Chương 3
Chap 3 : Sóng GióTóm tắt lại một chút :
Sau ngày 29/7 tức lần update cuối cùng của thớt kia mình và gái đã có những bước tiến đáng kể. Tuy chưa chính thức nói lời yêu nhưng cả 2 đều hiểu. Có lẽ đây là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của mình. Nhưng mọi chuyện chỉ dừng lại ở những cái ôm nhẹ, nằm tay hay thơm má thôi. Chưa hôn nên cũng đừng thím nào nghĩ đã XH… Mọi thứ đều hoàn hảo… mình tự cho là vậy cho đến cái ngày định mệnh ấy…
Tối hôm đó trời mưa to và đồng thời cũng là kỉ niệm 1 tháng quen nhau. Chỉ là quen thôi nhưng miễn có lý do gần nàng là được. Mình chuẩn bị 1 cái bánh gato, nến, hoa,… nhạc nhẽo đủ cả… . Mình bịt mắt nàng bước và đẩy cửa vào.
Khi nàng mở mắt ra thì trước mặt nàng là 1 bó hoa hồng đỏ thắm… Mình biết đây không phải là lần đầu tiên nàng nhận được hoa từ một người khác giới nhưng nàng vẫn tạo cho mình cảm giác như đó là lần đầu của nàng… Má nàng ửng hồng xúc động, mắt hơi ướt như sắp khóc… càng nhìn càng thấy yêu.
Tiếp đó bọn mình cắt bánh, tâm sự… bên ngoài trời mưa bên trong bật nhạc kiss the rain… khung cảnh trữ tình lãng mạn… đoạn này không tiện kể.
Đến tầm 9h thì nàng đòi uống bia vì phòng mình có sẵn con mực nướng rồi. Mình ra ngoài mua bia để nàng lại 1 mình… và đó là sai lầm của mình.
Vừa về đến phòng đã thấy nàng đứng sẵn ở cửa vẻ mặt đằng đằng sát khí. Biết là có biến mình quan sát và liên kết sự việc lại. Mới đi có 10p mà nhạc tắt laptop đang vào web. Thôi bỏ mẹ thớt tường thuật mình lưu trên chorme
Mc : Chuyện này là thật sao? – Nàng chỉ vào cái laptop nói đôi môi vẫn run run và bờ vai rung lên từng hồi
K : Sao là sao? – Lấy hết can đảm mình trả lời hi vọng tình hình không xấu như mình tưởng tượng
Mc : Hôm trước bạn em bảo… nhưng em không tin hóa ra là thật… – Giọng nàng như nghẹn lại
K : …
Chát… nàng tát mình một cái rồi bỏ ra ngoài. Toàn thân mình bất động chưa hết bàng hoàng… Bên ngoài trời mưa như trút nước…
Bây giờ mình cũng không hiểu được cảm xúc của mình khi đó nữa, chỉ biết nếu không đuổi theo thì đây sẽ là lần cuối cùng mình gặp cô ấy… Như chợt nhớ ra điều gì đó mình lao ra ngoài cố tìm một bóng dáng thân quen. Phía bãi gửi xe nàng trên chiếc vespa trắng phóng vυ't đi. Mình cố chạy ra ngăn lại nhưng không kịp. Một điều may mắn là xe mình vừa đi về dựng ngay bên ngoài. Chẳng nghĩ nhiều mình lấy xe ga hết cỡ đuổi theo để mặc anh soát vé vẫn đang ú ớ đằng sau.
Đến đoạn trường cao đẳng múa mình bắt kịp nàng và phóng lên chặn đầu xe. Nàng phanh gấp, chẳng bỏ lỡ cơ hội mình xuống xe rút ngay chìa khóa xe nàng như mấy thằng cơ động vẫn làm.
K : Đúng vậy, mọi thứ đều là thật. Truyện trên Voz là anh viết, anh xin lỗi vì đã đem mọi thứ lên đó, anh không làm bên đoàn, anh ít tuổi hơn em, anh nói dối em nhiều chuyện nhưng anh chưa bao giờ lừa dối tình cảm của em…
Mc : Vậy thì sao chứ? Cò bao nhiêu tuổi mà đòi làm anh? Chị không giận vì Cò viết nhưng tại sao Cò lừa dối chị biến chị thành trò hề như vậy? Chị không thể chấp nhận một người bạn như thế… Tránh ra để chị đi…- Nàng cố gắng giành lại chìa khóa trong vô vọng…
Mọi thứ trong mắt mình dần mờ đi… là do cơn mưa quái ác hay do mắt mình ướt… Đúng vậy, mình đã khóc vì một người con gái. Khóc vì mình đã làm tổn thương cô ấy nhưng tất cả cũng chỉ vì yêu mà thôi.
K : Em còn nhớ tại sao em vào làm trong hội phụ nữ không? Anh dám chắc rằng nếu em làm ngành báo hay ngành y… bất kì ngành gì em đều có thể thành công. Nhưng em chọn phụ nữ vì em nó làm em hạnh phúc. Trong một phút giây gặp đôi vợ chồng theo tục nối dây em đã có quyết định ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp sau này của em. Bây giờ cũng vậy, chỉ là trong khoảnh khắc này em có thể can đảm đặt hạnh phúc cho mình vào anh không?
Em là cô gái mạnh mẽ, phá cách không tuân theo bất cứ quy tắc thông thường nào. Vậy thì việc anh ít tuổi hơn em có thật sự quan trọng không? Tương lai anh có thể mang lại hạnh phúc cho em không? Gia đình em sẽ phản ứng thế nào?… vân vân và vân vân… Gạt hết sang một bên đi. Nhìn vào mắt anh này… Tự hỏi con tim mình xem em có yêu anh không? Đi theo tiếng gọi của con tim… Vậy là đủ !
Còn về anh, em không cho anh cơ hội lựa chọn người con gái nào khác cả, anh… yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên – ( Câu này mượn của TM trong YNCHDNEG, mượn tý trả ngay )
Lúc này quần áo nàng ướt sũng, môi tái nhợt, đôi vai run run vì lạnh, tóc bết vào nhau như một con mèo ướt… Tôi xót xa nhưng có lẽ bây giờ tôi cũng chẳng khác gì nàng.
Mc : Làm sao em tin được chứ khi mà anh lừa dối em ngay từ đầu? Tình cảm con người dễ thay đổi nhất là khi anh còn trẻ như vậy…
K : Niềm tin ư? Dễ thôi…
Giờ mình cũng không hiểu lúc đó mình lấy đâu ra cái dũng khí đó nữa. Chẳng ngần ngại một giây nào mình rút chai Ken treo trên xe đập hết sức bình sinh vào tay trái.
Choang… !
Chai Ken vỡ làm đôi. Dòng máu đỏ hòa lẫn bia chảy xuống lòng đường. Giống như Cusiu trong chị ơi… anh yêu em… đây là cách duy nhất mình có thể nghĩ ra lúc này. Có lẽ Voz có ảnh hưởng rất lớn đối với mình.
Mc : Aaaaaaaaaaaaaaaaa – Nàng hét lên đầy sợ hãi
Người dân bắt đầu chú ý nhìn ra. Với bản lĩnh và sự thông minh của nàng, chỉ mất vài giây để khống chế sự sợ hãi nàng xé vải ở tay áo buộc cầm máu cho mình rồi bắt mình lên xe. Cũng may trời tối và mưa to nên không nhiều người để ý.
K : Đi đâu vậy?
Mc : Đến bệnh viện chứ gì nữa nhanh lên máu chảy quá trời kia…
K : Không! Em vẫn chưa trả lời …
Mc : Trả lời gì… trời đi nhanh lên gãy tay đó không đùa đâu – Nàng hoảng loạn
K : Em có yêu anh không?
Mc : Có…
K : Về nhà đi anh ghét bệnh viện… ( Trước mình từng tâm sự với em. Mình ghét bệnh viện là có lý do của nó )
Tâm trí mình lúc này không còn tỉnh táo nữa nhưng mình nhất quyết không đến bệnh viện. Mình ghét đồng thời cũng sợ nơi đó vì những gì xảy ra trong quá khứ…
Người ta nói mẹ đánh không đau bằng ngồi sau đàn bà nhưng bây giờ mình chẳng quan tâm điều đó nữa. Tất cả những gì mình cảm nhận được là hơi ấm và sự lo lắng hiện lên trong đôi mắt người con gái mình yêu. Mình thật sự hạnh phúc… Cứ như vậy mình chìm dần vào giấc ngủ…
Tỉnh dậy, mình đang nằm trên chiếc giường thân quen. Bên cạnh là nàng… Vẻ đẹp thanh khiết không tỳ vết. Mọi thứ vẫn vậy chỉ duy nhất tay trái mình không còn cảm giác. À hóa ra nó đã được bó bột trắng xóa. Chắc là gãy xương rồi đây. Híc híc. Phía bên ngoài nàng cùng thằng cu em mình đang nói chuyện cùng 3 – 4 người nữa… Toàn những gương mặt lạ hoắc.
Sau này thằng cu em kể lại tối hôm đó nàng và anh soát vé đưa mình vào phòng mặt cắt không còn giọt máu, tay trái máu nhuộm đỏ mảnh vải và vẫn không ngừng chảy xuống. Nàng thay bông băng cầm máu cho mình rồi gọi cho cô bạn là bác sỹ đến giúp. Sau đó đưa chìa khóa và giấy tờ xe cho cu em đi lấy về còn nàng ở lại trông mình cả đêm. Nghĩ cũng liều thật dám bỏ xe giữa đường chạy về đây. Nhưng điều đó cũng thể hiện nàng rất quan tâm mình.
Mc : Dậy rồi hả Cò, thấy trong người sao rồi? – Nàng nói vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng…
Mình đưa tay phải véo má nàng tinh nghịch
K : Cò nào… Anh chứ !
Mc : Kém ngta 4t mà cứ đòi làm anh – Nàng bĩu môi
K : Vậy thì phải là : “ Chị ơi… Anh iêu em” hề hề
Mc : Không sợ lái máy bay bà già à???
K : Máy bay nào? Chả liên quan… Chỉ có thiên thần của anh thôi ^^
Mc : Gớm chỉ giỏi nịnh. Mà ông liều lắm nha… cả chai bia to như thế mà dám đập cái bụp chảy bao nhiêu máu làm tui sợ hết hồn.
K : Ờ thì liều ăn nhiều mà. Không liều sao giữ được vợ iêu?
Mc : Vô duyên! Ai là vợ iêu của ông. Nằm yên đấy tui đi nấu cháo…
Mọi người bên ngoài lần lượt vào hỏi thăm mình. Tất cả đều là bạn của nàng đến bó bột giúp mình. Một chị có vẻ như là bác sỹ đưa cho mình một đống thuốc dặn uống cái này cái này ngày mấy viên nghe ù hết tai. Dù rất biết ơn chị nhưng thật sự lúc này mình chỉ muốn được ở cạnh nàng.
Một lúc sau mọi người về hết chỉ còn nàng với bát cháo tình yêu. Thằng cu em biết ý nên ra ngoài chơi. Cảnh tượng lúc này thật lãng mạn… Nàng đút từng miếng thổi nguội cho mình ăn. Cảm giác như mình là người hạnh phúc nhất thế gian… Ước gì thời gian dừng lại…
Tối hôm đó mặc cho nàng phản đối nhưng tôi vẫn kiên quyết kéo nàng lên nóc nhà ngắm cảnh đêm. Tựa đầu vào vai tôi nàng khẽ hát. Là bài nơi tình yêu bắt đầu…
Này mùa đông ơi xin hãy… làm tuyết rơi… để chắn lối anh em về
Này mùa đông ơi xin hãy… làm tuyết rơi… để em biết em cần anh
Và thời gian ơi xin hãy… dừng chốn đây… để những dấu yêu đong đầy
Một vòng tay em khao khát… một giấc mơ… Em đã yêu anh người ơi
K : Ừ anh biết !
Mc : Biết gì? Chả liên quan
K : Vừa hát kìa : “Em đã yêu anh người ơi”
Mc: Vớ vẩn người ta đang fiêu cứ làm cụt hứng.
K : Yêu thì nhận đi. Mà hồi nào giờ chưa có nghe qua em nói yêu anh nha. Hay là bây giờ nói đi.
Chợt ánh mắt nàng trở lại vẻ lạnh lùng vốn có… Ánh mắt làm tôi không thể cười được…
Mc : Chị hiểu và tin tình cảm của em dành cho chị. Nhưng chị cần thời gian để suy nghĩ về tất cả mọi chuyện. Có thể là 1 tuần, 1 tháng hay 1 năm… thậm chí là lâu hơn thế nữa. Chị không dám hứa sẽ quay về nên chị không thể ích kỷ bắt em phải đợi. Nếu muốn, em có thể tìm cho mình một tình yêu mới xứng đáng với em. Sau đêm nay đừng tìm chị nữa. Khi nào sẵn sàng chị sẽ chủ động tìm em
K : … – Mình chết lặng không biết nói gì…
Mc : Hứa với chị :
Không được tắm mưa
Không được thức đêm
Không được bỏ bữa
Và… Không được hành động liều lĩnh như vừa rồi nữa
K : Nhưng… – Những ngón tay nàng nhẹ nhàng đặt lên môi mình ra dấu im lặng…
Từng chút, từng chút một nàng tiến lại gần mình… hơi nhún lên cao… và điều gì phải đến cũng đã đến… nụ hôn đầu tiên của mình và em đã diễn ra như thế đấy.
Mình phải hiểu nụ hôn này ra sao đây? Một lời chia tay ngọt ngào hay chỉ là cách thể hiện tình cảm của em dành cho mình?
Thì thầm vào tai mình, nàng nói :
– I will be right here when your world starts to fall
Và sau đó em ra đi… những giọt nước mắt lại rơi thêm một lần nữa… nhưng mình đã thôi không còn đuổi theo nữa… đó là lần cuối cùng mình nhìn thấy em – Người con gái mà tôi yêu say đắm…
Câu chuyện của mình có thể hơi vô lý. Các bạn không nhất thiết phải tin nhưng sự thật là nó đã diễn ra như thế đấy. Mình giữ đúng lời hứa không đi tìm em đồng thời cũng không đi tìm một tình yêu mới như em nói. Mình sẽ đợi em …1 năm 1 tháng 1 tuần.
Cảm ơn mọi người đã lắng nghe tâm sự của mình. Ngay tại thời điểm này tay trái mình vẫn đang bó bột nhưng một cánh tay đổi lấy 1 tia hy vọng từ em mình cũng chấp nhận.
Gửi tới T : Nếu chị vẫn tiếp tục theo dõi câu chuyện này thì hãy nhớ nhé… 1 năm 1 tháng 1 tuần