Livestream Tinh Tế: Từ Hành Tinh Hoang Thành Đào Nguyên

Chương 21: Thực vật cấp S

"Cái gì? Không ô nhiễm? Còn là thực vật cấp S?"

Nhìn kết quả kiểm tra, Trần Húc Dương hoàn toàn ngơ ngác. Máy kiểm tra có bị lỗi không vậy?

Thực vật cấp S? Ở tinh tế, đây là thứ cực kỳ hiếm có, hễ xuất hiện sẽ khiến cả Liên Minh tranh giành. Một cô nhi như Hoa Vân làm sao có được?

"Anh, có khi nào máy kiểm tra bị hỏng không? Hay là... thử lại bằng cái khác đi?" Dù rất tin tưởng Hoa Vân, nhưng chuyện này… quá sức tưởng tượng!

Trần Húc Dương không nói gì, lập tức lấy một máy kiểm tra khác để thử lại. Kết quả vẫn y như cũ!

Không thể tin nổi!

"Kiều Kiều, em chắc chắn đây là do Hoa Vân gửi cho em chứ?" Anh không thể không nghi ngờ.

"Đúng mà." Trần Kiều Kiều ngập ngừng một chút, "Là gửi chung với số thịt xào cay kia."

Giọng cô nhỏ dần. Chuyện này có vẻ rắc rối rồi…

Thực vật cấp S không chỉ an toàn, mà còn có khả năng ảnh hưởng đến môi trường tinh tế. Từng có trường hợp thực vật giúp ổn định tinh thần lực, ngăn chặn các cơn bạo loạn.

Loại cây đó từng được Liên Minh xem như báu vật! Nhờ có nó mà vị Nguyên soái đầu tiên của Liên Minh mới có thể chiến đấu lâu dài với trùng tộc.

Thông thường, thực vật cấp cao nhất chỉ đến cấp A, gần như không có cấp S!

"Anh nhìn nhầm rồi!" Trần Kiều Kiều nhanh chóng ôm lấy chậu cây, định chạy đi. Cô hiểu rõ nặng nhẹ—chuyện này không thể lộ ra ngoài! Cô không thể để Hoa Vân gặp nguy hiểm.

"Kiều Kiều!" Trần Húc Dương nhanh tay túm lấy cổ áo em gái. "Ngay cả anh mà em cũng không tin sao?"

Anh thật sự thèm muốn loại cây này. Nhưng Hoa Vân là bạn của em gái anh, anh không thể làm hại cô ấy.

Hơn nữa, nếu đây chỉ là một lần mua may rủi, có khi chính Hoa Vân cũng không biết giá trị thật sự của nó.

Nhưng nếu có liên quan trực tiếp đến cô ấy, vậy thì tương lai của cô không thể đo đếm được!

Có lẽ… đây chính là lý do khiến cô tự tin với việc xây dựng hành tinh hoang dã!

"Nếu bạn của em gặp khó khăn trong quá trình xây dựng, có thể tìm đến anh." Trần Húc Dương nói. "Còn về cái cây này, em có thể giữ, nhưng phải thật cẩn thận. Nếu không, nó có thể mang lại phiền phức cho bạn em đấy. Tốt nhất là nên gửi về gia tộc để bảo quản!"

Trần Kiều Kiều im lặng một lúc rồi gật đầu. "Em chỉ giữ hộ Hoa Vân một thời gian thôi."

Thứ này quá quý giá, không phải cứ có tiền là mua được.

"Vậy cũng được." Trần Húc Dương gật đầu, trong lòng có chút tiếc nuối. Đôi lúc, anh thật sự ghét cái nguyên tắc đạo đức của mình. Có báu vật trong tay mà vẫn phải trả lại!

Nếu người sở hữu không phải là bạn của em gái anh… thì có lẽ Trần gia đã giữ nó lại bằng mọi giá.

"Để anh hỏi xem đây là loại cây gì."

Báo cáo kiểm tra chỉ cho biết đây là một loại cây thân gỗ, đưa ra vài loài tương tự nhưng không có kết luận chính xác.

Nghĩ vậy, Trần Kiều Kiều lập tức nhắn tin cho Hoa Vân.

Chẳng bao lâu sau, cuộc gọi video từ Hoa Vân tới.

"Kiều Kiều, nhìn cậu có vẻ vội vàng, có chuyện gì sao?" Cô rất hiểu bạn mình, chỉ nhìn tin nhắn thôi cũng biết có gì đó không ổn.

"Vân Vân, cây này là do cậu gửi cho tớ à?" Trần Kiều Kiều chỉ vào chậu cây bên cạnh.

"Đúng rồi, sao thế?"

Trần Kiều Kiều đã giúp cô quá nhiều. Cô cũng muốn tìm một món quà phù hợp để cảm ơn bạn.

Chỉ là, nguyên chủ của cơ thể này vốn nghèo rớt mồng tơi, muốn mua quà bằng tinh tệ chẳng khác nào mơ giữa ban ngày.

Vậy nên… nếu không thể dùng tiền, thì phải dùng công sức!

Lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh loài cây này trên Tinh Võng, cô cảm thấy có gì đó quen thuộc, nhưng nhìn kỹ thì lại xa lạ. Nó có vài nét giống với hải đường rủ ở kiếp trước.Ảnh: Hoa Hải đường rủ

Không chần chừ, cô mua nó ngay. Nhưng do đây là thực vật hoang dã, mức độ nguy hiểm rất cao, cô không dám gửi đi ngay lập tức.

May mắn thay, trong thời gian sống ở hành tinh hoang dã, dị năng của cô đã đột phá. Cô đã dùng dị năng rút hết năng lượng ức chế ra, chăm sóc nó trong nhiều ngày, mỗi ngày đều truyền dị năng vào.

Kết quả là, nó hoàn toàn khác so với lúc cô mới mua.

Nếu không phải chính tay cô theo dõi từng ngày, có lẽ ngay cả cô cũng không dám tin đây là cùng một loài cây!

"Vân Vân, cậu đã kiểm tra chưa?" Trần Kiều Kiều nuốt nước bọt hỏi.

"Rồi, tất nhiên là kiểm tra rồi." Ở một thế giới như tinh tế, nếu không đảm bảo an toàn, cô sao dám gửi tặng người khác?

"Vừa nhìn thấy nó, tớ liền nghĩ ngay đến cậu. Nhân tiện gửi thịt xào cay, tớ gửi luôn nó theo."

"…Có vấn đề gì sao?" Cô hơi nhíu mày. Không thể nào chứ?

"Không… không có gì." Trần Kiều Kiều vội lắc đầu. Nhưng nghĩ lại, cô trực tiếp gửi báo cáo kiểm tra qua.

Hoa Vân nhìn lướt qua. Khác biệt duy nhất so với kết quả của cô là có thêm chữ "S".

Nghĩa là… vấn đề nằm ở chữ "S" này?

"S?" Cô hỏi lại.

"Đúng! Vân Vân, cậu không biết đâu, tớ đã kiểm tra bằng hai máy khác nhau, kết quả vẫn y hệt!"

Hoa Vân biết tinh tế rất thích xếp hạng, trong chương trình học ở Học viện Thực Vật cũng có phân loại thực vật. Nhưng chưa từng có cấp S!

"Chương trình đào tạo của Liên Minh không hề có hạng S."

"Là do chỉ những gia tộc lớn mới biết về nó." Trần Húc Dương tiếp lời. "Thực vật cấp S rất hiếm. Nếu để lộ ra ngoài rằng Trần gia có một cây cấp S, mà quan trọng hơn—cây này đến từ cô thì cô biết hậu quả rồi đấy."

"Hiểu rồi, cảm ơn đã nhắc nhở." Hoa Vân nói. "Tôi mua cây này từ một nhóm lính đánh thuê trên Tinh Võng. Khi kiểm tra, nó không hề có cấp S."

Máy kiểm tra của cô là thiết bị tiêu chuẩn của Học viện, tức là các máy kiểm tra thông thường không phát hiện được thực vật cấp S.

Như vậy…

"Anh Trần, chắc anh không muốn tự mình rước rắc rối đi?"

Mặc dù là câu hỏi, nhưng giọng điệu của cô lại không có vẻ gì là nghi vấn.

Trần Húc Dương ngay lập tức xóa sạch báo cáo liên quan, "Cô Hoa rất thông minh."

"Anh Trần cũng rất quyết đoán." Hoa Vân nói.

Trần Kiều Kiều ngó trái ngó phải, cảm thấy không hiểu chuyện gì cả.

"Vân Vân, vài hôm nữa tớ sẽ gửi lại cho cậu!"

"Không được! Đây là quà của cậu, đã nhận thì không được trả lại!"

"Nhưng mà…" Sao Vân Vân lại tốt với cô thế này?!

"Không nhưng nhị gì cả, tớ còn phải chuẩn bị livestream nữa!" Dứt lời, Hoa Vân lập tức tắt cuộc gọi.