Livestream: Cùng Cựu Siêu Cấp Streamer Càn Quét Phó Bản

Chương 2: Chuyện kinh dị giờ làm thêm (1)

Chương 2: Chuyện kinh dị giờ làm thêm (1)

"Cạch" một tiếng, đèn tắt.

Quân Bất Phạm giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ, cơ thể nhanh hơn ý thức một bước, anh giơ chân dẫm mạnh xuống, tiếng va chạm vang dội làm đèn cảm ứng âm thanh sáng trở lại.

Khoảnh khắc ánh đèn chiếu sáng, khóe mắt anh lại bắt gặp một bóng đen. Lần này anh phản ứng cực nhanh, ngay khi quay đầu lại đã kích hoạt chức năng "Phân Tích" của kính râm, suýt chút nữa thì tóm được cái đuôi của bóng đen.

Kết quả phân tích hiện ra sau ba giây: [Ảnh Quỷ, quỷ quái cấp thấp, hình dạng như một cái bóng gầy, hai tay hình dạng như dao, sắc bén vô cùng. Thích ẩn nấp trong bóng tối, tốc độ và sức mạnh đều gấp đôi người trưởng thành, phương thức tấn công chủ yếu là lén lút tấn công từ phía sau rồi cắt cổ.]

Anh nhìn bóng đèn màu vàng úa trên đầu, lại dẫm chân một cái. Không biết công ty của mình ở tầng nào phòng nào, thời gian đếm ngược mười phút lại như đang giục giã phía sau, anh chỉ có thể tiếp tục đi lên lầu, đồng thời bước chân nặng nề hơn, đảm bảo đèn sẽ không đột ngột tắt trong lúc lên lầu.

Có lẽ tiếng bước chân của anh đã thu hút sự chú ý của những nhân viên vẫn đang làm thêm giờ trong tòa nhà, chưa kịp để anh chủ động tìm đến bắt chuyện, thì ở khúc quanh cầu thang tầng hai đã có một cái đầu thò ra, là một nữ nhân viên trẻ tuổi với kiểu tóc búi củ tỏi.

Nhìn thấy anh, khuôn mặt thanh tú của cô ấy lộ vẻ vui mừng, người hơi nghiêng ra ngoài một chút, để lộ chiếc áo sơ mi cổ đứng màu trắng, cùng với tấm bảng tên màu vàng được cài ở vị trí bên phải xương quai xanh.

Không biết là do góc độ hay do ánh sáng quá mờ, anh không nhìn rõ tên trên bảng tên của cô ấy, chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng hai chữ "Tập đoàn".

"Là anh à! Anh đi ra ngoài lâu như vậy, cuối cùng cũng quay lại rồi!" Nữ nhân viên vẫy tay về phía anh: "Nhanh lên! Lát nữa giám đốc sẽ đến kiểm tra, anh mau về chỗ làm việc đi!"

Nữ nhân viên xuất hiện, khu vực bình luận vốn đã vắng vẻ bỗng nhiên lại trở nên náo nhiệt.

[Ồ! Chị gái xinh đẹp đang gọi anh kìa! Anh chàng đẹp trai mau qua đó đi!]

[Nhiệm vụ dành cho người mới tốt ghê, tìm chỗ làm việc cũng có gợi ý.]

[Cái cách chị gái này thò đầu ra trông dễ thương ghê! Nhưng mà nghiêng người như vậy có thấy khó chịu không nhỉ?]

[Không phải nhiệm vụ dành cho người mới đều diễn ra trong phó bản đơn sao? Người này là NPC?]

[Chắc chắn là NPC rồi!]

Trong khu vực bình luận, mọi người bàn tán xôn xao, có người phỏng đoán nữ nhân viên là gợi ý của hệ thống, không ít người thì hùa theo bảo anh mau chóng đi qua đó. Hoàn thành nhiệm vụ tìm chỗ ngồi trước, mới có thể mở khóa nhiệm vụ chính thực sự. Bọn họ chê leo cầu thang quá nhàm chán, muốn xem thứ gì đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.

Tuy nhiên, mặc kệ bọn họ làm ầm ĩ thế nào, anh vẫn chỉ đứng im lặng quan sát nửa người thò ra từ phía sau bức tường cách đó không xa. Một lúc sau, anh lại lùi xuống một bậc thang, dậm chân làm đèn cảm ứng sáng lên, đồng thời chỉnh lại kính râm.

"Cô gái, chúng ta có quen nhau sao?" Giọng Quân Bất Phạm trầm thấp, lạnh lùng, nói chuyện chậm rãi trong cầu thang chật hẹp này, thậm chí còn tạo ra hiệu ứng âm thanh vòm lập thể khiến người ta sởn gai ốc.

Nữ nhân viên nghiêng đầu: "Anh đang nói gì vậy? Không phải chúng ta là đồng nghiệp sao?"

Vừa nói, cô ta nở nụ cười vô hại: "Mau lại đây nào! Chúng ta còn rất nhiều việc phải làm, nếu trì hoãn thêm thời gian, bị quản lý bắt gặp rời khỏi vị trí làm việc sẽ bị trừ lương đấy!"

Đám đông trên màn hình livestream: [...]

[...Chết tiệt, đây chính là chân lý của truyện Kinh Dị Trung Quốc Kiểu Mới sao?]

[Làm thêm giờ đêm khuya, tự ý rời khỏi vị trí làm việc còn bị trừ lương... Quá gian thương, quá kinh dị rồi.]

[Chị gái bỗng nhiên không còn xinh đẹp nữa hu hu hu hu…]

Anh không để ý đến bình luận, cũng không động đậy, đưa tay lên đẩy gọng kính: "Cô nói chúng ta là đồng nghiệp, vậy chắc hẳn cô biết chuyện về mắt của tôi chứ?"

Nụ cười của nữ nhân viên cứng lại, hình như lúc này cô ta mới nhớ ra phải quan sát anh cho kỹ. Chàng trai trẻ đứng trên bậc thang thứ ba có dáng người cao ráo, mặc dù khuôn mặt bị che khuất bởi cặp kính lớn, nhưng vẫn có thể nhìn ra dung mạo phi phàm từ đôi môi đỏ mọng và viền cằm thon gọn. Khí chất lạnh lùng xa cách càng tô điểm thêm cho anh vẻ cuốn hút khác biệt.

Ánh mắt của nữ nhân viên đảo quanh trên kính râm vài giây, nụ cười rạng rỡ lại hiện lên: "Đương nhiên rồi! Nếu mắt anh không thể nhìn thấy ánh sáng, thì sao ban đêm lại còn đeo kính râm chứ?"

"Ừm." Anh gật đầu, đưa tay ra như đang mò mẫm trong không trung: "Tôi đi lên như thế này hơi bất tiện, cô có thể xuống đỡ tôi một chút không?"

Nụ cười của nữ nhân viên cứng đờ.

"Sao vậy?" Anh học theo dáng vẻ của cô ta, nghiêng đầu: "Nếu cô không xuống đỡ tôi, để quản lý bắt gặp cả hai chúng ta lười việc thì sẽ bị trừ lương đấy."

Bị phản đòn, nữ nhân viên hiểu rằng mình đã bị lộ, nhưng vẫn ngoan cố chống cự: "Ờ... Vừa rồi anh có thể tự mình đi xuống, tại sao bây giờ lại không thể tự mình đi lên?"

"Tôi là người mù, xuống cầu thang dễ, lên cầu thang thì khó."

Vừa nói, anh vừa ngẩng đầu nhìn đèn cảm ứng sắp tắt, anh lười giả vờ mà còn trực tiếp dậm chân để kéo dài thời gian, khiến khóe miệng nữ nhân viên giật giật. Sau khi xác nhận con mồi sẽ không ngoan ngoãn nằm trên thớt, nữ nhân viên cũng không diễn nữa, ngũ quan méo mó thành biểu cảm oán độc, phát ra tiếng cười âm hiểm.

"Anh không lại đây, tôi sẽ không nhường đường, anh cứ ở đây chờ đến khi thời gian đếm ngược kết thúc rồi chết đi!"

Cô ta tự cho là mình đã nói ra một lời đe dọa rất có sức uy hϊếp, nhưng lại không nhìn thấy vẻ hoảng sợ lo lắng như mong đợi trên khuôn mặt anh. Ngược lại, anh còn cong khóe môi, nở một nụ cười đẹp đến mức khiến người ta... không, khiến ma quỷ phải kinh hồn bạt vía.

Anh liếc nhìn thông tin về con ma được phân tích bởi kính râm, khẽ mở môi mỏng: "Ma nửa thân, ma cấp thấp nhất, chết do bị chém ngang người, oán khí ngưng tụ thành ma, thân thể không toàn vẹn, chỉ có nửa thân trên."

Biểu cảm của nữ nhân viên dần dần đông cứng.

"Cô chỉ có nửa thân trên, phương thức tấn công duy nhất là dụ dỗ những người không biết đến gần, dùng thân thể chỉ có một phần của mình để hù dọa họ, đợi họ ngất đi, rồi tìm cách chém ngang người họ. Sau khi gϊếŧ chết mười người bằng phương pháp này, cô có thể thăng cấp thành ma cấp trung, hệ thống cũng sẽ thưởng cho cô, phần thưởng chính là nửa thân dưới của cô."