Tôi Trở Thành Lão Đại Nhờ Tài Diễn Xuất

Chương 1: Hệ Thống Nuôi Dưỡng Đại Minh Tinh Màn Ảnh

Tại một khu dân cư cao cấp ở quận Tân Giang, thành phố H, trong một căn biệt thự độc lập với khung cảnh đẹp như tranh vẽ.

Thím Chu, người chịu trách nhiệm bảo trì biệt thự và chuẩn bị ba bữa ăn mỗi ngày, đang cảm thấy rất phiền não.

Căn biệt thự này vốn là nơi một đại gia dùng để “kim ốc tàng kiều”.

Tuy nhiên, vài ngày trước, cô Thẩm và vị đại gia đó dường như đã xảy ra mâu thuẫn.

Cô Thẩm dầm mưa trở về, sốt cao cả đêm.

Đến hôm sau, sau khi tỉnh dậy, cô cũng không có ý định làm lành với vị đại gia kia mà chỉ ở lì trong phòng ngủ, đóng cửa không ra ngoài.

Chỉ có bộ sách lịch sử vốn chỉ mang tính trang trí trong thư phòng là bị cô mang hết vào phòng ngủ. Sau đó, ngay cả ba bữa ăn mỗi ngày cũng được Thím Chu mang đến tận cửa.

Tình hình này khiến Thím Chu không biết công việc nhàn hạ nhưng lương cao này có thể kéo dài bao lâu.

Lúc này, ngoài Thím Chu ra, còn một kẻ khác cũng đang phiền não — đó chính là hệ thống 9527.

9527 là mã số của nó, tên đầy đủ là “Hệ Thống Nuôi Dưỡng Đại Minh Tinh Màn Ảnh”.

Như cái tên đã nói, đây là một loại “gian lận” thường xuyên xuất hiện trong tiểu thuyết, giúp ký chủ bước lêи đỉиɦ cao của giới giải trí.

Nó thường được liên kết với những người xuyên không, trọng sinh, bị từ hôn… tức những nhân vật “con cưng của số phận”.

Thế nhưng, đã bốn ngày kể từ khi hệ thống này liên kết với ký chủ của mình.

Ngày đầu tiên khi liên kết:

Hệ thống: [Liên kết thành công! Ký chủ, cô được tặng một gói quà tân thủ! Đây là phúc lợi chỉ có khi liên kết lần đầu tiên, mau mở ra xem có phần thưởng gì nào.]

Thẩm Ý: “…”

Hệ thống: [Ký chủ, ký chủ? Cô có nghe thấy giọng tôi không?]

Thẩm Ý: “…”

Ngày thứ hai:

Hệ thống: [Chẳng lẽ là liên kết ý thức có vấn đề? Ký chủ, cô chỉ cần nghĩ trong đầu là có thể trả lời tôi rồi.]

Thẩm Ý: “…”

Hệ thống: [Tiến hành kiểm tra lại… Kiểm tra hoàn tất… Không phát hiện bất thường…]

Ngày thứ ba:

Hệ thống: [Kiểm tra lại… Không phát hiện bất thường…]

Thẩm Ý: “…”

Ngày thứ tư:

Hệ thống: […]

Thẩm Ý: “…”

Từ khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên đến bây giờ, Thẩm Ý vẫn chưa hề có bất cứ phản ứng nào.

Mỗi ngày, cô chỉ làm ba việc: Ăn cơm, ngủ, và đọc sách.

Bởi vì Thẩm Ý hiện tại không phải là người thuộc về thế giới này.

Kiếp trước, sau khi chết đi, cô mở mắt ra lần nữa và phát hiện mình đã trở thành cô gái cùng tên cùng họ này. Ngoài việc cơ thể này trẻ hơn vài tuổi so với cơ thể trước kia, dáng vẻ của chủ nhân thân xác này cũng giống cô như đúc.

Điểm khác biệt duy nhất là tất cả mọi thứ ở thế giới này đối với Thẩm Ý đều xa lạ, chưa từng nghe qua hay nhìn thấy. Mọi thứ kỳ quái, khó tin đến cực điểm.

May mắn thay, tâm trí của Thẩm Ý hơn người thường, cô nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng và bắt đầu tìm hiểu hoàn cảnh hiện tại.

Cô không thừa hưởng ký ức của cơ thể này, chỉ biết rằng nguyên chủ cũng tên là Thẩm Ý và có một người em gái mà cô ấy muốn chăm sóc và bảo vệ. Ngoài ra, cô không còn thông tin gì khác.

Điều này khiến một người sinh ra và lớn lên ở thời cổ đại như Thẩm Ý không dám manh động, sợ rằng bí mật “mượn xác hoàn hồn” của mình bị lộ.

May mà nguyên chủ có thói quen viết nhật ký. Dù cách hành văn có phần hiện đại, nhưng chữ viết lại chính là kiểu chữ Đại Chu mà Thẩm Ý quen thuộc, nhờ vậy cô không đến mức hoàn toàn mù tịt về hoàn cảnh trước mắt.