Sau một tiếng rên cao vυ't, Lưu Phong chỉ cảm thấy hạ thân của Barbara bóp chặt, giống như một cái miệng đang dùng sức mυ'ŧ chặt bổng bổng của mình. Lập tức, cả hai người tại thời điểm đó cùng đạt tới cao trào.
"Hầu gia, người và ta cùng bay lên tận trời cao rồi ahhh." Barbara nằm trên người Lưu Phong, vẻ mặt đỏ hồng, con ngươi lộ ra vẻ kí©ɧ ŧìиɧ kiều mị.
Alice hơi kinh hãi, Barbara thân thể và kỹ xảo nàng biết rõ ràng, vốn nàng nghĩ Lưu Phong không có khả năng đưa Barbara đạt đến cao trào, nhưng sự thật thì không thể phủ nhận. Bộ dáng của Barbara đúng là đã đạt đến cao trào. Thân thể nàng cho tới bây giờ vẫn còn run rẩy nhẹ. Trời ạ, thật là mãnh liệt, không biết cảm giác tuyệt vời đến cỡ nào.
"Không được, ta cũng muốn."
"Alice tỷ tỷ, thật sự rất sướиɠ, bây giờ tới lượt tỷ." Barbara mang vẻ mặt thoả mãn và có chút uể oải. Từ trên người Lưu Phong leo xuống, ý bảo Alice leo lên.
Lưu Phong đã hấp thu xong nguyên âm trong cơ thể Barbara, nhưng là trong lòng du͙© vọиɠ nóng bỏng vẫn như trước. Thấy Alice leo lên, cánh tay hắn đang đặt trên ngực liền tiến xuống dưới.
Alice đã từng chứng kiến Lưu Phong và Barbara kí©ɧ ŧìиɧ, thân thể đã sớm trở nên cực kỳ mẫn cảm, thân nóng như lửa đốt.
"Hầu gia, người thật mạnh mẽ, ta cũng muốn." Alice thân thể mềm mại nhu nhuyễn áp sát thân thể Lưu Phong, khuôn mặt đỏ hồng áp lên ngực Lưu Phong, miệng khẽ nhếch lên phát ra tiếng rên nhè nhẹ, mắt nửa nhắm nửa mở phát ra ánh kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt.
"Hắc hắc, nhất định ta sẽ cho nàng lên tiên."
Lưu Phong bàn tay quậy phá bên dưới một chút, phát hiện Alice bên dưới đã trở thành một mảng ướŧ áŧ. Hắn biết Alice đã không chịu đựng nổi. Ngừng một chút, liền dùng bổng bổng tiến nhập hắc động.
Alice nhất thời phát ra một tiếng rên kiều mị.
Theo sự nhịp nhàng lên xuống của hai người, Lưu Phong lại tiến hành Song tu hấp thu nguyên âm của Alice.
Trong suốt quá trình, thân thể mềm mại của Alice chịu không được rên lên bằng tiếng quê hương mình.
Lưu Phong nghe thấy tiếng rêи ɾỉ đó, có cảm giác kí©ɧ ŧìиɧ kì lạ. Sau khi Song tu, cũng bắt đầu hưởng thụ thân thể Alice.
Suốt một đêm, Barbara và Alice thay nhau lâm trận, cũng không biết cùng Lưu Phong giao hoan bao nhiêu lần. Mãi cho tới khi hai nàng bên dưới nước chảy thành sông, khó khăn lắm mới dừng lại. Lưu Phong trong suốt quá trình thưởng thức nữ nhân ngoại quốc, không thể không công nhận, nữ nhân ngoại quốc về phương diện này đúng là thiên phú.
Mà ngay lúc này, Lưu Phong vẫn như trước bộ dáng như hổ như rồng.
Barbara và Alice đang đắm chìm trong cảm giác kí©ɧ ŧìиɧ tuyệt vời, đôi mắt đẹp lộ ra sự thoả mãn và thoải mái vô hạn.
Sáng sớm Lưu Phong tỉnh lại, hai nữ tử vẫn còn ngủ say, cánh tay ngọc ngà của hai nàng vẫn ôm chặt Lưu Phong.
Lưu Phong mỉm cười ngồi dậy, thấy cả người tinh lực dồi dào. Song tu giao hợp thật là tuyệt vời. Không những được giao hoan, còn có được năng lượng.
Alice và Barbara cũng thức dậy, chứng kiến Lưu Phong hai mắt nhìn chằm chằm vào mỹ đồn của các nàng, Alice mặt cười không kiềm chế được đỏ ửng lên, dịu dàng nói: "Hầu gia, người sao thức sớm vậy, thân thể người không có việc gì chứ?"
"Ha ha, làm sao có chuyện gì được chứ, hay là chúng ta tiếp tục?" Lưu Phong cười hắc hắc, đưa tay xoa nắn vài cái nhũ phong to tròn của Alice.
Thân thể kiều diễm của Alice khẽ run lên, chẳng biết tại sao trong sâu thẳm vừa có cảm giác nhộn nhạo, vừa có cảm giác xúc động, nhưng là nàng cũng không dám liều mạng, dù sao tấm thân xử nữ tối hôm qua đã quá điên cuồng, nếu bây giờ còn tiếp tục, phỏng chừng có thể chết đi mất.
Barbara ôm thân hình Lưu Phong, tay trái rờ rờ bổng bổng của Lưu Phong, kiều diễm nói: "Hầu gia, không thể tiếp tục được. Ta và Alice tỷ tỷ cũng sẽ bị người hí lộng chết mất."
Lưu Phong ha ha cười to: "Nơi nào, có thể có được thân thể khoa trương như các nàng đây, đúng là tốt."
Ba Lạp một trận buồn bực, cái gì tốt chứ, hắn quả thật là cường hãn.
Sự thật, Barbara và Alice thân thể và du͙© vọиɠ so với nữ nhân khác quả thật cường đại hơn nhiều. Vốn tối hôm qua nhiệm vụ của các nàng là làm Lưu Phong không thể xuống giường nữa, không nghĩ rằng ngược lại bị Lưu Phong hí lộng một phen. Mặc dù hai nàng là lần đầu cùng nam nhân giao hợp, nhưng là trước đây cũng đã trải qua huấn luyện khắt khe. Các nàng cũng rất rõ ràng, nam nhân giống như Lưu Phong, trong chuyện phòng the có thể nói là siêu cấp vô địch.
"Hầu gia, người thật là dũng mãnh." Alice nhẹ nhàng vỗ ngực Lưu Phong, ân cần nói.
"Ha ha, hảo ý tứ" Lưu Phong rất là vui vẻ. Tất cả nam nhân không có ai là không muốn nghe nữ nhân khen ngợi tại phương diện này. Giống như nữ nhân thích người khác khen là xinh đẹp vậy.
"Hầu gia, người phải đi rồi hay sao?" Barbara thần sắc đột nhiên trở nên ảm đạm: "Hầu gia, người nếu đi rồi, sau này chúng ta như thế nào liên lạc được với người?"
"Hầu gia, sau khi làm chuyện đó với người tối hôm qua. Chúng ta trong lòng sợ rằng đã không thể có nam nhân khác." Alice cũng động tình nói.
Lưu Phong đầu tiên là ngẩn ra, lập tức cười nói: "Không bằng như thế này, hai nàng cùng ta rời đi, vậy có được không?"
"Được, tất nhiên là được." Barbara nhất thời mừng rỡ.
"Thật tuyệt quá, Hầu gia, người nói thật chứ?" Alice vẻ mặt chuyển từ u sầu sang hưng phấn hỏi.
"Tất nhiên là thật." Lưu Phong suy nghĩ một chút nói: "Ta mang các nàng đến Thiên Thượng Nhân Gian, sau này các nàng có thể ở Thiên Thượng Nhân Gian làm việc. Đương nhiên, chuyện các nàng làm tuyệt đối không liên quan tới thanh sắc." Cũng đã là nữ nhân mà mình thưởng thức qua, Lưu Phong tự nhiên không hy vọng người khác có thể thưởng thức. Lưu Phong muốn mang hai nàng về Thiên Thượng Nhân Gian chờ đợi vị Robert kia tới.
"Dạ, tất cả đều nghe theo Hầu gia." Alice nhu thuận nói.
Barbara nằm trong l*иg ngực Lưu Phong không đứng dậy, thấp giọng nói: "Hầu gia, vậy sau này người phải thường xuyên gặp chúng ta, chúng ta đã thực sự mê hoặc cái kia."
"Tiểu tạo hoá." Lưu Phong đưa tay vỗ vỗ lên mông Barbara vài cái: "Sau này sẽ bồi tiếp các nàng thật tốt. Bất quá, các nàng cũng không được hai lòng. Chuyện của Robert, các nàng nhất định cố gắng."
"Dạ" Hai nàng cùng nhau đồng thời gật đầu.
"Hầu gia, đã dậy chưa?" Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến âm thanh của Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý. Nghe ngữ điệu của họ, tựa hồ có chút ý mỉa mai.
"Rồi, các ngươi trước tiên chờ ta một chút, ta mặc quần áo rồi lập tức ra ngay." Lưu Phong đắc ý lên tiếng: "Cám ơn sự an bài của hai vị, tối hôm qua quả thực là sướиɠ muốn chết."
Bên trong phòng, Lưu Phong và hai nàng bắt đầu mặc quần áo.
Bên ngoài phòng, Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý giật mình, nghe thanh âm của Lưu Phong, tựa hồ tinh thần sức lực rất dư thừa, một điểm ủ rũ cũng không có.
"Chẳng lẽ không có làm?" Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý phân tích nói.
Không lâu sau, Lưu Phong mở cửa để hai người tiến vào.
Khi bọn hắn chứng kiến tinh thần bạo mãn của Lưu Phong. Lại nhìn thấy thấy vẻ mặt hai nàng, ánh mắt mơ màng, hai má ửng hồng, ngay cả giường cũng tràn đầy vết tích. Hoàn toàn khϊếp sợ.
Rất rõ ràng, tối hôm qua bọn họ có làm, nếu không nói là làm rất điên cuồng. Nếu không Alice và Barbara cũng không có như vậy.
Lưu Phong không bị hút hết tinh lực, ngược lại Alice và Barbara hai nàng lại như không còn sinh lực.
Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý lần này coi như hoàn toàn thuần phục Lưu Phong.
"Hầu gia, bội phục, bội phục sự dũng mãnh của người." Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý thiệt tình xưng tụng Lưu Phong một câu. Lập tức đột nhiên quỳ xuống đất: "Chủ công, từ hôm nay trở đi, chúng ta chính là người của người. Xin người nhận chúng ta làm thuộc hạ."
Lưu Phong âm thầm bật cười, hai người này thật là có ý tứ, khảo nghiệm nhận chủ lại là như vậy.
Bất quá, Lưu Phong lại thích phương thức như vậy, trước sau đều có lợi cho mình.
Hơn nữa, cùng Alice và Barbara giao hoan, không chỉ thu hoạch được thân thể hai nàng, mà quan trọng nhất là phát hiện ra nước hoa, phát hiện ra thương nhân Ái Nhĩ Lan Robert.
"Hai vị đại ca, mau mau đứng lên, Tiểu đệ tiếp không nổi." Lưu Phong vội vàng đỡ hai người đứng dậy.
"Chủ công, người định lúc nào đi Phong Thành, huynh đệ chúng ta nhất định chuẩn bị cho người một kế hoạch phát triển ổn thoả?" Phó Lưu Vân thật tâm nói. Trên thực tế, liên quan đến kế hoạch phát triển Phong Thành, hai người vài năm trước đã nghĩ tới, chỉ là vẫn chưa có cơ hội thực hiện. Hôm nay đã có Chủ công, là người cả hai cùng tâm phục khẩu phục, cũng nên chuẩn bị thật tốt.
Lưu Phong rất là hài lòng với biểu hiện của Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý. Rất dứt khoát, không nói nhiều, như vậy mới là nhân viên tốt.
"Không vội, ta còn một tháng thời gian." Lưu Phong suy nghĩ một chút nói: "Như vậy đi, trước tiên ta phải triệu tập một số nhân thủ, các ngươi trước tiên chuẩn bị thật tốt. Về phần khi nào đi, ta sẽ thông báo cho các ngươi. Được rồi, tư liệu về con người, thổ nhưỡng, địa lý, hoàn cảnh xung quanh các ngươi đưa cho ta. Càng chi tiết càng tốt." Khi nào đi Phong Thành, Lưu Phong bây giờ còn chưa quyết định. Bây giờ trước tiên là nắm rõ tình huống Phong Thành. Hơn nữa, cũng cần an bài tốt một số chuyện ở Kinh Đô.