Hi Du Hoa Tùng

Chương 166: Cùng Tố Nương…

Nghe Lưu Phong nói đến nội y, sắc mặt Tố Nương nhất thời có chút thẹn thung, bất quá loại nội y này quả thật thoải mái. Khi Trương mỹ nhân mặc lên, cũng khen không ngơt miệng. Tố Nương còn đang muố nhân cơ hội hỏi Lưu Phong, muốn xin vài món.

"Thiếu gia, nói thật ra, ngươi chế tạo tân nội y rất tốt. Chủ nhân còn sai ta mua một ít về"

Trương mỹ nhân cũng mặc? Lưu Phong cười hắc hắc nói: "Tố Nương tỷ tỷ, di nương mặc sao? Nàng có có gì không?"

"Chủ nhân nói người là thiên tài thiết kế." Tố Nương đang nói chuyện, lại cảm giác có chút choáng váng, thân thể mãnh liệt bị tà khí, mắt tối sầm ngã xuống đất.

Lưu Phong dung thất tinh bộ pháp, kịp thời ôm lấy

"Tố Nương tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy?"Lưu Phong cảm giác Tố Nương sắc mặt có chút tái nhợt, nhìn bộ dạng không phải do bệnh, chí là vấn đề tu luyện mà ra. Bất quá Lưu Phong ở chuyện này đã có kinh nghiệm.

Tố Nương được Lưu Phong ôm vào trong ngực, thân thể hơi run lên, giải thích nói: "Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, trong khoảng thời gian này, cứ cách vài ngày, lại cảm giác đầu choáng mắt hoa. Chỉ cần nghi ngời chút thì sẽ không có việc gì"

Ôm thân thể vưu vật thơm tho mềm mại, Lưu Phong cảm thấy dục hỏa trước đó bị Bạch Khiết áp chế đã bắt đầu chầm chầm thiêu lên. Hắn sợ bị Tố Nương nhìn ra, vội vàng khom lưng xuống, mang Tố Nương vào một gian phòng gần đó.

Vào trong phong, sắc mặt Tố Nương hơi có chút dỏ hồng, bất quá thân thể vẫn còn suy yếu.

Ngửi mùi hương trên người Tố Nương, Lưu Phong sắc tâm dậy lên, lớn mật cầm lấy tay Tố Nương, tới gần cơ thể nàng một chút, hít thật sâu mùi thơm mê người trên người kia.

Tố Nương ngẩng đầu lên, cảm giác Lưu Phong hô hấp hơi dồn dập, trong lòng hơi kinh hãi, thầm nghĩ, chẳng lẽ thiếu gia muốn mình?

Nghĩ đến đây, nàng vừa sợ vừa vui. Sợ chính là minh mặc dù lớn vậy, nhunng vẫn là tấm thân xử nữ, nghe người ta nói làm lần đầu rất đau. Vui chính là cuộc đời tịch mịch của mình, cuối cùng đã kết thúc.

Thật ra, Tố Nương đối với Lưu Phong vẫn ôm ấp một mối tình thương nhớ, chỉ là lúc trước vẫn lo lắng thân thể Lưu Phong nhiễm bệnh hoa liễu. Cho nên vẫn còn phòng bị Lưu Phong.

Bây giờ tốt rồi, Trương mỹ nhân đã chứng thực Lưu phong không bị hoa liễu, trong lòng Tố Nương cũng sẽ không còn băn khoăn kia nữa. Nếu hôm nay Lưu Phong muốn nàng, nàng tuyệt đối thuận theo.

Nhớ kỹ lần trước Lưu Phong tẩu hỏa nhập ma lén nhìn nàng tắm, đưa tay mạnh mẽ tiến vào nơi bí ẩn của nàng, lúc ấy mặc dù nàng trong cơn tức giận, nhưng sau khi bình tĩnh trở lại, lại cảm giác hết sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Mấy ngày hôm trước nàng thậm chí ở trong mơ cùng Lưu phong làm chuyện này. Nói chính xác ra, Tố Nương đã sớm biến Lưu Phong đại thiếu gia trở thành tình nhân tưởng tượng của minh.

"Công tử, người." Tố Nương há to mồm ra, cũng không biết nên nói như thế nào.

"Tố Nương tỷ tỷ, ta xem ngươi tám phần là tu luyện mà ra vấn đề?" Lưu Phong cũng không phải nói dối, nói thật ra, hắn hiện rât muốn đè lên Tố Nương. Cơ thể thuần thục hấp dẫn này tuy hơi kém so với Bạch khiết. Nhưng hắn sợ như lần trước, vạn nhất Tố Nương chống cự, mách lại Trương mỹ nhânl là phiền toái. Cho nên hắn lúc này mới không nói lời cợt nhả.

Tố Nương mặc dù là xử nữ, nhưng dù sao cũng lớn tuổi, lại biết Lưu Phong đối với nàng có tâm tư, dứt khoát quyết định đem sắc ra dụ dỗ thiêu gia.

"Thiếu gia, ta cũng là nghĩ như vậy, gần đây trong thời gian này, ta bệnh cũ tái lại, ngực khó chịu" Nói xong, Tố Nương đột nhiên che ngực, thấp giọng rêи ɾỉ nói: "Ngực rất khó chịu a!"

Lưu Phong nao nao, không phải choáng đầu hoa mắt sao, như thế nào lại khiến ngực khó chịu.

Tố Nương lớn mật kéo lấy tay Lưu Phong đặt ở trên ngực nàng, hít thở thật sâu nói: "Ngực khó chịu quá, thiếu gia xem giúp ta."

Xem? Hẳn là nhào nặn không. Đương nhiên Tố Nương quả thật muốn hắn, hắn cũng sẽ không lưu tâm nữa. Có thể xem là tốt nhất, Dù sao lần trước nhìn lén Tố Nương tắm, hơi nước quá nhiều, thời gian quá ngắn, không thể thấy rõ được.

"Ồ, là như thế này ah, ta trước tiên giúp ngươi xoa bóp, tìm giúp ngươi xem, vấn đề rốt cuộc nắm ở nơi nào?" Lưu Phong phát giác mình có chút nói dối. Sờ sờ ngực Tố Nương, hắn đã sớm tồn tịa tư tâm rồi.

Không đợi Tố Nương lại thúc giục, bàn tay Lưu Phong dặt ở trên bộ ngực sữa của Tố Nương, nhẹ nhàng xoa nắn.

Bộ ngực sữa đầy đặn, tràn ngập co dãn, Lưu Phong một bên nhìn, một bên len lén nhìn xuống cái cổ mở rộng của nàng, áo ngực làm bằng tơ thêu hoa văn nụ hoa, khe rảnh giữa hai vυ' lớn kia rất sâu.

Tố Nương một mặt hưởng thụ sự xoa bóp của Lưu Phong lên bộ ngực sữa của mình, một mặt cười thầm, nói rõ ràng là xoa ngực, tay thiếu gia lại đặt trên hai viên thỏ ngọc. Xem ra đêm nay chuyện tốt sẽ thành.

"Thiếu gia, ngươi dìu ta nằm trên giường nhé, thân thể Tố Nương vẫn còn mệt mỏi"

Lưu Phong nghe vậy, dùi nàng tới giường, để nàng ngồi xuống.

"Công tử, ngực của Tố Nương vẫn khó chịu, ngươi giúp ta xoa tiếp nha?" Tố Nương ngồi ở trên giường, một đôi mắt to mênh mông sóng nước, như cười mà không phải cười nhìn Lưu Phong, trong đôi mắt bắn ra một tia mập mờ đến thản nhiên.

Cầu còn không được a

Sờ quá thích a, đang lo có được sờ nữa hay không, ai biết người ta lại muốn trước, nếu không phải là kẻ ngu, tất nhìn ra được ý tứ của Tố Nương. Bất quá trong lòng Lưu Phong vẫn còn nghi hoặc, biểu hiện hôm nay của Tố Nương có chút không giống ngày thường a.

Mặc kệ nó, trước tiên sờ soạng đã, Lưu Phong vội vàng để Tố Nương ngồi trên, một tay ôm lấy eo, một tay đặt trước ngực Tố Nương, nói là xoa ngực, nhưng lại là tóm lấy vυ' lớn kia mà vuốt ve.

Lưu Phong ban đầu còn hơi lo lắng, nhưng nhìn thấy Tố Nương không phản đối, lá gan dần lớn lên, yên tâm thi triển trảo pháp thuần thục của hắn, một trận sờ cuồng bạo.

"Thiếu gia, Tố Nương hơi nóng, ngươi giúp ta cởϊ áσ ngoài nhé?"

Nghe âm thanh tràn ngập hấp lực, Lưu Phong một trận tim đập, cởϊ áσ ngoài của nàng xuống, nhìn võ người mĩ miều của nàng, âm thầm nuốt nước miếng.

Khi cởϊ áσ ngoài, Tố Nương nhẹ nhàng uốn éo người, nằm lên giường, mĩ nhãn như tơ, hàm răng trắng ngà cắn môi anh đào, quay về Lưu Phong vẫy tay, cười duyên nói: "Thiếu gia, còn chưa lên sao? Tố Nương đêm nay là người của chàng"

Nhìn bộ dáng kiều mỵ của mỹ phụ, Lưu Phong chỉ cảm thấy một trận nhiệt huyết dâng lên, xích͙ ɭõa hấp dẫn a. Đừng xem Tố Nương là xử nữ, so với người ba mươi tuổi, hơi thở đàn bà thành thục, hơn nữa da thịt trêu người, Lưu Phong cảm thấy hạ thể không ngừng bành trướng.

Hắn bây giờ tăng cường tinh thần lực, tự khắc chế lấy mình, cũng không vội vàng xông lên. Hắn quyết định xem them, Tố ngươi có âm mưu gì không.

Sau một thoáng do dự, dưới sự thúc giục của Tố Nương, cách nội y hoa văn nụ hoa, Lưu Phong nhẹ nhàng xoa bóp bộ ngực sửa của Tố Nương.

"Thiếu gia, dung sức thêm chút nữa" dưới kĩ xảo vuôt ve của Lưu Phong, Tố Nương cảm thấy bộ ngực của mình ngày càng cương cứng lên, cảm thấy chỉ có lực mạnh xoa bóp của nam nhân mới có thể hóa giả.

Dần dần Lưu Phong hô hấp dồn dập lên, động tác trong tay cung trở nên nhanh hơn, bất tri bất giác miệng hắn đã càng ngày càng gần mặt ngọc của Tố Nương, cơ hồ phải dán lên mặt.

Tố Nương nhắm mắt hưởng thụ, nghe được âm thanh thở dốc nặng nề của Lưu Phong, lớn mật nhấc đầu lên, môi anh đào hé mơ, hôn ngoài miệng hắn.

Cánh tay ngọc giơ lên, quàng cái gáy thiếu gia, Tố Nương đem cái lưỡi thơm tho linh hoạt kia tiến vào trong miệng Lưu Phong, trêu ghẹo đầu lưỡi hắn, gắt gao dây dưa cùng một chỗ,

Lưu Phong một bên hôn Tố Nương, một bên nắm chặt bộ ngực sữa đầy đặn của đàn bà, bấy tri bất giác, giữa lúc đó tay Tố Nương cầm cây gậy to lớn của Lưu Phong.

"Thiếu gia, đây là vật gì?" Tố Nương ánh mắt quyến rũ vạn phần, thẹn thùng nói.

Lưu Phong cười hắc hắn, nghiêm mặt nói: "Nhất trụ kình thiên" (một cột chống trời).

"Thiếu gia, ta muốn nhất trụ kình thiên của chàng." Tố Nương khuôn mặt càng đỏ thêm, ánh mắt mê ly, răng ngà cắn môi anh đào, nội y bằng lụa đã bị Lưu Phong kéo xuống, lộ ra một vùng bộ ngực trắng nõn, nụ hoa phấn hồng hoàn toàn lộ diện trước mặt Lưu Phong. Lưu Phong cúi đầu len lén nhìn xuống phía dưới, xuyên qua cái tiểu nội khố bằng tơ tằm kia, có thể thấy được lông đen thưa thớt.

Du͙© vọиɠ lắng xuống sau nhiều năm đang chậm rãi bộc phát, Tơ nương thậm chí to gan tự mình xoa nắm bộ ngực minhg, tay kia tiếp xúc nơi hai chân ngọc, thong thả mà mạnh bạo cọ xát lên, trên nội khó màu đen dần dần có thể thấy được ít nước ẩm ướt.

Tiếng rêи ɾỉ hừ nhẹ mê y phát ra từ giữa miệng mũi của Tố Nương, âm thanh rêи ɾỉ kia khiến Lưu Phong nghe được, ý nghĩ nóng lên, hạ thân nhòi máu.

"Thiếu gia, muốn ta không?" Tố Nương ánh mắt mê hoặc, thần thái quyến rũ vô cùng, giữa miệng mũi tiếng rêи ɾỉ ngày càng lớn/

Lưu Phong cũng không phải chưa nhìn thấy đàn bà lớn mật, ít nhất Tố Tố cũng lớn mật, nhưng đối mặt với sự hấp dẫn to gan và kí©ɧ ŧìиɧ của người phụ nữ 30 tuổi này, tâm tình của Lưu Phong quá kích động. Dục hỏa giữa bụng bốc ngùn ngụt, cười dâʍ đãиɠ, bàn tay Lưu Phong sờ đùi Tố Nương.

"Thiếu gia, ta muốn chàng"

Dưới sự đùa giỡn vuốt ve của Lưu Phong, khiến cho du͙© vọиɠ của Tố Nương càng ngày càng kéo lên. Nàng mạnh mẽ lật người qua, đặt Lưu Phong ở dưới, sau vài cái liền mang quần áo của Lưu Phong cởi hết ra ngoài.

Ông trời a, ta đây bị Tố Nương cưỡиɠ ɠiαи rồi, Lưu Phong âm thầm nuốt một ngụm nước miệng, mặc cho Tố Nương"thô bạo" mình.

Cực hạn tìиɧ ɖu͙© của Tố Nương không ngừng phát ra, thần trí của nàng đã lờ mờ, thân thể từng trận trống rỗng ngứa ngáy. Cảm giác trống rỗng lên tới cực điểm, Tố Nương muốn bịt chặt.

"A." khi Lưu Phong mang bổng thẳng đứng đâm vào. Đau đớn mãnh liệt, làm cho Tố Nương thần trí đã nửa mê hồ không nhịn được phải kêu to một tiếng đau đớn. Nước mắt chảy xuống cuồn cuộn.

"Tố Nương, đừng lo, rất nhanh sẽ hết đau" Phá thân là một việc rất đau, Lưu Phong đã có kinh nghiệm với Tố Tố, vội vàng lên tiếng an ủi, hạ thể cũng nhẹ nhàng đi hơn nhiều.

"Thiếu gia nhanh lên một chút, Tố Nương. bên trong trống rỗng." cảm giác trống rỗng mãnh liệt, hay là chiến thắng đau đớn.