Ánh mắt sắc rọi lên vị trí sân khấu. Chỉ thấy, Hàn Ly Thương và Mạc Tuyết Đồng chậm rãi bước về phía trước sân khấu, khi bọn họ sắp nhận lấy giấy chứng nhận đất đai do người phụ trách cấp cho, Dao Dao lạnh lùng nói: “Tại sao quyền sử dụng mảnh đất này lại thuộc về Bác Sâm?”
Khi những lời chất vấn này phát ra, tất cả những lão tổng của các xí nghiệp có ý định rời đi đều dồn dập dừng bước chân lại. Hắc viêm Long đứng ở bên cạnh cô hơi nhíu mày, rốt cuộc cô gái này muốn làm cái gì đây?
“Cô gái này, tôi đã giải thích rõ ràng rồi, giá đấu thầu Bác Sâm đưa ra càng gần hơn, giá của chính mảnh đất này.” Người phụ trách nhìn về phía Dao Dao giải thích nghiêm túc.
“Phải không?” Cô bước nhanh lên sân khấu, lạnh lùng chất vấn nói: “Vậy xin hỏi giá Bác Sâm đưa ra là bao nhiêu vậy?”
“Cô gái, đây là bí mật thương mại. Cô nên tuân thủ quy tắc mục tiêu ngầm.” Người phụ trách cau cau mày, ánh mắt nhanh chóng rọi về phía Hắc Viêm Long ở vị trí phía trên: “Hắc tổng, cô ta là người của anh hả?”
“Đúng, cô ấy là người của tôi.”
“Vậy làm phiền Hắc tổng dẫn cô ta đi ạ”.
Với tính cách của Hắc Viêm Long, hắn ta sẽ không có bất kì sự nghi ngờ nào đối với vụ đấu thầu này. Nhưng, anh ta cũng ghét nhất kẻ khác ra lệnh cho mình.
Một tay của Hắc Viêm Long đút vào túi, bước nhanh đến cạnh Dao Dao: “Xin lỗi, thắc mắc của cô Lạc cũng là thắc mắc của tôi.”
“Hắc tổng, cô gái này không biết quy tắc mục tiêu ngầm thì cũng được thôi, anh không thể không biết quy tắc mục tiêu ngầm này?”
Cái gọi là mục tiêu ngầm, chính là toàn bộ quá trình không tiết lộ ra con số đấu thầu. Các bên chịu trách nhiệm càng không để lộ giá các xí nghiệp khác đưa ra là bao nhiêu. Hắc Viêm Long đương nhiên biết quy tắc đó nhưng vẫn là câu đó, anh ta rất ghét người khác nói chuyện với anh ta bằng cái giọng điệu đó. Cho nên, lần này anh ta mới gây rối cùng với Dao Dao.
Nhưng... Hắn ta thực sự không có một chút biện pháp nào để thay đổi quy tắc trò chơi mục tiêu ngầm. Nhưng Dao Dao có cách. “Đúng, trong “luật cạnh tranh thương mại”, quả thực quy định mục tiêu ngầm không cho phép tiết lộ giá của người cạnh tranh đưa ra. Nhưng... luật sự cấp cao quốc tế có quyền điều tra bất kì mục tiêu ngầm nào.” Nói xong, từ trong túi sách cô nhanh chóng lấy ra bằng luật sư của mình, ngang ngược nói: “Bây giờ! Tôi yêu cầu tra cứu giá đấu thầu Bác Sâm đưa ra!”
“Cô gái đó là luật sư cấp quốc tế hả?” Khi Dao Dao lấy bằng luật sư ra, tất cả mọi người ở dưới sân khấu sững sờ. Họ không ngờ Hắc Viêm Long mang theo một nhân vật lợi hại như thế đến tham dự đấu thầu lần này.
Đừng nói chuyện họ không ngờ tới nữa, ngay cả đến bản thân Hắc Viêm Long cũng không biết Lạc Dao Dao là luật sư quốc tế, hơn nữa còn là cấp cao? Hắn ta chỉ biết Lạc Dao Dao đã từng làm luật sư đại diện cho Ngự Ngạo Thiên nhưng không nghĩ bằng luật sư của cô ấy lại cao như thế!
Lúc này, trong hội trường đấu thầu rơi vào một vùng tĩnh lặng, tất cả ánh mắt của mọi người đều nhao nhao rọi lên cơ thể của Dao Dao. Tăng thêm trong ánh mắt rực rỡ của họ là sự sùng bái, hoặc là hâm mộ Hắc Viêm Long có được một trợ thủ như vậy, ai cũng không tìm ra.
Nhưng... Đây chính là nguyên nhân chính vì sao rất nhiều công ty đều tranh giành muốn đưa vào luật sư cấp quốc tế. Đây cũng là nguyên nhân tại sao tổ chức luật sư thế giới tìm đủ mọi cách để giấu kín tư liệu luật sư thế giới.
Bởi vì luật sư giống như đẳng cấp của Dao Dao được hưởng thụ rất nhiều thứ, rất nhiều đặc quyền, cũng đang có rất nhiều, rất nhiều phương pháp có hiệu lực mạnh. Chính phủ đạt được, sẽ thông suốt một con đường; công ty đạt được, sẽ là một màu xanh trên một con đường; xã hội đen đạt được, sẽ nhìn mọi thứ bằng nửa con mắt. Có thể nói, luật sư cấp cao thế giới là tổng hợp của sự thiêng liêng và nguy hiểm, dùng tốt thì mang lại hạnh phúc; dùng không tốt thì chính là vũ khí gϊếŧ người!
“Luật sư Lạc, Hắc tổng, Hàn tổng, xin mời các vị đến phòng làm việc của tôi.” Người phụ trách vừa mới nhìn thấy Dao Dao đưa ra bằng luật sư, đành phải thay đổi giọng điệu lời nói.
Sự việc này khó tránh khỏi gây ra nhiều phiền phức lớn, anh ta chỉ có thể đưa mấy người có liên quan này đến phòng làm việc của mình. Vừa ngồi xuống, Hàn Ly Thương liếc mắt nhìn Lạc Dao Dao, gương mặt không chút biểu cảm gì liền nhìn về phía người người chịu trách nhiệm buổi đấu thầu lần này. Người chịu trách nhiệm đó miễn cưỡng lấy ra giá thầu của Bác Sâm, ánh mắt khó xử nhìn Hàn Ly Thương rồi chậm rãi cầm giá thầu giao đến tay Dao Dao.
Cô mở tập đấu thầu ra, đọc kĩ nội dung bên trong. Tại thời điểm đóng tập đấu thầu vào, cô mỉa mai nói: “Chuyện gì đang diễn ra vậy? Giá đấu thầu của tập đoàn Bảo Lai chúng tôi đưa ra rõ ràng là 13 tỷ giống với Bác Sâm, tại sao các ông muốn giao cho Bác Sâm mảnh đất này?”
Hắc Viêm Long ở bên cạnh nghe thấy những lời này, trong nháy mắt con ngươi màu đen mực giãn ra, lẽ nào cô gái này sống chết phải thay đổi giá đấu thầu thành 13 tỷ, hoá ra là vì muốn công bằng với tập đoàn Bác Sâm?
“Ừm... cái này. Bởi vì phương án tập đoàn Bác Sâm đưa ra, phù hợp hơn với sự phát triển của mảnh đất này.” Người phụ trách lắp bắp giải thích.
Dao Dao lại nở nụ cười: “Mảnh đất này xây dựng gần bến cảng. Về lí thuyết xuất khẩu thương mại mà nói, phương án tập đoàn Bảo Lai đưa ra là xây dựng khu văn phòng thương mại hoá mười tám tầng mà phương án của Bác Sâm đưa ra là xây dựng công xưởng xuất nhập khẩu. Mặc dù cả hai dự án này đều phù hợp với sự phát triển tương lai của mảnh đất này. Nhưng... khu văn phòng mạnh hơn rất nhiều sao có thể đem ra so sánh với công xưởng xuất nhập khẩu?”
“Ừm... tôi cảm thấy... công xưởng hình như...” Thấy người chịu trách nhiệm lại muốn nói giúp cho Bác Sâm, Dao Dao vội vàng ngắt lời: “Không phải là bởi vì người đứng sau của Bác Sâm là quản lí Ngự mà mảnh đất này lại là chính phủ mở rộng đối tượng. Cho nên, nội bộ các ông quyết định giao cho Bác Sâm?”
“Đây... đây hoàn toàn không thể! Công việc của quản lí Ngự rất đa dạng, từ trước tới giờ sẽ không chú ý đến mấy chuyện nhỏ nhặt như thế này! Hơn nữa, anh ta là người thanh liêm, làm sao có thể làm ra cái chuyện này? Đây nhất định là sai sót của kiểm toán viên, nhất định là như vậy!” Người chịu trách nhiệm hoảng loạn giải thích xong, không biết làm thế nào nhìn về phía Hàn Ly Thương: “Hàn tổng, xem ra... xem ra mảnh đất này thích hợp hơn... với phương án... tập đoàn Bảo Lai đưa ra.”
Sắc mặt của Hàn Ly Thương trầm xuống, lạnh lùng gật gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Bên cạnh con ngươi màu đen mực của Hắc Viêm Long lập tức loé lên một thứ ánh sáng tốt lành. Nhưng, Dao Dao lại nói nhỏ bên tai hắn ta: “Anh hãy nói anh không muốn mảnh đất này.”
“Hử?” Hắc Viêm Long không hiểu nhìn cô ta.
Dao Dao nháy nháy lông mày rồi nở nụ cười ác ý nhìn anh ta: “Nói đi, không sao đâu!”
Hắc Viêm Long nhìn thấy vậy, lạnh lùng nói: “Đợi một chút, mảnh đất này tập đoàn Bảo Lai chúng tôi không cần nữa!”
“Hả?” Người phụ trách nghe xong câu nói này, giật mình sững sờ một chút, một giây sau anh ta vội vàng nhìn Hàn Ly Thương: “Hàn tổng, vậy...”
“Bác Sâm chúng tôi cũng không muốn nữa.” Con mắt hung ác lạnh lùng liếc nhìn Dao Dao ở bên cạnh. “Để giảm bớt bị người ta nói chủ tịch Ngự lấy việc công làm việc tư.”
“Hàn tổng, tôi chưa bao giờ nói như vậy, chỉ là việc các ông làm quá rõ ràng mà thôi.” Dao Dao cười phá lên kɧıêυ ҡɧí©ɧ, một giây sau, cô chuyển sang biểu cảm: “Hàn tổng, ông khẳng định Bác Sâm các ông thực sự không muốn mảnh đất này chứ?”
Hàn Ly Thương trầm lặng không nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước.
Dao Dao nhân cơ hội đó, một lần nữa nói khẽ bên tai Hắc Viêm Long: “Anh nói, nếu mảnh đất này 10 tỉ, tập đoàn Bảo Lai chúng tôi sẽ mua!”