Editor: Thơ Thơ
“Sao có thể?? Chuyện cô cường hôn tôi là thật, cô muốn quên, tôi còn chưa quên đâu.”
“mẹ nó!! Mộ Thần Hiên, anh muốn thế nào?!” Tuyết Vi hung ác nhìn về phía Hoàng Phủ Minh.
Anh nhếch môi cười nói: “Đương nhiên là tìm cô đòi lại!”
Giây tiếp theo……
Còn không đợi Tuyết Vi phản ứng lại đây.
Hoàng Phủ Minh bá đạo kéo thân mình cô qua, môi, đột nhiên đè ở trên môi cô ……
“ưʍ.” Đôi mắt hắc bạch phân minh bị dọa đến mở lớn.
Đôi tay nhỏ của Tuyết Vi để ở ngực anh phẫn nộ giãy giụa. “ưm …… ưm ưm ……”
Toàn bộ lời muốn nói bị người đàn ông bá đạo này nuốt vào trong miệng, đầu lưỡi của anh cường ngạnh cạy hàm răng cô nghiến chặt ra, liền như vậy cướp đoạt ngọt lành trong miệng của cô.
Giờ khắc này.
Rốt cuộc Hoàng Phủ Minh có thể khẳng định, anh hôn Tuyết Vi biểu hiện ra không bài xích, cũng không …… Trùng hợp!!!
Nụ hôn không biết giằng co bao lâu rốt cuộc kết thúc. Thotho_
Hoàng Phủ Minh chậm rãi buông tay Tuyết Vi ra.
Cô tức muốn hộc máu lau chùi môi: “Mộ Thần Hiên!!! Uổng cho tôi còn cảm thấy anh là người chính nhân quân tử, không nghĩ tới!!! Hoa Hồ Điệp chính là Hoa Hồ Điệp!!!”
“hả? Nếu là nói như vậy, bây giờ nơi này là phòng khách sạn, chúng ta lại là trai đơn gái chiếc, mà tôi lại là Hoa Hồ Điệp, tôi không nên lãng phí danh tiếng của mình đi?” Nói xong, Hoàng Phủ Minh tới gần Tuyết Vi lần thứ hai.
Cô đột nhiên rụt thân mình một chút: “Chờ chút!!! Ngừng!!! Mộ tướng quân! Tôi cường hôn anh một lần, anh cường hôn tôi một lần, chúng ta…… Huề nhau. Được chưa? Ha hả……”
“Ai, tôi đây liền cố mà chịu thiệt đi.”
Mệt!!!
Anh chịu thiệt sao?? Anh ăn cái chó má mệt anh!! Người này xấu xa, bản lĩnh lớn nhất chính là dùng một gương mặt đứng đắn nói ra lời làm người ta thất khiếu bốc khói.
Đời trước cô làm cái gì thiếu đạo đức, vậy mà quen biết ác ma như vậy??
“Tuyết Vi.” Mặt Hoàng Phủ Minh đột nhiên trở nên nghiêm túc lên: “Ai hạ thuốc cho cô?” Thotho_
A……
Cô có thể nói là bạn trai cũ cùng mẹ lớn liên hợp lại hại cô sao?
Nói như vậy xong, đoán chừng anh sẽ cảm thấy thực buồn cười đi?
Ngay cả cô cũng không quá tin tưởng một màn hài kịch này sẽ xảy ra ở trên người mình. “Không biết, có thể là đối thủ của Nhà họ Tuyết đi.”
“Cũng đúng, Nhà họ Tuyết các người làm nhiều chuyện thiếu đạo đức như vậy, đối thủ khẳng định không ít.” Hoàng Phủ Minh thấp giọng nhắc mãi.
“anh đang nói cái gì??”
“Không có gì.”
“Đúng rồi, đúng rồi, bây giờ mấy giờ rồi??”
Hoàng Phủ Minh nhìn thời gian: “7 giờ rưỡi.”
“Đã 7 giờ rưỡi sao?? Tôi cùng Hoàng Phủ Quân Trường hẹn ước chính là 6 giờ. Đoán chừng…… Anh ta đã đi rồi ……” Tuyết Vi như suy tư gì cúi thấp đầu xuống.
“Vì sao? Thực thất vọng sao?” Thotho_
Thất vọng sao?
Nhưng thật ra thật không có!
Lúc đoạn thời gian cô chờ đợi Hoàng Phủ Minh đã đến kia, trong tâm cũng đã xuất hiện giãy giụa, vì vậy có thể thấy được, cô kỳ thật…… Cũng không phải muốn gặp Hoàng Phủ Minh như vậy.
“Đúng vậy, thực thất vọng.”
“A. Cô ước hẹn Hoàng Phủ Minh gặp mặt, không phải là muốn giải thích một chút, cô không phải là xử nữ sự thật đi? Rõ ràng không phải tôi đã nhắc nhở qua cô, Nhà họ Hoàng Phủ nghiệm thân thực nghiêm khắc sao, cô vẫn là không cẩn thận như vậy. Hoặc là…… sau khi cô chữa trị xong, lại có người đàn ông khác?”
Sắc mặt nháy mắt trầm xuống dưới.
Tuyết Vi lạnh lùng nhìn người đàn ông trước mắt, âm trầm nói: “Mộ tướng quân, anh hẳn là biết có câu nói gọi là ‘ mắt thấy không nhất định là sự thật; tai nghe cũng không nhất định là chân thật ’ những lời này đi? Chẳng lẽ…… anh nhìn đến phân báo cáo chữa trị vá màиɠ ŧяiиɧ kia, nó liền nhất định là của tôi sao!!”
Hoàng Phủ Minh muốn chính là những lời này của cô!!!
Ngày đó sau khi Lạc quản gia nói xong hết thảy, trong tâm anh liền xuất hiện cảm giác bực bội, nhưng vẫn luôn không có tìm được lý do.
Bây giờ, nghe được Tuyết Vi nói những lời này, mây đen trong lòng anh giống như lập tức liền tản ra…… Thotho_
“Con người của tôi từ trước đến nay hết lòng tuân thủ hứa hẹn, nếu đáp ứng với cô sẽ an bài cô và Hoàng Phủ Minh gặp mặt, cho dù các người bỏ lỡ thời gian, cũng sẽ cho các người gặp lại.”
“Làm gì, anh còn muốn ước hẹn Hoàng Phủ Minh ra tới sao?” Tuyết Vi thử hỏi xong.
Hoàng Phủ Minh giảo hoạt cười, nói: “Không cần hẹn, cô đã gặp qua.”
“A?? Gặp qua?”
“Đúng! Tôi, chính là Hoàng Phủ Minh!”
Trong phút chốc, con ngươi Tuyết Vi mở lớn, ngẩn người đánh giá Hoàng Phủ Minh trước mắt. “anh…… anh chính là hoàng…… Hoàng Phủ Quân Trường sao?”
Hoàng Phủ Minh trầm mặc không nói gật gật đầu.
Tuyết Vi khẽ nhếch cái miệng nhỏ, chậm rãi, chậm rãi ghé sát vào anh: “anh, là…… Hoàng Phủ…… Hoàng Phủ…… Minh??”
Người phụ nữ này từ trước đến nay lưu loát dứt khoát, hôm nay vì sao lải nhải như vậy? Hoàng Phủ Minh kiềm chế không kiên nhẫn trong lòng, gật gật đầu lần thứ hai.
Ai ngờ!!!
Giây tiếp theo……
Hai tròng mắt Tuyết Vi nghiêm khắc, một phen nhéo cổ áo anh: “anh là Hoàng Phủ Minh sao? Anh sẽ là Hoàng Phủ Minh sao? Ai tin!!!” Thotho_
“cái tên lưu manh này, ngày thường chỉnh tôi còn chưa tính, bây giờ còn chỉnh tôi sao?!!”
“Tôi thật sự……”
“anh đừng nghĩ nói với tôi, anh thật là Hoàng Phủ Minh. Anh thỉnh Hoàng Phủ Minh không tới cứ việc nói thẳng, không có việc gì giả bộ cái gì?!! Còn hết lòng tuân thủ hứa hẹn? Tôi phi!”
“cô, tôi ở nói cho cô một lần nữa, tôi……”
“anh muốn nói cho tôi cái gì, bây giờ là tôi nói cho anh biết. Anh biết tội danh giả mạo Quân Trường lớn bao nhiêu không??? Chán sống rồi sao, đúng không???”
Trầm mặc.
Sắc mặt Hoàng Phủ Minh sa sầm ngồi yên ở trên ghế, tùy ý Tuyết Vi lôi kéo cổ mình, chửi ầm lên.
Từ trước đến nay trước mặt sau lưng được vây quanh, kính sợ, hôm nay vẫn là lần đầu tiên gặp loại này, anh nói chính mình là Hoàng Phủ Minh, đối phương không ngừng không tin, còn rơi xuống kết cục bị mắng to?
Rất... Bực tức rồi!!!
Nếu không phải hôm nay tâm tình anh cũng không tệ lắm, thật muốn một chân đá chết người phụ nữ ngu ngốc này!! Thotho_
“buông tay cho tôi!!” Hoàng Phủ Minh gầm nhẹ một tiếng, dọa Tuyết Vi sợ phát cuồng. “bây giờ tôi liền gọi Hoàng Phủ Minh thật sự qua tới cho cô! Được rồi chứ?!!”
Nói xong, anh nhanh chóng móc ra điện thoại.
‘ đô…… Đô…… Đô……’
Điện thoại vang hai tiếng, đã được tiếp lên. “Minh, anh tìm tôi……”
“Hoàng Phủ Quân Trường, có người muốn gặp anh.”
Mộ Thần Hiên bên kia điện thoại vừa nghe Hoàng Phủ Minh xưng hô đối với mình, tức khắc ngổn ngang trong gió rồi. “Minh, đầu óc anh không có việc gì chứ? Anh mới là Hoàng Phủ Quân Trường ……”
“Địa chỉ ở phòng số 1706 khách sạn Senna.”
“……”mặt Mộ Thần Hiên cơ bản đã cứng, anh mặc cho Hoàng Phủ Minh ở bên kia nói, đơn giản cũng không lên tiếng trả lời.
“Đúng rồi, Hoàng Phủ Quân Trường, người muốn gặp anh tên Tuyết Vi!”
Nói xong.
Mộ Thần Hiên tựa hồ phản ứng kịp cái gì.
Hoàng Phủ Minh lập tức cắt đứt điện thoại. “được rồi, tôi đã giúp cô kêu anh ta lại đây.” Ánh mắt sắc bén nhìn về phía Tuyết Vi.
“Tôi lại không kêu anh tiếp tục gọi anh ta qua tới.”
!!