Editor: Thơ Thơ
Từ sớm, Tuyết Phỉ Nhi liền chờ đợi ở biệt thự Hoàng Phủ lão gia, chờ Hoàng Phủ Minh tan tầm.
"Lão gia, cũng không biết Minh Nhi đây là muốn tuyên bố chuyện gì, vậy mà long trọng như vậy?" Dạ Phi Nhã Lệ cười hiền lành, hoàn toàn bày ra bộ dáng không hiểu rõ.
"Ai có thể đoán được tiểu tử kia muốn làm cái gì, chờ nó tới liền biết."
"Cũng phải.. Cũng phải.." Dạ Phi Nhã Lệ mỉm cười gật đầu, đôi mắt chậm rãi nhìn về phía Tuyết Phỉ Nhi ngồi ở một bên: "Phỉ Nhi, Gần đây mỗi ngày cháu và Minh Nhi ở cùng một chỗ, có thu được tin tức gì hay không?"
"Cháu, cháu cũng không biết.." Tuyết Phỉ Nhi lắc đầu, thẹn thùng nhấp nhấp tóc mai, trong khoảnh khắc gục đầu xuống, cô không khỏi âm thầm gợi lên khóe môi.
Thực hiển nhiên, bây giờ mũi tên đã ở trên cung, chỉ cần Hoàng Phủ Minh xuất hiện, như vậy cô là thiếu nãi nãi của Nhà họ Hoàng Phủ không thể nghi ngờ liền thu hết ở trong túi.
"Lão gia, nhị thiếu gia đã trở lại." Lạc quản gia vội vàng đi vào trong phòng khách.
Trong lòng Tuyết Phỉ Nhi căng thẳng, theo bản năng cùng Dạ Phi Nhã Lệ trao đổi ánh mắt, hai người..
Không hẹn mà cùng nở nụ cười..
Bên kia.
"Tài xế, còn bao nhiêu lâu mới có thể đến đường cái hoàng thành?" Trong xe taxi, Tuyết Vi nôn nóng nhìn thời gian. Bây giờ đã sáu giờ, cô muốn chết tâm đều có.
"Không biết đâu, đến xem tình huống con đường này kẹt xe, nếu kẹt xe như vậy, làm sao cũng mất đến một tiếng đồng hồ mới có thể đến nơi."
"Một tiếng đồng hồ?"
Trời ơi..
Ở tới một tiếng đồng hồ, chỉ sợ rau kim châm đều lạnh.
"Thôi, tài xế, tôi xuống xe ở chỗ này đi."
Từ đường này, cũng chỉ có mấy km là có thể đến Nhà họ Hoàng Phủ, đi đường nhiều nhất cũng chỉ nửa giờ mà thôi. Tuyết Vi đơn giản thanh toán phí, lựa chọn đi bộ trở về Nhà họ Hoàng Phủ.
Dọc theo đường đi, cô liền chạy nhanh về Nhà họ Hoàng Phủ.
Dôi giày ma sát gót chân sinh đau, Tuyết Vi chỉ phải cởi giày trên chân ra đi nhanh lên.
"Ưʍ.."
Mắt thấy, còn có vài bước liền đến Nhà họ Hoàng Phủ, bụng cô lại mơ hồ có chút phát đau. "Đáng chết! Bảo bối a, giúp mẹ với? Ba ba con phải lập tức cưới người vợ mới, cưới thành, cưới không thành phải xem mẹ con có thể đúng lúc chạy tới hay không. Con cũng không nghĩ con không thể hiểu được thêm mẹ đi?"
Tuyết Vi vỗ về bụng vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
Có lẽ, thật là mẫu tử tâm linh tương thông, bụng cô quả nhiên không đau như vậy.
Bắt lấy thời cơ này, Tuyết Vi hít đủ một hơi, một đường chạy vào Nhà họ Hoàng Phủ..
"Nhị thiếu nãi nãi."
Tuyết Vi thở hổn hển đứng ở trước biệt thự Hoàng Phủ Dương Vinh, hai ba hạ nhân từ bên trong đi ra mỉm cười chào hỏi cô.
Kỳ quái, vì sao nhiều hạ nhân như vậy từ bên trong biệt thự đi ra?
Nên sẽ không..
"Nhị, nhị thiếu gia hôm nay có việc muốn tuyên bố đúng hay không?" Ngay sau đó Tuyết Vi bắt lấy một hạ nhân cuống quít hỏi lên.
"Đúng vậy. Nhị thiếu nãi nãi."
"Kia.. Kia anh.. Kia anh tuyên bố xong rồi sao?"
"Tuyên bố xong rồi."
"Lộp bộp!"
Tim Tuyết Vi trầm xuống thật mạnh, tay nhỏ chộp vào cánh tay hạ nhân vô lực buông ra.
Tuyên bố xong rồi..
Đã tuyên bố xong rồi..
Cô vẫn là đến chậm một bước!
Tuyết Vi mặt vô cảm cúi thấp đầu xuống, mắt nhìn cái nhẫn màu bạc mang ở trên tay, chậm rãi lui xuống.
Ai..
Có lẽ, đây là cái gọi là ý trời đi..
Kỳ thật, cô thật sự rất cảm tạ ông trời chiếu cố, ít nhất, người cướp đi lần đầu tiên của cô cùng với chồng cô bây giờ đều cùng một người.
Cũng cảm tạ ngay lúc này cô biết chân tướng, biết, Hoàng Phủ Minh chưa bao giờ cùng Tuyết Phỉ Nhi làm gì.
Một đường đánh xe trở về Nhà họ Hoàng Phủ, Tuyết Vi liền suy nghĩ..
Nếu không phải nháo ra chuyện Hoàng Phủ Minh và Tuyết Phỉ Nhi kia, cô sớm đã tiếp nhận Hoàng Phủ Minh hay không?
Nói một ngàn nói một vạn, cho dù cô không ngại chuyện giữa Hoàng Phủ Minh và Tuyết Phỉ Nhi cũng là giả.
Trên thế gian có người phụ nữ nào nguyện ý tiếp thu chồng mình cùng chị mình dan díu đâu?
Hiện nay, chân tướng cởi bỏ.
Khúc mắc của Tuyết Vi cũng giải khai theo.
Cô cho rằng, đây là trời cao an bài cô tiếp thu đoạn hôn nhân này, nào biết đâu rằng..
Bất quá là ông trời mở với cô một trò vui đùa.
Cho cô hy vọng tiếp thu hôn nhân, lại kêu cô bỏ lỡ cơ hội tiếp thu đoạn hôn nhân này.
Tạo hóa trêu người..
Tạo hóa trêu người a..
"Ai!" Tuyết Vi nặng nề thở dài một hơi, thu hồi cái nhẫn màu bạc trong tay, mặt mang nụ cười bất đắc dĩ xoay người..
"Tiểu thư! Tiểu thư!"
Đột nhiên, sau lưng truyền đến giọng Ninh Ninh. Tuyết Vi áp xuống vẻ mặt không nên có, ra vẻ không có việc gì xoay đầu: "Làm sao vậy? Ninh Ninh?"
"Tiểu thư, cô có biết.. cô có biết, nhị thiếu gia có bao nhiêu lợi hại không?" Ninh Ninh kích động vọt tới trước mặt cô.
"Lợi hại?" Tuyết Vi chớp mắt, vội vàng truy vấn: "Xảy ra chuyện gì sao?"
"Tiểu thư, cô sẽ không quên, chuyện hôm nay nhị thiếu gia phải trước mặt mọi người thế nhị tiểu thư chứng minh trong sạch đi?"
"Nhớ rõ. Nhưng.. Kia cùng anh lợi hại hay không lợi hại có quan hệ gì sao?"
"Đương nhiên là có quan hệ." Ninh Ninh gắt gao nắm lấy cánh tay Tuyết Vi: "Không phải Chúng ta đều cho rằng nhị thiếu gia sẽ ở trước mặt mọi người thừa nhận anh ta và nhị tiểu thư có gì sao?"
"Chẳng lẽ.."
"Đúng! Nhị thiếu gia cũng không có thừa nhận! Mà là, kêu tới một đám bác sĩ, thế nhị tiểu thư làm một phần báo cáo nghiệm thân, chứng minh cô ta cũng không có làm chữa trị. Cũng kêu hạ nhân đều không cần lưu truyền chuyện này, nếu không nghiêm trị không tha!"
Tuyết Vi vừa nghe xong, tròng mắt đều sắp rơi xuống.
Cô thật là không nghĩ tới Hoàng Phủ Minh sẽ giảo hoạt như vậy. Vậy mà sẽ nghĩ đến một chiêu " trộm đổi khái niệm " này chứ?
Ngược lại không tồi, anh quả làm như hứa hẹn giữ gìn tôn nghiêm cho Tuyết Phỉ Nhi. A..
Cái người đàn ông đáng chết này!
"Tiểu thư, sau khi nhị thiếu gia tuyên bố xong hết thảy, em xem mặt nhị tiểu thư đều xanh. Cô miễn bàn trường hợp này chơi thật tốt."
Kỳ thật không cần Ninh Ninh Nói xong, Tuyết Vi đều có thể liên tưởng đến vẻ mặt Tuyết Phỉ Nhi ngay lúc đó.
Tuyết Phỉ Nhi ngày muốn đêm muốn chính là muốn gả cho Hoàng Phủ Minh, lên làm Quân Trường phu nhân, bây giờ mắt thấy chỉ kém một bước là có thể như nguyện.
Kết quả..
A.
"Nhị tiểu thư ra tới, nhị tiểu thư ra tới." Sắc mặt Ninh Ninh biến đổi, vội vàng lôi kéo góc áo Tuyết Vi.
Cô theo bản năng nhìn về phía cửa lớn biệt thự.
Chỉ thấy, Tuyết Phỉ Nhi mang theo Tiểu Hề sắc mặt âm trầm đi ra.
Lúc chị em hai người bốn mắt giao nhau, Tuyết Phỉ Nhi vậy mà cực kỳ hiếm thấy theo đường vòng rời đi..
"Ha, nhị tiểu thư này, lần này vậy mà không có tới kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô, thật đúng là khó được." Ninh Ninh ở kia vỗ tay kêu tốt.