinh vực liên hợp yêu cầu đuổi người Vũ Nội. Tuân theo nguyên tắc thống trị Vũ Ngoại, nếu không họ tuyệt đối không đáp ứng.
Trên phương diện thông tin thái độ của Christine thập phần cường ngạnh, lần nữa tỏ vẻ đó chỉ là tin đồn. Nhưng các trưởng quan yêu cầu Tổng thống liên bang đem toàn bộ thân phận Nghị sỹ công khai cho tất cả mọi người thẩm tra.
Đối với lần này Christine vẫn cự tuyệt, kể từ đó uy tín Chính phủ liên bang giảm xuống mức thấp nhất. Lúc này một cuộc bạo động lan tràn cả Vũ Ngoại, đây cũng là cuộc bạo động lớn nhất trong lịch sử Vũ Ngoại. Khiến cho Chính phủ liên bang thống trị tràn ngập nguy cơ.
Làm cho Christine luốn cuống chân tay, vội vàng tập hợp quân lực đi trấn áp. Nhưng bởi vì bạo động xảy ra như vũ bão, quân lực không giải quyết được vấn đề gì.
Bởi vậy nàng chỉ có tìm Long Vũ rồi. Còn Long Vũ thì bây giờ tràn đầy hoài nghi, Christine có phải cố tình đem tiếng gió tiết lộ ra ngoài không? Bất quá Long Vũ cho Christine một cái đề nghị. Kêu nàng phái người âm thầm khống chế người nhà của các Trưởng quan thống trị các tinh vực. Đồng thời trung ương triệu tập hạm đội hủy diệt hai cái tinh vực để uy hϊếp. Một tháng sau, cuộc bạo động cuối cùng cũng đi xuống. Bất quá sau trận chiến này, thực lực của Vũ Ngoại thưởng tổn nặng nề.
Nhưng kết quả này lại làm cho Long Vũ cực kỳ vui mừng, mà Christine lại cực kỳ buồn bực. Hơn nữa việc này cũng chưa kết thúc, Long Vũ nghiêm lệch nhất định phải tìm ra người tiết lộ chuyện cơ mật.