Giới Thần

Chương 307: Yêu

"Híc..." tiếng sáo lặng đi. 2 mẹ con nhà này liền thống nhất rớt 2 giọt lệ rồi hít mũi 1 cái...mặt mũi ai cũng đều khóc thành mèo mướp

Trông thê thảm không thể tả

Ban đầu tiếng sáo vang lên, họ vẫn còn đang rất nghi ngờ về lai lịch của nó...nhưng mà đến bây giờ thì đã khác

"Lạch cạch..." ngoài cửa sổ hơi động 1 chút rồi 1 cái đầu quen thuộc xuất hiện

"Ưʍ...hưʍ....con gái ở lại nhé, mẹ đi thôi.."

"Ah...Thiên...con tới..ahhh" Hà Phàm còn chưa nói xong đã bị vợ hung hăng lôi đi

"Cốc..cốc..." Thiên đáng thương nhìn từ cửa sổ tới chỗ Thu

"Có thể mở cửa cho anh được không...." giọng Thiên vô cùng thành khẩn

Thu cố ý ngả cái đầu qua 1 bên làm lơ với hắn

"Làm ơn..."

"Please... please..." Thiên nói câu này phải cả chục lần nhưng Thu vẫn không chịu nhìn ra

Hắn làm cô khóc quá nhiều...làm cô đau khổ quá nhiều...hắn phải trả giá

"Nếu như em không mở là anh sẽ..."

Im lặng

"Anh sẽ tông cửa vô...lúc đó nha...em coi chừng anh đó..."

Thu vẫn không hề đía tới hắn

"Lúc đó nha...anh sẽ hành hung em...anh sẽ thọc lét ...anh sẽ cắn...anh sẽ hôn e...hahaha....người ta cưỡиɠ ɧϊếp thế nào ...anh sẽ làm như vậy....ahhhh.....hahahaah....ta thật xấu xa...ta thật là dâʍ đãиɠ...haha.." Thiên làm giống y như trong phim hoạt hình làm như chó sói đóng phim vậy

Trước giờ Thu đều không thể cưỡng lại được những lúc hắn đóng giả hoạt hình như vậy...và lần này cũng vậy

Khẽ ngước cái mắt lên nhìn động tác ngộ nghĩnh của hắn, khuôn mặt hắn tròn tròn trắng trắng đẹp trai như Thiên thần đang cố nhe cái răng nanh ra gầm gừ như chó sói...trông đáng yêu đến không tưởng nổi

Máu mê phim họat hình của Thu liền trỗi dậy,...quên mất cả giận dỗi cô khẽ nở 1 nụ cười sau đó ngậm lại ngay...mặt lạnh tanh làm bộ xoay đi

Nhưng mà hành động nhỏ này của cô làm sao mà thoát khỏi tầm nhìn của hắn được

"Ah...em cười rồi nha....hết giận phải không...mở cửa anh vào đi...please... "

Thu lại quay mặt vào trong không thèm nhìn ra ngoài nữa...

Tên khốn này...chỉ biết làm người ta cười thôi....cô mà cứ nhìn vậy, làm sao mà giận nổi hắn....ngươi đến thì cứ đến...mắc gì ta phải vui như vậy chứ

Thiên ỉu xìu nói "em còn giận anh...vậy để hôm khác anh lại tới....thôi vậy anh về đây..."

Thiên lưu luyến nhìn thêm 1 lúc rồi quay đầu leo xuống

Lòng Thu bất chợt lặng đi...giống như mất mát gì đó....giống như sợ hãi gì đó...

Cảm giác vui vẻ và ấm áp cũng mất đi...

Mãi 1 lúc sau....sự im lặng này làm cô không thể nhịn được...cô ngước mắt ra cửa sổ nhìn

Không có ai hết

Cô sợ hãi quá...không biết lấy sức mạnh ở đâu ra liền chạy 1 mạch ra cửa, gấp gáp mở cửa ra nhìn đao dác xung quanh

Không có ai....hắn đi...hắn đi thật rồi....hắn đi...rồi không biết khi nào lại tới nữa

Tên khốn này...không thể kiên nhẫn thêm được 1 chút sao...có ai như hắn không...đi xin lỗi mà chưa gì đã bỏ cuộc rồi

Giận hắn là phải thôi....giận chết hắn

Dậm dậm bàn chân trắng muốt thu hậm hực, tức tối

"Uoa...hu.."...lúc này không hiểu Thiên chui ở đâu ra, hắn vừa tới là hù Thu 1 cái đứng tim

"Anh về làm gì...em không muốn gặp anh...anh về đi...về đi...về đi....ahhh....đồ không ra gì như anh..." thu chỉ ngón tay mũm mĩm ra ngoài mắng hắn xối xả

"Híc....thật còn giận anh sao...."

"Giận....giận....giận anh vô cùng....giận chết anh..."

"Giận gê vậy....vậy thôi...anh đi...bye...bye.." Thiên vẫy tay giống như sắp chia tay vĩnh viễn, sau đó hắn lại thò cái đầu đi thật

"Ahhhhhh....đô khốn kiếp nhà anh....anh vô lương tâm....anh hỗn đản...đồ thiếu kiên nhẫn....anh chết đi....chết đi....ahhhh...."

Thu tức giận gào thét 1 lúc sau đó lại nhìn ra cửa sổ....lại 1 lần nữa hắn đi....và lại 1 lần nữa cô đi tìm...và giờ...không biết hắn có đi luôn thật không đây...

Thu nhìn kỹ hết cả mọi ngóc ngách ngoài cửa, bất kỳ góc khuất nào đều không bỏ sót nhưng mà đều không thấy...

Không có....đi thật rồi....lần này thì đi thật rồi...đi và không biết khi nào hắn mới lại tới...

Cô thất vọng ngồi bệt ra đất, 2 mắt thẫn thờ nhìn ra cửa sổ chỉ mong...hắn sẽ lại 1 lần ló cái đầu ra nữa..

Đang lúc thất vọng chán nản vô cùng này...không biết từ đâu ra

2 cánh tay lại thò tới,...nó thần bí mà ấm áp...hữu lực mà nhẹ nhàng

Từ vị trí phía sau, đôi tay nam nhân quen thuộc này đã luồn tới...qua eo...chạm vào da thịt cô...vươn tới phía trước bụng và kéo cô vào lòng

Bàn tay này...nếu thế gian không có 1 ai nhận ra thì vẫn sẽ có 1 người nhận ra...bàn tay mà đã mấy lần cô ôm nó ngủ...đến nước miếng cũng nhiễu lên đó mấy lần

Hương thơm đặc thù....mùi mồ hôi đặc thù...và cảm giác ấm áp rất đặc thù...không có ai có thể mạo danh được những thứ đó

Lần này...cô không có lấy 1 chút sức để phản kháng...bị kéo vào lòng hắn...ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể hắn...được chạm vào da thịt hắn....nguyện ý...cô nguyện ý 100%..."

Khẽ lim dim 2 mắt...cô vô cùng hạnh phúc tận hưởng cảm giác thần tiên này

1 cái đầu kéo đến gần...dụi vào trán cô, dụi vào cổ, vào ngực cô...hành động này...chính là hành động trong bộ phim hoạt hình "vua sư tử" mà cô thích nhất (bà nội nó...ta cũng thích thấy mẹ đi)

Lần trước hắn lén làm với cô lúc cô đang giả ngủ, mặc dù trong miệng cô vẫn thầm mắng hắn vô sỉ chỉ biết lợi dụng cô....nhưng mà đó cũng là 1 kỷ niệm mà đời cô sẽ không bao giờ quên

"Em..."

"Ưʍ..."

"Em nè..."

"Hưʍ..."

"Có yêu anh không..." bao nhiêu lãng mạng bị 1 câu nói này phá tan tành

Thu khó chịu nói "yêu...ai mà thèm yêu anh...đồ vô sỉ vô lương tâm như anh"

"Uhm...vậy là không yêu phải không..."

"Uhm.."

"Vậy hỏi câu khác ha..." Thiên lại xiết nhẹ bàn tay kéo cô nằm trọn trong ngực, ngồi luôn trên người hắn tự nhiên y như câu trả lời vừa nãy là "có yêu" vậy

Tất nhiên Thu sẽ không phản đối cái ôm thân mật này...mà dù có phản đối thì cũng không có tác dụng cho nên cô dứt khoát tiếp nhận luôn

"Uh...vậy hôm nay em nghỉ học ah..

"Uhm..

"Vậy sáng giờ cũng chưa ăn cơm..

"Uhm

"Chưa uống nước luôn..

"Uhm...

"Vậy...giờ có muốn ăn không..."

"Uhm có..."

"Vậy có muốn uống nước dừa không.."

"Có..."

"Muốn ăn táo không...

"Có..." thu gật đầu riết rồi quen luôn...tên khốn này hỏi toàn gì đâu không...

"Vậy có muốn ăn sầu riêng không.."

"Có.." mấy món ngon này kí©ɧ ŧɧí©ɧ cái bụng nhịn đói 1 ngày của cô muốn sôi lên, nước miếng muốn túa ra

"Còn xoài...muốn không.."

"Có...

"Ổi...cóc....lê..."

"Có..."

"Vậy có yêu anh không..."

"Có..."thu trả lời theo bản năng

"Vậy có muốn anh ôm em không..." Thiên hỏi dồn tới

"Có..." lần này thu bắt đầu thấy có gì đó không ổn nhưng câu hỏi kế tiếp lại dồn tới

"Vậy có muốn anh hôn em không..."

"Uhm...có..." dồn dập quá cô theo bản năng "có" như cũ

Và rồi...cô lọt vào tròng

"Ah..." 2 mắt Thu tròn xoe, tay che lại miệng ...

"Uhm...muốn thì mau bỏ tay ra...bỏ ra mới hôn được....ahhh....mau bỏ...bỏ ra mau...quánh cho giờ nè..." Thiên làm bộ hung hăng dật bàn tay mũm mĩm đang che miệng của thu ra...2 người cứ như vậy bắt đầu vui đùa và giằng co...cuối cùng cô vẫn không thể kháng cự được bị hắn lôi ra "cưỡng hôn" nhưng mà cô rất vui

Đó chính là hắn...Thiên....người nam nhân của cô...người mà cô yêu nhất

Cưỡng hôn xong, Thiên lại tiếp tục làm 1 công việc mà bao đời đều làm...

Gọt táo cho cô ăn...

Giống y như 2 đứa con nít...giống y như trong phim hoạt hình....trẻ con...vô tư..nhảm nhí...dở hơi...nhưng mà cô thích...dó là điều cô mơ mọng

Người đàn ông của cô có thể không cần giầu có tài giỏi hay anh hùng phi thường cỡ nào....người đàn ông của cô....chỉ cần làm 1 nhân vật trong phim hoạt hình, luôn bên cô và yêu thương cô vậy là đủ rồi

Thế đấy...cứ như vậy mà cô bị hắn chinh phục 1 cách triệt để đấy

Cứ như thế hắn quan tâm cô, chăm sóc cho cô....hắn ở bên cạnh và mang lại niềm vui đến cho cô

Giống y như những câu truyện vẫn hay kể, những con thú trong phim hoạt hình..

1 ước mơ, 1 sự ngộ nghĩnh như trong phim hoạt hình...và phim họat hình...sẽ luôn là 1 kết thúc có hậu.