Editor: Thơ Thơ
Một góc quán cà phê, Tuyết Vi và Mộ Thần Hiên ngồi mặt đối mặt, Phàm Phàm cúi đầu, có tư có vị ăn bánh kem trên bàn.
Trời biết……
Khi cô nhìn thấy cha của bé trai này chính là Mộ Thần Hiên, thiếu chút nữa xỉu mất.
Có ai sẽ nghĩ đến……
Hoa hoa công tử năm đó cả ngày phạm nhị bây giờ đã là người cha?
Thật sự là……
Không, thể, tin, được!
“Phốc……” Hai người mặt đối mặt trầm mặc hồi lâu, ai ngờ, Tuyết Vi vậy mà ‘ phụt ’ một tiếng bật cười.
Làm cho Mộ Thần Hiên không hiểu ra sao, một trán tò mò. “Cười cái gì?”
“A, ha hả ha hả…… Mộ tướng quân, anh này tính…… Chơi ra phát lửa sao?” Ánh mắt, theo bản năng ngắm mắt Phàm Phàm cúi đầu ăn cái gì, khóe miệng Tuyết Vi không khỏi giơ lên một nụ cười xấu xa.
Xem đứa nhỏ này làm sao cũng ba, bốn tuổi, suy tính thời gian liền biết, lúc cô còn chưa có chết giả, Mộ Thần Hiên cũng đã cùng người khác tạo ra đứa trẻ.
Nhưng lúc ấy, Mộ Thần Hiên có một đống lớn bạn gái, căn bản liền không có bạn gái cố định, không cần hỏi cũng biết đứa nhỏ này tám phần là làm ra ngoài ý muốn.
“Ai……” sắc mặt Mộ Thần Hiên xấu hổ thở hắt ra, bàn tay to, khẽ vỗ đỉnh đầu Phàm Phàm.
Tiểu gia hỏa kia cũng làm người thích, lập tức lộ ra với anh một mặt mỉm cười ngọt ngào.
“Kỳ thật ngược lại cũng không tồi, ngẫm lại, bây giờ anh hẳn là 34, 35 tuổi đi? Cũng coi như là già mới có con. Ha ha ha……” Thơ_Thơ_ddlqd
Nghe tiếng Tuyết Vi trêu chọc, khuôn mặt tuấn tú của Mộ Thần Hiên trong chốc lát hồng, rồi trắng.
Nhớ trước đây, cũng là trong lúc vô tình anh bại lộ tuổi thật của mình với Tuyết Vi, nơi nào sẽ biết, hôm nay, cô vậy mà sẽ lấy từ ngữ ‘ già mới có con ’ khó nghe này tới trêu chọc chính mình?!
“Tuyết Vi!! Cô thật đúng là!! Mấy năm không gặp, miệng càng thêm không buông tha người.”
“Ha ha ha ha, được, được, không bắt anh nói giỡn.” Mắt phượng theo bản năng ngắm mắt tiểu gia hỏa đáng yêu kia, cô hiếu kỳ nói: “Mộ tướng quân, mẹ của đứa nhỏ này …… Là?”
“mẹ nó cô cũng quen biết.”
“tôi quen biết sao?” Hết đường xoay xở uống một ngụm cà phê, trước mắt Tuyết Vi thoảng qua một nhân vật lại một nhân vật ‘ khả nghi ’. Nhưng bạn gái Mộ Thần Hiên thật sự quá nhiều, cô thật đoán không ra là ai.
“Thôi, tôi trực tiếp nói cho cô cho khỏe. Mẹ Phàm Phàm là…… Lam Tương.”
“Phốc……” Đợi lúc Mộ Thần Hiên công bố đáp án, Tuyết Vi lập tức liền phun cà phê ngậm ở trong miệng ra tới. “Khụ…… Khụ…… Khụ…… Ôm…… Xin lỗi…… anh…… anh làm sao sẽ cùng…… Sẽ cùng lam tiểu thư……??” Cô làm sao liên hệ, đều không thể liên hệ hai người này ở bên nhau.
“Ai…… Chúng tôi…… Chỉ do ngoài ý muốn……”
Chỉ do ngoài ý muốn?
Vậy nói cách khác……
Đáp án, đã công bố. Tuyết Vi cũng không có chọc phá, mà là tiếp tục truy vấn: “Vậy quan hệ bây giờ của anh và lam tiểu thư là?” Thơ_Thơ_ddlqd
“Chúng tôi? Không quan hệ.” Mộ Thần Hiên mặt vô cảm nhún vai.
Này, cô đã có thể buồn bực…… “Kia…… Kia này…… Này rốt cuộc tính cái gì đây?” Ngón tay, chỉ chỉ Phàm Phàm đang ăn.
Mộ Thần Hiên hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Ở trên danh nghĩa, tôi là ba ba của Phàm Phàm, cô ta là mẹ của Phàm Phàm, mỗi tuần hai chúng tôi đều sẽ thay phiên chăm sóc Phàm Phàm một tuần, đến mỗi chủ nhật, liền sẽ cùng nhau mang Phàm Phàm ra chơi. Nhưng…… Cũng bất quá chính là bằng hữu bình thường không quan hệ thôi.”
Ở thời điểm anh êm tai nói ra hết thảy, Tuyết Vi đặc biệt lưu ý qua ánh mắt Mộ Thần Hiên, cảm thấy, bây giờ cảm giác anh không giống như là có thể tiếp thu loại quan hệ này, ngược lại, đối với quan hệ bây giờ là có cô đơn.
“Ở trong trí nhớ của tôi, có phải anh có ý tứ đối với lam tiểu thư hay không? Dù sao số tuổi của anh cũng không nhỏ, bây giờ con cũng có, sao không trực tiếp cùng lam tiểu thư xây dựng gia đình?”
“cô cho rằng tôi không nghĩ sao??? Nhưng mà……” Chuyện vừa chuyển, ký ức Mộ Thần Hiên chậm rãi bay tới hơn ba năm trước……
Khi đó ở trong sơn trang của Mộ Thần Hiên, anh đã nói qua chuyện này cùng Hoàng Phủ Minh, Hoàng Phủ Minh cấp ra ý kiến chính là, nếu thích Lam Tương liền theo đuổi.
Mộ Thần Hiên sau lại dựa theo anh đề nghị thật sự theo đuổi Lam Tương.
Nhưng từ trước đến nay tính cách Lam Tương chính là cao lạnh, đối với anh luôn là kính nhi viễn chi.
Dần dà, Mộ Thần Hiên liền không có nhẫn nại. Nhưng, mặc cho ai đều có thể cảm giác đến, anh thích Lam Tương.
Sau lại, cho đến khi Lam Tương sinh đứa trẻ ra tới, Hoàng Phủ Minh liền đốc xúc Mộ Thần Hiên nương đứa trẻ nhập khẩu, cùng Lam Tương đưa ra đề nghị chính thức ở bên nhau thử xem, coi như là vì cho đứa trẻ một cái gia đình hoàn chỉnh, đến lúc đó chậm rãi tấn công lòng Lam Tương. Thơ_Thơ_ddlqd
Vì thế, Mộ Thần Hiên liền chiếu theo Hoàng Phủ Minh nói đi làm.
Ai biết, lúc này đây, Lam Tương thật sự đáp ứng thử cùng Mộ Thần Hiên ở bên nhau rồi, nhưng điều kiện tiền đề là vì đứa trẻ.
“Ách…… Vậy không phải các người đã ở bên nhau sao? Làm sao lại tách ra?” Nghe đến đó, Tuyết Vi nhịn không được truy vấn lên.
Làm cho Mộ Thần Hiên thêm xấu hổ: “phải! Chúng tôi thật là ở bên nhau. Hơn nữa…… tôi cũng có thể cảm giác được, từ mới đầu Lam Tương chỉ là vì đứa trẻ cùng tôi ở bên nhau, đến sau lại bắt đầu chậm rãi quan tâm tôi.”
“Đúng vậy, chiếu theo trình tự phát triển như vậy, không phải tương đương Lam tiểu thư đã chậm rãi đối với anh có cảm tình sao? Vậy quan hệ các người bây giờ hẳn là thực tốt mới đúng.”
“Đúng…… Không sai…… Hết thảy thật là dựa theo như lời cô tiến triển thực thuận lợi, chính là…… Chính là……” Mộ Thần Hiên phun ra nuốt vào nhấp nhấp môi.
“Chính là cái gì?”
“Chính là…… Chính là……” Anh khó xử gục đầu xuống, hít sâu một hơi, phiền não nói: “Chính là tôi nɠɵạı ŧìиɧ bị Lam Tương bắt được!!”
“……”
Oh,……
Thần ơi, ai tới cứu cô đi.
Nếu không phải niệm tình Phàm Phàm ngồi ở chỗ này, Tuyết Vi thật hận không thể vung cái ly cà phê trên tay vào mặt Mộ Thần Hiên!!
Quả thực cẩu ăn phân không đổi được, chính là không đổi được!
Diệp Triết Hạo như thế này, Mộ Thần Hiên cũng như thế này, một khi người đàn ông hoa tâm, chính là làm sao đều không an phận. Thơ_Thơ_ddlqd
Tuyết Vi xem ra, Mộ Thần Hiên thuần túy là xứng đáng bị Lam Tương quăng!!!
“A, ha hả a……” Mộ Thần Hiên nâng lên mi mắt, xấu hổ cười cười với Tuyết Vi.
Cô xụ mặt: “Ngưu bức!” Châm chọc khơi mào với anh một ngón tay cái.
“Ai nha, bây giờ tôi đã biết sai rồi, cũng thực hối hận hành vi lúc trước.
Nhưng……” Chính là bây giờ anh quỳ xuống đất cầu với Lam Tương hợp lại đã là vô vọng.
“Thôi, thôi, không đề cập tới chuyện của tôi.” Mộ Thần Hiên khó xử chép chép khóe môi: “Kỳ thật mấy ngày trước tôi liền biết cô đã trở lại, vốn định trực tiếp đi tìm cô, nhưng mà…… đến phiên tôi chăm đứa trẻ thật sự thoát thân không nổi, mới không đi.”