Tại Hậu Cung Chinh Phục Hoàng Đế Một Trăm Kỹ Xảo

Chương 6

Khi bị Hạ Cẩn Li kéo lại, Vân Li liền vòng tay ôm lấy cổ hắn, đôi mắt lấp lánh ý cười:

“Bệ hạ thật đẹp mắt.”

Hạ Cẩn Li nhìn chằm chằm nàng, không nói một lời, vươn tay kéo áo nàng xuống.

Vân Li cũng không chịu yếu thế, lập tức kéo y phục Hạ Cẩn Li.

Hoàng đế khẽ nhướng mày, hoàn toàn đè nàng xuống.

Tại Phượng Nghi Cung, Tạ Hoàng hậu vừa bóc đi lớp sơn trên móng tay, để lộ ra đôi tay thon dài, tinh tế. Dù đỏ thẫm hay trần trụi, đôi tay ấy vẫn đẹp đến cực kỳ.

"Tiểu Thích thị được thị tẩm cũng nhiều lần rồi nhỉ?"

"Cung nữ Như Ý cúi đầu đáp: "Bẩm Hoàng hậu nương nương, đây là lần thứ năm."

"Từ lúc nàng ta vào cung, bệ hạ chưa từng bước đến Ngọc Chỉ Cung nữa đúng không? Xem ra, Hứa Bảo Lâm cũng bị liên lụy rồi."

Ngọc Chỉ Cung là nơi ở của Quý phi Thích Thanh Loan. Còn Hứa Bảo Lâm là một tân phi tiến cung cùng đợt với Vân Li, nhưng được phân đến Ngọc Chỉ Cung.

"Nương nương có ý gì?" Như Ý dò hỏi.

"Ta chẳng có ý gì cả. Một tiểu Thích thị mà thôi, nếu nàng ta có bản lĩnh đứng vững trong cung, người cần lo lắng không phải là ta. Dù sao, Hoa gia mới là mối họa lớn thực sự."

"Đúng vậy." Như Ý gật đầu.

Đúng lúc này, cung nữ Như Lan vội vã bước vào. "Nương nương."

"Có chuyện gì?"

"Bẩm nương nương, nô tỳ vừa nghe cung nữ quản sự ở Phù Dung Hiên nói rằng thân thể Ngô Ngự nữ dạo này không được tốt, dạ dày cũng có vẻ khó chịu."

Hoàng hậu khẽ nhíu mày. "Dạ dày không tốt?"

"Nô tỳ cảm thấy… e là có chuyện."

Sắc mặt Hoàng hậu dần trầm xuống.

Năm nay bệ hạ hai mươi tư tuổi, hậu cung đến giờ mới chỉ có một hoàng tử và một công chúa. Công chúa là con của Hoàng hậu, năm nay đã bảy tuổi. Còn Đại hoàng tử là do Đức phi sinh ra.

Giờ đột nhiên có người mang thai, Hoàng hậu không thể không thận trọng.

Mấy năm trước, lấy lý do để tang tiên đế, trong cung không có ai sinh nở là điều bình thường. Nhưng từ khi bệ hạ đại hôn năm mười sáu tuổi đến nay, hai đứa trẻ đều được sinh ra khi ngài còn ở Đông Cung.

Thái hậu tuy chưa từng nhắc đến chuyện này, nhưng Hoàng hậu sao có thể không lo lắng?

Đáng tiếc, đứa trẻ này không nằm trong bụng nàng, nàng có muốn nói gì cũng không được.

"Trước cứ quan sát thêm. Ngày mai cho truyền Thái y. Nhật kỳ có trùng khớp không?"

"Nô tỳ đã kiểm tra, thời gian hoàn toàn khớp. Đây là lần thứ hai Ngô Ngự nữ được thị tẩm. Hiện tại đã qua hai tháng, nô tỳ cũng hỏi qua cung nhân hầu hạ nàng ta, hẳn là không sai được."

Hoàng hậu hít sâu một hơi. "Ta biết rồi."

"Nương nương đừng lo lắng, chuyện này khó tránh khỏi. Giờ cũng không còn sớm, người nên nghỉ ngơi sớm một chút. Ngày mai hãy hỏi rõ lại." Như Ý khuyên nhủ.

Hoàng hậu gật đầu. "Được, ngủ đi."

Dù trong lòng ngổn ngang trăm mối, nhưng chuyện này không phải muốn giải quyết là có thể giải quyết ngay.

Ngọn đèn trong Phượng Nghi Cung dần tắt, toàn bộ hậu cung chìm vào yên tĩnh. Chỉ là, có bao nhiêu người có thể ngủ ngon, điều đó không ai biết được.

---

Sáng hôm sau, khi Vân Li bị đánh thức, Hoàng đế đã dậy từ lâu và đang thay y phục.

Nàng dụi dụi mắt, khoác áo đứng dậy. "Thϊếp hầu hạ bệ hạ thay đồ nhé?"