Hi Du Hoa Tùng

Chương 481: Phát hiện ngoài ý muốn

Lưu Phong thật sự kích động, phim cũng đã xem qua cả trăm phim, nghe nói qua cũng cả trăm lần, lần này cần phải thực tế kiểm nghiệm, nghe thử tiếng rêи ɾỉ bằng tiếng Anh.

Barbara hiểu được ý tứ của Lưu Phong, dịu dàng nói: "Uhm, tất cả đều nghe theo ý thích của Hầu gia."

Alice miệng ép sát vào lỗ tai Lưu Phong, mập mờ nói: "Hầu gia, coi người như thế nào thưởng thức bọn ta đây. Được rồi, ta và Barbara muội muội từ quê hương đến đây có chuẩn bị một số kỹ xảo. Không biết Hầu gia người có muốn thưởng thức một chút không?"

"Kĩ xảo? thưởng thức?." Lưu Phong nghe vậy, trong đầu liền hiện ra hàng loạt chiêu thức đã thấy trong phim, trong lòng không khỏi chờ mong.

"Ha ha, không thành vấn đề, có kĩ xảo gì cứ mang ra thi triển đi, Hầu gia ta sẽ bồi tiếp hết." Lưu Phong hưng phấn nói.

Barbara trong lòng một trận cười lạnh, với thân thể của ngươi có thể chịu đựng được sao? Huống hồ, hai vị đại gia kia còn dặn dò, nhất định phải khiến cho ngươi sáng mai không thể xuống giường được.

Alice nhìn thấy Lưu Phong quả thật đẹp trai, trong lòng có chút không nỡ. Người tốt như vậy, nếu có thể để thưởng thức vài lần thì tốt biết bao.

Lưu Phong kéo cả hai nàng tới ngồi xuống bên giường, bàn tay cũng tùy tiện nhào nặn hai bộ ngực sữa to tròn của hai nàng, sự co dãn đàn hồi làm cho hắn cảm thấy rất sảng khoái.

"Barbara, các nàng từ nhỏ ăn cái gì mà lớn lên vậy? Như thế nào đồ vật so với nữ nhân nước ta lại lớn hơn rất nhiều." Barbara bộ ngực thật vĩ đại, thậm chí ngay cả Tố Nương cũng còn kém hơn.

Barbara mặt đỏ hồng cười nói: "Hầu gia thật là đáng ghét, chỉ thích trêu chọc ta. ta chính là trời sanh như vậy."

"Có thật vậy không?" Lưu Phong cười hắc hắc nói: "Vậy ta phải hảo hảo kiểm tra mới được."

"Xin mời kiểm tra!"

Không đợi Lưu Phong nói zong, Barbara đã chủ động cởi bỏ quần áo, lộ ra hai bờ vai trắng ngần, cùng hai toà nhũ phong cao vυ't. Tức thì phần thân trên xích͙ ɭõa hiện ra trước mắt Lưu Phong.

Lưu Phong đưa tay chộp tới nhũ phong bạo mãn của nàng, dùng sức xoa bóp, Barbara phát ra một tiếng rêи ɾỉ, dịu dàng nói: "Hầu gia, chậm một chút, ta còn chưa có phát tình."

Bên cạnh Alice nghe Lưu Phong và Barbara đối đối đáp đáp, tự nhiên cũng không cam lòng chịu yếu thế, lấy tay cởi bỏ quần áo, nhất thời, thân thể trắng nõn loã lồ hiện ra, thân thể nồng nhiệt áp sát vào người Lưu Phong, mùi hoa lan ngọt ngào từ miệng nàng thổi vào tai hắn, cái lưỡi đinh hương nhẹ nhàng liếʍ dọc theo cổ Lưu Phong.

Lưu Phong một trận nhộn nhạo, thân thể không khỏi run lên vài cái.

"Thật là thơm." Theo rự chậm rãi tiếp túc thân thể, Lưu Phong dần dần ngửi được mùi hương hoa hồng thơm ngát tỏa ra từ người hai nàng.

"Nước hoa?" Lưu Phong đột nhiên cả kinh đưa ra phán đoán.

"Alice, trên người nàng có phải đang sử dụng nước hoa?" Lưu Phong vội vàng hỏi.

Alice hơi kinh hãi, lập tức gật đầu cười nói: "Người như thế nào biết được?" Phải biết bây giờ tại Hoa Hạ Đế Quốc chưa có nước hoa. Nữ nhân sử dụng chỉ là phấn thơm. Lưu Phong, là một nam nhân mà có thể dễ dàng nhận ra mùi nước hoa, thật sự khiến nàng kinh ngạc. Đêm này, vị Hầu gia xinh đẹp này đúng là đã đem lại cho nàng rất nhiều kinh ngạc.

"Đúng là nước hoa hương hoa hồng sao?" cái mũi thính của Lưu Phong lại hít hít vài cái, nữ nhân của kiếp trước cũng là sử dụng loại mùi hương nước hoa này.

"Uhmm" Barbara hai tay câu lấy cổ của Lưu Phong, nũng nịu hỏi: "Hầu gia, có phải người muốn mua nước hoa tặng cho người yêu?"

Lưu Phong chớp mắt cười nói: "Đúng vậy, nhưng ta không biết làm sao để mua?"

Barbara thân thể mềm mại trong lòng Lưu Phong xích lại gần hơn một chút, mỉm cười nói: "Hầu gia, Hoa Hạ đế quốc không có bán. Ta và Alice tỷ tỷ xài nước hoa đều là nhờ vị bằng hữu tại quê hương mua giúp. Nếu người muốn, lần sau Robert tới, ta sẽ giúp người mua một ít. Lần trước, hắn đã đáp ứng mua dùm ta hơn mười chai."

Lưu Phong vội vàng gật đầu: "Uhm, quyết định vậy đi."

Dừng một chút, Lưu Phong lại hỏi: "Barbara, lần sau khi vị bằng hữu Robert của nàng tới, có thể hay không giới thiệu cho ta biết?"

Barbara đôi mắt đẹp lưu chuyển vài cái, hồ nghi nói: "Hầu gia, người như thế nào lại có cảm hứng với Robert?"

Ta là hứng thú với nước hoa, Lưu Phong cũng đã từng nghĩ tới chuyện chế tạo nước hoa, bất quá hắn không biết phải làm như thế nào. Hôm nay, biết được Ái Nhĩ Lan đã biết chế tạo nước hoa, sao có thể bỏ qua.

Nữ nhân rất thích làm đẹp. Mỗi người phụ nữ đều thích nước hoa. Ý nghĩ của Lưu Phong rất đơn giản, muốn tiếp tục khuyếch trương Thiên Thượng Nhân Gian, tiến hành buôn bán nước hoa.

Từ số lượng tiêu thụ phấn thơm, có thể thấy được viễn cảnh tiêu thụ rất lớn nước hoa. Do đó, Lưu Phong rất muốn cùng vị Robert-thương gia người Ái Nhĩ Lan này nói chuyện. Nếu có thể lấy được công nghệ chế tạo thì quá tốt. Nếu không có thể trở thành đại lý nước hoa tại Đế quốc cũng được. Dù sao, nước hoa sản lượng tiêu thụ rất cao, cho dù làm đại lý cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Lưu Phong nhắm đến đối tượng tiêu dùng là Quý phi cùng các Phú hào, dám chắc những người này sẽ vì hương thơm tỏa ra trên người mình mà không tiếc ngân lượng.

Lưu Phong tựa hồ thấy được một ngọn núi vàng núi bạc tiến về phía mình.

"Ha ha, trời cũng giúp ta." Nghĩ tới đây, Lưu Phong thậm chí cười ha hả.

Alice và Barbara nhìn thấy Lưu Phong vẻ mặt có chút điên cuồng và kích động, trong lòng có chút lo sợ, chẳng lẽ người này điên rồi.

"Hầu gia, người không có việc gì chứ?" Alice cẩn thận cầm tay Lưu Phong lay lay vài cái, thấp giọng hỏi.

Lưu Phong lúc này mới hồi phục tinh thần, tâm tình cực tốt, nhìn hai nàng mỉm cười, một tay đặt trên một bộ ngực, nhẹ nhàng xoa xoa vài cái, cười nói: "ha ha, có thể thưởng thức hai vị mỹ nữ, thật sự ta có vận khí rất tốt."

Dừng một chút, Lưu Phong lại nói: "Barbara, Alice, chúng ta nói xong rồi, một khi vị bằng hữu Robert kia quay trở lại. Nhớ giúp ta giới thiệu với hắn." Lưu Phong không biết Ái Nhĩ Lan đã phát triển đến mức nào. Nếu có thể, chỉ cần họ có công nghệ sản xuất cao, hắn cũng muốn trở thành một đại lý tiêu thụ. Đây cũng đúng là một cơ hội tốt.

Alice nghe Lưu Phong nói xong, gật đầu: "Uhm, Hầu gia yên tâm, chúng ta nhất định giới thiệu người."

"Hai vị mỹ nữ, để cho ta tưởng thức kỹ xảo của người Ái Nhĩ Lan các nàng đi." Lưu Phong tâm tình cực tốt, một bên không ngừng vuốt ve Alice, nhanh chóng khiến nàng phát ra tiếng rên khẽ liên hồi.

Barbara thấy Lưu Phong chỉ lo mân mê hột đậu của Alice, cái miệng nhỏ hơi chút cắn lại, có phần không vui, đôi tay đẹp nhất thời câu lấy cổ Lưu Phong, ép xuống giường: "Hầu gia, ta cũng muốn người sờ mó ta."

Lưu Phong cười hắc hắc, người ngoại quốc cũng quả nhiên rất là tự nhiên, lần đầu gặp mặt cũng không hề ngại ngùng: "Ha ha, yên tâm, đêm nay các nàng, không ai có thể trốn thoát." Nói xong, Lưu Phong há miệng ngậm lấy hột đậu đỏ trên ngực Barbara, Barbara nhất thời toàn thân như bị điện giật, run lên, nhịn không được phát lên một tiếng rên dài.

Alice thấy Barbara ôm lấy cổ Lưu Phong cũng không có giành giật, chỉ là hai tay chậm rãi hướng về phía giữa hai chân Lưu Phong, bắt được bổng bổng của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống.

Rất nhanh, bổng bổng của Lưu Phong cương cứng lên.

Alice hơi kinh hãi, không nghĩ tới nhìn Lưu Phong yếu ớt như vậy, mà bổng bổng lại thật là lớn, đêm nay quả thật sung sướиɠ rồi.

Vẻ mặt Barbara cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thân thể mềm mại xích loã áp sát người Lưu Phong, hàm răng cắn chặt, thở dốc rêи ɾỉ.

Alice dưới sự kí©ɧ ŧìиɧ của Lưu Phong và Barbara, hạ thân cũng đã nóng như lửa đốt, một tay vuốt ve bổng bổng của Lưu Phong, một tay tự xoa nắn bộ ngực phong mãn của mình, cũng không kiềm hãm được phát ra những tiếng rên kiều mị.

Một lúc sau, Lưu Phong và Barbara đã kết hợp lại thành một, nhấp nhô lên xuống.

Bổng bổng bị Barbara cướp mất, Alice chỉ có thể vuốt ve mông của Lưu Phong, chạm đến những chỗ nàng có thễ chạm.

Bởi vì Barbara và Alice đều còn là xử nữ, Lưu Phong quyết định trong lúc giao hợp tiến hành Song tu thái bổ. Đương nhiên, đối với người thường như Barbara mà nói, thái bổ không thể quá độ, nếu không sẽ bị hắn hút tới chết.

Mặt khác đối với Barbara mà nói, dưới sự khống chế của Lưu Phong, Song tu mặc dù không có ích lợi gì lớn cho nàng, nhưng cũng có thể tráng kiện thân thể.

Dưới sự khống chế của Lưu Phong, một cỗ Nguyên Anh lực yếu ớt theo chỗ giao hợp của hai người tiến vào trong cơ thể Barbara. Barbara nhất thời cảm thấy sướиɠ khoái, cỗ khí tức ấm áp đó tiến vào người càng làm cho nàng thân thể càng nóng hơn, khuôn mặt ửng hồng, phát ra tiếng rêи ɾỉ lớn: "Thật là sảng khoái ahhhhh."

Lưu Phong một bên hưởng thụ thân thể nữ nhân, một bên cẩn thận khống chế cỗ khí tức ôn hoà Nguyên Anh lực, chậm rãi cùng Nguyên Âm trong cơ thể Barbara dung hợp cùng một chỗ.

Khi hai cỗ lực lượng dung hòa cùng một chỗ, Barbara thở gấp hư hư, thân thể không ngừng run rẩy, hô hấp, hít thở và rêи ɾỉ ngày càng dồn dập, run giọng nói: "Hầu gia, ta sướиɠ, sướиɠ chết mất."