Thần Cố

Chương 70: Trước lúc sóng gió (Mười)

Edit & Beta: Nguyệt Bạch

Ningya có chút không dám tin tưởng.

Harvey thấy thế lập tức liền mất hứng, nói một cách lạnh lùng: “Vẻ mặt của em nói cho ta, em đang nghĩ ‘Harvey sẽ tốt bụng như vậy? Không phải là âm mưu gì đi?’ “

Ningya nói: “Cũng không phải.”

Harvey âm u nói: “Đừng nên lừa dối ta.”

“Em thật sự không phải nghĩ như vậy.” Ningya dừng một chút, tựa hồ để chứng minh sự trong sạch của chính mình, thẳng thắn nói, “Em đang nghĩ, hôm nay là ngày tốt.”

Harvey lông mày nhướng lên: “Chỉ là ngày hôm nay sao?”

Ningya cứng rắn nói chuyển đề tài: “Nếu như em đi học, anh sẽ đi cũng em chứ?”

Harvey tâm tình cuối cùng cũng coi như tốt một chút: “Nếu ta không đi thì em sẽ từ bỏ?”

Ningya rất xoắn xuýt.

Harvey nắm cằm của cậu, không vui nói: “Em thật nên nhìn xem biểu tình của mình bây giờ, “

Ningya mím mím môi nói: “Em vốn cách anh rất xa, sau khi mất đi Quang Minh thần lực còn xa hơn.” Hydeine, Dilin, Kleist, Hayden… Nhiều người chói mắt như vậy, càng ngày càng khiến cho cậu thấy vô năng cùng nhỏ bé. Đạo lý Dilin nói cậu hiểu, hắn cũng muốn chủ động, muốn dùng bước chân của mình theo đuổi theo người mình yêu, mà không phải một mực bị động bị nắm đi, nhưng là, khoảng cách xa như vậy, giống như nghĩ thôi cũng là vọng tưởng.

Ngón tay cái Harvey nhẹ nhàng vuốt nhẹ đôi môi cậu, cúi đầu hôn một cái: “Ta cũng không muốn cùng Rena, Nors đám người kia giao thiệp, không, ngay cả liếc mắt cũng ngại đau mắt!” Hắn linh cơ hơi động, đột nhiên nói, “Không thì học Hắc Ám Thần lực ngang với giáo hoàng Hắc Ám thần điện, ta cho em lên ngôi.”

Ningya: “…”

Ningya nói: “Em muốn tiếp tục học tập “thổ” hệ ma pháp.”

Mặc dù cậu đã từng tu tập quá đấu khí, nhưng cậu không nghĩ sẽ bái người nào khác ngoài lão sư Diana; Quang Minh thần lực mặc dù là kỹ năng quen thuộc nhất của cậu, thế nhưng, cậu không muốn cùng liên lụy đến kỳ quan hệ gì với Nữ thần Quang Minh, càng không muốn vì vậy mà nổi tranh chấp cùng Harvey. Cho nên, Học viện ma pháp St Paders là lựa chọn tốt nhất.

Harvey nói: “Em cho rằng ta không phát hiện em đang chuyển đổi đề tài, yên lặng bác bỏ đề nghị của ta à?”

Ningya vô tội nháy mắt một cái: “Nếu như anh không ngại một ma pháp sư hệ “thổ” làm giáo hoàng…”

Harvey nói: “Hoàn toàn không ngại.”

Ningya: “…”

Harvey đột nhiên cảm thấy ý này cũng không tệ lắm: “Giáo hoàng là Ma Pháp sư hệ “thổ”, có thể tự tạo cung điện cho mình, bớt đi rất nhiều chuyện.”

Ningya trợn mắt há mồm: “Em không chắc em có thể tu tập đến trình độ như thế hay không.”

Harvey mỉm cười nói: “Không sao, ta sẽ giám sát em suýt sao.”

Ningya ánh mắt sáng lên: “Anh muốn cùng đi với em sao?”

Harvey nói: “Lẽ nào tất cả những gì em vừa nói không phải xây dựng trên cơ sở ta cùng đi với em sao? Lẽ nào em vẫn còn đang muốn trốn chạy khỏi tay ta? Đừng quên em đã từng phát thệ!” Ngón tay hắn búng nhẹ lên trán Ningya, “Ta sẽ không để em rời khỏi tầm mắt của ta nửa bước.”



Ningya cúi đầu, nửa ngày không lên tiếng.

Harvey hừ lạnh: “Mất hứng?”

Ningya ngẩng đầu lên, hai gò má đỏ ửng: “Ai nghe thấy loại thông báo ấy đều sẽ có chút xấu hổ đi.”



Thông báo?

Đến phiên Harvey trợn mắt há mồm.

Ningya nói: “Nếu muốn đi St Paders, không bằng chúng ta cùng Dilin cùng trở lại. Cậu ấy là trợ giáo của học viện, có cậu ấy ở đó, tỷ lệ em xin thông qua lớn hơn một chút.”

“Không cần thiết. Có ta ở đây, tỷ lệ em thông qua là một trăm phần trăm.”

Ningya tự nhiên nói: “Em cần phải phụ viết phong thư gửi cho phụ vương mẫu hậu, nói cho hai người biết chuyện xảy ra ở nơi này.”

“…”

Ningya kéo tay Harvey: “Chúng ta đi về trước đi.”

Harvey tay hơi dùng sức, đem người kéo trở lại, ôm vào trước ngực, nắm cằm của cậu, cưỡng bách cậu nhìn kỹ mình: “Ta phát hiện em bây giờ càng ngày càng biết tự biên tự diễn. Ta lúc nào thì đồng ý em và Dilin cùng đi St Paders? Ta cho em biết, đừng hòng mơ tới!”

Ngày thứ hai, Ningya có chút không xuống nổi giường, chờ cậu miễn cưỡng lên tinh thần ra khỏi cửa, Dilin bọn họ đã ăn xong bữa sáng, đồng thời cùng Ciro đi đến hoa viên. Harvey ngăn ở trên đường đi hoa viên, tư thế kia, chỉ thiếu chút nữa là nói “Muốn qua, đạp lên thi thể của ta trước”.

Ningya có chút đau đầu.

Hai người sống sờ sờ đứng ở bên trong hành lang hoàng cung đương nhiên sẽ không không bị phát hiện, không bao lâu, Gallon đã xuất hiện ở một đầu khác của hành lang. Hắn bình thản ung dung hành lễ nói: “Hoan nghênh lần thứ hai quang lâm, Harvey đại nhân, Ningya điện hạ. Hoàng đế bệ hạ cùng hoàng hậu bệ hạ đang đợi hai vị tại hoa viên.”

Ningya ngoan ngoãn chờ đợi chỉ thị của Harvey.

Harvey hai tay ôm ngực, một đôi mắt lạnh lùng nghiêm nghị đảo qua từng cái lỗ chân lông trên mặt Ningya, mãi đến tận khi hài lòng, mới thả tay xuống, bước lên phía trước vài bước.

Ningya thở phào nhẹ nhõm, đang muốn theo sau, thì bị Harvey nắm cằm.



Ningya nói: “Lần sau có thể chuyển sang nắm chỗ khác hay không.” Nắm xuống nữa, đã sắp thành cái mặt xỏ giầy.

Harvey nói: “Đừng tưởng rằng lần nào ta cũng sẽ cưng chiều.”

Khóe miệng Ningya tiu nghỉu xuống, cố gắng bình tĩnh nói: “Em biết rồi.”

Nhìn bộ dáng này của cậu, Harvey liền mất hứng, tay nắm cằm cậu tay mạnh hơn: “Ta nói cái gì em cũng đều tin?”

Ningya ngước mắt: “Không nên tin sao?”

Harvey: “…”

Bị chính mình đánh một cái khắp toàn thân Harvey đều tản ra tín hiệu ta rất khó chịu, có điều bầu không khí trong vườn hoa cũng rất ngưng trọng, thái độ của hắn hiện ra không có cỡ nào đột ngột.

Ciro đứng lên, dường như không cảm thấy bọn họ đột nhiên xuất hiện ở trong hoàng cung đế quốc Kanding có cỡ nào đột ngột cùng quái dị, bình tĩnh giới thiệu mọi người, lại bình tĩnh giới thiệu hắn cho mọi người.

Từ lúc Harvey bắt đầu xuất hiện, đôi mắt Mundra liền bất động, nhìn hắn chằm chằm, nếu không phải Hayden vẫn luôn âm thầm ngăn eo cậu lại, chỉ sợ cậu đã bay ra ngoài. một ánh mắt rất trần trụi khác là Dilin, có điều ánh sáng trong mắt rất ôn hòa, tại thời điểm Harvey nhìn sang, còn cười hữu hảo. Harvey trực tiếp vứt lại một câu “Hừ”.

Dilin: “…”

Harvey cùng Ningya ngồi xuống.

Ningya nói với Dilin: “Tớ đã đã suy nghĩ kỹ, quyết định đi học trở lại.”

Dilin cao hứng nói: “Đây thực sự quá tuyệt vời!

Tớ tin rằng đây là phúc âm của “thổ” hệ ma pháp.”

Harvey nhìn Ningya ngượng ngùng cười, có chút tức giận, muốn chê cười vài câu, nhưng lại nghĩ lại, Dilin khen cậu, còn mình lại đi châm chọc, so sánh hai bên, không phải chứng minh bản thân càng thêm cay nghiệt? Quyết không thể vào thời điểm này tạo cơ hội cho đối thủ. Dù cho lý trí của hắn chưa bao giờ thừa nhận Dilin là đối thủ, nhưng trong ký ức Ningya hơi đảo qua một số hình ảnh làm cho hắn rất để ý, một lòng muốn triệt để đánh bại đối phương từ trong lòng Ningya.

“Đương nhiên. Có em ấy ở đó, không bao lâu nữa, “thổ” hệ ma pháp sẽ trở thành một loại nguyên tố cường đại nhất trong ma pháp.”

Ma Pháp sư các hệ đang ngồi: “…”

Ningya không nói day day trán.

Ciro nói: “Chúc mừng cậu. Có thể trở lại St Paders quả thật là chuyện khiến người khác hâm mộ.” Anh liếc mắt nhìn Soso bên người một cái, có chút áy náy mà nắm chặt tay cậu bé. Tuy bị phong ấn từng đó năm, trí lực của em ấy bị ảnh hưởng nhất định, thế nhưng thiên phú ma pháp còn đó, đặc biệt sau đại chiến cùng Hỏa thần, đã triệt để khống chế được lửa giận tinh linh, nếu như có thể trở lại St Paders tiếp tục đào tạo sâu hơn, e rằng thành tựu của em sẽ không kém hơn Dilin. Thế nhưng Soso vì anh, không thể không vây ở Đế quốc Kanding, làm hoàng hậu cậu không quá thích.

Soso trong mắt biểu lộ một tia ước ao, nhưng mà rất nhanh, lực chú ý của cậu đã bị Ciro thu hút, sau đó hé ra nụ cười sáng rỡ.

Nhìn cậu, ý nghĩ với mới nhú ra một chút xíu dưới đáy lòng Ciro muốn đưa Soso đi St Paders ngay lập tức bị dập tắt. Anh phải thừa nhận bản chất của anh vẫn là ích kỷ, thà rằng tại những phương diện khác bù đắp càng nhiều, cũng không muốn để người yêu cùng mình ngăn ở hai nơi.

“Ta sẽ đốc thúc học viện pháp thuật hoàng gia cùng Học viện ma pháp St Paders tiến hành nhiều giao lưu học thuật hơn, thường xuyên mời đạo sư của St Paders đến đây giảng bài.” Dù cho đánh đổi là lượng lớn thủy tinh.

Soso mỉm cười nói: “Em cũng hi vọng thấy học sinh của đế quốc Kanding chúng ta có thể được đạo sư của St Paders chỉ dạy.”

Ciro sững sờ, cùng mỉm cười.

Nhìn bộ dáng mắt đưa mày lại của bọn họ, Hayden không nhịn được vội ho một tiếng nói: “Chúng ta mới vừa thảo luận giống như không phải đề tài này.”

Mới vừa nhắc tới đề tài, đang ngồi ngoại trừ Harvey, Ningya, Kleist, Taiya, Mundra… sắc mặt ngưng trọng là Dilin, Hayden, Soso cùng Ciro.

Thấy Ningya một mặt mê man, Dilin giải thích: ” Hoàng hậu Marina của Julan chủ động

viết thư dâng quốc cho Shamanlier, Shamanlier đang suy nghĩ, vốn đang chuẩn bị hỏi ngũ hoàng tử của đế quốc Kanding cũng triệt tiêu.”

Ningya hơi hơi suy nghĩ một chút, liền hiểu nguyên nhân hoàng hậu Marina làm như vậy với Shamanlier. Pedo bị đâm bỏ mình là tín hiệu Đế quốc Kanding không muốn nhịn chuyện soán vị của Pedo cùng Marina nữa, nếu như Marina không nương nhờ vào Shamanlier, như vậy người bị hạ tất nhiên là nàng.

Mà suy nghĩ của Shamanlier đơn giản hơn ——thịt mỡ đưa đến bên mép, sao lại không ăn trắng. Bọn họ cũng không biết các thần ở Đông Côi Mạc đã rục rà rục rịch, nhân loại Mộng đại lục đang gặp phải nguy cơ lớn nhất từ trước tới giờ. Ấn theo ý định ban đầu của Ciro, là muốn để sứ giả mời người đến Fariel, sẽ ngồi xuống nói chuyện, không nghĩ tới trên đường xảy ra biến cố.

Soso nói: “Chúng ta có thể viết thư cho Reg III bệ hạ.”

Hayden nói: “Chỉ sợ bọn họ sẽ cho rằng chúng ta đang phân tán lời đồn.” Tại lúc sau khi hoàng hậu Marina dâng quốc thư lại nói cho bọn họ biết chuyện Đông Côi Mạc, rất có thể sẽ cho rằng là một âm mưu.

Môi Ningya giật giật, lập tức quay đầu nhìn Harvey.

Harvey nhíu mày.

Ningya nói: “Tôi nghĩ, nếu như là tôi nói, sẽ có thể thuyết phục được bọn họ.” Langzan từng là bên bị hại trong chuyện thần linh Đông Côi Mạc nổi giận, mà cậu càng là người bị hạitrực tiếp nhất, tin rằng có cậu lấy chính bản thân mình để thuyết phục người khác, Shamanlier sẽ suy nghĩ tính khả thi càng cao hơn.

Dilin nói: “Tôi cũng đi.” Trước đó cậu không muốn thông qua phụ thân, là lo lắng mâu thuẫn của phụ thân cùng quý tộc Shamanlier khác trở nên gay gắt, muốn tìm phương pháp thích đáng hơn, mà tình trạng trước mắt này, biện pháp thích đáng nhất chính là để cho toàn nhân loại cùng nghĩ biện pháp.

Harvey lạnh lùng lườm cậu một cái. Tại sao chỗ nào cũng có hắn!