Editor: Thơ Thơ
Thủy linh mưu phong chợt lóe, cô chậm rãi dời tầm mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Minh: “tôi không biết trước kia anh cùng Dạ Phi phu nhân có bao nhiêu ân oán, nhưng tôi tưởng, chỉ sợ trong lòng Dạ Phi phu nhân chính mình hiểu rõ. Cho nên, bà ta mới có thể tính đến anh nhất định sẽ bởi vì tôi gặp chuyện đi tìm bà ta tính sổ. Vì vậy, bà ta cố ý thiết hạ trận này hãm hại anh sa vào bẫy rập!”
“Mục đích! Mục đích Dạ Phi Nhã Lệ là cái gì?” Hoàng Phủ Nguyệt khẩn trương dò hỏi.
Hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh trong nháy mắt liền trầm xuống dưới: “mục đích của bà ta hẳn là vì sau này dễ dàng xuống tay với Tuyết Vi!”
“Đúng! Lúc này đây, chẳng qua là bà ta tiểu thí ngưu đao (thí nghiệm nhỏ thử dao lớn). Trước làm Minh mất lòng tin ở trước mặt Bác Hoàng Phủ, lại mất tâm, do đó làm Bác Hoàng Phủ nhận định, Minh chính là loại người lòng nghi ngờ lớn lại cố ý nhằm vào Dạ Phi phu nhân. Nhưng mà chờ đến tiếp theo…… khi bà ta thật sự làm hại đứa trẻ trong bụng tôi, trừ phi chúng ta có trăm phần trăm chứng cứ, nếu không…… Dạ Phi phu nhân có thể nhẹ nhàng chạy thoát hết thảy hành vi phạm tội!”
Này……
Chính là Dạ Phi Nhã Lệ thiết hạ bẫy rập!
Ở bên, Hoàng Phủ Nguyệt nghe hết thảy quả thực không thể tin được lỗ tai chính mình. “Đều nói lòng người phụ nữ như kim nơi đáy biển. Tôi tưởng chỉ nói chơi, thật là không nghĩ tới, nếu người phụ nữ chơi tới tâm cơ …… Lại là …… Đáng sợ như vậy sao?!” Thơ_Thơ_ddlequydon
Anh em Nhà họ Hoàng Phủ này đều là người làm đại sự, những người phụ nữ đó lục đυ.c với nhau, bọn họ tự nhiên không thích đi để ý tới, cũng khinh thường đi để ý tới.
Nhiều năm như vậy, Hoàng Phủ Minh cũng chưa phản ứng qua Dạ Phi Nhã Lệ, một lòng riêng đem mục tiêu nhắm ngay Hoàng Phủ Sâm. Lần này, nếu không phải bởi vì chuyện Tuyết Vi, hoàn toàn làm cho anh mất đi lý trí, anh như cũ sẽ không đi cùng một người phụ nữ so đo cái gì.
“Tuyết Vi…… Thật không phải tôi nói…… cô có thể nhìn thấu hết thảy, cũng liền chứng minh tâm cơ của cô……” Hoàng Phủ Nguyệt không nói tiếp, mà là chán ghét tỏ vẻ xem thường.
Tuyết Vi vừa nghe, lập tức từ trên sô pha xông lên: “này, tôi đây là thông minh được không??? Anh cũng không thể cố ý coi tôi như là người khó lường!”
“A, đừng dùng trò này nữa. Anh hai, về sau anh thật phải cẩn thận người phụ nữ này, em xem bản lĩnh cô ta tuyệt đối không thua gì Dạ Phi Nhã Lệ!”
“anh!” Tuyết Vi bị nhục nhã khuôn mặt đỏ lên, lại hoàn toàn không có năng lực biện giải.
“nhưng thật ra tôi thật khá tò mò. Tuyết Vi, làm sao cô biết Dạ Phi phu nhân cho thuốc đau bụng vào bên trong chén tổ yến của cô, hơn nữa, nếu cô biết, vì sao còn ăn vào??”
Hoàng Phủ Nguyệt mới vừa tò mò một phát, Hoàng Phủ Minh đã chậm rãi mở miệng: “Cô ta đối với dược vật, khứu giác và vị giác đều khác hẳn với người thường. Nhưng……” mắt sâu không thấy đáy chợt lóe, anh lạnh lùng nhìn về phía trước người Tuyết Vi.
Bị anh dùng ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, cô cảm thấy toàn thân đều nổi da gà: “này, anh…… anh…… anh làm gì dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi? Tôi…… tôi cũng không phải là bởi vì…… Bởi vì chưa từng ăn qua tổ yến mới…… Mới nhận sai hương vị thuốc đau bụng trở thành tổ yến.” Thơ_Thơ_ddlequydon
“À! Hóa ra là bởi vì người nào đó không có tiền đồ, cho nên mới làm hại Anh hai tôi trúng kế của Dạ Phi phu nhân!”
Đáng chết!
Nháy mắt khuôn mặt Tuyết Vi đỏ bừng, thẹn thùng cúi thấp đầu xuống.
Không phủ nhận, tuy rằng cô xuất thân hào môn, lại thật sự…… Chưa bao giờ ăn qua cái gì bào ngư vi cá, sơn hào hải vị. Chủ yếu vì Địch Mạn Lị cũng không có khả năng cho cô ăn cái thứ tốt này.
Khi cô ăn tổ yến do Dạ Phi phu nhân đưa tới, liền mơ hồ nếm ra hương vị bên trong tổ yến tựa hồ không quá thích hợp, liền nghĩ, khả năng tổ yến chính là hương vị này, kết quả…… Liền toàn bộ ăn vào.
Nhưng theo Hoàng Phủ Minh chuyện này nháo ra tới, cô mới liên tưởng đến mùi lạ bên trong chén tổ yến kia là thuốc đau bụng!
“Bảo bối, em thật sự quá đáng thương. Tới, em chỉ cần đáp ứng anh trai, làm nữ nô cho anh trai, anh trai liền cho em ăn tổ yến vi cá không hết.”
Bên tai, truyền đến giọng nói Hoàng Phủ Nguyệt trào phúng.
Tuyết Vi đã nhịn anh thật lâu, lần này thật sự là nhịn không nổi.
“Hoàng Phủ Nguyệt, hôm nay tôi muốn gϊếŧ chết anh!” Nói xong, cô nhảy một cái lấy đà, liền đè Hoàng Phủ Nguyệt phác gục ở trên mặt đất, bắt đầu muốn đánh.
Hoàng Phủ Nguyệt cũng không cam lòng yếu thế cùng cô dây dưa lên.
Hoàng Phủ Minh ngồi ở trên sô pha mắt lạnh nhìn hai kẻ điên này, đầu đều lớn: “Hai người các người cút cho tôi, đi ra ngoài đánh! Cút!”
“hả……”
Hai người chỉ phải xám xịt rời đi chỗ ở của Hoàng Phủ Minh ……
Đêm khuya, vẻ mặt hai người này ngưng trọng sóng vai đi trước.
Mắt Tuyết Vi khó xử ngắm Hoàng Phủ Nguyệt, vừa muốn mở miệng, rồi lại đem lời nói nuốt trở vào. Thơ_Thơ_ddlequydon
“Muốn hỏi tôi chuyện giữa Minh và Dạ Phi Nhã Lệ hả?”
Hãn……
Loại Gien này quả nhiên đáng sợ, chẳng lẽ hai anh em này đều có thuật đọc tâm sao? “Ừm.”
“Không phải tôi không nói cho cô, mà là tôi cũng không biết.”
“Không biết?”
“Đúng. Lúc Minh chưa quá lớn đã bị đưa đi đại viện quân khu sinh hoạt; mà tôi sống một mình ở biệt viện. Vô luận trong nhà phát sinh chuyện gì, tôi cũng không biết. Coi như tôi hỏi Minh làm sao, vì sao anh hận Dạ Phi Nhã Lệ như vậy, anh cũng không nói cho tôi, anh chỉ nhắc nhở qua tôi một lần, kêu tôi cẩn thận Dạ Phi Nhã Lệ mà thôi. A……”
Lúc Hoàng Phủ Nguyệt nói đến đây, không khỏi tự giễu cười cười.
Tuyết Vi có thể cảm giác đến, tiếng cười này, nhiều ít mang ra một ít oán trách của Hoàng Phủ Nguyệt đối với anh trai. “anh thật sự thực hạnh phúc.”
“Hạnh phúc hả?”
“Đúng vậy, Minh sủng anh như vậy, cái gì đều không cho anh biết, không phải anh hạnh phúc lớn nhất sao? Có lúc, làm kẻ điếc, nhẹ nhàng nhiều hơn rất nhiều so với người bình thường.”
Tuyết Vi cũng muốn có một anh trai như vậy xuất hiện thay mình che gió che mưa đâu?
Cô cũng rất muốn làm kẻ điếc, còn muốn làm người mù.
Như vậy, liền sẽ không phát hiện Địch Mạn Lị thận trọng từng bước, trăm phương ngàn kế; cũng sẽ không nhìn thấu nhân tình ấm lạnh trên thế gian.
Cô sở dĩ có thể lập tức liền nhìn thấu tâm cơ Dạ Phi Nhã Lệ, còn không phải được huấn luyện nhiều ở Nhà họ Tuyết sao? Thơ_Thơ_ddlequydon
Nếu Hoàng Phủ Minh và Hoàng Phủ Nguyệt cũng là người phụ nữ, mỗi ngày sống với người phụ nữ, đối mặt phụ nữ lục đυ.c với nhau, cũng có thể lập tức liền nhìn thấu hết thảy.
Đang nghĩ ngợi tới.
Hoàng Phủ Nguyệt lại đột nhiên dừng bước chân đi trước.
Tuyết Vi cũng thuận thế dừng bước, nghi hoặc nhìn về phía anh.
“A……” Anh cười tà, một đôi con ngươi mị hoặc chậm rãi đối diện đôi mắt cô: “tôi làm sao càng ngày càng thích cô vậy?” Ngón tay, sủng nịch nhẹ bắn ót Tuyết Vi.
Ở dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, giờ phút này vẻ mặt Hoàng Phủ Nguyệt thoạt nhìn là mê người giàu có sức quyến rũ như vậy.
Tuyết Vi không khỏi có chút nhìn mê mẩn, nhưng phản chiếu ở trong đôi mắt cô …… Lại là mặt Hoàng Phủ Minh!
“Không được!” Tay nhỏ đột nhiên nắm lên cái nắm tay, cô quay đầu liền phải chạy.
Một tay Hoàng Phủ Nguyệt kéo cô lại: “Làm gì đi?”