Editor: Thơ Thơ
Mấy thủ hạ chặn Hoàng Phủ Minh lại vừa nghe được, vội vàng cung kính cúi thấp đầu xuống: “Xin lỗi, Hoàng Phủ Quân Trường, vừa rồi đắc tội nhiều, xin……”
Con đường đi trước tránh ra.
Hoàng Phủ Minh lạnh một khuôn mặt, chậm rãi tới gần Tuyết Vi cách đó không xa, thời khắc còn có vài bước liền đến trước mặt cô, một nụ cười ‘ kích ’ động khó có thể che dấu xẹt qua góc ‘ môi ’ anh ……
“Hoàng Phủ Quân Trường, tìm tôi có việc gì?” Còn không đợi Hoàng Phủ Minh mở miệng, Tuyết Vi nghiêng đầu, cười tà khơi góc ‘ môi ’.
Đối với cô xưng hô như vậy, nội tâm Hoàng Phủ Minh hiển nhiên là có chút bài xích, nhưng nụ cười ở trên mặt anh như cũ chưa từng biến mất. “Vi……”
“Ai! Hoàng Phủ Quân Trường, bây giờ hai ta tựa hồ còn không có thân như vậy. Ngài có thể kêu tôi Tuyết tiểu thư, cũng có thể kêu tôi Tuyết Vi.” Một nụ cười ngọt ngào thoạt nhìn quen thuộc như vậy. Thơ_Thơ_ddlqd
Nhưng hiện lên ở đáy mắt Hoàng Phủ Minh lại xa lạ như vậy, từ thời khắc anh và Tuyết Vi quen biết năm đó, cô chưa từng dùng thái độ dối trá như vậy đối với anh, lại không nghĩ bây giờ vậy mà……
Bàn tay to, chậm rãi nắm thành nắm tay. Nụ cười ở trên mặt Hoàng Phủ Minh cũng theo đó rút đi: “em một hai phải dùng thái độ như vậy nói chuyện với anh sao?!”
Anh biết, hơn ba năm trước, anh đích xác thiếu cô, phụ bạc cô. Nhưng…… Từ thời khắc cô tự sát đó, anh vẫn luôn đều ở thật sâu bên trong tự trách.
Hiện nay, rốt cuộc có thể nhìn thấy cô lần thứ hai, lại không nghĩ, nghênh đón lại là Tuyết Vi xa lạ như vậy!
“Hoàng Phủ Quân Trường, vậy ngài cảm thấy…… tôi nên dùng thái độ làm sao tới nói chuyện cùng ngài? Đều thành, tôi nên dập đầu với ngài? Hay là nên nói với ngài …… Thực xin lỗi…… hơn ba năm này, tôi đều lừa ngài, kỳ thật…… tôi không có chết!!?” Tuyết Vi lạnh lùng nheo nheo mắt, trong mắt phượng thoáng chốc hiện lên một tia hàn quang.
Anh bất mãn nhíu mày, đối với ánh mắt Tuyết Vi dần dần trở nên xa lạ lên……
“Hoàng Phủ Quân Trường, nếu ngài tìm tôi, chỉ là muốn ôn chuyện, xin lỗi…… tôi không có thời gian. Xin lỗi không tiếp được.” Tuyết Vi mỉm cười cúi người, ở trong khoảnh khắc xoay người, trên mặt cô đầy giãy giụa……
“Chị Vi Vi, hoan nghênh chị chiến thắng trở về ……” cửa khách sạn, bên trong một chiếc xe Rolls-Royce. Cửa xe vừa mở ra, ghế sau, một thiếu nữ thanh tú đáng yêu mở ra hai tay, mỉm cười nghênh đón cô trở về.
“Tiểu Tiểu, gần đây công phu vuốt mông ngựa của em càng ngày càng tăng.” Tuyết Vi quay người ngồi vào bên trong xe.
Ly Tiểu Tiểu lập tức biến thân thành bộ dáng Miêu nhi dùng đầu cọ cọ bả vai cô: “Đó là, đó là, Chị Vi Vi nhà ta trù tính thời gian lần này hiện thân ước chừng chuẩn bị một năm, em đương nhiên muốn dụng tâm chuẩn bị một chút nghênh đón chị.” Thơ_Thơ_ddlqd
“thời gian một năm sao? Hai ta mới quen biết bao lâu?”
“Hừ, Chị Vi Vi thật đúng là không có lương tâm, hai ta đều quen biết sắp hai năm. Hơn nữa…… Chính chị chờ đợi ngày này đã bao lâu!”
Nghe Ly Tiểu Tiểu Nói xong, Tuyết Vi lâm vào thật sâu bên trong trầm tư.
Cô và Ly Tiểu Tiểu thật là quen biết hai năm trước, nha đầu này kỳ thật lớn không cách cô lắm, chỉ là dáng người nhỏ xinh, lại một bộ dáng ngốc manh đáng yêu, cho nên tuổi có vẻ nhỏ rất nhiều.
Hãy còn nhớ rõ, cô và Ly Tiểu Tiểu quen biết ở một lần làm nhiệm vụ, hai người cũng coi như là không đánh không quen nhau.
Thời gian lâu rồi liền thành khuê mật, Tuyết Vi đem nổi khổ trong lòng mình toàn bộ nói cho Ly Tiểu Tiểu.
Cho nên, nếu là Ly Tiểu Tiểu Nói, cô đối với lần xuất hiện này chuẩn bị hơn một năm, vậy thật là hơn một năm.
Như vậy tính lên, thật ra cô cũng coi như đợi thời gian ‘ rất ’ lâu, nếu không phải thu được tin tức Tuyết Khả Duy trở về, chỉ sợ cô còn phải tiếp tục chờ đợi!
“Nói thật, Chị Vi Vi, diện mạo ông xã chị quả thực so với ảnh chụp còn muốn đẹp trai hơn.”
Đột nhiên Ly Tiểu Tiểu nói một lời lôi suy nghĩ Tuyết Vi trở lại. “Tiểu Tiểu, anh ta bất quá là chồng trước của chị mà thôi! Chồng trước! Biết chưa?”
“Chồng trước?” Ly Tiểu Tiểu khó hiểu cắn ngón tay: “Chính là…… em thường xuyên nhìn thấy chị đối với ảnh chụp chồng trước của chị ‘ lộ ’ ra nụ cười ‘ hoa ’ si nha, chị như vậy phủ nhận thật sự được sao?”
Một phen lưỡi dao vô hình sắc bén đột nhiên đâm vào ‘ ngực ’ Tuyết Vi, cô thiếu chút nữa phun một búng máu gϊếŧ chết Ly Tiểu Tiểu.
Ok.
Cô không phủ nhận, nhiều năm như vậy ở thời điểm tịch mịch sẽ lấy ra ảnh chụp của Hoàng Phủ Minh xem đến nghiện, nhưng cũng không xem như nụ cười ‘ hoa ’ si đi? Thơ_Thơ_ddlqd
Chủ yếu chính là……
Một ánh mắt mất mát chậm rãi nhìn về phía ngoài cửa sổ xe……
Tuyết Vi cho rằng mình dùng tư thái như vậy đối với Hoàng Phủ Minh mình sẽ vui vẻ, mà khi nhìn đến anh dùng ánh mắt xa lạ như vậy tới đối với mình, cô lại không có một tia vui vẻ, ngược lại là…… Mất mát! Vô tận mất mát!
Sợ là lần này sau khi gặp mặt, anh chỉ định đã biến thành Chồng trước …… của cô đi?
“Chủ tử.”
Nghĩ, ghế trước truyền đến một tiếng thủ hạ kinh hô, Tuyết Vi thu ánh mắt trở về, lạnh lùng nói: “Chuyện gì?”
“có chiếc xe phía sau vẫn luôn đi theo chúng ta!”
“hả?” Mắt Tuyết Vi theo bản năng nhìn vị trí kính chiếu hậu. “Đem kính viễn vọng cho tôi.”
“vâng!” Một thuộc hạ nhanh chóng ‘ giao ’ một kính viễn vọng cho cô.
Tuyết Vi điều chuẩn bội số kính viễn vọng, xuyên thấu qua cửa sổ xe sau, nhanh chóng nhìn về phía chiếc xe theo đuôi mình.
Giây tiếp theo……
Khuôn mặt nhỏ mộc mạc của cô lập tức giơ lên một nụ cười khó có thể che dấu.
“Chị Vi Vi, bị người theo dõi còn cao hứng như vậy? Chẳng lẽ…… người theo dõi chị chính là chồng trước của chị đi?”
“Ai cần em lo!” Tuyết Vi thu kính viễn vọng trở về, bình tĩnh ngồi trở lại vị trí, gương mặt lại như ẩn như hiện nổi lên một vệt đỏ ửng. (xem nhanh ở dembuon chấm vn)
Ly Tiểu Tiểu vừa thấy, không khỏi khinh bỉ liếc mắt: “Hừ, Chị Vi Vi quả nhiên chính là người phụ nữ không thẳng thắn, trên hành động cự người ngoài ngàn dặm, nhưng người ta đuổi theo lại đây lại vô cùng vui vẻ. Rốt cuộc là chị muốn làm người ta hoàn toàn cùng chị đoạn tuyệt quan hệ hả? Hay là muốn cùng người ta tiếp tục ở bên nhau hả?”
“em câm miệng đi! Bớt nói một câu có thể chết sao?” Tựa hồ là bị xem thấu tâm tư, Tuyết Vi lập tức liền ‘ xù lông ’.
Ly Tiểu Tiểu che miệng cười xấu xa: “hoho, bị người ta nói trúng, liền không vui. Khinh bỉ chị!”
“Thiết!!!”
Chỉ chốc lát sau, xe dừng ở cửa một quán ăn khuya.
Tuyết Vi chỉ lo đại náo tiệc tối của Tuyết Khả Duy, căn bản cũng không ăn một chút đồ ăn, bụng đều sắp đói rã.
“Chị Vi Vi, chồng trước của chị cũng đuổi theo lại đây nha.” Một chút, Ly Tiểu Tiểu cười xấu xa nói ở bên tai Tuyết Vi.
Nhưng cô lại không phải không có mắt, Ly Tiểu Tiểu còn chưa Nói xong, cô đã sớm nhìn đến Hoàng Phủ Minh cũng lại đây.
Có hơn mười người thủ hạ cùng đi, Tuyết Vi thản nhiên đi vào trong tiệm ăn khuya.
Trận này không khỏi kêu các khách khác ăn bữa khuya trong tiệm có chút kinh hồn táng đảm.
Lựa chọn một vị trí sát cửa sổ ngồi xuống, Tuyết Vi tùy ý gọi một ít cơm đơn giản liền cúi đầu xem tạp chí……