Kiều Kiều Kiều đầu thai.
Nàng vừa mới được sinh ra, đã ra sức mở to hai mắt.
Mau để nàng nhìn xem, xuyên tới dạng người tốt gì rồi!
Oa oa oa, trang hoàng đủ phú quý này, chỉ là cổ hương cổ sắc, sao lại thấy giống cổ đại chứ?
Kiều Kiều Kiều đang nghi ngờ, đột nhiên có người cẩn thận tách hai chân nàng ra, sau đó tiếng chúc mừng vang lên:
“Chúc mừng phu nhân đạt được ước nguyện! Là một cô nương!”
“Thật tốt quá!”
Một thanh âm mệt mỏi trộn lẫn vui mừng vang lên, dịu dàng, hẳn là mẫu thân nàng.
Kiều Kiều Kiều nghe đến đó hai mắt tỏa sáng, ơ, nhà này còn không trọng nam khinh nữ, lão Diêm Vương kia quả nhiên đáng tin cậy!
Kiều Kiều Kiều đời trước làm rất nhiều chuyện tốt, bao gồm quyên góp từ thiện, hiến máu, hiến tế bào gốc tủy xương, giúp bà cụ qua đường...
Nàng bị người ta đâm chết, lúc thấy việc nghĩa hăng hái làm, kẻ bắt cóc nghiêng tay, đâm vào người nàng.
Sau khi chết, nàng còn hiến tặng nội tạng trên người, cứu được 7 người khác.
Một đại thánh mẫu như vậy bị đưa đến trong địa phủ, lão Diêm Vương thiếu chút nữa bị hào quang công đức trên người Kiều Kiều làm mù mắt.
Vì vậy ông ấy vung bút lên, "Ngươi công đức gia thân, mệnh không nên tuyệt, cho phép ngươi mang theo trí nhớ đầu thai, hưởng một đời thanh phúc!"
Sau đó, Kiều Kiều Kiều đã tới.
Nàng cảm giác được có người nhẹ nhàng tẩy đi vết máu trên người nàng, không nhịn được thoải mái nheo mắt lại.
Lúc này, thanh âm nghi ngờ của mẫu thân nàng vang lên, "Lão gia đâu?”
“Phu nhân, ngài vừa mới phát động gấp, nô tỳ không dám nói với ngài, lão gia và công tử đều đi ra ngoài.”
“Cái gì? Xảy ra chuyện gì sao?”
Kiều Kiều Kiều nghe đến đó cũng vểnh tai lên, chỉ nghe ma ma kia cẩn thận nói:
“Phu nhân đừng nóng vội, cũng không phải chuyện gì lớn. Tiểu nữ nhi Mạnh gia rơi xuống nước, vừa vặn được nhị công tử đi ngang qua cứu lên. Kết quả Mạnh cô nương kia tỉnh loại liền bắt đầu mê sảng, lão gia và đại công tử nghe tin liền chạy tới.”
Vốn tưởng rằng ngài còn hai ngày nữa mới sinh, không ngờ chuyện xảy ra đột ngột, nô tỳ đã truyền tin qua, lúc này chắc hẳn lão gia và các công tử đang trở về.
Thanh âm lo lắng của mẫu thân nàng vang lên, "Nữ nhi Mạnh gia bao nhiêu tuổi, nếu đến tuổi tránh hiềm nghi, sẽ phiền toái.”
Ma ma vội vàng đáp: "Nô tỳ hỏi thăm trước, nữ nhi Mạnh gia tên Cốc Tuyết năm nay mới mười tuổi, còn nhỏ.”
Kiều Kiều Kiều vốn đang nghe say sưa, đến đây chợt ngẩn ra, chỉ cảm thấy thiên lôi cuồn cuộn!
Lão Diêm Vương mẹ nó lừa nàng!
Đã nói đầu thai, kết quả là xuyên sách!
Trước khi nàng thấy việc nghĩa hăng hái làm vừa vặn đọc xong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết, là một quyển ngôn tình cổ trang gần đây chuẩn bị quay phim “Lãnh Diện Vương Gia Khinh Điểm Sủng”.
Nữ chính là nữ xuyên qua, tên là Mạnh Cốc Tuyết!
Vậy nàng xuyên thành gì?
“Vậy là tốt rồi, tuy Mạnh gia và Kiều gia chúng ta cũng xem như môn đăng hộ đối, nhưng đứa nhỏ Địa Nghĩa còn nhỏ, không nên đính hôn quá sớm.”
Kiều gia!?
Kiều Kiều Kiều muốn hôn mê!
Trong sách chỉ có một Kiều gia, chính là Kiều gia trung quân bất nhị tâm, cả nhà trung liệt, trở thành bia đỡ đạn trong cuộc đấu tranh chính trị!
Trời ơi! Kết cục của Kiều gia là diệt môn!
Hơn nữa tiểu nữ nhi Kiều gia kết cục là chết non khi ba tuổi, một câu ở trong sách đã khái quát cuộc đời của nàng!
Lão Diêm Vương, ông tốt nhất cho ta một công đạo, bằng không sau khi ta chết nhất định lật tung địa phủ của ông!
Đinh...
Công Đức thương thành của ngài đã login, xin kiểm tra và thu nhận.
Kiều Kiều Kiều:?
Trước mắt của nàng đột nhiên xuất hiện một cái bảng nửa trong suốt, mặt trên rõ ràng viết bốn chữ to Công Đức thương thành.
Kiều Kiều Kiều cố sức cong ngón tay nhỏ khó khống chế, tay chỉ vào khu thương mại.
"Xét thấy ngài đời trước biểu hiện Thánh Mẫu, công đức thương thành cho ngài ban đầu -- 100 điểm, có tiến hành đổi hay không?"
Kiều Kiều Kiều nháy mắt hai mắt tỏa sáng, đây chính là hệ thống trong truyền thuyết đúng không!
Mau cho ta xem có gì!
Hình ảnh trên tấm sáng bắt đầu trượt đi, Kiều Kiều Kiều thấy được: Khinh thân phù, Dịch Dung Đan, Bế Khí Đan, Giả Tử Đan, Dưỡng Nhan Đan Mỹ, Đại Lực Đan...
Oa oa oa! Bàn tay vàng!
Kiều Kiều Kiều đang vui vẻ hoa chân múa tay vui sướиɠ, khi nhìn thấy điểm đổi đan phù này, trong nháy mắt ỉu xìu.
Mẹ nó một viên Dịch Dung Đan lại cần 20 công đức, vậy đời trước nàng mệt chết mệt sống, chỉ kiếm năm khuôn mặt thôi?
Chớ nói chi là Phích Lịch Tạc phù vô địch, Kim Cương Bất Hư phù vân vân, điểm đổi lại càng cao tới 80.
Phía sau còn có vô số ô vuông chưa mở ra quyền hạn, đoán chừng cần điểm công đức cao đến dọa người!
Cũng may, công đức có thể chậm rãi tích góp, thời khắc mấu chốt Công Đức thương thành này có thể cứu mạng!
Kiều Kiều Kiều im lặng, lão Diêm Vương xem như có chút lương tâm, hoặc là... tới đâu hay đó?
Rất nhanh, nàng đã được bọc trong tã lót, đưa đến trước mặt Kiều phu nhân.
“Phu nhân, chờ gấp không? Mau nhìn tiểu thư xem, rất xinh đẹp, giống ngài!”
Kiều phu nhân nhận lấy Kiều Kiều Kiều, Kiều Kiều Kiều lập tức mở to hai mắt, tò mò đánh giá Kiều phu nhân.
Trong tiểu thuyết có nhắc tới, vị Kiều phu nhân chết sớm này từng có danh hiệu đệ nhất mỹ nhân kinh thành, Kiều Kiều Kiều ngứa ngáy vô cùng!
Đập vào mắt chính là một khuôn mặt xinh đẹp đại khí, tuy rằng bà vừa mới trải qua sinh nở, trên mặt khó nén mỏi mệt, nhưng khuôn mặt vốn kinh diễm lại bởi vậy mà tăng thêm một phần mềm mại.
Kiều Kiều Kiều trong nháy mắt hóa thân thành mê muội nhỏ!
【Mẫu thân ta cũng đẹp quá đi! Đây là tác phẩm xuất sắc do Nữ Oa tỉ mỉ tạo hình à!!!】
Tay Kiều phu nhân run lên, đột nhiên đưa mắt nhìn chung quanh, trong mắt lộ ra mờ mịt và khϊếp sợ.
Ai đấy? Là ai đang nói chuyện!
【Mẫu thân, mẫu thân là thần của con, xin hãy truyền lại vẻ đẹp cho con!】
Mẫu thân?
Kiều phu nhân đột nhiên kinh hãi cúi đầu, chỉ thấy Kiều Kiều Kiều mở to một đôi mắt mờ ảo, đang bình tĩnh nhìn bà.
【Oa oa oa, mẫu thân nhìn ta! Sao lại có dáng vẻ bị dọa? Chẳng lẽ bộ dạng ta rất xấu? Không thể nào!】
Nghe đến đó, cho dù trong lòng lại sóng to gió lớn, tình thương của mẫu thân theo bản năng vẫn khiến Kiều phu nhân mở miệng khen:
“Kiều Kiều chúng ta thật đáng yêu, giống mẫu thân.”
Kiều Kiều Kiều thở phào nhẹ nhõm.
Đời trước không cha không mẹ, tráng niên mất sớm, đời này hy vọng có thể làm một Kiều Kiều Kiều vui vẻ, vô ưu vô lự!
Kiều phu nhân nghe đến đó, trong lòng chợt run lên.
Cho nên, Kiều Kiều nhà bà đúng là mang theo trí nhớ kiếp trước sinh ra sao?
Không cha không mẹ, tráng niên mất sớm...
Nghĩ đến con gái mình kiếp trước khổ như vậy, Kiều phu nhân lòng vừa mềm vừa đau.
Bà không sợ quỷ thần gì cả.
Kiều Kiều là bà hoài thai mười tháng sinh ra, đời này chính là đến làm nữ nhi của bà, đến hưởng phúc!
Nghĩ tới đây, Kiều phu nhân không chút do dự áp sát khuôn mặt Kiều Kiều Kiều, ôn thanh trấn an nói: "Kiều Kiều, con ngoan của mẫu thân, mẫu thân nhất định sẽ cho con cả đời bình an vui vẻ.”
Kiều Kiều Kiều cảm nhận được tình thương dịu dàng của mẫu thân, không khỏi vui mừng không thôi, nhất thời sinh lòng ỷ lại.
Nhưng trong nháy mắt, sắc mặt nàng đột nhiên đại biến.
【Ta nhớ rõ nguyên nhân cái chết của mẫu thân là sầu lo quá nặng, tích tụ trong lòng, tất cả nguyên nhân chính là -- ngày sinh đó có nha đầu nhân cơ hội bò lên giường phụ thân!】