Cúc huyệt phía sau không còn ngứa như vừa rồi nhưng Điền Vũ Mặc vẫn không khá hơn chút nào bởi vì mật huyệt phía trước bị nhét chocolate xuân dược nên giống như phía sau, đều ngứa đến điên dại. Điền Vũ Mặc đối với hành động trêu chọc *** loạn của y, vừa tội nghiệp vừa *** đãng, cầu khẩn nói: “A a ── trời ạ… A…đúng rồi…cứ như vậy mà chơi ta…aaa..hmmm….còn còn có phía trước….phía trước cũng ngứa sắp chết rồi…chơi tôi…nhanh lên một chút, chơi phía trước của tôi…hmm…a… Hừ ừ…”
“Thật là *** đãng! Chơi một lỗ còn chưa đủ, lỗ còn lại cũng muốn bị ba ba chơi. Đúng là tiểu sắc ma!” Y càng thêm suồng sã, sờ mó tứ phía trên người con riêng. Cắm ngón trỏ vào cái lỗ phía trước, phía trước là vùng đất hoang chưa từng được khai phá nên y vô cùng cẩn thận. Đầu ngón tay nhẹ nhàng mơn trơn khe nhỏ, sợ không cẩn thận đâm thủng màиɠ ŧяiиɧ quý giá của con riêng.
“A a a… Nhẹ một chút, đau … A…” Tiểu mật huyệt phía trước bởi vì chưa từng được y tiến sâu vào nên so với tiểu cúc hoa phía sau còn chặt hơn, cộng thêm bên trong vẫn còn nhét đầy chocolate nên căn bản không có một khe hở. Ngón tay y mặc dù chỉ mới tiến vào có chút xíu nhưng vẫn làm Điền Vũ Mặc đau đớn khóc rống lên.
Thấy con riêng vô cùng đau đớn, y không những không đau lòng ngược lại còn làm y càng thêm phấn khởi. Y hoàn toàn đã biến thành một dã thú. Y rút ngón tay ra, bất quá không phải vì đau xót con riêng mà bởi vì y nghĩ đến một phương pháp hành hạ tà ác hơn để đùa bỡn con riêng.
Miệng y rời khỏi đầu nhũ sưng đỏ kiều diễm của con riêng. Nhìn hạ thể chảy ra dòng *** thủy kiều diễm mê người. Sau đó *** tục đến cùng cực hé miệng ngậm vào tiểu mật hoa chảy đầy chocolate, ra sức bú ɭϊếʍ.
“A a a ── a… A a…ngứa quá…aaa….thật kỳ quái….aaa… Thoải mái a… Nha nha nha… A a… Ừ…” Điền Vũ Mặc lập tức trợn to mắt, thét một tiếng chói tai.
Y ngẩng đầu nhìn bộ dáng sảng khoái của con riêng. Nụ cười tà *** trong mắt càng ngày càng đậm, y lè lưỡi đâm vào tiểu mật huyệt của con riêng, vô cùng sắc tình ra sức bú ɭϊếʍ. Tay trái nắm chặt gậy nhỏ của con riêng, bởi vì xuân dược tác động nên sớm đã cứng rắn. Tiểu gậy ngọc đỏ hồng, cứng ngắt giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung. Hai ngón tay phải cắm vào cúc huyệt phía sau ra sức thao không ngừng.
“A a a… Khoái chết… A a a a a… Cứu mạng a… Quá sướиɠ… A a a a a… Chính là chỗ này… Nha a a a a… Lỗ nhỏ sảng khoái a… Hmm a a…” Ba chỗ mẫn cảm nhất bị y đồng thời chơi đùa. Cơ thể đang bị dục hỏa hừng hực thiêu đốt tạm thời dịu bớt. Hắn sảng đến cả người run lên, không còn để ý đến luân thường, đạo lý, mặc cảm tội lỗi, hắn khép hai chân lại kẹp chặt đầu y. Giống như một siêu cấp *** phụ, tao mỵ, *** đãng rêи ɾỉ, hơn nữa chủ động lấy tay an ủi hai đóa hồng mai ngứa ngáy, khó chịu bị y ruồng bỏ. Dùng móng tay bấm vào núʍ ѵú, so với diễn viên AV còn phóng đãng, phong tao hơn.
“Tiểu *** phụ, đúng rồi! Chính là như vậy đó. Dùng sức véo hai tiểu hồng châu đi, nếu em có vυ' thì tốt rồi. Em có thể vừa vuốt ve vừa vừa liếʍ vừa mυ'ŧ bọn chúng! Em đúng thật là một tiểu lẳиɠ ɭơ!” Y đối với hành vi của hắn vô cùng tán thưởng, mừng rỡ cười mắng. Miệng và tay càng thêm *** tà, ra sức chơi đùa hạ thể của con riêng. Hút lấy mật dịch hòa trộn với chocolate, đầu lưỡi ấm áp linh hoạt đâm vào lỗ nhỏ vô cùng chặt, cho đến khi đυ.ng tới lớp màиɠ ŧяiиɧ mỏng manh kia thì mới dừng lại. Bàn tay trái to lớn liên tục khuấy động tiểu gậy ngọc, tùy thời có thể cao trào, vừa nhẹ nhàng vân ve hai tiểu ngọc đản phía dưới. Tay trái tăng theo một ngón tay, ba ngón tay thô to chen vào cúc huyệt chặt hẹp, ngón giữa còn đâm vào chỗ sâu nhất trong tuyến tiền liệt, không ngừng ra sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“A a a… Nhẹ một chút… A… Quá dữ dội… A a a… Tôi… Tôi chịu không được… A a a… Ông thật biết chơi… Aha Hmm… Nha a a a… Trời ạ… Trời ạ… A a a a… Điên rồi… A a a a a ──” Kɧoáı ©ảʍ hủy thiên diệt địa tiến đến dồn dập như cắn nuốt toàn bộ linh hồn và thể xác của Điền Vũ Mặc. Hôm qua vừa mới bị cha kế của mình chiếm đoạt phân nửa. Hắn căn bản không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này liền rêи ɾỉ một tràng. Hiện tại, hắn như đang phiêu đãng trên chín tầng mây.
Cao trào lần này không giống như lần trước. Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của xuân dược, kɧoáı ©ảʍ vô cùng kịch liệt. Ba chỗ của Điền Vũ Mặc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đồng thời đạt tới cao trào. Không chỉ có tiểu gậy ngọc khả ái nhả ngọc phun châu. Tiểu mật hoa phía dưới hòa trộn với màu nâu chocolate cũng tiết ra mật dịch sắc màu vàng nhạt. Cú© Ꮒσα nhỏ bị nhét nhiều chocolate nhất cũng chảy ra dòng chocolate ngọt ngào, lúc sau còn chảy ra chất thủy dịch trong suốt. Đó là dịch ruột non của Điền Vũ Mặc.
“Tiểu tiện nhân, em con mẹ nó thật tao. Da^ʍ đến hết thuốc chữa, còn nhỏ thế mà đã ‘bắn tinh’* rồi. Em mới mấy tuổi đầu thôi a! Em quả nhiên là trời sinh vưu vật, tiểu *** tiện sinh ra là để cho nam nhân chơi. Tiểu mẫu cẩu chuyên ăn côn th*t của nam nhân!” Y hơi sửng sốt, đột nhiên kích động chửi loạn. Bởi vì không kịp thời rời đi nên tất cả mật dịch ngọt ngào của con riêng đều bắn hết trên mặt, dính trên tóc, trong miệng y. Làm cho cả người y thoạt nhìn dơ dáy bẩn thỉu, *** mỹ đến cùng cực nhưng y tuyệt không quan tâm, cao hứng há to mồm liều mạng bú ɭϊếʍ ba chỗ mẫn cảm của con riêng, làm cho con riêng của y tuôn trào mật dịch. Ba loại mật dịch mặc dù bởi màu sắc của chocolate ảnh hưởng làm màu sắc khác nhau nhưng vẫn mang hương vị ngọt ngào như trước, tỏa ra một mùi hương *** dục đến mê người. Mùi hương này làm y huyết mạch sôi trào, ý loạn tình mê, hận không một ngụm đem con riêng *** mỵ, khả ái nuốt vào bụng. (Chú thích: bắn tinh* ở đây o phải là tiểu ngọc gậy bắn tinh mà là tiểu mật hoa bắn tinh, bắn tinh theo kiểu của nữ giới. Amen =.=!!! nàng nào o hỉu nữa thì lên mạng search)
Điền Vũ Mặc đôi mắt đẫm lệ, sắc mặt như ráng chiều, lê hoa đái vũ, tràn ngập xuân tình. Dáng vẻ yêu mị, phệ cốt, tuyệt sắc phong tình, kinh thiên động địa có thể mê đảo bất kỳ nam nhân nào: “A… A a… Ngô hừ… Đừng ăn nữa… A a… Bại hoại, cầu ông đừng..aa… hút tôi…. nữa… A a…không chịu nỗi….” Điền Vũ Mặc vẫn còn trầm mê trong cao trào, y điên cuồng bú ɭϊếʍ hắn làm cho cả người hắn nhũn ra, hạ thể co quắp. Cả người co rúm lại, lời còn chưa nói hết, thế nhưng lại phun ra ào ạt *** thủy. Hắn bị y liên tục làm cho cao trào.
“Lẳиɠ ɭơ, em lại bắn nữa! Em thật là biết cách câu dẫn nam nhân. Em so với kỹ nữ bán *** ngoài đường còn *** đãng hơn. Hôm nay lão tử phải chơi chết tiểu kỹ nữ này, để tránh cho em sau này ra ngoài làm loạn, khắp nơi câu dẫn nam nhân, làm cho lão tử đội nón xanh!” Y lại bị con riêng bắn lên mặt, vô cùng kích động, gầm một tiếng, hung ác cúi xuống cắn bắp đùi tuyết trắng non mềm của con riêng. Máu lập tức chảy ra. Nhưng y tuyệt không thương hoa tiếc ngọc, nhìn thấy máu chỉ càng làm y thêm thô bạo hơn. Y thô bạo nắm tóc con riêng, kéo đầu hắn áp vào chỗ kín của mình, để hắn khẩu giao cho mình. “Tiểu tiện nhân, mau liếʍ cho lão tử. Lão tử hầu hạ em nãy giờ rời, em cũng nên hầu hạ lại lão tử. Thế mới công bằng!” Hai tròng mắt y đỏ ngầu, quơ quơ phân thân khổng lồ trước mặt con riêng ra lệnh.
Nhìn thấy phân thân màu tím sậm, tỏa ra nhiệt khí bừng bừng, hiện lên gân xanh chằn chịt, vô cùng to lớn, thô kệch. Du͙© vọиɠ vừa mới được xoa dịu, nhìn thấy đại nhục bỗng hai lỗ nhỏ lập tức ngứa trở lại, cảm giác hư vô: “gậy…thịt! Đại nhục bổng o0o! Tôi muốn đại nhục bổng o0o!” Điền Vũ Mặc không chút do dự mở đôi môi anh đào nhỏ nhắn ra, đem đại nhục bổng khát vọng đã lâu cho vào miệng. Mừng như điên ra sức bú ɭϊếʍ. Phía trên phân thân bao phủ lông đen rậm rập, thô cứng cọ sát vào mặt Điền Vũ Mặc, làm hắn vừa ngứa vừa đau. Mùi xạ hương quen thuộc tỏa ra từ phân thân như mê hương mê mẩn các giác quan của hắn, câu dẫn linh hồn hắn làm hắn cảm thấy ngứa ngáy, khó chịu. Liều mạng nuốt đại nhục bổng thô to vào miệng, nuốt tới chỗ sâu nhất trong cuống họng, đến khi không vào được nữa thì thôi.
“Tiểu lẳиɠ ɭơ, làm tốt lắm! Tiểu *** phụ, miệng em thật là giỏi, giống như tiểu tao huyệt làm nam nhân hồn xiêu phách tán. Nóng quá a! Thật chặt! Tiểu *** tiện mau dùng sức hút nhị thúc của em, nhị thúc thao chết tiểu tiện nhân này!” Cắm vào cái miệng nhỏ nhắn, nóng như nham thạch, y say mê rêи ɾỉ, tán thưởng. Vuốt ve đầu con riêng, hung hăng thúc vào cái miệng ngọt ngào tiêu hồn của bảo bối. Hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ dịu kỳ xuyên qua tiểu thiên đường.
“A ngô… Ừ hừ… Ngô… A… A…” Dương cụ của y thật sự quá lớn, Điền Vũ Mặc phải dùng toàn lực mới nuốt hết toàn bộ. Còn chưa kịp thở thì y đã hung ác thúc sâu vào, làm hắn đau đến nước mắt chảy ra như mưa. Khoang miệng yếu ớt sắp bị y thô bạo xé rách rồi, cổ họng đau rát. Nhưng hắn vẫn không phun côn th*t của y ra, cố gắng há to mồm nuốt vào côn th*t vĩ đại. Làm theo lời y chỉ dẫn, cố sức chuyển động cái lưỡi, vừa bú vừa liếʍ vừa đảo lưỡi quanh côn th*t của y. Cho dù là vô cùng đau rát nhưng hắn muốn côn th*t của y, khao khát được ăn côn th*t. Hắn nhớ côn th*t của y đến phát điên. Chính vì vậy, hắn tuyệt không thể để mất côn th*t nóng bóng này!
Cúi đầu nhìn phân thân thô to, hung tợn của mình tiến tiến xuất xuất trong cái miệng hồng diễm, yêu mị của con riêng. Y vuốt ve mái tóc đen đẫm mồ hôi của con riêng, cực kỳ hài lòng. Trong khi đó lại đem chuyện con riêng nóng sốt quên tít xa tận chín tầng mây. Trong đầu y bây giờ chỉ còn là hình ảnh *** loạn, mê người của con riêng. Muốn hắn giống như tiểu mẫu cẩu, liều mạng cầu xin mình thao chết hắn.
“Ô ô ──” Y đột nhiên vô tình thúc trúng chỗ bên dưới cuống lưỡi thơm tho kia. Đó là nơi mẫn cảm, yếu ớt nhất trong miệng con riêng. Làm Điền Vũ Mặc đau đến thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi. Y thế nhưng giống như phát hiện ra một tân đại lục. Không để ý dáng vẻ thống khổ khó chịu của con riêng, bắt đầu đâm vào hang ổ dưới lưỡi hắn, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ khác thường khi chạm đến nơi non mềm. “Khụ khụ… Đau … Khụ… Khụ khụ khụ…” Điền Vũ Mặc đau đến sắp phát điên, dưới cuống lưỡi thiếu chút nữa bị cha kế biếи ŧɦái chơi chảy máu. Bị y thúc mạnh một cú, hắn cũng không thể chịu được nữa liền phun đại nhục bổng của y ra. Há mồm ho liên tục, phần thịt non dưới lưỡi dường như bị trầy da, đau đến tê tâm liệt phế.
“Đồ đê tiện, ai cho em nhổ ra! Xú tiểu tử, mau nuốt vào cho lão tử!” Y đang chơi hăng say, lập tức giận ngút trời, hung hăng tát cho con riêng một bạt tai.
“A…” Sớm bị sốt cao khiến cho toàn thân vô lực, không có một chút phòng bị, Điền Vũ Mặc bị đánh cho té xuống giường. May mắn dưới đất có lót thảm ba tư thật dày, nhưng vẫn làm hắn đau đến khó chịu kêu một tiếng.
“Tiểu tiện nhân, đừng giả bộ chết, mau dậy đi! Mau nuốt nhị thúc vào, nếu không xem lão tử sao trị cái đồ tiểu lăng lơ này!” Y hung ác xuống giường, thô bạo kéo con riêng lên. Bóp miệng con riêng, đẩy côn th*t vào trong cái miệng nhỏ nhắn. Hoàn toàn không quan tâm đến mặt con riêng bị y đánh đến sưng đỏ. Y còn chưa bắn ra, dục hỏa trong người thiêu đốt càng thêm mãnh liệt. Giờ phút này, y thật sự xứng với danh hiệu thú dữ.
Điền Vũ Mặc đáng thương nuốt nước mắt nằm úp sắp trên mặt thảm, nửa bên mặt sưng tấy, nhẫn nhịn thống khổ nuốt côn th*t siêu cấp vĩ đại của cha kế vào mồm. Khoang miệng bị côn th*t chà sat đến đau nhức, làm cho hắn thật muốn ói. Nhưng con thịt đã lấp kín miệng hắn làm hắn không cách nào phun ra được, chỉ có thể cố gắng nuốt xuống. Đáng buồn nhất chính là cho dù bị y đối xử vô cùng thô bạo, nhẫn tâm nhưng hắn vẫn vô cùng mê luyến, khát khao hung khí trong miệng. Không ngừng mυ'ŧ liếʍ phân thân tráng kiện. Hai lỗ nhỏ *** tiện ngứa râm rang, điên cuồng khát vọng bị phân thân khổng lồ cắm vào, phá hư. Bên trong hậu huyệt không ngừng chảy ra *** dịch, chocolate lỏng chảy nhỏ giọt lên tấm thảm ba tư.
“Móa nó, tiểu kỹ nữ này có phải mông lại ngứa nữa rồi hay không. Hai tiểu tao huyệt chảy đầy *** thủy và chocolate, có phải vô cùng khát khao bị chơi nữa rồi hay không?” Y sảng khoái đâm thọc vào cái miệng nhỏ nhắn của con riêng, phát hiện mặt thảm dưới mông hắn dính đầy *** thủy và chocolate. Nhếch môi cười tà, côn th*t đâm vào càng lúc càng nhanh.
“Ngô… Ô ngô… Ngô ngô…” Điền Vũ Mặc bị côn th*t chặn họng, không cách nào trả lời câu hỏi của y, cảm thấy vô cùng thẹn thùng gật đầu. Hai lỗ nhỏ của hắn quả thật rất ngứa, muốn bị thao quá đi! Vô cùng khao khát đại nhục bổng của y đâm vào tiểu huyệt của mình, muốn sắp chết rồi! Ô ô…