Chương 9
Tua luôn tới sinh nhật em phát. Chẳng là trước sinh nhật em một hôm thì nhà trường làm cái lễ meeting, người nổi tiếng nó khổ thế đấy (ATSM tí ) Và tất nhiên cả chị Châu và Ngọc đều không biết sinh nhật em cho tới khi FB thông báo vào buổi tối hôm meeting. Mà mai cả trường lại được nghỉ, nghiễm nhiên coi sinh nhật năm nay vẫn độc thân quyến rũ và tâm sự với bàn tay trái, ko quà cáp, ko blabla. Đấy chỉ là nghĩ vậy thôi vì nếu đúng thì em cũng tua cmnl cho rồi. Hí hí. Sáng hôm meeting đang ngồi ôm chồng ghế chém gió với cả lũ lớp em thì cái ẻm hồi lớp 10 em tán học cùng Phương tay cầm gói quà nho nhỏ cùng Phương bước tới. Vẫn vậy, vẫn xinh, đôi mắt vẫn đầy lôi cuốn nhưng em đếch phải là của anh.
Em í tạm gọi là Hoà nhé. Hoà giơ hộp quà ra trước mặt em.
-Sinh nhật vui vẻ nhé.
Đệch thế này là thế không nào, ngay sân trường luôn, lại còn meeting nữa chứ. Cả lũ xung quanh "Ồ" lên. Em thề là ngại vãi ra nhưng cố không lộ vẻ lúng túng.
-Ừm, mình cám ơn nhé.
-Ừ. Ko có gì, mình về lớp đây.
-Ừ.
Moá nó, cả lũ lao vào giằng xé em. Đệch, chúng nó định đập chủ cướp quà, lại còn định lát em nào xinh xinh lên biểu diễn văn nghệ lấy luôn hộp quà của em để tặng chứ. Bạn thân đấy các thím Nói vậy chứ khi cái lễ meeting bắt đầu thì em cũng đang ôm hộp quà rồi. Cũng tò mò đếch hiểu sao lại được Hoà tặng quà, rút điện thoại nhắn tin ngay cho con Phương.
-Ê, sao Hoà biết sinh nhật tao mà tặng quà?
-Quà tao với nó.
-Ơ. Sao đếu nói. Cán ơn mày nhá.
-Ừ. Ko có gì.
Hoá ra là con Phương, chắc đáp lễ vụ sinh nhật nó em với mấy thằng góp tiền mua quà tặng nó. Moẹ, cứ tưởng vớ bở. Thôi kệ, méo mó có còn hơn không. Thề là cả buổi meeting ngồi ngáp ngắn ngáp dài, nhìn xung quanh thì chúng nó cũng chả khá khẩm gì cho cam, ngả ngốn hết một lượt. Dựa luôn vào thằng Quang ngồi sau, đang lim dim thì giật mình có tin nhắn, Ly nhắn tin.
-Dậy đê bồ ê, ngả ngốn nhìn điệu vãi.
-Dậy đi bồ, lát hết meeting đứng đợi em lát nhé.
Đệch, ngả ngốn kệ bố, nói vậy chứ cũng ngồi thẳng dậy nhòm xem em nó ngồi đâu mà tuyệt nhiên đếch thấy. Nhưng cũng tỉnh hẳn, lấy máy nhắn đôi ba tin cho em nó tám cho đỡ buồn... ngủ. Mà tự nhiên có tiếng con gái bên cạnh.
-Uầy, quà đâu thế?
Rõ ràng nãy hai thằng em ngồi cuối hàng và bên cạnh không có ai cơ mà, thế ếu nào mà lại có giọng gái, mà giọng này thì khó mà nhầm được. Mối tình đầu tiên của em hồi lớp 10 cmnl. Đếch hiểu hôm đấy đường tình duyên dẫn lối thế nào mà toàn tình cũ. Sơ qua về em í - tên Loan - cao 1m69 - da trắng, mặt xinh - body khủng. Em này hồi lớp 10 học chung với em, em đợt í đúng kiểu yêu ngây thơ trong sáng, tiền tiêu vặt cả tiền điện thoại có bao nhiêu em dồn cho Loan hết. Yêu đương được qua cái 20/10 thì gia đình em biết chuyện, cấm em mọi thứ, tiền tiêu vặt cắt, thu điện thoại. Gần như em mất hết, lúc í ghét gia đình lắm cứ nghĩ là bố mẹ không hiểu em, chị em chỉ vì quá ngoan hồi cấp 3 cũng khiến em ghét lây qua chị. Đúng là nghĩ lại vẫn thấy hồi đó mình dại quá. Khi biết em bị vậy thì Loan cũng tới động viên em, nắm tay, ôm ấp, hôn hít (môi với môi thôi nhé ), mùi vãi cả mẫn. Nhưng được 3 ngày thì Loan bắt đầu hay bỏ em một mình rồi đi đâu đó vào giờ ra chơi, em lại ngồi thu mình vào cái góc lớp - bàn em là bàn cuối, bàn kê sát góc lớp, thím nào nghĩ sai em thông cho nở hoa
Chả dấu gì các bác yêu hotgirl khổ bome ra. Bị mấy thằng trong lớp kì thị vãi, em đếch có bạn luôn. Hồi í cũng trẻ trâu, vừa ngu vừa ATSM. Được khoảng hơn chục cái ra chơi thì bắt đầu cũng có mấy thằng bắt chuyện, chắc chúng nó thấy vài thứ mà em không thấy từ em Loan. Bắt đầu từ thằng Tân vì nó ngồi cạnh em, sau đó là thằng Tùng, thằng Hải, thằng Quang, thằng Sơn, thằng Trung - nó cũng là người yêu cũ em Loan và là thằng bị Loan đá để đến với em,... Tính em là thế, bình thường thì lầm lì nhưng nói chuyện đôi ba lần thì thành sôi nổi, nhiều thì kiểu gì cũng thành bạn tốt. Sau thì ra lan can đứng với chúng nó, cả tuần ko ra lan can đứng thoải mái hẳn, ngó xuống thấy em Loan đi cùng một thằng tóc chào mào, da đen, tay với cổ vòng bạc. Sững cmn sờ luôn. Hỏi mấy thằng bạn thì nó bảo diễn ra được 2 tuần rồi, thảm nào dạo này lạnh nhạt với mình thế. Loan chắc có cảm giác bị soi nên cũng thử ngẩng lên thì thấy em đứng trên tầng 3 nhìn nên điệu bộ có hơi lúng túng nhưng vẫn cùng thằng kia vào căng tin. Trống vào lớp thấy Loan ngồi luôn cạnh em rồi lại nói chuyện như không, em lúc đó cũng ngu tình nên cũng không dò hỏi gì thêm. Những ngày sau em thừa biết Loan đi xuống với thằng kia nhưng vẫn im, bạn em bảo em ngu, chúng nó chỉ cho em Loan đi với thằng kia em cũng kệ. Đơn giản với em yêu là tin tưởng, mà lại chỉ vì em bị cắt chi tiêu mà Loan cặp kè với thằng khác thì liệu có đáng để em ghen? Và rồi cái gì đến cũng phải đến, Loan chủ động viết thư cho em. Nói là thư chứ thực ra là mảnh giấy 2 đứa viết cho nhau, mẹ nó, hai đứa ngồi cách nhau có cái khoảng trống giữa 2 dãy thôi mà còn bày đặt viết thư. Đại khái nội dung là: "mình chấm dứt nhé anh", "liệu anh có thể xem em là bạn thân hay em gái được ko?". Vế một em đồng ý, còn vế 2 thì không. Vậy đấy, sau đó thì vì một vụ đánh nhau với thằng Hải và Sơn mà 3 đứa đầu học kì 2 chuyển lớp. Lớp em là thế, học lực yếu hoặc hạnh kiểm trung bình đổ xuống là phải out, học lực khá, hạnh kiểm tốt có thể về lớp. Và đầu năm lớp 11 thằng Hải và Loan về lại, thằng Hải thì tuyệt vời, còn em Linh thì cũng khiến em vài phen điên đầu. Trở lại với hiện tại, em trả lời cố để giữ hoà khí.
-Ừ, bạn tớ tặng.
-Ừm, mai sinh nhật bạn Quang nhỉ. Thích nhé.
-Ừ. Thích bình thường.
Lúc này thì cũng vài đứa lủi thủi xuống dưới ngồi quanh em, bắt đầu bàn tán về vụ mai đi thăm GVCN rồi đi liên hoan, blabla... Nói chuyện một lúc thì tay em Loan vòng cmn ra sau lưng em, ngực ép vào vai em. Em vẫn đẹp, vẫn xinh nhưng linh tinh lắm rồi, giả vờ ngóng văn nghệ nên chạy vội lên gần đầu hàng, cũng hơi tiếc nhưng cũng sợ vỏ
Kết thúc buổi lễ lướt qua chị Châu. Thấy em vung vẩy hộp quà chị ới em luôn.
-Quà tặng thầy cô mà vung vẩy vậy hả nhóc.
-Ơ, quà của em mà, chị ẩn dật nơi đâu mà bây giờ em mới thấy?
-Ẩn gì đâu, khối 10 ngồi giữa 11 với 12 mà, em thấy chị mới lạ. Mà sao lại là quà của em?
-Tại em đẹp trai quá nên được tặng quà làm quen.
-Thôi đừng chém đi ông tướng. Quà gì đấy, chị hỏi thật.
-Em cũng nói thật - đếch hiểu sao ko muốn khoe là quà sinh nhật.
-Ờ, chắc mấy em khối 10 xinh xinh, tươi trẻ chứ gì. Phải lòng em nào rồi hả?
-Phải lòng mỗi cái bà chị già già lùn lùn đáng yêu thôi.
Bạn chị đi cùng cười hinh hích, má chị ửng hồng.
-Thôi, không thèm nói chuyện với em nữa, lo mà bắt xe bus về cho sớm đi.
-Vâng, chào hai chị
Vẫn phải đứng lại gốc cây nãy lớp em ngồi để đợi Ly, cái con bé này, đếch hiểu tại sao bảo mình đợi. Đợi chừng 5 phút nghe loáng thoáng phía sau.
-Bồ ê, bồ ê!
Chả giữ í giữ tứ gì cả, con gái con đứa, dù có theo phong cách tomboy thì cũng đâu cần hét toáng lên như thế chứ
-Đây, bảo anh đợi có việc gì?
-Tặng bồ, sinh nhật vui vẻ.
Nói rồi Ly dúi vào tay em 2 phong Sugus, 3 Mentos, 1 kẹo béo.
-Ơ, cám ơn em, sao em biết?
-Thế cái đứa nào cứ nhắc em trước cả tuần?
-Ờ nhể, anh giỡn mà bộ em làm thật hả.
-Không phải ko công đâu, sinh nhật em đòi quà.
-Ok. Về đi kẻo muộn.
-Vâng, bye bồ.
-Bye em.
Thế đấy, lên xe bus lòng lâng lâng khó tả, thu hoạch nhiều hơn so với dự định cmnr.
P/s: Ngày bé người ta thường hỏi em có biết 20/11 là ngày gì không. Em đếch biết, còn hiện giờ em xin trả lời: Đó là ngày sinh của một thiên thần.
"Nhìn em rời bước xoá hết yêu thương ngọt ngào bên nhau đã một thời anh tin sẽ không tàn. Còn chiếc hôn trao cho anh vội vàng, em mang mọi thứ xung quanh anh tan vào mưa..."