Giới Thần

Chương 431: Mộc lão phân thân

Còn ở phía Thiên....mọi chuyện lại khác.

lấy phù nhập thể...chuyện này Thiên cũng từng thấy qua, mặc dù không nhiều nhưng ở cửu giới vẫn thường hay xuất hiện 1 vài cá thể đặc biệt như vậy

Lâu nay Thiên cũng rất tò mò với phương pháp tu luyện như vậy, nhưng mà chưa có thời gian nghiên cứu

Đối với phù đạo, trước kia hắn cũng là 1 siêu cấp cao thủ, nhưng đó là trong lĩnh vực vẽ phù và chế phù, còn việc luyện phù thế nào thì hắn không biết bao nhiêu

Nhìn thấy phù văn nhập thể đang không ngừng luân chuyển trong cơ thể vertuypaosan không thể nghi ngờ chính là 1 món đồ chơi vô cùng mới lạ đối với hắn

Tất nhiên là muốn nghiên cứu nó...thì trước tiên sẽ phải giải quyết xong mấy chuyện lặt vặt trước đã

Không gian xung quang khu nhà này đã hoàn toàn bị phong bế bằng loạn lưu, mọi liên kết sẽ không thể nối thông được ra với bên ngoài

Tất nhiên là đều cao siêu này cả 3 con người kia đều không thể hiểu được

Không khí bất chợt trầm lặng hẳn đi

6 cặp mắt đều nhất loạt nhìn về phía Thiên, mặc dù họ không biết tại sao Thiên phát hiện ra có người theo dõi nhưng mà nhìn sắc mặt nghiêm túc hiếm có của nó....ngay cả người tự phụ như vertuypaosan cũng bất giác sinh lòng kính sợ

Còn 1 cái phất tay vừa rồi của Thiên, kể cả 2 đại thần cấp cao thủ như Hoàng Chính Hào và Thu Sương đều không hiểu hết, nhưng mà họ nhậy cảm phát hiện ra 1 loại ý chí vô cùng khủng bố mà cũng vô cùng ẩn dấu đã phát ra từ người Thiên.

Con tim họ cũng thoáng khϊếp sợ

"Còn chưa chịu đi ra ah....hay là chờ ta móc ngươi ra..." trong giọng nói của Thiên sinh ra những sự rung động kỳ lạ

Những rung động này sinh ra liền phủ lấy toàn thân vertuypaosan như 1 cái kén tằm sau đó lặn mất tăm

Đến cả chính vertuypaosan cũng không phát hiện ra là mình có cảm giác gì hay không....thậm chí 1 chút cảm giác bất ổn cũng không cảm thấy...trong lòng thoáng cảm thấy kỳ lạ

Nhưng mà ngay sau đó 2 mắt lão chợt trợn to lên..

Ngay tại vị trí chóp vai bên phải lão, 1 mảnh phù văn giống như bị cái gì đó đánh trúng bắt đầu rung lên sau đó...1 hạt giống nhỏ xíu bị tróc ra

Hạt giống này tựa như có linh tính, nó vừa bị đá ra khỏi người vertuypaosan liền rơi xuống đất sau đó....nhúc nhích

Thổ nguyên tố từ mặt đất bị nó hấp lại làm dinh dưỡng sinh trưởng, sau đó hạt giống này hóa thành 1 cái cây có 6 cái miệng đầy răng, cành lá đều có hình răng cưa sắc bén, mộc nguyên lực như bài sơn đảo hải phóng lên cao khiến cho vertuypaosan và 2 người Hoàng Chính Hào vội vàng lui bước

Cũng ngay lúc này, nguyên cái cây lại 1 lần nữa vặn vẹo sau đó hóa thành nhân hình...1 hình người già nua quen thuộc

"Mộc lão...."Hoàng Chính Hào sợ hãi hét lên

Trong tiềm thức, lão vẫn luôn có sự sợ hãi với sự tàn nhẫn của ngũ lão, dù bây giờ đã thành thần cũng khó xóa nhòa đi được

"Hừ..." 1 tiếng hừ lạnh sắc lạnh vang lên khiến cả 3 người Hoàng Chính Hào, Thu Sương và vertuypaosan đều sợ hại rụt lùi lại sau

Bất kỳ 1 ai trong tộc đều không ngoại lệ, họ đều sợ hãi và khϊếp nhược vô cùng trước quyền uy của ngũ lão

Mộc thân này đã hóa thành 1 Mộc Lão vô cùng nguyên vẹn, là 1 chuẩn phân thân giống hệt và có được 3 phần tu vi vốn có của Mộc Lão

Ánh mắt lão sắc lạnh, khí chất như băng sương, bước chân tiến tới, lưng còng nhưng lại có ánh mắt nhìn từ trên cao xuống tựa như vạn vật dưới mắt đều là giun dế

"Hừ...còn không quỳ xuống"...1 câu hét này của Mộc lão giống như sét đánh trời quang phủ tới 3 người Hoàng Chính Hào và kể cả Thiên cũng không ngoại lệ

3 người Hoàng Chính Hào lập tức giống như run rẩy, chân cũng vô thức muốn gập xuống

Nhưng mà ngay lập tức, 1 luồng khí tức thanh tân như gió mùa xuân từ người Thiên phả tới, không hiểu sao đầu gối sắp gập xuống quỳ lật của nhóm người Hoàng Chính Hào liền vô thức đứng thẳng lại

Mộc lão bất chợt trợn lên 2 mắt, khí thế phả ra

"Hỗn láo....quỳ xuống" khí thế như bài sơn đảo hải cuốn tới giống như phá sơn lập địa mạnh không thể tả

"Rắc...rắc.." đến cả mặt đất cũng cấp tốc vụn vỡ ra

"Bịch...bịch....bịch" giường như cùng lúc này, 3 người Hoàng Chính Hào liền run rẩy quỳ xuống, đến cánh tay cũng còn run run

"Hừ....các ngươi phải nhớ, nếu như không nghe lời...đó sẽ là kết quả ..phải chết...rõ chưa..."

2 chữ "rõ chưa" giống như đại chuông vang vọng mãi không tan, đến cả lòng người cũng rung động không thể an

Lúc này, ánh mắt Mộc Lão bất chợt nhìn sang Thiên sau đó nhíu lại đầy phẫn nộ

Ở đây, chỉ có mình Thiên là không quỳ, mà ngược lại hắn còn vô cùng thong dong giương cặp mắt xem thường lên nhìn tới

Cơn giận của Mộc Lão lập tức bốc lên ngùn ngụt

"Khốn nạn....quỳ cho ta..." mộc nguyên lực như đại thụ giáng xuống, khí thế kinh người

Thiên không những không bị 1 chút ảnh hưởng mà miệng còn nhếch lên cười 1 cái đầy khinh thường, tay phải hắn lại khẽ vẫy

1 luồng lực đạo mạnh mẽ phả tới, ngấm sâu vào cốt tủy và thần hồn 3 người Hoàng Chính Hào khiến cho tâm ma của họ thoáng cái đã bị dẹp tan

Bỗng nhiên cảm thấy 1 luồng sức mạnh vô biên hạo hãn tuôn trào trong cơ thể....lòng tự tin của Hoàng Chính Hào và vertuypaosan giống như cỏ mọc mùa xuân bắt đầu kích động lên.

Đầu gối cũng vì đó mà chậm rãi đứng lên, ánh mắt dần kiên định mà cánh tay nắm chặt lại không còn 1 chút nào run rẩy

Mộc lão nhìn thấy cảnh này mà ánh mắt bốc lên sát khí ngùn ngụt.