Chương 8
Chap 8 ( Ngày 26/9 ):Hôm đó ngồi học mà mình nhấp nhổm suy nghĩ mãi về quyết định táo bạo sắp tới. Môn đường lối cách mạng chết tiệt với bà giáo lảm nhảm nãy giờ làm mình thấy ngán…Đúng 5h tan học, mình phóng về tắm rửa thay quần áo chuẩn bị đi đám cưới. Nếu là trước đây mình sẽ mặc 1 cái áo vest bên trong là sơ mi đóng thùng… Nhưng giờ mình thể hiện cho ai xem chứ? Xung quanh nàng không thiếu những quý ông lịch lãm như vậy. Mình cần một thứ gì đó phá cách, đặc biệt hơn và quan trọng nhất là nó phải đúng với sở thích của mình.
Ngắm nghía chán chê cuối cùng mình chọn một cái quần jeans mài rách gối màu xám, áo phông xám in hình con tiểu yêu cùng áo khoác mỏng bên ngoài cardigan cũng màu xám luôn. Thứ duy nhất không cùng màu là đôi giày đen cao cổ mang phong cách rocker… Ổn đấy chứ, không quá nổi loạn mà vẫn giữ được vẻ lịch sự khi đi dự đám cưới. Mình thích màu xám lông chuột vì màu này dễ mặc hợp với nhiều người nhưng cả cây màu xám thì mình chưa thấy ai mặc qua. Màu đen và trắng thịnh hành nhưng biết đâu 2013 sẽ là năm của màu xám.
5h30 mình qua nhà đón nàng. Nàng bước ra lộng lẫy trong chiếc váy màu hồng nhạt bó sát người, phía trên là khăn choàng cổ cùng màu làm tôn thêm vẻ quý phái kiêu sa… Dưới chân nàng là đôi giày cao gót dễ đến 10cm làm nàng hơi cao hơn mình một chút. Vẫn như mọi khi, nàng trang điểm nhẹ và mình thích cách trang điểm ấy.
– Nhìn gì vậy? – Nàng đưa tay vẫy vẫy trước mắt mình
– Nhìn em… Hôm nay em đẹp quá ! – Mình như bị hút hồn trước sắc đẹp của nàng
– Mấy hôm uống nước ở đây ngắm gái chưa đủ sao? – Nàng chu mỏ giơ nắm đấm dọa mình
– Ngắm mãi cố kiếm nhỏ nào đẹp hơn em mà tìm hoài chẳng ra à
– Chỉ được cái nịnh là giỏi – Nàng quay mặt đi nhưng mình vẫn kịp nhìn thấy ánh mắt ngượng ngùng xấu hổ. Con gái mà, ai chả muốn được khen.
Mình từ Cầu Giấy đi sang Lý Thường Kiệt cũng hơi xa, may mà không tắc đường. Đám cưới tổ chức ở khách sạn Hòa Bình thím nào ở gần đó chắc biết. Lại nói về đám cưới, đó là đám cưới của cậu mình. Ổng năm nay 45 tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp trai, phong độ và đặc biệt là ổng chưa lấy vợ bao giờ. Chắc hẳn các thím sẽ thắc mắc tại sao một người như thế lại F.A đến giờ? Đó là vì hổi trẻ ổng yêu một cô, có dẫn về nhà nhưng gia đình phản đối. Sau vụ đó ổng giận dỗi không thèm lấy vợ luôn… Mãi sau này ông ngoại mình mai mối dùng đủ mọi cách ổng mới chịu.
Về phần cô dâu, trước đây mình cũng đã gặp qua 1 lần. Tên cô là Thảo… Nguyễn Thị Thảo hay Nguyễn Thu Thảo gì đó. Hiện đang là giảng viên trường ĐH Quốc Gia HN dạy môn xyz có liên quan đến kinh tế. Sở dĩ mình có thể nhớ được như vậy là vì hổi trước đi học hộ ở đây bị cô túm được quạt cho một trận… Dù lúc đó mình và cô còn chưa biết nhau…
Đoạn trước mình có nhắc tới việc rủ Mc đi cùng là 1 quyết định táo bạo vì đây là đám cưới của họ hàng mình. Một điều hiển nhiên là Mama mình cũng sẽ có mặt. Từ sau chuyện với Tiny thì mình chưa dẫn ai về ra mắt và lần này có thể coi là ngoại lệ. Đặc biệt hơn nữa là nàng và Mama có quen nhau. Việc mình ít tuổi hơn nàng Mama có biết. Thực ra mình không lo lắm về mama mà lo cho nàng nhiều hơn. Mama mình khá dễ tính, tâm lý và thoải mái trong việc mình quen ai, thích ai. Thậm chí trước đây việc mình và Tiny tiến tới đâu Mama cũng biết… lúc đó mama chỉ bảo :”lớn rồi, suy nghĩ và hành động cho ra dáng một người đàn ông… Đừng để ảnh hưởng đến gia đình và pháp luật”. Còn nàng thì khác, nàng hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý cho việc ra mắt phụ huynh. Hơn nữa giữa nàng và mình là một mối quan hệ không tên. Yêu chẳng phải, bạn lại càng không… Nhưng mình tin với bản lĩnh của một Mc, nàng sẽ xoay sở được.
2 đứa mình nắm tay nhau bước vào khách sạn. Vừa vào mình đã nhìn thấy mẹ trong đội tiếp khách… mẹ cũng nhìn mình vẻ ngạc nhiên lắm. Nàng thì mắt chữ O miệng chữ A rồi quay sang mình nói
– Sao mẹ anh lại ở đây??? – Vẻ mặt sửng sốt của nàng làm mình buồn cười. Vừa nói nàng vừa buông tay mình ra… chắc không muốn mẹ mình nhìn thấy.
– Đám cưới của cậu anh mà, mẹ anh ở đây cũng đâu có gì lạ. – Mình nắm chặt tay nàng không rời. Mình tin việc công khai mối quan hệ này là một quyết định đúng đắn và nàng sẽ hiểu rằng mình hoàn toàn nghiêm túc khi theo đuổi nàng.
– Em chào chị – Nàng cúi người chào lễ phép đồng thời đưa tay đang nắm tay mình ra sau che đi. Mình biết rằng trong quan hệ xã hội thì trừ những người đã quá tuổi thì mới gọi là cô, bác.. còn hơn nhau 2x tuổi vẫn là gọi là anh chị…
Hi mẹ ! Đây là T, bạn gái con. – Mình giả ngu vờ như không biết mối quan hệ của 2 người dù rằng nhờ mẹ mà mình và nàng mới quen nhau.
– Ô chị N là mẹ anh à? – Nàng quay sang nhìn mình vẻ ngây thơ vô số tội. Phải nói là phản ứng của nàng vượt ngoài dự tính của mình. Việc này đã chứng minh sự trong sạch của nàng đồng thời vạch mặt con quỷ xấu xa là mình đây.
– Chào em ! Lâu không gặp nhìn em trẻ ra đấy – Mẹ lảng tránh câu hỏi của nàng. Có thể đây là một quyết định sáng suốt. Mẹ mình cười với nàng nhưng vẫn không quên liếc sang mình. Kệ thôi, đã đâm lao thì phải theo lao. Đến đây rồi không lẽ bỏ về…
– Dạ cảm ơn cô – Nàng đổi cách xưng hô ngay. Liệu có phải là nàng quá thông minh và giỏi ứng biến xử lý tình huống không?
– Mẹ đón khách nhé con vào trước… – Một vài tình huống bất ngờ xảy ra và mình cần thời gian để tính toán lại chiến lược. Mục đích của mình là giới thiệu nàng với mẹ và mình đã đã đạt được điều đó nên không nhất thiết phải ở lại làm gì
– Dẫn bạn vào đi thằng quỷ – Mẹ vẫn cười với nàng vẻ như việc mình và nàng quen mẹ đã biết từ trước.
Vừa đi khỏi là nàng véo mình một cái đau điếng đồng thời ấn ngón tay vào trán mình
– Anh được lắm – Nhìn nàng giận, má ửng hồng càng đáng yêu
Mình không trả lời và tiếp tục nắm lấy tay nàng bước vào hội trường. Hội trường được trang trí khá đẹp với gam màu hổng làm chủ đạo cùng bóng bay dủ màu sắc tô treo khắp nơi tô điểm chô khán phòng. Nhìn quanh khách khứa đã đến đông đủ. Mình đang tìm chỗ ngồi thì có một cánh tay giơ lên vẫy mình. Ra là bà chị họ quý hóa của mình. Hồi nhỏ 2 chị em suốt ngày rủ nhau đi ăn trộm xoài… Nhìn bàn đấy cũng có nhiều người quen nên mình tiến vào luôn không quên kéo nàng theo.
Mâm này có 12 người đa phần là thanh niên. Tính cả mình và nàng là có 7 trai 5 gái. Trong số 5 gái đã có 2 bà lớn tuổi không nhắc đến. 3 người còn lại thì nàng là nổi bật hơn cả vì vẻ đẹp dịu dàng thuần khiết rất á đông. Trừ mình và 1 ông lớn tuổi ra thì 5 thằng con trai còn lại đều nhìn nàng không dấu vẻ thèm thuồng. Một anh mà mình quen sinh năm 88 ngày mai đi ăn hỏi rồi cũng nhìn nàng không chớp mắt. Kiểu gì tý nữa chả có mấy ông lân la gợi chuyện xin số làm quen… Mình cũng chẳng ghen, chẳng quan trọng vấn đề này lắm vì nếu lăng nhăng đa tình thì nàng có cả xe tải người xếp hàng chứ đâu còn ở bên mình làm gì.
Nghĩ thì nghĩ vậy chứ mình biết sai lầm lớn nhất của thằng đàn ông là để cho thằng khác có cơ hội gần gũi với người mình yêu. Vì vậy ngay từ màn giới thiệu mình đã đánh phủ đầu nàng là bạn gái mình. Như kiểu đánh dấu chủ quyền thằng nào muốn tán thì bước qua xác tao.
Tuy đã giới thiệu như thế nhưng đám thanh niên trai làng vẫn nhất quyết không buông tha nàng. Toàn bạn bè anh em của mình thôi nhưng chúng nó hình như muốn chọc giận làm mình ghen thì phải. Rất tiếc là chúng nó đã chọc nhầm đối tượng rồi… Trừ khi chúng nó muốn vì gái mà anh em phải đổ máu thì mình đây cũng sẵn sàng tiếp chuyện.
Tàn tiệc nhưng có vẻ mấy thằng anh mình vẫn tiếc nuối những giây phút ngắn ngủi bên người đẹp nên cả lũ rủ nhau lên phố cổ chơi. Tất nhiên là mình với nàng đi 1 xe còn lại phân chia thế nào cũng được mình không quan tâm. Dù hôm nay không phải cuối tuần nhưng sắp trung thu nên phố cố vẫn đông nghịt người. Mình để ý thấy mấy em xì teen hay đeo cái tai thỏ nhấp nháy đáng yêu lắm. Nghĩ vậy nên mình cũng mua 1 cái tặng nàng. Để cho có đôi có cặp, nàng cũng bắt mình đeo một cái dành cho con trai như kiểu sừng của ngưu ma vương ấy… Thấy lúa lúa nhưng nàng thích nên mình không nỡ từ chối…
Nàng đi giày cao gót nên chắc sẽ đau chân. Lúc đi qua chỗ bán dép mình ghé vào mua 1 đôi cho nàng. 1 thằng trong đoàn cũng nhanh nhảu chọn một đôi thành ra cuối cùng có 2 người đưa dép cho nàng. Thằng này mình chỉ biết qua qua chứ không chơi cùng… Không ngờ nó mặt dày thế, biết nàng là bạn gái mình mà vẫn quan tâm các kiểu. Cuối cùng nàng nhận đôi tông mình đưa và cảm ơn thằng kia. Phải vậy chứ, thật là hãnh diện quá đi. Thằng kia chắc cũng ngại nên dần tách đoàn rồi mất hút lúc nào chẳng biết.
Lúc mình về lấy xe thì gặp mấy anh trật tự đang thu xe trên vỉa hè. Cả lũ đều toát mồ hôi không dám manh động lại gần vì nếu nhận đấy là xe của mình thì sẽ được về đồn luôn. Cuối cùng mình chọn giải pháp an toàn là ngồi uống nước chờ mấy anh trật tự mỏi chân thì về… Vì quán nước vỉa hè mà nàng lại mặc váy bó sát người nên mấy thằng bạn mình lại được dịp bổ mắt. Nhớ có lần nàng nói nhìn rồi thèm mà không làm được gì càng tức, kệ cho bọn nó nhìn. Giờ chính là lúc ấy đây. Nếu thằng nào có hành vi đen tối với nàng thì 18 thức hàng long thập bát chưởng đang chờ sẵn đấy.
Tầm 20p sau anh trật tự đi rồi mình lấy xe rồi lượn luôn. Đứng đây mất công anh ý vòng lại hỏi thăm thì mệt. Nhưng một lần nữa định lý khi điều đen đủi xảy ra thì nó sẽ xảy ra lại phát huy tính đúng đắn. Trật tự vừa đi thì cơ động lại đến. Lúc đi mình có mang 2 mũ nhưng lúc về chị mình đi SH không có giấy tờ nên hơi kinh, mình đưa mũ cho nó mượn thành ra thiếu mất 1 cái. Loằng ngoằng 1 lúc cơ động không bắt thêm được lỗi nào vì giấy tờ bằng lái hay gương mình đều đủ… anh ý chốt hạ 300k. Khi đi nàng mặc váy nên không mang theo túi còn mình lúc nãy mua đồ linh tinh giờ trong ví còn đúng 180k. Mấy thằng bạn thì đi đường khác nên chẳng nhờ được. Mình trình bày một hồi sùi bọt mép mà không ăn thua. 1 anh cơ động yêu cầu mình đưa chìa khóa xe để đưa về đồn. Đến lúc này thì nàng mới vào cuộc xin giúp mình. Chỉ thấy mắt nàng chớp chớp gợϊ ȶìиᏂ đẩy đưa một lúc là anh cơ động xuôi luôn. Đúng là sắc đẹp ngàn cân có khác.
Khi về anh cơ động có đưa cho 1 cái biên bản hay biên lai nộp phạt gì đấy… thế nên mình bỏ luôn mũ thách thức chính quyền. Vừa đi được 5p lại có anh tuýt còi gọi vào. Mình chỉ cười giơ tờ biên lai ra là nó vòng đi luôn chẳng thèm ngó lấy một lần. Trên biên lai có ghi ngày tháng nhưng với thái độ của nó thì sau này đi đâu cứ thủ sẵn tờ giấy chắc cũng không vấn đề gì… Nhưng nói thật là mình cũng hơi ngại vì phải nhờ nàng giúp thành ra suốt đường về mình im re chẳng nói câu nào.
Dừng xe trước cổng nhà nàng, vậy là sắp phải xa người con gái mình yêu rồi. Chẳng biết ngày mai sẽ ra sao vì còn quá nhiều thứ mình phải đối mặt. Chuyện của L tạm ổn thì giờ tập trung vào HKT. Thêm nữa kiểu gì Mama mình cũng sẽ nói về mình và nàng. Với người bình thường thì mình hoàn toàn tự tin nhưng nếu đối tượng là nàng thì mình không chắc thái độ của Mama sẽ ra sao. Từ bài học của cậu mình thì tin chắc rằng nếu có phản đối, mẹ cũng sẽ không làm quá gay gắt. Từ trong thâm tâm, mình vẫn hi vọng mẹ sẽ đồng ý vì mình không tìm được điều gì đáng chê trách ở nàng. Tất nhiên đó là trong suy nghĩ của mình… còn với người lớn thì tuổi tác luôn là 1 vấn đề quan trọng
Ngốc ! Nghĩ gì mà thẫn thờ vậy? – Nàng véo má mình
Không có gì. Muộn rồi em vào ngủ đi – Mình cố che dấu suy nghĩ…
Ừ ngủ ngon ha ! – Nàng ấn vào trán mình. Động tác đó gần như một thói quen vậy… Lúc nào cũng coi mình như trẻ con hết véo má lại búng mũi…
Vậy là kết thúc một ngày với nhiều biến động. Ví của mình lại nhẵn như mọi khi. Ừ thì sinh viên mà. Cuối tháng ai chẳng hết tiền… Mì gấu đỏ ơi ! Chào mi…….