“Xin chào mọi người, tôi là Tổng đốc khu vực Đan Trạch, Hoắc Tình Xuyên.”
Trên màn hình khổng lồ giữa quảng trường trung tâm, một người phụ nữ có vẻ ngoài mạnh mẽ xuất hiện.
“Thông báo khẩn cấp đến toàn bộ cư dân khu vực Đan Trạch, do ảnh hưởng của bão từ hôm qua, lá chắn phòng hộ của chúng ta đã bị hư hại nghiêm trọng.”
Từ Lệ Lệ đẩy gọng kính lên: “Tớ đã thắc mắc tại sao tinh thú có thể xông vào trường học, hóa ra là lá chắn bị hỏng?!”
Tổng đốc của tinh vực này lại là một người phụ nữ!
Lạc Tấc nhìn người phụ nữ trên màn hình, trong mắt bỗng ánh lên một tia lửa rực cháy.
Hoắc Tình Xuyên tiếp tục nói: “… Chúng tôi đang khẩn cấp sửa chữa lá chắn phòng hộ, nhưng do nguồn năng lượng năm nay có hạn, e rằng không thể chống lại quy mô lớn của thú triều. Mong mọi cư dân chuẩn bị sẵn sàng đối phó với tình huống khẩn cấp. Dù thế nào đi nữa, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ an toàn tính mạng và tài sản của từng công dân!”
Ánh sáng xanh lóe lên, màn hình vụt tắt.
Xung quanh lập tức xôn xao bàn tán.
“Trời ơi, năm nay không biết thú triều sẽ gϊếŧ chết bao nhiêu người nữa…”
“Hoắc tổng đốc đã tại vị tám năm rồi, hai năm nữa sẽ đến kỳ bầu cử. Liệu bà ấy có tiếp tục tái nhiệm không?”
“Khả năng không cao lắm. Mặc dù kinh tế Đan Trạch có chút cải thiện trong mấy năm qua, nhưng tỷ lệ tử vong vẫn quá cao. Đừng quên những lời hứa trong chiến dịch tranh cử trước kia vẫn chưa được thực hiện.”
“Không cần quá coi trọng những tuyên ngôn tranh cử, đời nào chả có những lời hứa hão. Nhưng tôi cảm thấy dựa vào những gì Đan Trạch đã thay đổi trong những năm gần đây, bà ấy vẫn có cơ hội tái nhiệm.”
“Hoắc tổng đốc rất được lòng dân. Tôi là người địa phương, so với những nhiệm kỳ trước, bà ấy thực sự làm rất tốt!”
…
Đột nhiên, một tiếng gầm rú dữ dội của động cơ vang vọng trên bầu trời.
Ngẩng đầu nhìn lên, có khoảng năm chiến hạm vận tải khổng lồ đang tiến về phía Học viện, cuối cùng dừng ngay giữa quảng trường trung tâm, phủ xuống một bóng đen khổng lồ.
Lạc Tấc không giấu nổi sự kích động. Loại chiến hạm siêu cỡ này ở thời đại của cô vô cùng hiếm thấy!
"Còn đứng ngây ra đó làm gì?!"
Vài sĩ quan mặc quân phục đứng trên cửa khoang, lớn tiếng quát xuống phía dưới: “Đứng đấy nhìn gì nữa? Lên tàu ngay!”
“Rõ!”
Toàn bộ sinh viên trong trường phấn khích sôi trào. Năm nay quân khu cử người đến huấn luyện cho họ sao?!
Quy mô này cũng quá lớn rồi!
Các sinh viên khoa Cơ giáp chiến đấu là những người phản ứng nhanh nhất, từng người một nắm lấy thang dây, nối tiếp nhau leo lên.
Nhưng mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.
Những sinh viên xếp hàng phía trước khi sắp lên đến cửa khoang chiến hạm lập tức nhận được một màn “chào hỏi” vô cùng “thân thiết”.
Đám lính kỳ cựu không hề nương tay với những tân binh này, ra đòn cực kỳ tàn nhẫn. Một cú đá một người, sinh viên quân sự ngã xuống liên tiếp như bánh bao rơi vào nồi nước sôi.
Đây chính là màn ra oai phủ đầu của các huấn luyện viên.
Lạc Tấc lập tức nhận ra — đợt huấn luyện quân sự này sẽ không dễ dàng gì.
Đúng lúc này, đám đông xung quanh bỗng ồ lên kinh ngạc.
Một bóng người lao đến từ hướng nhà ăn với tốc độ cực nhanh, trên miệng vẫn còn ngậm một chiếc bánh bao. Cậu ta túm lấy một sợi thang dây của chiến hạm vận tải, giẫm lên những sinh viên đang leo phía trên, nhanh chóng trèo lên cao!
Những người trên thang dây cố gắng kéo cậu ta xuống, nhưng ngay cả mép áo của cậu ta cũng không chạm tới được.
Tại cửa khoang, ba huấn luyện viên đồng loạt ra tay, định cho tên nhóc kiêu ngạo này một bài học. Nhưng cậu ta lại linh hoạt khác thường, dễ dàng phá giải đòn tấn công của họ. Nhân lúc giao thủ, cậu ta tóm lấy cánh tay của một huấn luyện viên, lợi dụng sơ hở để luồn qua khoảng trống, nhảy vọt vào trong khoang tàu.
“Không hổ là Hoắc An, thân thủ quá đỉnh.” Từ Lệ Lệ cảm thán.
“Nếu Hoắc An tham gia giải đấu thì tốt rồi. Với cậu ấy, chúng ta chắc chắn có thể giành vị trí thứ hai.”
“Thứ hai? Tôi nghĩ có thể tranh luôn hạng nhất ấy chứ!”
“Thật á? Cậu nghĩ có thể giành hạng nhất sao?”
“Huynh đệ, chắc cậu chưa từng học chung với Hoắc An rồi. Trình độ thao tác cơ giáp của cậu ấy thậm chí có thể đánh bại cả giảng viên!”
“Không đùa chứ? Hoắc ca chính là cấp siêu S đấy! Nhìn vào đội hình năm nay của Berkeley League mà xem, chỉ có Đan Trạch chúng ta là không có cấp siêu S thôi.”
“Còn đứng đó tám chuyện gì nữa?!” Một huấn luyện viên chỉ vào đám sinh viên phía dưới, giọng điệu đầy bất mãn. “Ai là người lên tàu cuối cùng, đến sân huấn luyện sẽ chịu phạt — đeo trang bị nặng, bơi vũ trang 40km!”
Đám đông lập tức rêи ɾỉ thảm thiết.
“Huấn luyện viên bắt đầu nương tay rồi, leo lên ngay đi!” Lạc Tấc đột nhiên hét lớn.
Từ Lệ Lệ giật mình.
Nghe cô nói, nhiều người không kịp suy nghĩ, theo bản năng lập tức tăng tốc leo lên. Áp lực dồn lên huấn luyện viên bất ngờ tăng mạnh.
Lợi dụng cơ hội, Lạc Tấc nhanh chóng nắm lấy một sợi thang dây gần nhất, dùng tốc độ nhanh nhất leo lên trên.
Chẳng mấy chốc, cô đã đến được cửa khoang. Nhân lúc sợi thang dây lắc lư, cô bám chặt mép khoang, tận dụng lợi thế thân hình nhỏ gọn, nhanh nhẹn lách vào trong!
Một loạt động tác mượt mà, lưu loát khiến đám người Từ Lệ Lệ sững sờ.