Hồng Nhan Thiên Hạ

Chương 18: La sát môn môn chủ

Sát ôm Thanh Ca rồi ngừng lại trước một cái sân rộng, bên ngoài sân là những hộ vệ một thân áo đen cùng khuôn mặt đậy bực bội, Thanh Ca phát hiện nơi này cả trong lẫn ngoài Qủy Cốc là nơi hộ vệ nhiều và tấp nập nhất, có thể thấy được cái sân này chính là nơi của La Sát môn Môn chủ.

Thủ vệ canh cửa nhìn thấy người tới là Sát, cùng với phía sau còn đi theo là tam sứ, liền lập tức cung kính hướng bọn họ chắp tay mà hành lễ nói:

“Các vị đại nhân thỉnh chờ bên ngoài đợi, thuộc hạ lập tức đi bẩm báo Môn chủ.”

Sau đó liền xoay người nhanh chóng tiến vào trong viện, người này nện bước vững vàng, có thể thấy được cũng có chút võ công đi, chẳng qua là bản thân võ nghệ cũng không xuất chúng cho lắm.

Thanh Ca tự nhận không phải là người ác độc, liền không lỗ mãng mà trực tiếp gϊếŧ người rồi đi vào, dù sao nàng cảm thấy làm như vậy thức sự quá ngu ngốc, rất là thiếu nghiêm túc không có lễ độ, hơn nữa còn phí sức lực, theo quy củ của bọn hắn mà từ từ đến mới càng thú vị.

Hơn nữa trước mắt Sát chỉ là một người của La Sát môn mà thôi, mà ý nghĩ của những người khác trong La Sát môn thì Thanh Ca cũng không biết, những lời lúc trước Sát nói với nàng bất quá là suy đoán của hắn mà thôi, dù nói thế nào bây giờ Sát ngầm nhưng là người của nàng, nàng cũng không muốn Sát bị bọn họ phán định là phản đồ, mặc dù có lẽ căn bản Sát sẽ không quan tâm.

Thủ vệ mới vừa rồi đi vào giờ rất nhanh liền đi ra, cúi đầu đưa tay mời mấy người bọn họ mà đi vào.

“Các vị đại nhân, Môn chủ cho mời.”

Sát đối với thủ vệ ân cần căn bản cùng không để ý tới, vẻ mặt vẫn như cũ bộ dạng lạnh lùng mà ôm Thanh Ca liền đi vào bên trong, phía sau ba người cũng như thế, bởi vậy khi thấy thói quen tác phong của bốn người bọn họ ở trong La Sát môn khác người cũng thể hiện được địa vị của họ.

Càng đi vào trong, thanh âm nam nhân nữ nhân mơ màng xen lẫn cũng càng ngày càng rõ ràng, nghĩ đến hẳn là cái kia sắc quỷ Môn chủ đang cùng nữ nhân gây nên, hơn nữa nghe thanh âm như thế, bên trong tuyệt đối không chỉ có một nữ nhân đi.

Sát lần này không có trưng cầu ý kiến của sắc quỷ Môn chủ mà liền trực tiếp đẩy cửa vào, cũng không biết hắn bình thường cũng là như vậy hay lần đầu, hay là hắn bây giờ căn bản không có đem cái kia sắc quỷ Môn chủ để vào trong mắt.

Thanh Ca có chút tà ác nghĩ.

Vừa đi vào phòng, một cỗ mùi hương của tình ái gay gắt xông vào mũi, hiển nhiên nam nữ nào đó vừa mới vận động mới sinh ra mùi như vậy, nhưng không phải mùi vị của tình ái, mà do quá độ mà sinh ra mùi hương nồng nặc làm cho long người sinh buồn nôn.

Mà hiện giờ hiện lên là hình ảnh của một nam nhân gầy yếu đang cùng hai nữ tử dung mạo xinh đẹp làm cái gì đó đó, hơn nữa xem qua cũng nhận ra tình huống của hai nữ nhân kia không thích hợp chút nào, các nàng hiển nhiên cũng bị cho uống xuân dược, nhưng rõ ràng nam nhân duy nhất trên giường hẳn là La Sát môn Môn chủ hiện giờ đi.

Sắc quỷ nam nhân nghe thấy thanh âm có người đẩy cửa vào chẳng qua là ngẩng đầu nhìn bọn hắn một cái, hoàn toàn không có ý tứ muốn dừng lại động tác, nhìn thấy mấy người bọn họ không có trải qua đồng ý liền đẩy cửa vào, cũng không có bối rối hoặc là vẻ mặt tức giận, không biết là trường hợp như vậy thường xuyên phát sinh làm cho hắn tập mãi thành thói quen, hay là hắn xác định bọn họ sẽ không tổn thương đến hắn, hoặc là hắn cho tới bây giờ là một người ‘Hào phóng’, có thể thoải mái ở trước mặt thuộc hạ của mình mà biểu diễn, tóm lại bỏ qua bọn họ mà nhắm mắt trầm mê ở bên trong thế giới của hắn, thậm chí cũng không có phát giác trong ngực Sát có sự tồn tại của Thanh Ca.

Sát, Si, Mị, Ly đối với cái hình ảnh này đã tập mãi thành thói quen, nhưng cũng không được tự nhiên, nhưng xem xét đến Thanh Ca lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy nhưng tựa vào trong ngực Sát, một bộ dạng nhàn nhã tự đắc, hoàn toàn một bộ dạng xem cuộc vui, cả đám người không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Cho dù là từ thanh lâu đi ra, cũng không có to gan như vậy, hình ảnh cho dù ở thanh lâu cũng không phải là thường gặp đến, nàng tại sao lại so với bọn hắn còn muốn ung dung tự tại hơn đây?

Nhưng Thanh Ca hạ một câu nói nhưng lại làm cho bọn họ triệt để bối rối.

Thanh Ca ‘thưởng thức’ những hình ảnh trước mặt, phối hợp thầm nói:

“Nam nhân này quá gầy, vẻ mặt quá bỉ ổi, hoàn toàn phá hư cái này mỹ cảnh a, quá thất bại.”

Nghe xong thanh âm nói thầm của Thanh Ca, vẻ mặt bốn người chỉ có thể trợn mắt hốc mồm mà hình dung, cho dù là Ly chuyên sử dụng mị thuật nhưng sắc mặt lại dữ dội hồng, hận không được tìm một nơi nào đó mà núp, dù nói thế nào nàng cũng là nữ nhân, mặc dù gặp qua nhiều nam nhân hơn nữa, nàng cũng là nữ nhân có một mặt rụt rè thẹn thùng a.

Bởi vì thanh âm Thanh Ca rất nhỏ, nam nhân như cũ vẫn trầm mê ở bên trong thế giới của hắn, một chút cũng không để đến ý tới mấy người bọn họ, sự kiên nhẫn có hạn của Thanh Ca cũng đã dùng hết rồi, nàng sợ đang nhìn tiếp sẽ làm bẩn cặp mắt mỹ lệ của nàng, vừa vô tội vừa ngây thơ hỏi:

“Sát, hình ảnh xấu như vậy chúng ta còn muốn nhìn bao lâu, nếu như làm việc chính là tuấn nam mỹ nữ mà nói, ta rất là nguyện ý tiếp tục thưởng thức đi, nhưng loại sát mỹ cảnh này, ta sợ nhìn nữa làm ô nhiễm cặp mắt mỹ lệ của ta a, đến lúc đó nhưng thật sẽ thiệt thòi lớn nha.”

Sắc quỷ Môn chủ kia rốt cục ngưng động tác, mạnh mẽ ngẩng đầu, vẻ mặt bỉ ổi vẫn như cũ, ánh mắt của hắn từ trên người mấy người bọn họ mà quét qua một loạt, cuối cùng đưa ánh mắt dừng ở trên người Thanh Ca trong ngực Sát, hắn cũng không phải là không nghe được Thanh Ca châm chọc nói mới ngưng động tác, mà là bị tiếng nói như dòng chảy trong xanh mềm mại của Thanh Ca hấp dẫn, căn cứ kinh nghiệm của hắn có đẹp tiếng nói như vậy người nhất định là mỹ nhân.

Mới vừa lúc tiến vào, hắn hoàn toàn không có đem lực chú ý đặt ở trên người mấy người bọn họ, tự nhiên cũng không có phát hiện được sự tồn tại của Thanh Ca, càng không có phát hiện được dung mạo tuyệt sắc của Thanh Ca, bây giờ tìm thanh âm nhìn lại, quả nhiên không chỉ là thanh âm quyến rũ, ngay cả dung mạo cũng là hàng cực phẩm.

Hắn đẩy nữ nhân bên cạnh ra mà vội vàng đứng dậy, xé khăn bẩn trên giường, che dấu cái thân thể không hề đáng xem chút nào của hắn.

Cho dù động tác của hắn thô lỗ như vậy, nữ nhân trên giường cũng không dám phát ra thanh âm oán trách, thân thể run rẩy yên lặng mặc quần áo vào, sau đó dùng ánh mắt trống rỗng ngồi ở trong góc, xem ra tên sắc quỷ Môn chủ kia đối đãi nữ nhân cũng không thương hoa tiếc ngọc a, hai nữ nhân này xem ra là sợ cực kỳ cái sắc quỷ nam nhân thô tục gầy yếu a.

“Không biết mỹ nhân gọi như thế nào?”

Sắc quỷ Môn chủ dùng khăn che nửa thân thể, tự cho là an tuấn tiêu sái đến trước mặt Thanh Ca, làm ra vẻ mặt mà hắn cho là hiền lành nhất mà dò hỏi, ai ngờ động tác của hắn ở trong mắt Thanh Ca thật gai mắt a.

“Bổn cô nương không phải là Lãnh Nguyệt Nhi do ngươi phái người đến Phong Nguyệt lâu đem tới sao.”

Thanh Ca ung dung nói, nói thì nói như thế, nhưng xem qua nét mặt của nàng không có một chút nào là bộ dạng sợ hãi bị bắt cóc.

Sắc quỷ nam nhân nghe nói thế, ánh mắt lại càng sáng ngời.

“Thì ra là cô nương chính là Thiên Hạ Vô Song hoa khôi Nguyệt Nhi cô nương sao trong lời đồn gần đây, quả nhiên danh bất hư truyền, nếu đến La Sát môn của ta, như vậy ta đây Môn chủ tự nhiên muốn thật tốt chiêu đãi rồi.”

Vừa nói liền vươn tay, muốn đem Thanh Ca từ trong ngực Sát mà bắt tới.

Sát nhìn thấu ý đồ của hắn, lui về phía sau mấy bước, bỏ lỡ móng vuốt vươn ra của sắc quỷ nam nhân, khiến cho sắc quỷ nam nhân ngay cả gấu áo của Thanh Ca cũng không có mò tới, sắt mặt của sắc quỷ nam nhân trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi.

“Ngươi muốn làm gì? Nghĩ muốn tạo phản sao? Đừng quên, ta nhưng lại là Môn chủ của các ngươi, cái mạng nhỏ của các ngươi còn nắm ở trong tay Bổn môn chủ đây.”

Sắc quỷ nam nhân mắt nhỏ tức giận nhìn Sát, không rõ hắn tại sao lại xuất hiện hành động làm trái với ý nguyện của Môn chủ hắn như vậy, bọn họ thân trúng Tỏa Hồn tán, mạng nhỏ cũng khống chế ở trong tay của hắn, hẳn là không dám phản bội hắn mới đúng.

Sát cũng không trả lời hắn, chẳng qua là gương mặt lạnh lùng ôm Thanh Ca đứng ở nơi đó.

Si, Mị, Ly ba người còn lại là mặt bình tĩnh không thay đổi, mạng của bọn hắn cũng khống chế ở trong tay Môn chủ, không rõ Sát vì sao phải làm ra cử động không muốn sống, nhưng người nào cũng không có tiến lên khuyên can hoặc là thay sắc quỷ nam biểu hiện ra mặt, mà là đang một bên quan sát, mặc dù bọn hắn đối với cử động của Sát rất khó lý giải, nhưng bọn hắn cũng tin tưởng Sát làm việc sẽ có chừng mực.

Lúc sắc quỷ nam nhân đang chuẩn bị lần nữa tiến tới, thanh âm Thanh Ca lạnh lùng vang lên.

“Môn chủ, bổn cô nương với ngươi làm giao dịch, như thế nào?”

Sắc quỷ nam nhân không giải thích được nhìn Thanh Ca, không rõ hắn cùng với nàng có giao dịch gì có thể làm đây, nhưng hắn cũng không cự tuyệt yêu cầu của mỹ nhân không phải sao, tự cho là Thanh Ca bất quá là nữ nhân không biết sự đời, khinh bạc nói:

“Mỹ nhân muốn cùng Bổn môn chủ làm giao dịch gì đây? Chỉ cần mỹ nhân muốn, Bổn môn chủ liền đáp ứng, chỉ cần mỹ nhân nguyện ý đi theo Bổn môn chủ thôi.”

Thanh Ca đưa tay sửa sang tóc rối bời trên trán, hướng sắc quỷ Môn chủ vứt cái mị nhãn, quyến rũ nói:

“Dùng La Sát môn đổi lại một mạng của ngươi, như thế nào?”

Sắc quỷ nam nhân đầu tiên là bị Thanh Ca bình tĩnh xinh đẹp cùng mị nhãn mê hoặc bất tỉnh bảy tám phần, sau đó chăm chú nhìn chằm chằm Thanh Ca khẽ mở môi đỏ mọng chảy nước miếng, nghe được lời Thanh Ca nói, còn tưởng rằng nàng bất quá là ở cùng hắn nói giỡn.

“Mỹ nhân thật biết nói đùa, chỉ cần thành nữ nhân của Bổn môn chủ, La Sát môn tự nhiên cũng là của mỹ nhân.”

“Người nào cùng với ngươi nói giỡn, làm hay không làm, không làm liền sẽ cho ngươi đến Diêm La điện báo cáo đi, nói không chừng còn chọn được canh giờ tốt, đời sau có thể đầu thai làm súc sinh.”

Thanh Ca thu hồi nụ cười, sát khí bức nhân mà phóng thẳng đến sắc quỷ nam nhân.

Nhìn Thanh Ca như vậy, hơi thở cường đại làm cho Si, Mị, Ly ba người cũng không thở nổi, ngay cả người ôm Thanh Ca là Sát cũng bị hơi thở kinh khủng kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong lòng phát rét.

“Ngươi đến tột cùng là ai? Si Mị Ly đem hai người bọn họ bắt lại ngay cho ta.”

Sắc quỷ Môn chủ cũng ý thức được nữ nhân trước mắt này không tầm thường, càng không cùng hắn nói giỡn, nhưng là hắn cũng không nghĩ chỉ dựa một nữ nhân và thuộc hạ phản bội là Sát liền có thể đem hắn biến thành thế nào? Hắn không phải còn có tam sứ sao? Lấy ba địch hai, phần thắng không phải là vừa xem hiểu ngay sao.

Ba người thoáng qua nhìn lẫn nhau, quyết định nghe lệnh làm việc, dù sao cái mạng nhỏ của bọn hắn còn nắm trong tay hắn đâu, nhưng vào thời điểm khi bọn họ đang chuẩn bị xuất thủ, Thanh Ca mở miệng nói:

“Nếu như ta cho các ngươi giải dược Tỏa Hồn tán, các ngươi có vẫn muốn nghe lệnh cái tên vô dụng này hay không?”

Mặc dù cho dù ba người bọn họ cùng tiến lên cũng không phải đối thủ Lãnh Thanh Ca nàng, nhưng Thanh Ca từ trước đến giờ là một người lười, có thể không động thủ liền không động thủ, huống chi bọn họ sau này có thể là thủ hạ của nàng cơ mà.

Ba người lại buông tay xuống, khϊếp sợ nhìn Thanh Ca, không biết có nên tin tưởng hay không, mà sắc quỷ nam nhân lúc này cũng bắt đầu bối rối, quát:

“Các ngươi đừng nghe nàng nói hưu nói vượn, nàng làm sao có thể có giải dược Tỏa Hồn tán cơ chứ, Tỏa Hồn tán căn bản không có giải dược, đến bắt lấy bọn họ, ta liền ban thưởng cho các ngươi Tỏa Hồn tán.”

“Ngươi không có không có nghĩa là bổn cô nương không có a, nếu là không tin, các ngươi có thể hỏi Sát a, độc của huynh ấy đã giải trừ nha.”

Thanh Ca thu hồi hơi thở dọa người mới vừa rồi, không sao cả mà nói.

Ba người đồng thời dùng ánh mắt nhìn Sát mà hỏi thăm, Sát thì khẳng định hướng bọn họ mà gật đầu.

Ba người nhận được đáp án khẳng định, liền không chút do dự cũng hướng về Thanh Ca mà đứng, bọn hắn căn bản không bao giờ thích phản bội, nhưng mà bọn hắn cho tới bây giờ cũng không có đứng bên một tên nam nhân ngu ngốc đam mê tửu sắc, bọn họ chỉ có coi trọng một người cường giả xứng làm chủ nhân của bọn họ mà thôi, mà hơi thở cường đại Thanh Ca mới vừa rồi đã để cho bọn họ xác định nữ nhân này có tư cách thành chủ nhân của bọn họ.

Sắc quỷ Môn chủ nhìn thấy thủ hạ rối rít làm phản, hơi lộ vẻ bối rối,.

“Ngươi làm sao có thể có giải dược, Tỏa Hồn tán căn bản không có giải dược, căn bản không có giải dược.”

Hắn mạnh mẽ quát, không biết là muốn tam sứ tin tưởng, hay là muốn cho chính hắn tin tưởng.

Thanh Ca hừ lạnh một tiếng, vừa cuồng vọng vừa khinh thường nói:

“Cõi đời này không có độc nào mà Lãnh Thanh Ca ta không giải được. Ngươi xấu như vậy, lưu trên cõi đời này sẽ chỉ làm người ta cảm thấy bực thêm mà thôi, gϊếŧ ngươi cũng sợ làm ô uế tay của bổn cô nương ta thôi.”

“Ngươi … ”

Sắc quỷ nam nhân tức giận vì bị Thanh Ca nói ra những lời như vậy, nhưng nghe giọng Thanh Ca nói, còn lầm tưởng Thanh Ca sẽ bỏ qua cho hắn một mạng, trong lòng không khỏi nhất thời thở phào nhẹ nhõm, dù sao hắn vẫn là tự biết rõ, mặc dù hắn không biết Thanh Ca lợi hại như thế nào, nhưng hắn biết hắn cũng không phải đối thủ của Sát, huống chi bây giờ cả ba người còn lại cũng phản, hắn căn bản không thể từ thủ hạ mà chạy ra ngoài.

Vào thời điểm sắc quỷ nam nhân tự cho là tránh được một kiếp, Thanh Ca lại nói:

“Bổn cô nương rất muốn gϊếŧ ngươi, nhưng lại sợ ô uế tay của bổn cô nương, ngươi nói làm thế nào mới tốt đây? Không bằng giao cho Tiểu Yêu giải quyết tốt hơn.”

Trừ Sát, những người khác cũng cảm thấy không giải thích được, lấy công lực của bọn hắn có thể cảm giác được nơi này cũng không có người nào tồn tại, nàng đây là để cho người nào động thủ đây.

Lúc mọi người đang nghi ngờ, một đạo hồng quang chợt lóe, chỉ nghe sắc quỷ nam nhân một tiếng đau khổ la.

Quay đầu lại liền nhìn thấy trên cổ sắc quỷ nam nhân thêm một vết thương, giống như dấu vết bị rắn độc cắn qua, chung quanh vết thương bắt đầu thối rữa, toàn thân lấy tốc độ mắt thường thấy được biến thành màu đen bốc mùi, sắc quỷ nam nhân toàn thân bắt đầu co giật ngã xuống đất, giãy dụa ngay cả khí lực mà rêи ɾỉ cũng không có, dần dần ngưng hô hấp.

Ba người còn lại cũng là khϊếp sợ, là độc vật nào lợi hại như thế, mà có thể khống chế độc vật như thế người này càng không có khả năng là phàm nhân.

Trong góc một khắc hai nữ nhân nhìn thấy sắc quỷ nam nhân kia bị mất mạng, trong mắt đồng loạt lóe khoái ý, nhưng rồi lại xuất hiện sự sợ hãi, đối với các nàng không biết vận mệnh kinh khủng như thế nào, hai người cũng ôm cánh tay mà toàn thân run rẩy không ngừng.