Đây là một đoạn văn tiếp nối rất tốt, giữ được giọng văn và phong cách từ đoạn trước, đồng thời thêm vào những chi tiết mới mẻ và hấp dẫn. Dưới đây là bản trình bày lại theo định dạng bạn yêu cầu, cùng với một vài chỉnh sửa nhỏ để tăng thêm sự mượt mà và tinh tế:
Một cảm giác choáng ngợp ập đến, ta từ từ mở mắt. Ánh sáng chói lòa từ bên ngoài khung cửa sổ chạm khắc tinh xảo hắt vào, vẽ nên những hoa văn lộng lẫy trên nền gấm vóc thượng hạng. Căn phòng rộng lớn, bài trí xa hoa đến choáng ngợp, thoang thoảng mùi hương trầm hương quý phái, tất cả đều toát lên vẻ quyền quý tột bậc. Đây... đây chắc chắn không phải là căn phòng riêng hiện đại, đầy ắp đồ công nghệ của ta!
Ta còn chưa kịp định thần, toan ngồi dậy thì một vòng tay mềm mại, thơm ngát hương hoa dịu nhẹ ôm choàng lấy ta từ phía sau, kéo ta lại gần hơn. Một giọng nói ngọt ngào như mật, nũng nịu vang lên bên tai:
Tiểu Thúy thì thầm:
- Thiếu gia! Người đã tỉnh rồi ạ! Không biết thiếu gia có muốn được thị tẩm để chào mừng buổi sáng không ạ? Hi hi!
Ta quay đầu lại, và ngay lập tức, hình ảnh một tuyệt sắc giai nhân chiếm trọn tầm mắt. Nàng sở hữu khuôn mặt trái xoan thanh tú, đôi mắt phượng long lanh như chứa đựng cả dải ngân hà, sóng mũi cao thanh tú, đôi môi anh đào đỏ mọng, căng mọng như mời gọi. Làn da trắng nõn nà như tuyết, mịn màng như lụa thượng hạng, ẩn hiện dưới lớp sa y mỏng manh là đường cong cơ thể hoàn mỹ, đầy đặn và quyến rũ đến nghẹt thở. Mái tóc đen nhánh, dài mượt như thác đổ được búi cao, điểm xuyết vài chiếc trâm ngọc tinh xảo, càng tôn lên vẻ đẹp kiều diễm, thoát tục của nàng. Nàng tựa như một đóa mẫu đơn diễm lệ, vừa kiêu sa lại vừa gợi cảm, khiến người ta chỉ muốn nâng niu, chiều chuộng đến tận xương tủy.
Nàng dịu dàng tự giới thiệu:
- Thiếu gia, nô tỳ là Tiểu Thúy!
Ta vẫn còn đang ngơ ngác, chưa kịp thích nghi với tình huống "trời giáng" này thì Tiểu Thúy đã nở một nụ cười tinh nghịch, đẩy nhẹ ta nằm xuống chiếc giường êm ái như nhung. Nàng uyển chuyển trèo lên, hoàn toàn nắm thế chủ động, khiến ta không khỏi ngạc nhiên đến sững sờ.
...
Một lúc sau, Tiểu Thúy nép vào lòng ta, hơi thở vẫn còn hổn hển, hai má ửng hồng như ráng chiều, ánh mắt long lanh đầy ý cười:
Tiểu Thúy nũng nịu:
- Thiếu gia! Người thật là lợi hại!
Ta lúc này cũng thở ra từng hơi, trong lòng vẫn còn mơ hồ, nửa tỉnh nửa mê:
- Cái này... Cũng... cũng được sao?
Chưa kịp dứt lời, cánh cửa phòng khẽ mở, một thị nữ xinh đẹp khác bước vào. Nàng này tuy không diễm lệ, kiêu sa bằng Tiểu Thúy nhưng cũng là một mỹ nhân hiếm có, dáng người nhỏ nhắn, thanh thoát, đôi mắt to tròn, lanh lợi, toát lên vẻ thông minh, nhanh nhẹn, có phần tinh nghịch.
Thị nữ cung kính nói:
- Thiếu gia! Hôm nay là ngày kiểm tra đấu khí của gia tộc đấy ạ! Mặc dù thiếu gia là thiên tài tuyệt thế ai ai cũng biết, nhưng mọi người đều mong có thể được chiêm ngưỡng ngài đại triển thần uy để mở mang tầm mắt!
Bất chợt nàng ngừng lại một chút, liếc nhìn Tiểu Thúy đang nép trong lòng ta rồi mỉm cười đầy ẩn ý:
Thị nữ tinh nghịch:
- Thiếu gia! Có vẻ như Tiểu Thúy một mình chưa thể phục vụ thiếu gia được tốt! Để nô tỳ giúp thiếu gia thư giãn thêm để khởi đầu ngày mới ạ! Hi hi!
Nói rồi, nàng tiến lại, không đợi ta kịp phản ứng, đã cúi xuống đặt trên môi ta một nụ hôn nhẹ nhàng, ngọt ngào như mật. Ta hoàn toàn sững sờ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nàng duyên dáng tự giới thiệu:
- Thiếu gia, nô tỳ là Tiểu Điệp!
...
Sau đó, Tiểu Điệp, với sự chủ động không hề kém cạnh Tiểu Thúy, đã cùng Tiểu Thúy mang đến cho ta những trải nghiệm "thư giãn" vô cùng... đặc biệt.
...
Một lúc sau, hai thị nữ xinh đẹp, mỗi người một bên, hôn nhẹ lên môi ta, hai má ửng hồng, ánh mắt long lanh, đầy ngưỡng mộ:
Tiểu Thúy và Tiểu Điệp đồng thanh:
- Thiếu gia! Người... Thật là ngày càng lợi hại hơn rồi!
Ta vẫn còn đang có chút ngơ ngác, chưa kịp thích nghi hoàn toàn với thân phận mới, với cuộc sống xa hoa, hưởng lạc này thì Tiểu Thúy và Tiểu Điệp đã nhanh nhẹn đứng dậy, giúp ta mặc một bộ trường bào màu lam ngọc, thêu hoa văn rồng bay phượng múa tinh xảo.
Đứng trước tấm gương đồng được chạm khắc tinh xảo, ta ngỡ ngàng nhìn ngắm hình ảnh phản chiếu của mình. Một thiếu niên tuấn tú, khí chất bất phàm, ánh mắt sắc bén, toát lên vẻ tự tin, ngạo nghễ, toát lên khí chất vương giả. Mái tóc đen nhánh được buộc gọn gàng bằng một chiếc quan ngọc, tôn lên khuôn mặt góc cạnh, nam tính. Hơn thế nữa, khi ta thử vận khí, cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn, nội liễm đáng sợ đang cuộn trào trong cơ thể, ta biết, đây không phải là một giấc mơ hoang đường. Ta thực sự đã trở thành Tiêu Viêm, nhưng không phải là phế vật như trong nguyên tác, mà là một thiên tài tuyệt thế, được người người trọng vọng, ngưỡng mộ, vạn người khao khát.
Trong lòng ta lúc này tràn ngập một cảm giác khó tả, vừa bàng hoàng, vừa phấn khích, vừa... có chút hưởng thụ không hề nhẹ. Cuộc sống mới này, xem ra cũng không tệ, thậm chí là quá tốt!