Editor: Thơ Thơ
“hả? Cũng đúng, vậy…… Chúng ta đổi chỗ đi.” Nói xong, Hoàng Phủ Nguyệt ái muội kéo lại tay Ly Tiểu Tiểu, chậm rãi đi đến ngoài quán bar.
Nhưng ở thời điểm anh sắp bước ra khỏi quán bar, cặp mắt phượng xinh đẹp theo bản năng liếc phòng bao trong một góc quán bar ……
“Ha ha ha ha, Nguyệt thiếu thật không hổ là tay sát gái, chỉ một lát như vậy, cũng đã mã đáo công thành, không bội phục cũng không được.” Trong phòng bao, mấy người đàn ông cùng giơ lên ly rượu ‘ cốp ’ một tiếng đυ.ng vào nhau.
“Muốn tôi Nói, xã hội hiện nay chính là một thời đại xem mặt, chỉ cần gương mặt Nguyệt thiếu nhà chúng ta, sợ là ngoắc một ngón tay, những người phụ nữ đó phải bị mê mất hồn phách. Từ lãng, tôi Nói, anh thật đến tự mình kiểm điểm.” Một người đàn ông nói thấm thía vỗ vỗ bả vai người đàn ông mới vừa bị Ly Tiểu Tiểu ném rớt.
Người đàn ông kia lập tức không cam lòng đẩy tay người nọ ra: “tôi kiểm điểm cái gì??”
“A, anh cùng cô gái kia đã kết giao sắp mười ngày đi? Anh không chỉ ngay cả tay người ta cũng chưa chạm qua, cuối cùng, còn bị người ta quăng, anh Nói, anh bị ném không mất mặt sao?”
“Các người biết cái gì?! Tôi là thấy tiện nhân kia lớn lên thanh thuần, vốn định cùng cô ta phát triển, mới không có thượng cô ta, phải biết rằng cô ta dễ dàng có thể cùng người khác lên giường như vậy, tôi……!!!”
“anh cái gì? Tài chính là tài, anh có tài mới được. Nhìn Nguyệt thiếu một cái, sợ là đã cùng cô gái kia …… Thành đi?” Thơ_Thơ_ddlqd
“Cũng phải ……” Người chung quanh không khỏi phụ họa theo.
Từ Lãng chỉ phải một mình rầu rĩ không vui uống rượu.
Muốn Nói, gương mặt Ly Tiểu Tiểu kia, làm người thật nhìn không ra cô là một cô gái tùy tiện. Nhưng mà, kết quả đã chứng minh, Hoàng Phủ Nguyệt vừa ra tay, bọn họ liền chạy tới khai phòng, có thể thấy được……
“Từ Lãng, tôi vẫn luôn khá tò mò, nhà các người không phải vẫn luôn đối với hôn sự của anh thực sốt ruột sao? Anh làm sao liền tùy tùy tiện tiện muốn cùng cô gái kia nghiêm túc kết giao, bối cảnh cô gái kia có gì?”
nhà giàu tự nhiên có quy củ của nhà giàu, cùng loại với hôn sự, cũng không phải nói thiệt tình thích là được, nếu nhà gái không có chút bối cảnh, Từ gia này không có khả năng tiếp nhận Ly Tiểu Tiểu.
“Ai, cô gái kia là tôi quen biết ở tiệc tối thương hội, tôi nghĩ, cô vẫn luôn đi theo bên người chủ tịch tân nhiệm, bối cảnh hẳn là không có vấn đề, ai biết, cô ta là cái loại người này ……”
“Vân vân……” Một người đàn ông thần sắc khẩn trương buông xuống ly bia trong tay: “Từ Lãng, anh nói cái gì? Anh nói…… cô gái kia là người của chủ tịch thương hội tân nhiệm sao??”
“Đúng vậy, làm sao vậy?”
“Phốc……” Tức khắc, trong phòng bao không ít người đều phun ra bia trong miệng: “Mau! Mau! Chạy nhanh gọi điện thoại cho Nguyệt thiếu, nói cô gái kia là người của chị dâu anh, không thể đυ.ng vào!!!!”
Giữa hoảng loạn, không ít người đều móc ra điện thoại, nhưng mà…… “Nguyệt thiếu…… Tắt máy……” Thơ_Thơ_ddlqd
“Cái này, xong đời……”
Trong khách sạn.
Hoàng Phủ Nguyệt ái muội ôm lấy eo Ly Tiểu Tiểu, đã thuê xong phòng, anh gấp không chờ nổi ôm lấy cô đi vào trong phòng.
Bàn tay to, bá đạo leo lên quần áo cô.
Ly Tiểu Tiểu thẹn thùng vặn vẹo thân mình: “Chờ…… Chờ một chút……”
“A, tiểu nha đầu, em không phải muốn ở ngay lúc này kêu ngừng đi?” Ở dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, trong mắt Hoàng Phủ Nguyệt lấp lánh một tia sáng nguy hiểm.
Sợ là lúc này Ly Tiểu Tiểu hô ngừng, anh đã bốc cháy lên ngọn lửa cũng không cách nào dừng lại.
“tôi chỉ chán ghét mùi rượu trên người của anh mà thôi, anh đi tắm rửa một cái!”
“Tắm rửa??”
“Đúng vậy, nhanh lên đi ……” Ly Tiểu Tiểu đẩy hai cái ép Hoàng Phủ Nguyệt ở trên người mình xuống.
Anh nhíu mày, không kiên nhẫn nghiến răng, mở đèn phòng ra, bước nhanh đi vào trong toilet ……
‘ xôn xao……’ giọt nước trong suốt theo thân thể người đàn ông rắn chắc chậm rãi chảy xuống.
Ở bộ đội huấn luyện mấy năm nay, dáng người của người đàn ông này càng thêm xuất chúng, vài vết thương nơi bụng càng thêm cảm giác người đàn ông tà mị này sấn ra vài phần dương cương.
Tắt vòi hoa sen, anh nhanh nhẹn móc ra một cái khăn tắm lau chùi thân thể, ngay sau đó, dùng khăn tắm khóa lại trên người chậm rãi đi ra toilet ……
Nhưng…… Thơ_Thơ_ddlqd
“Đáng chết!!!” Trong phòng, đã tìm không thấy bóng dáng Ly Tiểu Tiểu!
Dọc theo đường đi trở về Nhà họ Hoàng Phủ, sắc trời đều đã sáng lên. Hoàng Phủ Nguyệt càng nghĩ càng không cam lòng. “***!!”
Từ khi khai ‘ huân ’ tới nay, anh không gặp qua loại chuyện bị người phụ nữ ‘ ném’ như thế.
Thêm nữa, trà trộn ở giới giải trí nhiều năm, đều là người phụ nữ chủ động đưa tới cửa, anh cần gì lại chủ động như thế?
Nếu không phải……
‘ Nguyệt thiếu, anh đến giúp tôi, tôi bị một tiểu nha đầu chơi. ’
‘***, Nguyệt thiếu, tôi hoài nghi, tôi giống như bị người chơi. ’
Liền ở mấy ngày trước, hai bằng hữu của Hoàng Phủ Nguyệt một trước một sau chạy tới tìm anh oán giận bị một người phụ nữ chơi.
Anh mới đầu còn không có quan tâm, nhưng sau khi nghĩ lại, là người phụ nữ nào có bản lĩnh như vậy đem hai bằng hữu là cao thủ chốn phong Nguyệt đều chơi?
Vì thế, liền có một màn này ở quán bar hôm nay.
Vốn định, cô gái này tựa hồ cũng không có thủ đoạn gì cao, nhẹ nhàng liền cùng anh đi khách sạn thuê phòng.
Ai ngờ……
Ly Tiểu Tiểu vậy mà ở chỗ này hung hăng tính kế anh một phen!!
Tuy Nói, vốn là vì thế bằng hữu hết giận, Hoàng Phủ Nguyệt mới có thể chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ Ly Tiểu Tiểu.
Nhưng dù sao anh cũng là người đàn ông, lại ở bộ đội mệt nhọc nhiều năm như vậy, cực ít làm càn như trước kia, sớm đã dục hỏa quấn thân, ở lúc mấu chốt bị người bỏ rơi, anh có thể không tức giận sao?! Thơ_Thơ_ddlqd
“Nhị thiếu gia……”
“Nhị thiếu gia……” trở về Nhà họ Hoàng Phủ, không ít hạ nhân đều nhìn ra tâm tình Hoàng Phủ Nguyệt chẳng ra gì.
Anh âm trầm một khuôn mặt bước nhanh đi đến biệt thự mình.
Đúng lúc này……
“Nhị thiếu gia, nhị thiếu phu nhân giống như từ tối hôm qua liền ở tìm ngài.” Một người thông báo xong.
Hoàng Phủ Nguyệt đột nhiên dừng lại bước chân đi trước , giây tiếp theo……
“Không xong!” Sắc mặt anh căng thẳng, bay nhanh chạy về phía chỗ ở Tuyết Vi ……
“Thân ái, cô tìm tôi…… Có chuyện gì?” Bình ổn hơi thở gấp gáp, Hoàng Phủ Nguyệt ra vẻ bộ dáng khí định thần nhàn chậm rãi đi vào trong phòng khách.
Tuyết Vi khó xử nhìn anh một cái, chậm rãi nói: “anh của anh đâu?”
“anh của tôi sao?” Đôi mắt Hoàng Phủ Nguyệt
vừa chuyển, hài hước dựa vào vị trí bên cạnh Tuyết Vi ngồi xuống: “cô đang hỏi anh trai nào của tôi?” Khuỷu tay nâng lên, ái muội ôm bả vai cô.
Tuyết Vi mày liễu căng thẳng: “anh nói tôi hỏi trai nào của anh hả? Hoàng Phủ Sâm cho dù một đêm không trở về, đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?!”
“hả? Anh hai tôi một đêm không trở về sao?”
“ừ……” Từ 8 giờ tối qua, Tuyết Vi liền đợi Hoàng Phủ Minh, nhưng trái chờ, phải chờ chính là không thấy bóng dáng Hoàng Phủ Minh, cô sợ xảy ra chuyện gì, liền gọi điện thoại cho Hoàng Phủ Minh. Nào biết đâu rằng, di động của anh cũng tắt máy.
Y theo tính cách Hoàng Phủ Minh, cho dù có việc chưa về, cũng nhất định sẽ phái người đưa tin, nhưng mà, vậy mà một câu công đạo đều không có, cái này hoàn toàn không giống như là phong cách anh làm việc.