Editor: Thơ Thơ
“được, coi như là tôi sai. Không phải tôi đã nói tạ tội với cô sao?”
“anh nói tạ tội với tôi khi nào?” Tuyết Vi tự nhận trình độ trí nhớ của mình còn không đến mức kém đến nổi ngay cả loại chuyện này đều quên, từ khi phát sinh sự kiện kia cô căn bản không có gặp mặt Hoàng Phủ Minh, làm sao nhận được lời anh xin lỗi?!
“chẳng lẽ cô không nhận được hoa tôi đưa cho cô sao?!”
“Hoa?” Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh chân thành, Tuyết Vi rũ xuống mi mắt, lâm vào bên trong trầm tư thật sâu.
Sau một lúc lâu.
Hai tròng mắt cô sáng ngời, đột nhiên ngẩng đầu, phẫn nộ nói: “Hóa ra hôm nay người đưa hoa cúc cho tôi chính là anh hả?!”
“Phụt……”
Tức khắc, mấy người cấp dưới cùng đi với Hoàng Phủ Minh đến mở họp liền ôm bụng phá lên cười, nếu không phải ngại với mặt mũi Hoàng Phủ Minh phỏng chừng hôm nay bọn họ cười chết ở đây.
Hoàng Phủ Minh mơ hồ đã nhận ra không thích hợp, xấu hổ trừng mắt nhìn mắt vài tên cấp dưới ở phía sau.
Những người đó lập tức thu hồi nụ cười, làm bộ cái gì cũng chưa nghe được quay đầu đi……
“Có vấn đề gì sao?”
“Có vấn đề gì? Sao? Ha, ha, ha, Hoàng Phủ Minh! Khó trách anh nha đến bây giờ đều tìm không thấy bạn gái, phỏng chừng đời này của anh cũng đừng nghĩ tìm được bạn gái!”
Kỳ thật hôm nay Tâm tình Tuyết Vi còn xem như không tồi. Sáng sớm liền thu được vô số hoa hồng, thì có người phụ nữ nào không cao hứng đâu?
Kết quả, không sai biệt lắm lúc mười giờ sáng, một nhân viên cửa hàng bán hoa chuyển phát nhanh liền đưa tới cho cô một bó hoa cúc. Cô lập tức liền phát hỏa hỏi nhân viên chuyển phát nhanh kia là ai đưa cho mình hoa cúc. Nhân viên chuyển phát nhanh tỏ vẻ đối phương cũng không có ký tên, bên trong hoa cũng không kẹp bất luận danh thϊếp gì. Thơ_Thơ_ddlequydon
Toàn bộ buổi sáng Tuyết Vi trở thành trò cười cho các đồng sự trong văn phòng, làm cho Tuyết Vi xấu hổ và bực bội.
Cô liền tưởng sẽ là ai hận mình như vậy, vậy mà tại đây đưa tới một bó hoa cúc?!
Cảm tình là……
Cảm tình là……
Một tia mắt tràn đầy u oán chậm rãi nhìn về phía mặt Hoàng Phủ Minh, cô oán hận nghiến răng: “Hoàng Phủ Minh, đại Lễ Tình Nhân anh đưa hoa cúc cho tôi, tới ghê tởm tôi, vì sao anh không trực tiếp đưa cái vòng hoa lại đây cho tôi?!”
Nói cái này, Hoàng Phủ Minh cũng oan uổng.
Bản thân anh không phải là loại đàn ông biết dỗ phụ nữ, cho tới nay cũng chưa đưa qua bất luận hoa gì cho phụ nữ, càng thêm không biết mỗi loài hoa đại biểu cái gì.
Nghĩ, hôm nay là Lễ Tình Nhân, hoa hồng bay đầy trời, anh cân nhắc một chút, vì có tâm ý đã kêu cấp dưới đi cửa hàng bán hoa mua một bó hoa cúc đưa tới cho Tuyết Vi, nơi nào sẽ biết?!
“Nếu cô muốn vòng hoa, Lễ Tình Nhân sau …… tôi tặng cho cô!”
Ngọa tào!
Tuyết Vi tích tụ.
Cô làm sao lại chọc phải một người đàn ông đã hỗn đản lại xấu xa như vậy chứ?
Thật sự không có biện pháp cùng anh đi chơi vui sướиɠ chơi đùa. Nếu chơi tiếp, thế nào cô cũng phải tức chết!
Tuyết Vi thuận lợi nuốt một ngụm hờn dỗi trước ngực, đen một khuôn mặt, xoay người liền phải rời đi…… Thơ_Thơ_ddlequydon
“Đi đâu?”
“Đứng lại.”
“Tuyết Vi, tôi kêu cô đứng lại đó cho tôi, nghe được không?!”
Phía sau, truyền đến giọng Hoàng Phủ Minh một câu lại một câu, ngữ điệu kia một lãng quá một lãng, cho đến một câu cuối cùng rơi xuống, Hoàng Phủ Minh hiển nhiên là phát hỏa.
Cô dừng lại bước chân đi trước, mặt vô cảm quay người lại, nhìn mặt kia gần như âm trầm ……
Giây tiếp theo……
“Cọ cọ……” Tuyết Vi hai cái bước xa vọt tới trước mặt anh, gầm nhẹ nói: “anh bớt lấy quan uy tới áp đảo tôi đi, ngay cả cha anh tôi đều không sợ, còn sẽ sợ anh sao?”
Trong phút chốc, mấy người cấp dưới đứng ở phía sau Hoàng Phủ Minh bị dọa đến khẩn trương hút một ngụm khí lạnh.
Phải biết rằng, tại đây trong vòng Quân Khu Bạch Hổ ai dám nói như vậy với Hoàng Phủ Minh chứ?
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy vị Quân Trường cao cao tại thượng nhà mình, ít khi nói cười bị một người phụ nữ chọc giận bốc khói không Nói, bây giờ người phụ nữ này còn dám đại nghịch bất đạo nói ra loại lời nói này?! Kia chỉ định là tìm chết……
“đồng chí Tuyết Vi chống đối thượng cấp, trong mắt không có quân kỷ, đi ra ngoài, chạy mười vòng cho tôi, trước bình tĩnh, bình tĩnh!” Quả nhiên, Hoàng Phủ Minh là thật sự phát hỏa.’
Một khuôn mặt tuấn tú lộ ra vô tận uy nghiêm, giọng điệu kia càng là không dung lần hai.
Tuyết Vi khó chịu nhíu mày: “Dựa vào cái gì?” Thơ_Thơ_ddlequydon
“Dựa vào cái này!” Nói xong, Hoàng Phủ Minh lạnh lẽo mưu phong chợt lóe, nhanh chóng chỉ chỉ huân chương năm sao trên vai kia.
Lúc này Tuyết Vi mới nhớ tới……
Giờ phút này, bọn họ đang ở trong vòng Quân Khu Bạch Hổ; Hoàng Phủ Minh là đại đại đại đại đại BOSS trên đỉnh đầu cô ……
Trên sân thể dục.
Mấy thuộc hạ chuyển đến một cái ghế dựa thoải mái đặt ở phía dưới quốc kỳ chính. Hoàng Phủ Minh mặt vô cảm ngồi xuống, thảnh thơi, thảnh thơi nhếch lên chân bắt chéo, đứng xa xa nhìn Tuyết Vi giống ngốc cẩu chạy vòng quanh ở sân thể dục.
Lúc Tuyết Vi chạy xong vòng thứ nhất, đi ngang qua trước người Hoàng Phủ Minh.
Anh thật giống như cố ý chọc giận cô, ngoắc ngón tay về phía sau.
Một thuộc hạ trong đó lập tức hiểu ý đưa một chén trà nóng vào trong tay anh.
Hoàng Phủ Minh ưu nhã phiết phiết nắp trà, thổi nhẹ một hơi. Hơi nước nóng hầm hập bay ra, miễn bàn mỹ tư tư cỡ nào. Quả thực có thể chọc Tuyết Vi sống sờ sờ đến tức chết.
“Cẩn thận bỏng chết anh nha!” Ai ngờ, Tuyết Vi thình lình toát ra một câu như vậy.
Mới vừa nhấp miệng trà nóng tiếp theo, Hoàng Phủ Minh lập tức “Phụt” liền phun trà trong miệng ra……
“Ha ha ha ha……” Lúc này, Tuyết Vi xem như nhìn chê cười một hồi, cái miệng nhỏ kia ngoác đều sắp đến lỗ tai đi.
Chọc Hoàng Phủ Minh tức giận liền ném chén trà xuống đất thật mạnh.
Mấy thuộc hạ đứng ở phía sau Hoàng Phủ Minh vừa thấy tình cảnh này, mặt nghẹn đến mức đỏ bừng, đỏ bừng, cũng không dám cười ra tiếng, miễn bàn nhiều thống khổ. Thơ_Thơ_ddlequydon
Bọn họ không phải nhìn không ra, Quân Trường nhà mình tuy là bị cô gái nhỏ này chọc giận, lại vẫn là sủng cô gái nhỏ này, nếu không cũng không có khả năng là chỉ cần phạt chạy vòng đơn giản như vậy……
Mệt chết…… Thật muốn mệt chết……
Mới chạy vòng thứ hai, Tuyết Vi cũng đã thở hổn hển.
Đều Nói, người đàn ông xấu xa không dễ chọc; như vậy thủ trưởng xấu xa càng thêm không thể chọc, thật là đắc tội ai cũng không thể đắc tội Hoàng Phủ Minh.
Gia hỏa này, có một tay ngấm ngầm giở trò; với minh cũng không kém.
Trong lén lút có thể dùng ra các loại hoa chiêu tra tấn anh; trong công sự, anh lại là cao cao tại thượng, quyền cao chức trọng, làm sao đấu cùng anh đều là một chữ “Thua”.
Tuyết Vi rất xa cho Hoàng Phủ Minh một cái xem thường, khuôn mặt nhỏ trắng nõn lại mơ hồ mang ra vài phần bất đắc dĩ……
Rõ ràng bây giờ bọn họ đã là người lạ, Tuyết Vi đều nghĩ tới nếu cùng Hoàng Phủ Minh gặp mặt, hẳn là sẽ xấu hổ mới phải.
Nơi nào sẽ biết, bọn họ cũng chỉ xấu hổ một phút đồng hồ, kết quả…… Kết quả…… Giống như lại về tới cái loại hình thức ở chung trước kia.
Mỗi lần đều là như thế này, mỗi lần đều là như thế.
Cho dù đã xảy ra đại tranh chấp, chỉ cần Hoàng Phủ Minh vừa ra chiêu, cô liền sẽ chậm rãi rớt vào bên trong “Bẫy rập” của anh, dựa theo anh giả thiết tốt “Tiết tấu” đi trước, ai……