Ân Tố Tố là người thông minh, tự nhiên biết chuyện Lưu Phong nói là chuyện gì, nhớ tới Đóa Đóa giả tạo lời đồn, nhất thời thẹn thùng không thôi, cười mắng: "Đại sắc lang, trong lòng ngươi đang nghĩ đến là chuyện này sao???"
Lưu Phong nghiêm mặt cười khổ: "Ngươi biết ta là chính nhân quân tử mà"
"Văn Sơn dám chắc là chánh nhân quân tử, bất quá, Phượng viên thiếu gia không nhất định là vậy. a. a." Ân Tố Tố đột nhiên giảo hoạt cười cười "Phu quân, ngươi có đúng rất muốn nghe chuyện đó có thật hay không phải không???"
"Đúng, thật sự có đúng hay không, nàng nhanh nói cho ta biết" Lưu Phong nghe Tố Tố chủ động lên tiếng chuyện này, vội vàng hỏi tới.
Ân Tố Tố hừ lạnh một tiếng, sắc mặt hờn giận nói: "Còn nói mình không phải đại sắc lang, bây giờ đã lộ liễu rồi nha"
Lưu Phong cười một tiếng, sắc mặt có chút xấu hổ, lập tức nghiêm trang nói: "Ta bất quá, quan tâm đến thân thể ngươi mà thôi, không có ý gì khác, ngươi ngàn vạn lần đừng nên hiểu lầm"
Ân Tố Tố nghiêm mặt: "Ta đây lại hỏi ngươi, nếu ta thật sự như vậy, ngươi còn có thể lấy ta không?"
Lưu Phong cắn răng nói: "Lấy a, đương nhiên là lấy. Tố Tố, xem ra nàng coi thường ta quá, ta Lưu Phong yêu nhất là con người của nàng, tâm tính của nàng. Cho dù nàng thật như vậy, ta Lưu Phong cũng yêu nàng như trước. Tin tưởng ta đi, ta rất chân thành". Mẹ nó, thạch nữ mặc kệ thạch nữ, tóm lại cũng là mỹ nhân. xxx không được, ta đi ra ngoài tìm hoa vấn liễu. Hơn nữa lão bà ta không nhất định chỉ có một. Kỳ thật, mấy ngày nay ở chung, Lưu Phong đối với Ân Tố Tố cũng là có chút động tình, bỏ qua chuyện thạch nữ là không tính, thì Ân Tố Tố đích thật là phụ nữ hoàn mỹ từ dung mạo, phẩm hạnh, tài học, . đều là xuất chúng.
"Tố Tố, thượng đế đối với mỗi người đều là công bằng, ngươi quá lộng lẫy, vì vậy thượng đế đã để lại trên cơ thể ngươi một điểm nhỏ không hoàn mỹ. Nhưng nàng cứ yên tâm, tình yêu của ta đối với nàng vẫn sẽ không thay đổi" Nhân cơ hội, Lưu Phong ôm Ân Tố Tố vào lòng, ma trảo cũng đặt đặt lên chiếc mông căng tròn của nàng, xoa nắn.
"Umh. ah."
Ân Tố Tố từ nhỏ đến lớn, thân thể còn chưa bị nam nhân nào đυ.ng qua, tay của Lưu Phong lại đặt trên mông nàng của nàng, nhẹ nhàng xoa bóp, nhất thời toàn thân cảm giác như có một dòng điện chạy qua. Cả thân thể đều có chút rúng động.
"Mặt như hoa đào, mị nhãn như tơ." Lưu Phong kinh hãi, căn cứ kinh nghiệm cùng nữ nhân tại kiếp trước, xem ra, Ân Tố Tố này rõ ràng đã động xuân tình rồi.
"Thạch nữ cũng sẽ phát xuân??" Lưu Phong có chút không thể hiểu được.
Một phút lơ đãng, do ảnh hưởng tâm lý trong lòng Lưu Phong, vô tình phát ra câu vừa rồi, tuy thanh âm rất nhỏ, nhưng do hai người đang thân cận, Ân Tố Tố cũng nghe được câu này.
"Chán ghét, ngươi mới là thạch nữ, cả nhà ngươi đều là thạch nữ!" Ân Tố Tố đẩy Lưu Phong ra, miệng quật trứ, vẻ mặt mất hứng.
Lưu Phong đầu tiên ngẩn ra, lập tức một trận cười to: "Ha. ha. ha. ha. Hóa ra nàng không phải. nguyên lai nàng không phải thạch nữ. Tốt quá, thật tốt quá. Thượng đế đại nhân, con mẹ nó, ngươi rốt cuộc cũng làm một chuyện tốt."
Ân Tố Tố nhíu mày nói "Phu quân, thượng đế là ai???" Ân Tố Tố nghe Lưu Phong hai lần nhắc đến thượng đế, có chút tò mò.
"Thượng đế a. hắn là một người bạn rất to lớn của ta. , có cơ hội sẽ giới thiệu cho nàng biết" Lưu Phong không nghĩ là tại đây sẽ truyền giáo, tùy ý ứng phó vài câu, cũng không có vì Ân Tố Tố mà giải thích lại lịch thượng đế.
"Rất to lớn. là ý gì"
Bực à. cùng người cổ đại nói về cái này, trách sao không lao lực.
Ân Nguyên Đạo nhận được tin nha hoàn báo lại, hai người đang ôm ấp ở phía sau hoa viên rừng cây
"Ôm ấp?" còn không biết bọn chúng muốn làm gì nữa??? Âm Nguyên Đạo lo lắng, nha đầu Tố Tố không biết trúng phải ma pháp gì, trước thì sống chết cũng không chịu kết hôn, bây giờ thì ôm ấp, và với tốc độ tiến triển như vậy, thì đêm nay dám động phòng luôn quá.
Không được, phải ngăn cản, đường đường là thiên kim của Tổng đốc phủ, nếu chưa lập gia đình mà mang thai thì con mặt mũi nào nữa, không chừng đến lúc đó phải trốn khỏi nhà.
Trương Mỹ Nhân cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng, không nói đến chuyện chưa lập gia đình đã có thai, chỉ chuyện Lưu Phong nhiễm hoa liễu, không thể để cho bọn họ có phát sinh quan hệ. Nếu không, đến lúc Ân Tố Tố bệnh phát, chính mình sao trả lại công đạo cho Ân Nguyên Đạo. Huốn hồ còn có Ân quý phi ở trên.
Mới vừa rồi Ân Nguyên Đạo đã nói, Ân quý phi đã cầu thánh thượng tự mình ban hôn, tối thiểu cũng dựa theo quy tắc hoàng gia.
Chuyện này phát sinh, ngàn vạn lần không thể được.
"Tổng đốc đại nhân, cũng không còn sớm nữa, ta cũng nên dẫn Phong nhi về Phượng viên, chi tiết hôn sự, hôm khác ta sẽ cùng Tố Nương lại quý phủ cùng thương nghị với nhau. Ngươi xem như thế nào? Trương Mỹ Nhân đứng dậy cáo từ, nhất thời cũng không cho Lưu Phong và Tố Tố thêm thời gian nữa.
Ân Nguyên Đạo tự nhiên không cầu mà được.
Nhân việc cưới hỏi vui vẻ, Lưu Phong lại xác định Ân Tố Tố không phải thạch nữ, thư giãn ít nhiều, mắt, mũi, lông mi. cơ hồ thân thể bất cứ chỗ nào đều vui vẻ. Nhất là tiểu đệ đệ, càng phấn khích, chuẩn bị gây rắc rối.
Biết Lưu Phong phải đi kết thân, Liễu Thanh Nghi trong lòng ê ẩm, vẻ mặt có chút cô đơn.
Bạch Vũ nhìn vào ánh mắt buồn bã, thầm mắng lưu phong không bằng súc vật. Vợ con đã có, mà sắc tâm cũng không bỏ.
Bởi vì trong lòng oán hận, Bạch Vũ quyết định trở thành khách qua đường của Liễu Phong, mỗi ngày ngoại trừ giúp đỡ Liễu Thanh Nghi nâu ăn, giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa, sau đó còn dẫn Linh nhi du ngoạn, chính là không để ý tới Lưu Phong. Ngay cả khi cả nhà ngồi ăn tối, nàng cũng không nói một lời nào.
Lưu Phong căn bản không biết trong lòng Bạch Vũ hiểu lầm, tưởng rằng nàng đối với sự kiện đồ lót lần trước vẫn còn canh cánh, trong lòng cười thầm tiểu nha đầu thật là nhỏ mọn.
Có mấy lần, hắn cố ý lấy lòng nàng, nói đùa tiếu lâm để làm nàng vui vẻ, nhưng nàng luôn như vậy, gương mặt lạnh lùng, căn bản không để ý đến lời nói đùa của Lưu Phong.
Sau khi thử vài lần, Lưu Phong cũng mất hứng. Lão tử vì ngươi 60 mươi vạn lạng bạc cũng không lấy, còn đắc tội với Ma giáo, con mẹ nó, vậy mà bộ dáng khó ưa, không để ý đến thì không để ý đến, cầu khẩn đến ngày mười lăm trả ngươi về Bạch gia cho xong.
Ba ngày sau khi Lưu Phong đính ước với Ân Tố Tố, Lưu Phong và Vương Bảo Nhi hợp tác kinh doanh chính thức khai trương "Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành" (công ty biểu diễn giải trí Thiên Đường). Vì không cho Trương Mỹ Nhân biết, Lưu Phong cũng không có lộ diện, hết thảy mọi chuyện đều ủy thác cho Vương Bảo Nhi đi làm.
Bởi vì biểu diễn kí©ɧ ŧìиɧ nghệ thuật được diễn ra tại Túy Xuân Lâu, nên ngày khai trương"Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành" đích thật tân khách cực nhiều, có chút không dự đoán được, lịch bán vé vào cửa được đẩy lên sớm hơn, khách tham quan có thể đứng ở lối đi hai bên đại sảnh để xem hương diễm biểu diễn.
Vài ngày sau, cũng giống như Túy Xuân Lâu của Bạch Gia, chi nhánh "Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành" cũng được treo biển. Hai nhà đối diện, có thể chứa được 4000 khách, nhưng mỗi ngày cũng đầy nghẹt khách giống như những ngày trước, có thể nói là buôn bán phát đạt.