Editor: Thơ Thơ
Đến đây đi! Đến đây đi, cô đã làm tốt hẳn phải chết ý niệm, kêu bão táp tới càng mãnh liệt một ít đi.
Kiên nhẫn chờ đợi Hoàng Phủ Minh chửi ầm lên.
Chính là thật lâu sau, Tuyết Vi lại như cũ không nghe được nửa điểm động tĩnh, thử tính mở to mắt…… “Minh…… anh……?”
Giơ tay, ngăn lời cô nói, Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nói: “nếu cô mạnh khỏe, đó là thiên tình.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Oa mẹ nó!!
Bộ dáng người đàn ông này ngày thường thoạt nhìn một chút tình thú đều không có, làm sao bây giờ có tình thú như vậy? Vậy mà vào thời điểm này ‘ da^ʍ ướt ’?
“Tạ……”
Tuyết Vi còn chưa nói chữ kia, Hoàng Phủ Minh giơ tay lần thứ hai ngăn lời cô nói: “nếu cô không yên tĩnh …… Lão tử gϊếŧ chết cô!!!!!”
Tiếng gầm thét đánh úp lại. Biểu tình Tuyết Vi dại ra nhìn vẻ mặt Hoàng Phủ Minh giận dử.
Tm tôn tử này!!
Vậy mà ngay lúc này chơi nổi lên trò chơi văn tự???!
Chó đẻ!!
“Minh, tôi biết, tôi biết anh vô cùng thích mô hình này. Nếu không năm đó sau khi tôi nâng giá mô hình này lên tới 220 vạn, anh cũng sẽ không được ăn cả ngã về không……”
“Hóa ra năm đó kẻ đần độn lên giá ào ào cái mô hình này chính là cô?!!!”
Đúng vậy……
Năm đó, đầu sỏ gây tội nâng cái mô hình này đến cao giá như thế đúng là Tuyết Vi!!
Cô đối với cái mô hình này thích ý thật lâu, cho nên mới chạy tới tham gia hội đấu giá lần đó, nề hà, có người chính là chết sống cùng cô tranh đoạt. Lăng là nâng giá cả mô hình tới mười mấy vạn rồi. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Tuyết Vi liền đoán được đối phương đối với cái mô hình này nhất định phải đoạt được, cho nên, dưới sự tức giận, chơi lên ám chiêu, nâng giá cả cái mô hình này tới 220 vạn rồi!
“này, làm sao anh chỉ biết mắng chửi người đây??? Tôi nào biết anh sẽ ngu như vậy, thật sự bỏ 220 vạn mua cái mô hình rách này?!!” Nói xong, Tuyết Vi phiền não đem cái mô hình trở nên vỡ nát còn trên mặt đất.
Hoàng Phủ Minh ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng sẽ không nghĩ đến, một năm trước, cô gái này đã bắt đầu đối nghịch cùng mình rồi!!! Trầm mặc không nói gì ngồi ở trên sô pha.
Tuyết Vi biết rõ mình sai trước, làm một khuôn mặt cầu xin ngồi ở bên cạnh anh: “Minh, thực xin lỗi, tôi sai rồi, cầu anh, tha thứ tôi đi, được không?”
“anh đừng nóng giận, tôi thật không phải cố ý đem cái mô hình này quăng hư.”
“Sách, anh kêu tôi mạnh khỏe, đây là không có khả năng, linh kiện đều đã quăng rớt hỏng rồi. Thực xin lỗi, được không??”
Từng câu xin lỗi tựa hồ căn bản không cách nào đả động Hoàng Phủ Minh, Tuyết Vi áy náy cúi thấp đầu xuống, một đôi tay nhỏ gắt gao nắm thành nắm tay.
Nên làm cái gì bây giờ, mới có thể dụ dỗ Hoàng Phủ Minh đây?
Sớm biết vậy, cô liền không cùng Hoàng Phủ Nguyệt đi tham quan phòng của Hoàng Phủ Minh. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Đáng chết!
Đáng chết!!
Không ngừng quở trách chính mình sơ ý, giờ phút này biểu tình Tuyết Vi thoạt nhìn đau đớn muốn chết như vậy ……
Ai ngờ……
‘ phốc ’ một tiếng, một tiếng cười truyền vào lỗ tai cô.
Ngẩng đầu, nhìn mặt Hoàng Phủ Minh đang bật cười, cô nghi hoặc chớp chớp mắt: “anh, anh cười cái gì?”
“Ngu ngốc, tôi mới vừa chọc cô, tôi một chút cũng không tức giận.” Một nụ cười mê người xẹt qua khóe miệng.
Tuyết Vi như cũ không thể tin được hết thảy trước mắt.
Hoàng Phủ Minh nhất định là chơi cô, nhất định vậy, chờ cô cho rằng qua cơn mưa trời lại sáng, anh liền sẽ mượn cơ hội lần thứ hai làm khó dễ.
Loại mệt này, cô ăn còn thiếu sao?
Mắt to vừa chuyển: “anh thật sự một chút cũng không tức giận sao?”
“ừm.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Chính là, cái mô hình kia đã không xuất bản nữa, không có khả năng lại có. Nguyệt cũng nói với tôi anh vô cùng thích nó, bây giờ, tôi làm nó vỡ nát, anh sao có thể……”
Ngón tay thon dài chắn ở cái miệng nhỏ của cô, Hoàng Phủ Minh mỉm cười nói: “Đồ vật là có giá, người là vô giá, vì sao tôi phải dùng đồ vật có giá đi trách cứ người vô giá chứ?”
Mắt thâm thúy nhộn nhạo một tia ánh sáng mê người, giọng nói anh vào giờ phút này dễ nghe như vậy, trầm thấp. Dẫn Tim Tuyết Vi không khỏi ‘ bùm, bùm ’ gia tốc nhảy lên.
Cô hiếm lạ người đàn ông như vậy, mê người như vậy!
Rộng lượng, giá trị quan lại rõ ràng sáng tỏ như thế, biết thứ gì đáng giá để ý, đáng giá để vứt bỏ, phân tích hết thảy đều cực kỳ thấu triệt, rồi lại không mất tình thú.
Không thể không nói, cô luôn cảm thấy Hoàng Phủ Minh không tình thú, nhưng bây giờ anh làm ra tới, đích xác…… Tình thú mười phần. A……
“Cảm tạ.” Tuyết Vi mỉm cười đứng lên: “Nếu anh không tức giận, tôi đây liền có thể an tâm trở về ngủ.” Quay đầu, vừa muốn rời đi……
Đột nhiên Hoàng Phủ Minh bắt được cổ tay cô, trầm thấp nói: “Đêm nay, lưu lại đi……”
Thân mình, tạm ngừng ở trong không khí. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Lời mời ái muội này lúc ban đêm có vẻ cực kỳ giàu sắc thái. Con ngươi Tuyết Vi dần dần mở lớn……
Ai ngờ, giây tiếp theo……
Cô phẫn nộ quay đầu, bóp lấy cổ Hoàng Phủ Minh một phen: “Tôi tm liền biết anh sẽ không dễ dàng buông tha tôi như thế, còn không phải là tôi làm rớt của anh một cái mô hình sao? Anh đã kêu lão nương bồi anh ngủ?? Anh nằm mơ!!!!”
Hoàng Phủ Minh hoàn toàn không thể tin được bộ dáng Tuyết Vi mới vừa rồi bình thường, làm sao sẽ trong nháy mắt liền biến thành một người bệnh tâm thần rõ đầu rõ đuôi?! Anh thật sự là chịu đủ rồi!!
“Điên đủ rồi chưa?!!” Cường ngạnh bắt được đôi tay cô gắt gao bóp cổ mình. “cô lại phát bệnh thần kinh gì? Tôi khi nào kêu cô bồi tôi ngủ?!!!”
“Chẳng lẽ không có sao??? Không phải anh nói, kêu tôi đêm nay lưu lại bồi anh ngủ sao?!!”
“Tôi chỉ nói, kêu cô đêm nay lưu lại, khi nào tôi nói qua kêu cô bồi tôi ngủ?!!!”
“hả……”
Chẳng lẽ…… Cô mới vừa sinh ra ảo giác??? Anh giống như…… Thật sự chỉ nói ‘ đêm nay, lưu lại đi……’ cũng không biết vì sao, lỗ tai Tuyết Vi liền không hiểu sao ra thêm mấy chữ ‘ lưu lại bồi tôi ngủ đi……’. Hãn……
“Nếu cô làm hư một cái mô hình là có thể bồi tôi ngủ một đêm, vậy bây giờ cô liền đi đem mô hình trong phòng đều làm hư hết đi thôi.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“hả? Không bằng như vậy ……” Tròng mắt Tuyết Vi chuyển động: “Tôi bồi anh ngủ mỗi đêm, anh kêu tôi đi bên trong Trân Bảo Các của anh chọn một thứ, thế nào?”
“Cũng được. Vậy bắt đầu từ hôm nay đi.”
“Tốt.”
“Này đi, chúng ta lên lầu.”
“Đi!”
Hai người nói chính là có hứng thú, người nào cũng chưa từng cử động một bước. Cứ như vậy không mặn không nhạt trò chuyện, cười, đùa với nhau, đem toàn bộ không khí trong phòng trở nên vô cùng nhẹ nhàng.
“Mấy ngày nay ở nhà nghẹn hỏng rồi đi?” Hoàng Phủ Minh chậm rãi nhìn về phía Tuyết Vi đang xem TV.
Cô hoàn toàn không màng hình tượng để hai chân ở trên sô pha, cắn quả táo một ngụm: “Đó là. Đều sắp buồn chết.”
“ngày mai tôi nghỉ phép, mang cô đi ra ngoài nha?”
“Tốt!!!”
Nhìn bộ dáng Tuyết Vi nhếch miệng cười to, Hoàng Phủ Minh không khỏi bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Anh luôn hy vọng cô có chút khí phách nữ vương, dường như cô gái này lại có chút bệnh tâm thần, khi nào có thể đừng đối nghịch cùng anh, giống như mèo con chỉ thuận theo ngốc ở bên người mình.
Nhưng……
Nếu cô thật sự biến thành bộ dáng ghê tởm vừa mới rồi, Tuyết Vi liền không phải độc nhất vô nhị.
Bây giờ thoạt nhìn, Hoàng Phủ Minh vẫn là hy vọng cô bảo trì tốt nguyên dạng ……