Editor: Thơ Thơ
Bé trai này nhìn lên…… Nháy mắt đã bị dọa khóc.
“Oa……”
“Hoàng Phủ Minh, anh làm gì đây?!! Làm gì cùng một người bạn nhỏ phát giận?!” Tuyết Vi tới muộn chật vật chạy vào trong thành lũy, xấu hổ ngồi xổm trước mặt bé trai: “Người bạn nhỏ, chú không phải phát giận với cháu ha, đừng khóc.”
“cháu muốn tìm mẹ…… cháu muốn tìm mẹ……”
Bất luận Tuyết Vi dỗ làm sao, bé trai vẫn luôn khóc không ngừng. Chỉ chốc lát sau, người thân của bé trai liền tiến vào thành lũy, đón bé trai đi rồi.
Nhưng Tuyết Vi có thể cảm giác đến, chung quanh kia chỉ chỉ trỏ trỏ, ánh mắt đối với hành vi Hoàng Phủ Minh tràn ngập bất mãn, không khỏi tiếp tục mất mặt, cô chỉ phải xám xịt mang theo đứa trẻ cùng anh cùng nhau rời khỏi thành lũy.
“Hoàng Phủ Minh, anh có bệnh đi? Hai người bạn nhỏ kia chơi, anh không có việc gì tiến lên quở trách con của người ta làm gì?” Nhớ tới bộ dáng Hoàng Phủ Minh vừa mới muốn gϊếŧ chết người, Tuyết Vi cho rằng đã xảy ra chuyện lớn gì đâu, thiếu chút nữa không hù chết cô.
“Người bạn nhỏ làm sao? Mặc kệ là ai, chỉ cần chiếm tiện nghi của con gái anh, liền không được!!!”
Nghe khẩu khí Hoàng Phủ Minh thô bạo, Tuyết Vi oán hận nghiến răng: “Người bạn nhỏ giữa nơi nào có nhiều chuyện phức tạp như vậy, bé trai của người ta chính là xem đứa trẻ của nhà ta lớn lên xinh đẹp, mới muốn thân.”
“Kia cũng không được! Con gái của anh, làm sao có thể tùy tiện để người thân?!” Hoàng Phủ Minh dừng lại bước chân đi trước, sắc mặt âm trầm nhìn Tuyết Vi.
Có thể cảm giác đến, đến bây giờ Hoàng Phủ Minh còn giận bé trai kia.
Sợ là người thân của
bé trai kia nếu lúc đón bé trai đi, nhiều lời hai câu vô nghĩa, Hoàng Phủ Minh liền phải đấu võ. Quả thực vô ngữ!
“Vậy tương lai con gái anh phải gả cho người làm sao bây giờ? Anh cũng không cho cô gả sao?”
“Gả chồng……?” Hoàng Phủ Minh hiển nhiên không có suy xét qua vấn đề này, trong chốc lát một mặt phẫn nộ trở nên hồng, trong chốc lát trắng.
“Kia…… Đó là chuyện về sau, về sau mới suy xét……” Thơ_Thơ_ddlqd
Ách……
Nghe miệng lưỡi này ……
Sợ là Hoàng Phủ Minh…… Căn bản liền không nghĩ tới vấn đề tương lai con gái sẽ xuất giá đi?
Chứng Luyến nữ!!!
Cô có thể cho rằng bây giờ hành động của Hoàng Phủ Minh hoàn toàn tượng trưng nội tại anh có chứng luyến nữ sao?
Xong đời……
Con gái nhà cô về sau sợ là rất khó tìm được bạn trai!!
Y theo tính tình Hoàng Phủ Minh, sợ là Miêu Miêu mang một bạn trai về nhà, phải bị Hoàng Phủ Minh đánh một lần, thật là đáng sợ!!
“Daddy, mommy, không cần cãi nhau, được không?” Đột nhiên, vật nhỏ sau khi trầm mặc thật lâu đã mở miệng.
Hoàng Phủ Minh lập tức biến đổi vẻ mặt, ôn nhu nói: “Miêu Miêu, daddy, mommy không có cãi nhau. Daddy, mommy đây là tương thân tương ái, đúng không, bà xã?”
“……”
Ha……
Ha ha……
Hoàng Phủ Minh trở nên biến sắc mặt thật là nhanh, một giây trước vẫn là tức giận vạn trượng, Miêu Miêu vừa mở miệng, lập tức liền trở thành cừu vẫn luôn dịu ngoan. Phục!
“phải…… Đúng vậy, Miêu Miêu, daddy mommy đang …… đang tương thân tương ái……” Tuyết Vi khô khan hé hai góc môi dưới, vội vàng dời đi đề tài: “Miêu Miêu, muốn ăn kem ly không? Mommy mang con đi mua.”
“Muốn!!”
“tôi mang Miêu Miêu đi là được, anh ngồi kia đợi lát nữa đi.” Tuyết Vi vừa muốn duỗi tay đi ôm đứa trẻ, Hoàng Phủ Minh giống như là che chở bảo bối xoay người, không cho cô ôm. Thơ_Thơ_ddlqd
Tình huống này làm sao a?
Bây giờ ngay cả đứa trẻ đều không cho cô chạm vào sao?
“Thôi đi, Hoàng Phủ Minh, hay là tôi mang Miêu Miêu đi thôi. Trong chốc lát, còn không biết được phát sinh chuyện gì, anh cùng người ta đánh lên tới!” Nói xong, cô cường thủ hào đoạt lúc này mới đoạt lại Miêu Miêu từ trong lòng ngực Hoàng Phủ Minh ……
“thiếu gia Tiểu Cửu ……” một góc công viên, hai gã hắc y nhân cung kính với một bé trai đứng ở trước mặt mình.
Bé trai này nhìn bộ dáng như cũng lớn khoảng 3, 4 tuổi, quần áo mặc ở trên người bé miễn bàn nhiều tiêu sái, một khuôn mặt nhỏ ngấn thịt ở dưới kính râm che lấp không cách nào thấy rõ ràng bộ dạng cụ thể.
Tiểu gia hỏa đứng ở chỗ tối, từ rất xa nhìn Hoàng Phủ Minh đơn độc ngồi ở trên ghế dài …… “Hừ, mommy thật là bất công, một nhà ba người hoà thuận vui vẻ, vậy mà không mang theo Tiểu Cửu ra tới cùng nhau chơi.” Nói xong, bé cất bước liền đi đến chỗ Hoàng Phủ Minh.
“Thiếu gia Tiểu Cửu, chủ tử phân phó qua, nói không có mệnh lệnh của cô, ngài không thể cùng Hoàng Phủ tiên sinh đơn độc gặp mặt!” Hắc y nhân nhẹ nhàng kéo lại tay tiểu gia hỏa.
Vật nhỏ này mày căng thẳng: “Buông tay, nếu các người không buông tay, tôi liền khai trừ các người!!”
“Này…… Thiếu gia Tiểu Cửu, ngài cũng đừng làm tiểu nhân khó xử.”
“Vậy các người còn không buông tay nhanh lên?!” Tiếng bất mãn rơi xuống, bé một phen ném ra hai hắc y nhân, bước nhanh liền đi tới trước mặt Hoàng Phủ Minh …… Thơ_Thơ_ddlqd
“hả?” Tầm mắt, dần dần bị tiểu quỷ trước mắt che lấp, Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nheo nheo mắt, im lặng không lên tiếng nhìn bé trai trước mắt.
Bé trai kia cũng trầm mặc không Nói, tay nhỏ ngấn thịt đẩy đẩy kính râm đặt ở trên mũi, khóe môi, chậm rãi nổi lên một khe rãnh cười xấu xa ……
“Miêu Miêu, muốn ăn kem ly khẩu vị gì đây?” Tuyết Vi khom người, mỉm cười hỏi con gái bên cạnh.
“hả?” Tiểu gia hỏa hao hết tâm tư suy nghĩ hồi lâu, mỉm cười ngọt ngào nói: “Dâu tây.”
“được.”
Tuyết Vi thanh toán tiền, tiếp nhận kem ly trong tay ông chủ, đưa tới trong tay Miêu Miêu.
Cô bé kích động vươn đầu lưỡi nhỏ liếʍ một ngụm: “Mommy, mẹ cũng ăn.”
Ngoan ngoãn đưa ly kem đến bên miệng Tuyết Vi.
Ha hả, thấy bộ dáng con gái tri kỷ, nội tâm cô miễn bàn nhiều kiêu ngạo.
Cô giáo dục ra con gái quả nhiên là không giống bình thường. “Mommy không ăn, Miêu Miêu tự mình ăn là được.”
“vậy daddy thì sao? Chúng ta muốn mua cho daddy một cái hay không?”
“Daddy của con cũng không ăn.”
“Nga…… Mommy, chúng ta trở về tìm daddy đi.”
“ừ.” Tuyết Vi mỉm cười gật gật đầu, đứng dậy, dắt tay nhỏ của con gái mới vừa đi hai bước, trong mắt phượng thoáng chốc xẹt qua một tia hàn quang lạnh lẽo ……
“Mommy? Vì sao mẹ không đi nữa?”
Mắt phượng sắc bén nhìn chung quanh xe kem ly, Tuyết Vi âm thầm nghiến răng…… Thơ_Thơ_ddlqd
A, nên tới, vẫn là tới!
“Miêu Miêu, mommy cùng con chơi trò chơi, được không?”
“Được nha? Trò chơi gì?”
“Trốn Miêu Miêu.”
“Trốn Miêu Miêu? Được nha, được nha, vậy mommy, mẹ mau đi trốn.” Miêu Miêu cao hứng phấn chấn nhảy dựng lên.
Mắt phượng Tuyết Vi vừa chuyển: “Bất quá, Miêu Miêu cần thiết nhìn thấy daddy, mới có thể đi theo daddy cùng nhau tới tìm mommy, biết chưa?”
“vâng. Được…… Mommy mau đi trốn.” Miêu Miêu dùng tiếng nãi thanh nãi khí vẫy vẫy tay với Tuyết Vi.
Cô đứng thẳng thân thể, khẩn trương cắn cắn khóe môi……
Hoàng Phủ Minh, anh để ý con gái như vậy, hẳn là thực mau liền sẽ tìm tới đi?
Nghĩ, Tuyết Vi quay đầu, vừa muốn rời đi……
Cô sợ Miêu Miêu sẽ đi lạc, chỉ phải dặn dò lần thứ hai: “Miêu Miêu, nhất định nhớ rõ phải chờ daddy tới, mới có thể động. Biết chưa?”
“vâng vâng. Mommy, vậy Miêu Miêu đếm đếm.”
“Được, đếm số đi.” Nói xong, thừa dịp Miêu Miêu xoay lưng đếm đếm, Sắc mặt Tuyết Vi trầm xuống, quay đầu liền chạy đi rồi……