Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 289: Hội nghị tạm thời

Đến đúng tám giờ, văn phòng pháp vụ bộ nội bộ cỡ trung ngồi đầy người, mười người luật sư chính ngồi trên cái bàn tròn, bọn trợ lý cùng thư ký lại ngồi ở trên ghế phía sau.

“Ngự tổng, Long giám đốc.” Thấy đám người Ngự Ngạo Thiên xuất hiện, mọi người rối rít đứng dậy nghênh đón.

“Khụ, khụ.” Hai, ba nữ đồng nghiệp hướng về phía nhau phát ra ám hiệu, đôi mắt nhỏ kia thỉnh thoảng nhìn một chút Long Diệp lại nhìn một chút Dao Dao, sau đó hé miệng nở nụ cười hư hỏng.

“Ngồi đi.”

Ngự Ngạo Thiên dẫn đầu ngồi ở chính vị phía trên, mọi người lúc này mới dám ngồi. “Ngày hôm nay tôi tổ chức cái hội nghị tạm thời này là mong muốn mọi người cùng nhau xét duyệt một chút dự án tranh cử của Dao Dao cho tôi.”

Dao Dao? Ngự Ngạo Thiên là cố ý gọi như vậy sao? Dao Dao sửng sốt một chút, nghi ngờ liếc trộm một cái Ngự Ngạo Thiên.

Bên trong phòng họp một số người tựa hồ cũng cảm giác được có chỗ nào không đúng lắm.

“Là như vậy, bây giờ cách ngày chính tranh cử không sai biệt lắm còn có không tới hai ngày, trong đoạn thời gian này, tôi hy vọng là Ngự tổng hoàn thành bốn sự kiện.”

“Đầu tiên, Ngự tổng tổng cộng cho tôi năm ức của vốn lưu động, vào bốn ngày trước tôi với Ngự tổng đã trên danh nghĩa cá nhân có mong muốn quyên tặng cho tiểu học một ức. Phỏng chừng số tiền này hôm nay sẽ đến nơi, đến lúc đó mong Ngự tổng ngài thông tri bên kia một chút, làm một tuyên truyền quy mô lớn mọi người có đồng ý hay không chứ?”

Đợi điều dự án thứ nhất Dao Dao nói xong, mọi người do dự chốc lát, do Dư chủ quản định ra rồi nghị quyết: “Hình ảnh tuyên truyền bên ngoài của Ngự tổng đối với tranh cử có trợ giúp rất lớn, có thể thực hiện.”

“Cảm ơn ngài, Dư chủ quản. Chuyện thứ hai, tôi tổng cộng liệt kê ra mười người thương nhân hoàng kim trong thương giới quan hệ tốt với Ngự tổng cùng tương đối có uy vọng, tôi mong muốn bọn họ liên hợp trên danh nghĩa đến ủng hộ lần tranh cử này của Ngự tổng. Đây là danh sách, các vị mời xem qua một chút.” Dao Dao đem tài liệu sớm đã in phân phát cho mọi người.

Mọi người xem qua từng cái, nhao nhao bày tỏ ý tán thành.

“Có các lão đại thương giới ủng hộ là cực kỳ trọng yếu, điểm này phi thường tốt. Có điều...” Dư chủ quản khen ngợi một tiếng, giọng điệu liền chuyển một cái, nghi ngờ nhìn về phía Dao Dao: “Bên trong Phần danh sách này vì sao không có Phong thị? Phải biết rằng, Phong thị và chính phủ quan hệ vẫn vô cùng tốt, hơn nữa theo tôi được biết, nội các chính phủ Thủ tướng vô cùng thích Phong Thần Dật của Phong thị, nếu như có hắn ủng hộ có thể hay không càng như hổ thêm cánh một chút?”

“...” Hãn, cô cũng biết chuyện như vậy khẳng định không thể thiếu tên của người Phong gia.

“Tôi xem không bằng như vậy đi.” Dư chủ quản tựa hồ nghĩ được chủ ý tốt hơn, chậm rãi nói: “Lựa chọn liên quan tới chính trị, vẫn không có một người làm nội ứng với chính phủ, người lựa chọn đó là nhất định phải có một trong hai điểm là tập đoàn riêng cùng với tài chính để ủng hộ. Chúng ta Bác Sâm có phần lớn mạnh hơn, có khả năng tự động trở thành hậu thuẫn ủng hộ Ngự tổng, về phần Phong thị bên kia, không bằng sẽ làm người ủng hộ của Ngự tổng về... Tài chính đi?”

Phốc...

Cô thiếu chút nữa thổ huyết bỏ mình ngay tại chỗ.

Đối với chuyện Dư chủ quản nói, cô đã sớm biết, kỳ thực nếu như cô cùng Phong Thần Dật không có quen biết, tuyệt đối chọn Phong thị đến ủng hộ Ngự Ngạo Thiên, thế nhưng...

Bọn họ trước kia có loại quan hệ đó. Cho nên, cô vẫn một mực do dự có muốn hay không tìm Phong thị tới làm “kim chủ” sau lưng của Ngự Ngạo Thiên, nếu mà Phong thị bên kia có thể đáp ứng, tỷ lệ thành công tuyển cử của Ngự Ngạo Thiên ít nhất lên tới chín mươi phần trăm. Dù sao hiện giờ gần phân nửa tài chính Trung quốc đều duy trì dựa vào Bác Sâm cùng Phong thị, chính phủ bên kia nhất định không dám đắc tội.

Cái này ngược lại cũng không sai, Dư chủ quản thay cô đem chuyện này nói ra, cũng giúp cô khỏi lúng túng.

“Ngự tổng, ngài xem đề nghị của tôi có thể không?” Dư chủ quản tựa hồ đang đợi Ngự Ngạo Thiên quyết định.

Hắn im lặng hồi lâu, đôi mắt sâu không thấy đáy chậm rãi nhìn về phía Liễu Dao Dao.

Lúc nhận thấy cái ánh mắt lạnh thấu xương này, cô theo bản năng cúi đầu thấp thêm, “thùng thùng đông” trong lòng không khỏi gõ như một cái trống nhỏ.

“Dao Dao, em cảm thấy thế nào?”

“...” Một mũi tên bắn vụt vào trái tim của cô, ánh mắt lúng túng nhanh chóng chống lại tầm mắt của Ngự Ngạo Thiên, người này là cố ý, có đúng hay không? Hắn nhất định là cố ý! Tên bại hoại này! “Tôi cảm thấy vô cùng tốt a nhưng mà... Phong thị bên kia đáp ứng hay không đáp ứng chính là một chuyện khác!” Hừ, không phải là đem vấn đề khó khăn này ném cho cô sao? Cô cũng có thể vứt nan đề này trở về.

“A, hắn sẽ đáp ứng.” Ngự Ngạo Thiên đầy ý vị cười một tiếng, tầm mắt nhìn Dao Dao hàm chứa vài phần đùa giỡn.

“Tiếp tục đi.”

“Thứ ba, trong mấy ngày trước tranh cử, tôi sẽ an bài Ngự tổng tham dự một số bán hàng từ thiện cùng với bữa ăn của giới chính trị, cùng các lão đại giới chính trị này sớm tạo dựng quan hệ.”

“Điểm này rất tốt. Tôi còn nhớ năm ngoái có hai người tranh cử, một người trong đó vào mấy ngày trước tranh cử thì có cùng một số cá nhân đại lão giới chính trị qua lại vài bữa ăn mà một người khác nhất định được chọn lại xem nhẹ loại giao thiệp này, vì vậy liền thất bại.” Dư chủ quản không ngớt lời tán thưởng.

Từ ba điểm ở trên xem ra, Dao Dao nhất định đã làm nhiều lần công tác này, mới có thể đem lễ nghi giao tiếp, quan hệ giữa người với người xử lý đâu vào đấy.

“Sau đây là một điểm cuối cùng.” Thời điểm Dao Dao nói đến đây, tự tin so với lúc trước có chút giảm đi, bởi vì ngay cả cô cũng có dự cảm khi chính mình nói hết phía dưới nhất định sẽ là một mảnh tiếng chất vấn: “Ách... Ngự tổng cho tôi năm ức vốn lưu động, bây giờ còn lại bốn ức, tôi sẽ đem... bốn ức này toàn bộ đầu tư vào trên túc cầu. Trong hai tuần lễ nhất định phải thành lập một chi đội ngũ gồm toàn bộ ngôi sao vang danh quốc tế!”

“Cái gì?”

“Tình huống gì đây?”

Đúng như dự đoán, khi Dao Dao nói hết lời, bên trong phòng họp nhất thời vang lên một tiếng “hả” mọi người chấu đầu ghé tai thương thảo. Lông mày Dư chủ quản càng xoắn lại thành một đoàn: “Tiểu Lạc, đầu tư vào túc cầu hình như cùng tranh cử của Ngự tổng không có bất cứ quan hệ gì đi?”

“Không, có quan hệ! Dư...”

“Tiểu Lạc, ba điểm cô nói trước tôi đều có thể tán thành, về phần chuyện làm túc cầu này, lại là của bộ phận tiêu khiển xử lý, cùng chúng ta bộ pháp vụ hình như không có bất cứ quan hệ gì đi? Huống hồ lấy bốn ức tài chính làm túc cầu, không khỏi lợi bất cập hại.”

“Cũng không phải là...”

“Đúng vậy, tiểu Lạc, hiện tại quan trọng khẩn yếu hàng đầu là ưu tiên giải quyết chuyện tình Ngự tổng tranh cử.”

“Các người nghe...”

“Tôi cũng cảm thấy sự tình chủ yếu là đem tranh cử giải quyết trước.”

Mọi người một lời, căn bản không cho Dao Dao bất kỳ cơ hội giải thích, cô đây há miệng đối mặt hơn mười mấy cái miệng, người ta một người một câu là có thể nhấn cô chết đuối.

“Điểm thứ tư tôi chấp nhận.” Ngự Ngạo Thiên Vẫn một mực im lặng đột nhiên mở miệng, âm thanh của hắn rất bình thản nhưng đủ để kinh sợ tất cả mọi người.

Mọi người nhao nhao ngậm miệng lại, đưa ánh mắt về phía hắn, có lẽ đây chính là uy nghiêm của người đứng đầu một tập đoàn đi. Không cần gào thét, hô hào cái gì, chỉ một câu nói có thể khiến cho tất cả mọi người chú trọng!

“Ngự tổng...”

Dư chủ quản vừa muốn mở miệng, Ngự Ngạo Thiên liền vươn tay ngăn lại lời của hắn. “Về chuyện đầu tư vào túc cầu này, tôi vào nửa năm trước đã có ý nghĩ, đồng thời đã tìm bộ tiêu khiển làm thành dự án, chẳng qua là còn đang chờ khởi động mà thôi.”

Thật vậy chăng? Xem ra Ngự Ngạo Thiên cũng chú ý tới điểm này sao? Dao Dao kinh ngạc mở to hai mắt, cô còn tưởng rằng Ngự Ngạo Thiên chỉ là vì đón ý nói hùa theo cô nên mới nói ra lời nói kia nhưng khi nhìn vẻ nghiêm túc trên mặt hắn, xem ra hắn là thật có nghĩ đến phương diện này.

“Về phần nguyên nhân, Dao Dao, em giải thích cùng mọi người đi.” Ngự Ngạo Thiên đem thời cơ giải thích tốt nhất trả lại cho cô.

Cô khẽ mỉm cười, vừa muốn đứng lên hướng về phía mọi người nói rõ nguyên nhân, sắc mặt lại đột nhiên trầm xuống, bên thái dương hơi rịn ra một ít mồ hôi lạnh...