Chương 42: Ngoài bãi biển gian da^ʍ (H)
“Mẹ nó, con chính là thiếu thao!” Chu Thành Đông nặng nề mà cắm sâu vào, anh bắt lấy eo nhỏ điên cuồng cắm lên.
Bạch Chỉ đã bị làm đến toàn thân xụi lơ, chờ anh lần nữa bắn vào, hoa huyệt chứa tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Khi Chu Thành Đông rút ra, buổi biểu diễn nhỏ đã sắp kết thúc, đám người dần dần tan đi, người ở lại đều là người muốn nhìn mặt trời mọc ngày mai.
Bạch Chỉ không dám ở lại quá lâu, cô trở lại chỗ cũ, các bạn học đã dựng lều trại xong xuôi, nhìn thấy cô trở lại, đều hỏi cô đã đi đâu, cô tùy tiện tìm một cái lý do lừa gạt.
Chu Thành Đông hôm nay rất tà tính, phát tiết hai lần, nhưng dươиɠ ѵậŧ còn cứng, cô gái nhỏ đi rồi, anh vuốt một lúc lâu cũng không bắn ra.
Cảm giác hưng phấn không tiêu tán, cả người khó chịu, anh đành phải chịu đựng.
Bạch Chỉ phát hiện anh cũng dựng lều trại, còn ở rất gần, cô liếc qua anh ngắm nhìn một cái, anh đứng ở trước lều trại ánh mắt đầy lửa nóng, nhìn dáng vẻ thật là thèm khát.
Nửa đêm, Chu Thành Đông rốt cuộc nhịn không được, phía dưới cương đến muốn nổ mạnh, hiện tại cho anh một cục đá, anh cũng có thể chọc ra lỗ thủng.
Bạch Chỉ cùng ba bạn đồng hành ngủ chung, cô không hề buồn ngủ, khi nghe thấy tiếng vang bên ngoài, cô liền biết anh đang đứng ở ngoài.
Kéo ra lều trại, lộ ra trọn vẹn dáng người Chu Thành Đông, dươиɠ ѵậŧ dưới thân đã cương cứng.
“Thật không e dè gì cả.” Bạch Chỉ nhìn chằm chằm cây súng dưới háng, nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Ta cương đến khó chịu.” Chu Thành Đông bắt lấy dươиɠ ѵậŧ vuốt ve.
Bạch Chỉ thật cẩn thận bò ra lều trại, mới vừa định đứng lên, đã bị anh kéo qua ấn xuống dưới thân.
Cô không có trốn tránh, liền dùng tay cầm lấy ngậm nuốt, qυყ đầυ tanh tưởi trướng đến tròn trịa, cái miệng nhỏ của cô bị nhét đầy.
“Tê!” Chu Thành Đông thẳng lưng thọc vào rút ra, qυყ đầυ thâm nhập yết hầu, hung hăng mà khuấy đảo, cô gái chịu không nổi nôn khan.
Vị tanh tưởi đầy miệng Bạch Chỉ, cô phun ra qυყ đầυ, nhưng anh lại ấn đầu cô kịch liệt thọc vào rút ra, qυყ đầυ trong khoang miệng ma sát, trên dưới trăm cái, anh rút ra, đem cô đè trên bãi biển.
Áo ngủ còn không kịp cởi ra, chỉ lột qυầи ɭóŧ, liền vội hừng hực mà tách ra hai chân cắm vào.
U cốc lúc trước bị cắm hai lần, vẫn còn mềm xốp, anh không ma sát lâu liền đem toàn bộ thâm nhập.
“Người nhẹ thôi… Quanh đây có người… Ngô…” Bạch Chỉ không dám rêи ɾỉ, xung quanh đều là lều trại, sợ không cẩn thận một chút sẽ bị người ta nghe thấy.
“Không có việc gì, ta nhẹ cắm.” Chu Thành Đông ngoài miệng nói muốn nhẹ cắm, nhưng động tác lại thập phần thô bạo, côn ŧᏂịŧ cao lớn tập kích âʍ đa͙σ, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đột nhiên đánh úp lại.
Bạch Chỉ che miệng lại, nhưng người đàn ông trên người quả thực không cho cô thời gian thở dốc, dươиɠ ѵậŧ lớn nhiều lần thâm nhập, góc độ đâm thọc quá mức xảo quyệt, cô trợn trắng mắt, thân thể run rẩy.
“Ta thật muốn lột ra huyệt con, nhìn xem bên trong có gì.” Chu Thành Đông cắn răng, anh ngăn chặn cô đong đưa hùng eo xỏ xuyên qua, hung tợn mà nói.
“Ngô… Cha nuôi… Ngô…” Bạch Chỉ nâng lên mông vểnh, cảm thấy quá mắc cỡ, hai người cái gì cũng không màng, ngay cả vật che đậy cũng không có, đã ở trên bờ cát giao hợp.
Chu Thành Đông liều mạng mà thẳng lưng, anh yêu chết cô gái dưới thân mình này, quả thực chính là dâʍ đãиɠ, anh làm như thế nào cũng không đủ, đã nghiện rồi.
“Xin người… Ngô… Bắn cho con…” Bạch Chỉ kẹp chặt mép thịt, cô hoảng loạn mà vỗ đánh.
Chu Thành Đông cắm một cái rất hung mãnh, thân mình cô gái phía trước, liên tục hơn mười cái, cô xê dịch ra xa một mét, anh lại kéo qua tới ấn ở dưới háng tiếp tục điên cuồng cắm.
Bạch Chỉ nhịn không được cắn đầu vai anh, hai chân cuốn lấy vòng eo, mông vểnh không chịu nổi va chạm, tê dại không ngừng, nơi kết hợp dâʍ ŧᏂủy̠ một chút lại trào ra.
Toàn thân Chu Thành Đông trần trụi, cặp mông màu đồng cổ căng chặt, cơ bắp phồng lên, trên dưới dùng sức đóng cọc, cô gái dưới thân bị đâm đến tóc tai tán loạn.
“Cha nuôi… Sướиɠ a… Huyệt nhỏ thật ngứa… Ngô…” Bạch Chỉ mông vểnh run rẩy, dươиɠ ѵậŧ to lớn trong cơ thể vẫn luôn cuồng bạo chọc tử ©υиɠ, kɧoáı ©ảʍ lan tràn, cô nhịn không được.
“Muốn tới sao?” Tần suất Chu Thành Đông nhanh hơn, qυყ đầυ liên tục va chạm, cô gái cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ từng luồng phun ra tới.
“Tê! Mẹ nó!” Chu Thành Đông lao tới đóng cọc, hai viên trứng cực đại đánh trên mông trắng, cả mông thịt đều chấn động, hơn mười phút mạnh mẽ hữu lực cắm vào rút ra, anh bắt lấy mông vểnh, gào thét bắn ra ngoài.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh cuồn cuộn không ngừng, Bạch Chỉ siết chặt âʍ đa͙σ, nhận lấy anh bắn bên trong, hơn mười cổ tinh đặc đem da^ʍ huyệt nhét đầy.