Hi Du Hoa Tùng

Chương 508: Phát hiện của Bạch Khiết

"Hống. !"

Sau khi rống to một tiếng, một đạo kim sắc quang huy đã bao phủ toàn thân thể to lớn của hắn, hắn đã hoàn toàn biến thân. Sau lưng hắn đã sinh ra hai cái cánh, trên đó ẩn ước những tia huyết khí điện quang di động nhè nhẹ, trên trán xuất hiện một cái ấn ký biển bức màu hoàng kim, toàn thân quần áo trên người đã sớm bị nghiền nát tan tành, quanh thân đều đầy rẫy hồng mao.

Lưu Phong vô ý nhìn xuống giữa hai chân hắn, phát hiện ra không có cái đồ vật đó.

"Ngươi là thái giám biên bức sao?" Lưu Phong tò mò hỏi.

"Đồ hỗn trướng, ngươi dám nhục mạ hoàng kim huyết tộc, ngươi chết đi. !" Huyết sắc kiếm quang đầy trời, từ tứ phương tám hướng nhằm thẳng vào Lưu Phong với tốc độ cực kỳ nhanh, mắt thường không cách nào thấy kịp.

Thiên hôn địa ám, âm phong cuồn cuộn.

Những luồng khí đầy màu sắc tràn ngập không gian xung quanh cơ thể Lưu Phong.

Bức Vương kiếm sau khi xuất ra trận trận huyết lãng, thân kiếm liền vang lên những thanh âm"kiệt kiệt." tựa hồ như rất hưng phấn.

"kiệt. kiệt."

Hoàng huyết điên cuồng cười lớn: "Xú tiểu tử, Bức vương kiếm tựa hồ rất thích ăn ngươi a. Xem ra ngươi có tư cách trở thành sanh hồn thứ 81" Hoàng Huyết cũng vui vẻ dị thường, nhiều năm như vậy hắn mới có thể chủ động kiếm một sanh hồn, liền cảm thấy rất hứng thú. Lần biến thân này, mặc dù hao phí đại lượng nguyên huyết, nhưng mà nếu Bức Vương kiếm có thể hấp thu Lưu Phong sẽ biến thành vua của thiên hạ tà binh, cũng có thể bù đắp được".

"Oanh." Thình lình Hạo Thiên Kiếm kêu lên một tiếng, tự xuất ra khỏi vỏ bay vào trong tay Lưu Phong.

Lưu Phong vội vàng thu hồi nhuyễn kiếm, sử dụng Hạo Thiên kiếm đối địch.

Giờ phút này hắn mới ý thức được Hoàng Huyết không dễ đối phó, nếu không Hạo Thiên kiếm cũng không thể tự động xuất chiến.

Thần sắc lạnh lùng, Lưu Phong chỉ ra một kiếm, một đạo kiếm quang kim sắc quang huy phát ra, bắn thằng vào đạo huyết sắc kiếm quang.

Dưới một kích này, đạo huyết sắc kiếm quang đã bị kiếm khí của Hạo Thiên kiếm làm cho tan biến hoàn toàn.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, Hoàng Huyết đã bắn ra mấy đạo huyết sắc kiếm quang khác, khí thế không giảm chút nào. Hơn nữa, hắn nhẹ nhàng khe khẽ vẫy nhẹ đôi cánh phía sau, toàn thân tứ phía xung quanh Lưu Phong đột nhiên chớp động.

Quay đầu nhìn lại, Lưu Phong chỉ có thể nhìn thấy những đạo tàn ảnh.

Kỳ quái nhất chính là khí tức của Hoàng Huyết cũng di chuyển với tốc độ cao, cùng biến ảo với thân thể làm cho Lưu Phong không cách nào chẩn đoán được vị trí chính xác.

Thân pháp quỷ thần mặc trắc như vậy ngay cả cường giả như Lưu Phong cũng khó lòng phòng bị.

"Sát!"

Gầm lên một tiếng, thân hình Hoàng Huyết đột nhiên xuất hiện phía sau Lưu Phong không cho hắn né tránh, làm cho hắn trúng một kiếm, máu tươi văng khắp không trung.

Bức Vương kiếm nhanh chóng hấp thu máu của Lưu Phong, kiếm quang nhất thời tăng lên.

"Ha. ha. Xú tiểu tử, máu của ngươi có chứa linh khí thật nhiều, quả thật cùng người khác có bất đồng". Hoàng Huyết cầm lấy Bức Vương kiếm, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lưu Phong như hận bản thân mình không thể cắn vào cổ hắn một cái.

"Xem chiêu!"

Hoàng Huyết sau một kích thành công, nhất thời mừng rỡ, kiếm thế sắc bén của Bức Vương kiếm lại bắn nhanh đi.

Mắt thấy Lưu Phong sắp sửa bị Bức Vương kiếm xuyên thủng, đột nhiên thân ảnh của hắn cũng tiêu thất.

Mẹ kiếp, ngươi tốc độ nhanh, ta cũng không chậm.

Lưu Phong mặc dù bị Bức Vương kiếm đánh trung, nhưng cũng là bị thương ngoài da. Giờ phút này hắn đã toàn lực triển khai Thất tinh bộ, bắt đầu phản kích.

Lúc nãy hắn vẫn không toàn lực ra tay chỉ vì đang phân tích thân pháp và khí tức của Hoàng Huyết. Bây giờ đã có chút manh mối, Lưu Phong cũng bắt đầu di chuyển với tốc độ cực cao.

"Hắn đâu. ?"

Trong khi Hoàng Huyết đang kinh ngạc, trong tâm phát sinh cảnh giác thì một đạo sát khí từ phía sau truyền đến.

Trong lúc đó, Hoàng Huyết đã xoay người lại, khẽ hoành Bức Vương kiếm đón đỡ.

"keng. !"

Một thanh âm thanh thúy, mãnh liệt đột nhiên vang vọng lên màn đêm.

Bức Vương kiếm bị Hạo Thiên Kiếm đánh tan, một đạo kiếm quang nhân cơ hội bắn thẳng vào cánh tay phải của Hoàng Huyết.

Nhưng không phải là một kích trí mạng, cũng chỉ là ngoại thương mà thôi. Bất quá đối với Huyết Tu mà nói, đổ máu không phải là chuyện tốt gì.

Một cỗ huyết dịch chảy ra từ vết thương. Hoàng Huyết hống lên một tiếng, toàn lực đánh ra một kiếm, trầm trọng kích thẳng vào Hạo Thiên kiếm.

Hai người đồng thời lui về sau vài bước.

Hoàng Huyết tỏ ý khinh thường, vừa rồi cơ hồ đã đặt một chân vào quỷ môn quan, đổ máu không ngừng, trong khoảnh khắc đó đã giống như biến thành huyết nhân.

"Lão biển bức, máu của ngươi thật là tanh." Lưu Phong chế nhạo nói.

Hoàng Huyết nhanh chóng điều tức một chút, ánh mắt lãnh đạm nhìn thẳng vào Lưu Phong, hắn thật sự không nghĩ đến một người tu chân tốc độ có thể nhanh hơn so với hắn.

Phải biết rằng, sở trường của Huyết tộc chính là tốc độ, hơn nữa hắn chính là hoàng kim quý tộc trong huyết tộc, gia tộc của hắn còn có bí pháp tu chân.

Nhưng mà Lưu Phong chỉ là một người tu chân, bằng bản thân thực lực của mình lại cũng có thể đạt đến tốc độ như vậy, thật sự làm cho người ta nghe đến đã sợ rồi.

Chuyện phát triển đến nước này, Hoàng Huyết thậm chí có chút hối hận vì sự lỗ mãng của mình. Thoạt nhìn chỉ có Kim Đan sơ kỳ nhưng chiến đấu lực lại cường hãn như vậy, ngay cả Thiên Huyết phỏng chừng cũng không thể bì kịp.

Đương nhiên, Hoàng Huyết cũng không phải lo lắng nhiều, ít nhất trong tay hắn còn Bức Vương kiếm.

Bức Vương kiếm địa vị trong tay Huyết Tu không thua gì thanh thượng cổ thần binh trong tay Lưu Phong. Truyền thuyết kể rằng bản thân Huyết Tu là một thanh tà kiếm, kiếm linh ngủ say trong đó đã thức tỉnh, có thể có thần lực.

Bức Vương kiếm sau khi hấp thu một chút máu của Lưu Phong, kiếm linh đang ngủ say trong đó tựa hồ có dấu hiệu thức tỉnh, Hoàng Huyết không muốn bỏ qua đại cơ hội này.

Nếu có thể đem toàn bộ máu của Lưu Phong để Bức Vương kiếm hấp thu, Hoàng Huyết dám chắc rằng kiếm linh sẽ thức tỉnh, đến lúc đó bản thân mình sẽ đạt đến cảnh giới thần thánh huyết tu, có được quỷ thần lực. Đến lúc đó Huyết Ti sẽ nằm trong tay hắn, thiên hạ cao thủ hắn không coi ra gì nữa.

Nghĩ vậy, Hoàng Huyết cảm thấy cực kỳ hưng phấn.

Ngay khi Hoàng Huyết ngẩn người ra, Lưu Phong nhân cơ hội toàn thân thúc dục Nguyên Anh lực, thi triển tuyệt kỹ kiếm ý, đồng thời thần điểu Phi nhi cũng xuất ra một luồng thanh sắc hỏa diễm phủ quanh Hạo Thiên kiếm.

Lúc này, Hạo Thiên kiếm đã hóa thành một luồng kiếm quang nóng cháy, như ánh mặt trời thiêu đốt, toàn thân phát ra những đạo quang huy hoàng sắc.

Trong sát na đó, chung quanh Hạo Thiên kiếm đều bị chói sáng, ngay cả Đan Hùng cách đó không xa cũng không thể mở mắt ra được, hắn đã bị thanh Hạo Thiên kiếm trong tay Lưu Phong làm rúng động.

"Sát"

Quát lên một tiếng, thanh kiếm như một tia điện chớp hướng về Hoàng Huyết, tốc độ cực nhanh, căn bản không thể hình dung được.

Hoàng Huyết kêu lên một tiếng, thậm chí rất lo lắng, quyết định chọn ra phương pháp tối hậu nhất để chạy trốn.

Một đạo huyết quang bạo khởi, Hoàng Huyết đã dùng đến nguyên huyết đại giới, phát động huyết độn. Mặc dù may mắn bảo toàn được tính mạng, nhưng mà một thân tu vi của hắn vì vậy mà sụt giảm.

Sử dụng Huyết độn sau khi biến thân, Hoàng Huyết đã hao phí hơn phân nửa nguyên huyết của cơ thể, không có hơn mười năm thời gian, hắn đừng nghĩ đến việc khôi phục toàn bộ công lực.

Đây là do khinh địch mà ra.

Trường đánh nhau kịch liệt đã khiến cho giới tu chân tại kinh đô chú ý, Lưu Phong cảm ứng được mấy đạo tu chân khí tức đang rất nhanh dò thám tại đây.

Hắn vội vàng thi triển Thất Tinh Bộ, kêu Đan Hùng nhanh chóng li khai.

"Tiểu tình nhân, ngươi sao lại chọc đến Huyết Tu thế?" Sau khi trở lại Thiên Thượng Nhân Gian, Bạch Khiết liền hỏi: "Tên đó sau khi biến thân thật khó đối phó".

"Khó đối phó thì sao? Không phải cũng bị ta tiêu diệt sao?" Lưu Phong không nghĩ vậy.

Bạch Khiết tức giận: "Nếu ngàn năm trước, ngươi cũng không có can đảm nói như vậy đâu. Đáng tiếc bây giờ Huyết Tu ngày càng yếu đi."

". không nói chuyện Huyết Tu nữa. Ngươi không phải nói có phát hiện mới ở hoàng cung sao?" Nhớ tới mùi trên người của huyết tu Lưu Phong đã muốn ói ra.

"Thiếu chút nữa đã quên nói cho ngươi biết" Bạch Khiết nghiêm túc nói: "Tại hoàng cung ta đã cảm ứng được khí tức của phong ấn Thái Cực Huyền Thiên. Nếu ta không có đoán sai, trong cung hẳn là đang trấn áp một cổ quỷ khí cường đại".

"Ý nói là ma sao? Tiển Thiến không phải từ trong cung trốn ra sao?"

"Hãy nghe ta nói đã, phong ấn Thái Cực Huyền Thiên là bảo bối thành danh của Vô Cực Thần Quân. Năm đó nghe đồn hắn tẩu hỏa nhập ma, tính tình thay đổi, trụy nhập ma đạo. Cho nên ta phỏng chừng người bị hắn ra tay phong ấn dám chắc là người tốt. Ta mơ hồ còn cảm ứng được một cổ khí tức cường đại của Quỷ Tiên". Bạch khiết nói tiếp: "Nếu không tìm được, chúng ta hãy cùng đi xem, nói không chừng sẽ có phát hiện không ngờ đó".

"Tiểu Thiến thế nào rồi, nếu không tìm nàng hỏi thăm một chút?" Lưu Phong đề nghị.

"Thời gian Tiểu Thiến xuất quang còn vài ngày nữa, chi bằng chúng ta đi thăm dò trước? Với tu vi của ngươi, cho dù là gặp nguy hiểm cũng không thể có việc gì" Bạch Khiết nói.

"Được rồi, nếu ngươi có hứng thú như vậy, hôm nào có thời gian ta cùng ngươi đi xem thử" Cho tới giờ Lưu Phong không thể ngờ rằng nơi đó hiện đang phong ấn lão gia tử của Chu Phong.