Editor: Ấu Nhi Viên Hiệu Trưởng
“Chào cô, tôi là Philnia Hugh Caprow.”
Giọng nói trầm thấp đầy từ tính của người đàn ông vang lên, giống như diện mạo của anh, khiến người ta dễ chịu vô cùng.
Nhan Diêu nhanh chóng liếc nhìn anh một cái, mím môi, nhẹ giọng đáp: “Chào anh, tôi là Nhan Diêu.”
Sự căng thẳng của cô không hề che giấu được, truyền đạt rõ ràng đến đối phương.
Ngón tay đặt bên cạnh của Philnia khẽ cuộn lại, ánh mắt càng trở nên sâu thẳm. Anh ho nhẹ một tiếng, nói: “Xin lỗi, tôi vừa vội vàng trở về từ hành tinh AN-11. Vì thời gian quá gấp rút, chưa kịp thay đồ, thật xin lỗi vì đã gặp cô trong tình trạng thất lễ như thế này.”
“Không… không sao.” Giọng cô vẫn nhỏ nhẹ, mang theo chút mềm mại.
Giống như vẻ ngoài của cô, trông thật ngoan ngoãn và dịu dàng.
Ngón tay Philnia lại cuộn chặt một chút, ánh mắt lướt qua cô rồi nhanh chóng thu lại, mang theo một sự kiềm chế khó nhận ra.
Nếu những người quen thuộc anh ta như Havas có mặt ở đây, chắc chắn sẽ bị biểu hiện lúc này của ann làm cho kinh ngạc.
Philnia là một kẻ cuồng chiến đấu, ngoài chiến đấu và tu luyện ra, anh chưa bao giờ có hứng thú với bất cứ điều gì khác, cũng cực kỳ thiếu kiên nhẫn. Khi nào thì anh có thể bình tĩnh như vậy chứ?
Anh cảm thấy đã đến lúc tiến hành bước tiếp theo.
Lại ho nhẹ một tiếng, anh nói: “Nếu cô không phiền, chúng ta hãy nói chuyện về việc kết hôn.”
Cái gì?!!
Nhan Diêu ngơ ngác nhìn hắn, chớp mắt liên tục.
“Nhan Diêu tiểu thư, cô có yêu cầu gì đối với hôn nhân không?”
Vẻ mặt Philnia nghiêm túc, cơ thể được chiến phục bao bọc theo phản xạ mà căng chặt. Đây là lần đầu tiên trong đời anh thảo luận về vấn đề này với người khác, vì thiếu kinh nghiệm nên cực kỳ căng thẳng, hoàn toàn không giống vẻ ngoài bình thản của anh.
Nhan Diêu “a” một tiếng, theo bản năng hỏi: “Anh nói gì cơ?”
Philnia kiên nhẫn nhắc lại: “Ý tôi là, nếu chúng ta kết hôn, cô có yêu cầu gì đối với tôi không? Dù là về hôn lễ, nơi ở sau khi kết hôn, hay cả chuyện con cái sau này… cô đều có thể nói với tôi. Tôi lấy danh dự của gia tộc Caprow đảm bảo, tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng mọi điều kiện của cô. Đây là thành ý của tôi.”
Nhan Diêu hoàn toàn choáng váng.
Cô nhận ra rằng người đàn ông trước mặt không chỉ không phản đối việc ghép đôi gien của đế quốc, mà dường như còn rất nghiêm túc muốn kết hôn.
Nhưng… rõ ràng anh không giống kiểu người sẽ chấp nhận chuyện này mà?!
“Tại sao?” Cô không nhịn được hỏi. “Tôi cứ nghĩ ghép đôi gien chỉ là một dữ liệu tham khảo lạnh lùng, anh hẳn là sẽ không chấp nhận mới đúng.”
Cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý rằng hôm nay chỉ đến để hoàn tất thủ tục, xóa thông tin ghép đôi gien rồi rời đi.
Philnia hơi nhướng mày. Vì đôi mắt huyết ngọc bẩm sinh, nên mỗi khi anh nhướng mày, ánh nhìn sắc bén mà tà mị, lại mang theo một sức hấp dẫn khó diễn tả, vô cùng dễ thu hút sự chú ý của người khác.
Nhan Diêu cảm thấy tim mình đập có chút không đúng nhịp.
Cô đột nhiên có chút tò mò muốn biết chỉ số ghép đôi gien giữa hai người họ là bao nhiêu.
“Thật ra, tôi cảm thấy tuy ghép đôi gien chỉ là một dữ liệu tham khảo, nhưng đôi khi cũng có thể thử tin tưởng một chút.” Philnia nói với giọng điệu uyển chuyển.
Trong lòng anh có chút căng thẳng, vô thức lo lắng.
Chẳng lẽ cô ấy thuộc kiểu người chỉ coi ghép đôi gien như một con số vô tri, không thích bị ép buộc ràng buộc trong hôn nhân?
Nhan Diêu cảm thấy hình như mình không hiểu rõ ý của anh lắm, vẻ mặt có chút mơ hồ.
Tuy rằng ngoại hình của Philnia cực kỳ giống con người thuần chủng mà cô quen thuộc, thậm chí còn vô cùng xuất sắc, không phải là một người ngoài hành tinh kỳ lạ, nhưng cô chưa từng nghĩ sẽ kết hôn với anh.
Philnia ngồi thẳng lưng hơn, đột nhiên hỏi: “Nhan Diêu tiểu thư, cô có đang trong một mối quan hệ ổn định không?”
“Không có.”
“Vậy cô có ai thích không?”
“Cũng không có.”
“Nếu vậy, chúng ta kết hôn đi.” Philnia nở nụ cười, nói tiếp: “Tôi cũng không có đối tượng hẹn hò.”
Nhan Diêu sững sờ một lúc, phát hiện anh không hề nói mình có thích ai hay không. Cô đang định nhắc anh thì đột nhiên thấy anh vẫy tay về phía một góc, nơi có một con robot đang đứng.
Đôi mắt phát ra ánh sáng đỏ của robot nhấp nháy một chút, sau đó trượt đến trước mặt anh, cúi người chào: “Philnia đại nhân, ngài có gì căn dặn?”
“Tôi muốn biết chỉ số ghép đôi gien giữa tôi và Nhan Diêu tiểu thư là bao nhiêu?”
Nhan Diêu lập tức bị thu hút sự chú ý, cô cũng vô cùng tò mò về điều này.
Robot nói “Xin chờ một lát”, đôi mắt sáng lên với vô số dòng dữ liệu giả lập.
Philnia thấy cô chăm chú nhìn chằm chằm vào robot, ngón tay anh khẽ động, giải thích: “Nó đang gửi yêu cầu đến Trung tâm Quản lý Thông tin Gien, từ đó sẽ gửi lại chỉ số ghép đôi cho nó.”
Đế quốc không công khai chỉ số ghép đôi gien của công dân một cách dễ dàng, nhưng nếu chính đương sự muốn tra cứu thì cũng không bị ngăn cản.
Cuối cùng, đôi mắt của robot trở lại bình thường.
Nó cung kính nói: “Philnia đại nhân, Nhan Diêu tiểu thư, chỉ số ghép đôi gien giữa hai người là 99%.”
Philnia nở nụ cười, ánh mắt huyết ngọc nhìn sâu vào cô.
“Chỉ số ghép đôi của hai người cực kỳ cao, trước đây chưa từng có trường hợp nào tương tự. Chúng tôi khuyến nghị hai người kết hôn.” Robot nói.
Nhan Diêu do dự hỏi: “Nếu tôi từ chối thì sao?”
Ngón tay đang đặt trên tay vịn ghế mây của Philnia đột nhiên siết chặt. Vẻ mặt anh không thay đổi, nhưng khí thế trên người lại có chút biến hóa.
Nhan Diêu không nhịn được liếc anh một cái, dường như có chút nghi hoặc, rồi lại quay sự chú ý về phía robot.
“Nhan Diêu tiểu thư, theo pháp luật đế quốc, nếu chỉ số ghép đôi gien vượt quá 95%, cả hai bên bắt buộc phải kết hôn.”
Câu trả lời ngoài dự đoán khiến cô vô cùng bối rối.
“Không phải nói là không cưỡng chế sao?” Điều này đâu giống như đã nói trước.
Robot rõ ràng rất thông thạo pháp luật, liền giải thích: “Nhan Diêu tiểu thư, đây là điều luật được Nghị viện thông qua khi đế quốc thành lập trăm năm. Nếu chỉ số ghép đôi gien dưới 95%, thì không bị ép buộc. Nhưng nếu vượt quá 95%, bắt buộc phải kết hôn.”
Nhan Diêu ngơ ngác nhìn nó, sau đó lại quay sang nhìn Philnia.
Philnia hơi mím môi, không nói gì.
“Tuy nhiên, nếu cả hai bên đều không muốn, có thể lựa chọn kết thúc hôn nhân sau ba năm.” Robot bổ sung, “Ba năm này thực chất là thời gian để hai người thích nghi và điều chỉnh. Nếu sau ba năm vẫn không muốn tiếp tục, có thể chấm dứt cuộc hôn nhân này.”