Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 488: Minh Khư Quỷ Vương

Hốc mắt sâu phát ra tia sáng màu xanh lục quỷ dị, người nào bị nó nhìn trúng đều phải rùng mình, nổi cả da gà và cảm thấy nguy hiểm đến mạng sống, một cặp mắt nhìn thấu tâm linh, chạm đến vùng đất tăm tối mà con người sợ hãi nhất.

Vừa nói, Quỷ Vương vừa bò lên từ hố sâu, bàn tay cứng cỏi với các ngón tay khổng lồ còn to hơn cả một căn nhà, mặt đất bị sức mạnh của Quỷ Vương làm cho chấn động và lay lắc liên tục, không khí trở nên ảm đạm.

Quỷ khí tỏa ra từ Quỷ Vương bao phủ trời cao, nghiền áp mặt đất, một luồng linh áp kinh khủng cuốn tới, Tiền Phá Lang và ba chục người mặc áo đen run lẩy bẩy nhìn Quỷ Vương, đôi mắt tỏa ra sự sợ hãi tận cùng.

Quỷ Vương đứng thẳng trên mặt đất, thân thể cao to khoảng một trăm mét, toàn thân mặc trọng giáp màu đen, làn da thì xám xanh, cơ bắp cứng cáp hiện rõ ngay bên dưới lớp giáp rắn chắc, kết hợp với nguồn quỷ khí đang sôi trào, Quỷ Vương đã to lớn, nay càng to lớn đến mức con người chỉ có thể ngưỡng vọng.

“Thưa Quỷ Vương đại nhân, có kẻ đang phá hoại kế hoạch của ngài và Dị Hồn Chân Quân, tôi không phải là đối thủ của hắn cho nên tôi chỉ còn cách đánh thức ngài, xin ngài hãy tha lỗi cho tôi, đây là tình huống cấp bách, tôi không thể nghĩ ra cách nào khác ngoài cách này.” Tiền Phá Lang vừa cúi đầu thật sâu vừa nói với giọng yếu ớt.

Quỷ Vương lạnh lùng liếc Tiền Phá Lang một cái, sau đó Quỷ Vương lại nhìn sang Thanh Vũ, một tu sĩ vẫn không hề cúi đầu khi nhìn thấy hắn. Đó cũng là người phá hoại kế hoạch trong lời của Tiền Phá Lang.

“Chỉ là một tu sĩ nhỏ nhoi mà các ngươi cũng không đối phó được?” Quỷ Vương chợt cười một cách khinh bỉ.

“Dị Hồn nuôi các ngươi thật phí tài nguyên, có lẽ ta nên đề nghị hắn đưa linh hồn của các ngươi cho ta ăn sạch còn có tác dụng hơn.”

Lắng nghe giọng nói nhàn nhạt của Quỷ Vương, Tiền Phá Lang cùng mấy chục người khác lập tức quỳ rạp xuống mặt đất, giọng nói khẩn cầu: “Xin Quỷ Vương đại nhân tha mạng!!”

Quỷ Vương, một loại tồn tại kinh khủng tại Âm Linh Sâm Lâm, nếu lấy Địa Ma Hồn so sánh với Quỷ Vương thì bọn Địa Mà Hồn chẳng khác gì một đám trẻ con, không phải ở cùng một đẳng cấp.

Địa Ma Hồn vẫn là một loại hồn, mạnh hơn oan hồn, linh hồn bình thường nhưng không có thân thể gọi là Quỷ Thể giống như Quỷ Vương, sức chiến đấu yếu ớt, còn Quỷ Vương có Quỷ Thế, sức mạnh tăng cao lên nhiều lần, kết hợp thân thể và quỷ khí thì tu sĩ cùng cấp chỉ là một bữa tráng miệng của Quỷ Vương mà thôi.

“Hừ! Tên Dị Hồn thật lề mề, nếu để một trăm hai mươi tám Quỷ Vương bọn ta xuất thủ thì kế hoạch đã hoàn thành từ lâu rồi, chẳng cần phải bố trí đại trận hấp thụ linh hồn làm gì!” Quỷ Vương lạnh giọng nói, âm thanh có hơi tức giận với cách làm việc của Dị Hồn Chân Quân.

“Được rồi, để bổn Vương cho tên sâu kiến này nhìn thấy thế nào là sức mạnh chân chính!” Quỷ Vương cười một tiếng, sau đó không chú ý đến đám người Tiền Phá Lang.

Đôi mắt âm u chiếu rọi tia sáng màu xanh lục của Quỷ Vương nhìn vào Thanh Vũ để Thanh Vũ không thoải mái cho lắm, đôi mắt kia như là cội nguồn của sự sợ hãi, như nó đang nhìn xuyên thấu qua nội tâm của Thanh Vũ vậy.

Thanh Vũ sử dụng linh lực bảo vệ bản thân thì mới cảm thấy tốt hơn một chút.

“Kết Đan đỉnh phong?” Quỷ Vương nhếch miệng cười.

“Ngươi là ai?” Thanh Vũ bình tĩnh hỏi, tồn tại được Tiền Phá Lang gọi là Quỷ Vương này tỏa ra một áp lực kinh khủng mạnh hơn Nguyên Anh sơ kỳ rất nhiều, tổng thể thì ngang bằng với Ngạc Thiên Quang ở hiện giờ, ít nhất là Nguyên Anh hậu kỳ!

Rõ ràng, Thanh Vũ không đủ sức chống lại Quỷ Vương, cho dù có sử dụng Giáo Hoàng Sáo Trang hỗ trợ, cách tốt nhất là rời khỏi nơi này, triệu tập cường giả Giáo Đình xử lý Quỷ Vương, hoặc kích hoạt Danh Hiệu giải quyết nhanh nhất có thể.

Tuy nhiên, nghe lời nói luôn đề cập đến chữ kế hoạch nửa thiên niên kỷ của Dị Hồn và Quỷ Vương, hơn thế nữa, có vẻ như Quỷ Vương này chỉ là một trong số một trăm hai mươi tám Quỷ Vương, kế hoạch với sự góp mặt của nhiều Quỷ Vương đến thế thì không đơn giản một chút nào.

Dị Hồn Chân Quân có một danh tiếng xấu, thích nô dịch các chủng tộc, vậy thì kế hoạch của hắn cũng không tốt lành gì.

Huống chi, kế hoạch kia có liên quan đến hấp thu linh hồn!

So sánh với những việc làm của Tiền Phá Lang tại Không Vũ quốc, có vẻ như bọn chúng thật sự nghiêm túc về một kế hoạch cực lớn, và sẽ làm cho vô số sinh linh chết oan chết uổng.

Giờ đây, Thanh Vũ đánh động đến một phần kế hoạch, khác nào “bức dây động rừng” hắn phải ở lại để điều tra thêm thông tin, biết thêm về kế hoạch kia và bắt đầu đưa tay vào giải quyết.

Còn một lý do nữa, Hệ Thống vừa ban cho Thanh Vũ một nhiệm vụ.

Nhiệm vụ: Kế hoạch của Dị Hồn Chân Quân và một trăm hai mươi tám Quỷ Vương

Thông tin: Một âm mưu xấu xa đang hiện diện ở gần Giáo Đình, đe dọa đến mạng sống của vô số sinh linh vô tội, thân là một Giáo Hoàng, ký chủ không thể nhắm mắt làm ngơ. Hãy phá bỏ kế hoạch kia, mang lại sự yên bình cho những sinh linh vô tội ấy.

Phần thưởng: Một Địa Mạch sơ cấp, hai Thiên Phú Chi Tinh.

Nhiệm vụ: Thu phục Quỷ Vương

Thông tin: Ký chủ đánh rắn động cỏ, hãy thu phục Quỷ Vương để Dị Hồn Chân Quân và các Quỷ Vương khác không phát hiện ra chuyện xảy ra ở Không Vũ Vương Triều, tạo một nền tảng phá vỡ kế hoạch dễ dàng hơn.

Phần thưởng: một Vong Quỷ Đan.

Một Địa Mạch sơ cấp, cung cấp linh khí gấp một trăm lần Linh Mạch cao cấp!

Hai Thiên Phú Chi Tinh mà Thanh Vu có thể sử dụng tăng thiên phú của bản thân lên hai sao!

Lại thêm một Vong Quỷ Đan có tác dụng giúp đỡ cho linh hồn đạt Quỷ Vương trở lên đột phá cảnh giới!

Nhiều phần thưởng mê người thế thì Thanh Vũ làm sao có thể chịu rời khỏi đây?

“Bổn Vương Minh Khư, một trong một trăm hai mươi tám Quỷ Vương dưới quyền của Quỷ Hoàng đại nhân!” Minh Khư trả lời với tư thái cao ngạo, giọng nói bình thản, với Minh Khư, một tu sĩ Kết Đan đỉnh phong chẳng khác mấy so với sâu kiến, một bàn tay liền bóp chết.

Lâu rồi Minh Khư mới xuất hiện tại thế gian, nên có một chút nhã hứng nói chuyện với tu sĩ ở đây.

Tiền Phá Lang cười gằn nhìn Thanh Vũ, trong mắt hắn thì Thanh Vũ là một người chết, thế nhưng hắn không thể để tu sĩ khác phát hiện Minh Khư Quỷ Vương được, nếu không thì có thêm nhiều phiền phức tới cửa, hắn sẽ bị trừng phạt bởi Dị Hồn Chân Quân khi làm hỏng chuyện.

Thế là Tiền Phá Lang vội vàng lấy một trận bàn ra rồi sử dụng, tạo nên một lớp màn sáng bao phủ khuôn viên mấy km, ngăn cách linh áp của Quỷ Vương tới khu vực ở bên ngoài, che lấp mọi động tĩnh ở đây.

Làm xong, Tiền Phá Lang mới thở dài một hơi, vừa chữa trị thương thế vừa nhìn xem tuồng kịch giãy chết của Giáo Hoàng, kẻ mà hắn đang hận đến điên luôn rồi, để gọi Minh Khư Quỷ Vương thì Tiền Phá Lang phải cho Thất Đại Địa Ma Hồn tự bạo, đánh thức Quỷ Vương đang ở sâu trong lòng đất, vì Quỷ Vương đang bận rộn với một góc của đại trận lớn.

“Thế nào? Ngươi biết sợ là gì chưa?” Quỷ Vương cười lạnh hỏi.

“Nếu người chịu thần phục, trở thành một Quỷ Tốt ở bên cạnh bổn Vương thì bổn Vương sẽ tha cho ngươi một mạng.”

Minh Khư Quỷ Vương nói xong, ông ta liền khoát tay ra hiệu, ngay lập tức, mấy trăm bóng dáng bay vụt lên từ hồ sâu, mỗi một bóng dáng là một quỷ hồn được Minh Khư bồi dưỡng, hơi thở bằng với Kết Đan sơ kỳ trở lên và còn mặc các bộ trọng giáp lạnh lẽo.

Bọn chúng yên lặng đứng sau lưng Minh Khư Quỷ Vương, thái độ thì vô cùng kính trọng đến mức không dám lên tiếng nói nhỏ, chỉ lạnh nhạt nhìn Thanh Vũ.

“Một Quỷ Vương, một trăm Quỷ Tốt cảnh giới Kết Đan kỳ!” Thanh Vũ âm thầm tính toán ở trong lòng, ánh mắt nghiêm túc hơn rất nhiều.

Ngay cả Thanh Vũ cũng không ngờ hắn lại khám phá ra một bí mật kinh thiên động địa, liên quan lớn đến như vậy!

Theo như Thanh Vũ suy đoán, một trăm hai mươi bảy Quỷ Vương khác vẫn đang tiềm ẩn trong lòng đất, âm thầm thực hiện kế hoạch với sự trợ giúp của Dị Hồn Chân Quân!

“Sợ đến không thể lên tiếng nói chuyện rồi sao? Thật là một kẻ nhu nhược!” Quỷ Vương hừ lạnh vì thấy Thanh Vũ không trả lời ông.

“Loại tu sĩ này không có tư cách trở thành Quỷ Tốt dưới trướng của bổn Vương!” Nói xong, Minh Khư Quỷ Vương vận chuyển quỷ khí ở trong cơ thể, hóa thành một bàn tay khổng lồ che lấp đất trời vỗ xuống nơi Thanh Vũ đang đứng.

“Ngươi chết chắc!’ Tiền Phá Lang cười gằn, mấy chục người mặc áo đen khác cũng hưng phấn chiêm ngưỡng sức mạnh đáng kinh ngạc của Minh Khư Quỷ Vương.

“Ta không dám trả lời ngươi?” Thanh Vũ cười nhẹ trong khi nhìn bàn tay quỷ dữ đang đập tới từ phía bầu trời.

“Đó là một chuyện cười lớn! Ta chỉ đang nghĩ cách để bắt người thần phục mà thôi!”

“Bây giờ ta đã nghĩ ra một cách rất tuyệt diệu, đó là đánh cho ngươi phục mới thôi!” Thanh Vũ thản nhiên nói.

Ngay lúc bàn tay quỷ sắp sửa đập xuống, một đôi cánh hoàng kim rực rỡ, lấp lánh đến mọi người phải nheo mắt xuất hiện ở sau lưng Thanh Vũ và khiến cho linh áp của Thanh Vũ tăng mạnh lên gấp mười lần.

Chưa dừng lại ở đó, một con chim hoàng kim hiện ra từ hư không, bay lượn một cách vui vẻ xung quanh Thanh Vũ, đôi mắt của Thánh Hoàng rất linh động giống như một sinh mạng sống thật sự.

Lại có thêm một Thánh Thuẫn vững chắc không gì sánh được, ngăn chặn mọi thứ gây hại cho Thanh Vũ.

“Chiến đi, Minh Khư Quỷ Vương!” Thanh Vũ đạp mạnh vào mặt đất, thân hình bắn lên trời cao, nhắm thẳng vào bàn tay quỷ dữ, không hề né tránh gì, với một thần thái tự tin đến lạ thường, Thanh Vũ bộc phát ra toàn bộ thực lực, lần đầu tiên, Thanh Vũ có một trận chiến chân chính với đối thủ mạnh mẽ!

Ầm!!

Thanh Vũ dùng sức mạnh đánh xuyên qua bàn tay khổng lồ, Thánh Dực hoàng kim vỗ mạnh một cái để tăng tốc độ, Thanh Vũ lao thẳng đến Minh Khư Quỷ Vương như một mũi tên đang xuyên thủng bầu trời, tinh thần tập trung cao độ, đôi tay kết ấn để lại những tàn ảnh mờ ảo, hàng chục vòng tròn pháp thuật nhấp nháy giữa không trung rồi bắn ra các pháp thuật mỹ lệ mà mãnh liệt tấn công Quỷ Vương

“Hừ! Sâu kiến mà dám vọng tưởng lay trời!” Minh Khư Quỷ Vương nói với một đôi mắt lóe lên ánh sáng xanh lục lạnh lùng.