Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 76

An Điềm nắm chặt cổ tay thương tiếc, có lẽ là cô ấy đã rất nhiều năm không làm công chúa rồi, nên cứ cảm thấy không thể hiểu được những đứa trẻ của những người quý tộc này.

"Các anh, xếp tất cả những thứ này vào trong đi." Lâm Hiểu Hiểu chỉ tay, chỉ huy đám người phía sau.

Còn An Điềm thì đứng bên cạnh, ngẩn người ra nhìn đám người đó, lần lượt sắp xếp những món đồ quý giá mà Lâm Hiểu Hiểu mang đến theo dặn dò!

An Điềm quan sát một lúc, bất kỳ bức tranh nào cũng bằng mấy tháng lương người mẫu của Lâm Hiểu Hiểu rồi? Cô ta đến khoe mẽ sao?

Chính vào lúc An Điềm đang không hiểu gì cả, Lâm Hiểu Hiểu đi đến trước mặt An Điềm, hỏi một cách kỳ lạ: "An Điềm, tôi vừa nhớ ra, vừa nãy Anh Tô bảo cô là nhà thiết kế thời trang, còn từng là cấp dưới của anh ấy, đúng không?"

An Điềm không hiểu vị đại tiểu thư này muốn hỏi gì, đành trả lời một cách thật thà: "Đúng vậy"

"Vậy tôi hỏi cô!" Lâm Hiểu Hiểu nói xong, lại tiến sát đến An Điềm hỏi, "Vậy Anh Tô có người yêu không?"

Kì lạ, Lâm Hiểu Hiểu không biết, khi cô đến công ty Tô Thị làm việc, anh trai Lâm Kính Trạch có nỗi khổ trong lòng khó nói, nhưng đến cuối cùng anh cũng không nói với Lâm Hiểu Hiểu, Tô Thanh Dương hình như có ý với một người con gái tên là An Điềm.

Vì Lâm Kính Trạch cảm thấy, chuyện tình cảm của em mình, vẫn là để em ấy tự giải quyết, hơn nữa An Điềm đó cũng rất tốt. Cho nên, anh không muốn em gái mình vừa vào làm đã có thái độ thù địch với đồng nghiệp ở đó.

An Điềm nghe Lâm Hiểu Hiểu hỏi thế, không biết nên cười khóc thế nào, cũng không thể nói chuyện giữa bản thân và Tô Thanh Dương, nên đành lắc đầu: "Không có, trong lòng Tô Tổng chỉ nghĩ đến thiết kế thời trang và việc công ty, chứ không thấy có thích ai cả"

"Tốt quá" Lâm Hiểu Hiểu vui mừng vỗ tay, cũng không quan tâm có ai đang nhìn mình không, vẻ vui sướиɠ lộ rõ trên mặt.

"Vậy cô làm việc với Anh Tô bao lâu rồi?" Lâm Hiểu Hiểu không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có được thông tin của Tô Thanh Dương, tóm được An Điềm rồi thì không buông nữa.

"Cũng chỉ mấy tháng thôi." An Điềm suy nghĩ một chút rồi nói, "Tôi từ chi nhánh thành phố S được điều đến tổng công ty Tô Thị ở thành phố H."

"Thì ra là vậy!" Lâm Hiểu Hiểu gật đầu, dường như cô có tâm tư gì đó, nhìn An Điềm nói "Vậy cô từ thành phố S chuyển đến đây là ý của Anh Tô?"

An Điềm do dự một hồi, cuối cùng gật gật đầu.

An Điềm vốn dĩ không muốn thừa nhận, vì Lâm Hiểu Hiểu thích Tô Thanh Dương, cô cũng nhìn ra được.

Nhưng An Điềm nghĩ, mọi người trong công ty đều biết, cô được Tô Thanh Dương chỉ đích danh điều đến đây, lỡ như bây giờ cô phủ nhận, sau đó Lâm Hiểu Hiểu lại biết được thì càng không hay.

"Vậy ý của cô là, Anh Tô đối đãi đặc biệt với cô sao?" Lâm Hiểu Hiểu vừa bắt đầu có thái độ tốt với An Điềm, vừa nghe tin này thì liền thay đổi sắc mặt.

"Không phải đặc biệt." An Điềm vội giải thích, "Tô Tổng thích thiết kế thời trang, trước giờ anh ấy chỉ đánh giá tác phẩm không đánh giá con người. Tôi trước đây chưa từng gặp qua anh ấy, anh ấy chỉ xem qua tác phẩm của tôi rồi điều tôi đến tổng công ty thế thôi. Nếu anh ấy thích tác phẩm của ai đó thì cũng sẽ không do dự làm như vậy."

Lâm Hiểu Hiểu nhìn vẻ mặt An Điềm không giống đang nói dối, cô nói: "Sớm biết thế này, tôi đã không học biểu diễn làm gì rồi, học thiết kế thời trang hay biết mấy, có thể sẽ sớm tiếp cận được Anh Tô!"

"Mỗi người đều có sở thích riêng mà, nên có nhiều việc không nên cầu toàn bản thân quá." An Điềm nhìn thấy Lâm Hiểu Hiểu vì muốn tiếp cận Tô Thanh Dương mà hy sinh quá nhiều, nên nhất thời không kiềm được nói ra câu nói như vậy.

Trước đây An Điềm cũng là vì tình yêu, cái gì cũng sẵn lòng hy sinh.

Nhưng sau những năm này, An Điềm mới cảm thấy, thật ra là chính bản thân mình mới là quan trọng. Nếu mở lòng thì hạnh phúc tự ắt đến. Có một số người và việc đều không thể miễn cưỡng, cũng không phải là cứ cầu mong thì sẽ đạt được.

"Sở thích và hứng thú của tôi chính là Anh Tô." Lâm Hiểu Hiểu nhún nhún vai, không những không để ý những lời khuyên của An Điềm, mà ngược lại còn giải thích nguyên do mình chọn biểu diễn, "Anh Tô là nhà thiết kế, còn tôi chọn làm người mẫu, tôi muốn tất cả quần áo thiết kế của anh ấy, đều do tôi mặc đại diện!"

An Điềm nhìn Lâm Hiểu Hiểu có phần ngây thơ, vẻ mặt luôn hướng về tình yêu đẹp đẽ đó, bản thân cô không có, điểm này, khiến cô có chút ngưỡng mộ.

"Vậy thì chúc cho Lâm tiểu thư thành công, sớm trở thành thiếu phu nhân của công ty Tô Thị chúng ta!" An Điềm nói câu này từ tận đáy lòng, cô gái Lâm Hiểu Hiểu này, tuy có vẻ yêu kiều của con nhà quý tộc, nhưng bản chất cô không xấu.

Nếu không thì cô cũng không nói hết suy nghĩ mình ra như vậy, cũng sẽ không có thái độ thù địch mình lúc nãy, sau đó lại có thiện cảm ngay sau vài câu nói.

"Cảm ơn cô nhé!" Lời nói của An Điềm khiến cho lòng Lâm Hiểu Hiểu nở hoa, cô ấy suy nghĩ một lúc rồi nói, "Đúng rồi, hay là hôm nay sau khi tan làm, cô mời các anh chị đồng nghiệp ở bộ phận thiết kế và cả anh Tô ra ngoài chơi! Đến bar xịn nhất quẩy! An Điềm trước đó không phải là cô làm việc ở bộ phận thiết kế sao? Việc này cô giúp tôi sắp xếp nhé!"

"Tôi à?" An Điềm không ngờ mình lại có ngày trở thành trợ lý của Lâm Hiểu Hiểu, lại bị giao việc thế này.

"Đúng, chính là cô! Trước đây cô làm ở bộ phận thiết kế, dễ nói chuyện mà!" Lâm Hiểu Hiểu vỗ vào vai của An Điềm nói "Đương nhiên quan trọng nhất là phải mời được Anh Tô nhé!"

"Nhưng tôi..."

"Không nhưng nhị gì cả, việc này giao cho cô đấy, đi đi!" Lâm Hiểu Hiểu huơ huơ bàn tay đeo nhẫn kim cương, vậy là đã quyết định thay An Điềm rồi.

An Điềm như muốn bật khóc nhìn Lâm Hiểu Hiểu đang ngân nga khúc hát, đi vào phòng làm việc của cô ấy, sau đó đóng cửa lại.

"Ôi..."An Điềm thở dài, sáng nay vừa chuyển bộ phận, chiều đã được giao nhiệm vụ rồi!

An Điềm biết, một người đàn ông lịch thiệp không ăn chơi như Tô Thanh Dương thì làm sao có thể sau khi tan làm đi ăn cùng cấp dưới chứ!

An Điềm dám cá, sau khi tan ca Tô Thanh Dương thà pha một ly trà, đọc một quyển sách, cũng không đi chơi cùng các đồng nghiệp!

Tâm trạng nặng nề, An Điềm không cam lòng gõ cửa bộ phận thiết kế.

"A! Chị An Điềm sao lại ghé đây? Lẽ nào được điều về đây?" Khưu Doanh Doanh nhìn thấy An Điềm đầu tiên, vui vẻ chạy đến.

"Chị cũng muốn được điều về!" An Điềm thở dài, cô nhìn Khưu Doanh Doanh rồi ngẩng đầu lên nói với các đồng nghiệp bộ phận thiết kế, "Cô Lâm Hiểu Hiểu muốn mời chúng ta tan ca đi chơi, mọi người nhất định phải đi đấy!"

"Lâm Hiểu Hiểu này trước giờ đâu có qua lại gì với chúng ta, sao lại mời chúng ta đi chơi nhỉ!" Khưu Doanh Doanh vò đầu, cảm thấy kỳ lạ và hỏi.

"Doanh Doanh à, sao lại nói như vậy! Cô Lâm đó có lòng tốt muốn mời chúng ta đi chơi mà!" An Điềm nói với Khưu Doanh Doanh.

"Hừ, chị An Điềm không biết rồi, tự nhiên tốt thế chắc có gì mờ ám đây!" Khưu Doanh Doanh nheo mắt cùng vẻ mặt trinh thám.