Tôi cố đẩy Thiên ra.
"Em phải về, mẹ em sẽ mắng em chết mất."
Thiên vẫn ngoan cố giữ chặt lấy tôi.
"Nếu mẹ em gọi điện cho em, ngay lần đầu tiên, anh sẽ lập tức đưa em về."
"Em..."
Tôi đã khá lớn và vẫn chưa lập gia đình, đó là điều mà bố mẹ luôn mong mỏi. Tôi cũng đã không còn bé để bố mẹ kiểm soát về việc qua đêm ở đâu. Kỳ thực, bố mẹ tôi đã quá chán việc tôi luôn xuất hiện ở nhà sau mười một giờ tối. Nếu tôi ở lại, hiển nhiên là sẽ chẳng có cuộc điện thoại nào đâu.
"Em...em...em...ưʍ..."
Thiên không có kiên nhẫn để nghe tôi lắp bắp mãi không được một câu, anh ta nhanh nhẹn nâng cằm tôi lên, cúi xuống ép môi vào môi, mυ'ŧ lấy môi dưới của tôi để tách môi tôi ra. Tôi bị bất ngờ, không kịp phản ứng, lưỡi rắn đã nhanh như chớp đưa vào miệng tôi.
Hai tay tôi chống lên ngực Thiên, không thể đẩy anh ta ra được, tay tôi nắm chặt ngực áo anh ta.
Thiên vừa hôn tới, vừa đẩy tôi lùi về phía sau. Chân tôi đυ.ng vào giường, Thiên thuận thế đẩy tôi xuống. Lưng vừa chạm xuống nệm êm ái thì Thiên cũng vừa vặn ở trên người tôi. Anh ta chống khuỷu tay cạnh đầu tôi, tay kia lúc đầu chế trụ hàm tôi, dần dần vuốt xuống cổ, lướt qua xương đòn xuống đến ngực. Anh ta hôn triền miên, dừng lại một khắc rất nhanh rồi lại hôn xuống. Đầu óc tôi trống rỗng, chỉ biết bấu chặt ngực áo anh ta. Còn Thiên lại rất linh hoạt, tay kia đã nắn bóp bên ngực tôi.
"Ưʍ...khoan...khoan..."
Thừa lúc Thiên rời khỏi môi tôi để hôn lên cằm lên cổ, tôi vội vàng lên tiếng.
Thiên vén áo tôi lên, hôn lên bầu ngực, hôn trượt dài xuống bụng tôi, tôi luống cuống nắm lấy tóc anh ta.
"Khoan...khoan đã..."
Thiên cuối cùng cũng miễn cưỡng dừng lại, lại chồm lên đối diện với tôi, nơi thở nóng hổi phả vào mặt tôi.
"Anh đây."
"Em...em...anh...khoan đã...em...em..."
Tôi luống cuống lắp bắp không nói nên lời. Tôi cũng có ý nghĩ muốn cùng anh ta làm tất cả, nhưng lại sợ mình không có đường lui. Loại chuyện này cũng chưa từng làm qua, xem phim thì không đỏ mặt, nhưng khi thực hành thì đầu óc lại quay cuồng.
Thiên kiên nhẫn vuốt ve an ủi tôi, thì thầm dịu dàng.
"Anh sẽ thật nhẹ nhàng, em đừng sợ."
Tôi lắc lắc đầu.
Thiên hôn nhẹ lên trán tôi.
Trong khi tôi còn mông lung, anh ta lại hôn tôi, những cái hôn vụn vặt cứ nhẹ nhàng rơi xuống trán, xuống mắt, xuống mũi, má, môi, rơi dần xuống ngực. Tôi run rẩy nắm chặt ga giường, tay kia bấu chặt vai Thiên. Thiên ngồi dậy, tôi hé mắt nhìn anh ta. Anh ta cởϊ áσ phông ra, sau đó kéo tôi ngồi dậy.
"Anh cởϊ áσ giúp em nhé."
Tôi lườm anh ta, hẳn là "giúp"! Tôi e ngại gật đầu, rụt rè giơ hai tay lên, Thiên kéo cái áo phông trên người tôi ra. Tôi ngồi trên giường với quần đùi và bên trên chỉ còn áσ ɭóŧ màu đen, ngại ngùng cúi gằm mặt xuống. Thiên nâng mặt tôi lên, tôi thấy ánh mắt anh ta tối lại, đen thẫm, sâu thẳm.
Thiên lại nhẹ nhàng đẩy tôi xuống giường, lại bắt đầu bằng một cái hôn sâu say đắm, bắt đầu dịu dàng, càng lúc càng bá đạo càn quyét.
Khi hơi thở tôi nặng nề gấp gáp, l*иg ngực không ngừng lên xuống thì anh ta rời đi, hôn lên cổ tôi.
"Ưʍ...anh...anh đừng để lại vết..."
"Ừm...anh biết rồi."
Thiên gặm cắn xương đòn, hôn lên bầu ngực tôi, vừa hôn vừa luồn tay xuống dưới lưng tôi cởi chốt áσ ɭóŧ. Tôi không có sức và tâm trí để ngăn anh ta lại nữa. Tôi xấu hổ nhắm chặt mắt khi phần trên của cơ thể lõα ɭồ trước mắt anh ta.
Thiên không nói gì, tôi chỉ nghe thấy hơi thở của anh ta. Bàn tay thô to của anh ta bao lấy một bên ngực tôi, nhẹ nhàng xoa nắn. Cảm giác lạ lùng khiến tôi không nhịn được "ưm" một tiếng.
Thiên hôn lên bên ngực còn lại. Anh ta bất ngờ ngậm lấy hạt nhỏ trước ngực, anh ta cắn nó khiến tôi cong người lên, tay đẩy vào vai anh ta. Nhưng Thiên không rời đi, anh ta liếʍ liếʍ nó, xong lại ngậm vào mυ'ŧ mạnh. Tôi cảm giác được nước bọt của anh ta nhiễu ướt đầu ngực tôi. Thiên vừa xoa nắn vừa cắи ʍút̼, đến khi đầu ngực tôi cứng lên.
"Ưʍ...Thiên...Thiên..."
Giọng tôi mềm oặt như nước, tôi nghe vào cũng sởn da gà, nhưng không có cách nào khác. Anh ta khiến cơ thể tôi không còn sức lực.
"Ừ, anh đây."
Giọng Thiên hơi lạ một chút, trầm hơn. Mỗi lần tôi không nhịn được mà ngâm nga tên anh ta, anh ta đều trả lời tôi như thế. Tôi không có ý gọi, nhưng anh ta đều hồi đáp khiến tôi cảm thấy rất yên tâm.
Thiên hôn xuống bụng tôi, liếʍ quanh rốn. Sau đó lại trườn lên, tìm đến môi tôi quấn quít.
Tay anh ta ở dưới vuốt ve đùi tôi, ve vãn đùi trong.
"Sao hôm nay em không mặc váy?"
"Ưʍ...em...mặc quần dễ chạy hơn...em sợ...ưʍ..."
Thiên bật cười. Cắи ʍút̼ môi tôi. Môi anh ta dính lấy môi tôi, nhưng hai tay thì nhanh nhẹn lột quần tôi ra.
"Anh...!"
Tôi ngạc nhiên kêu lên, vội kẹp chân lại, nhưng đùi Thiên đã chen ở giữa khiến tôi không thể kẹp lại được. Anh ta nhếch môi cười.
"Anh đây."
Anh ta đưa lưỡi vào khuấy động trong miệng tôi, liếʍ lộng khắp nới, quấn mυ'ŧ lưỡi tôi, kéo tâm trí tôi bay bổng. Phía dưới không khách khí trực tiếp gẩy gẩy mấy ngón tay ở đáy qυầи ɭóŧ tôi.
"Em thích phải không, dưới này ẩm ướt rồi này."
Tôi lắc lắc đầu, hai chân kẹp chặt đùi anh ta. Thiên không chần chừ mà cho thẳng tay vào qυầи ɭóŧ của tôi, ngón tay chà sát cửa động.
"Ưʍ...Thiên...Thiên...không muốn...!"
"Em muốn. Ướt thế này, lại bảo là không muốn anh sao?"
Tôi hé mắt, ai oán nhìn anh ta. Anh ta có thể dừng kiểu nói da^ʍ ô đó lại không...Tôi thực sự muốn chui xuống đất.
Nhưng không thể phủ nhận, tôi bị anh ta kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến ướt nhẹp phía dưới. Dù sao cũng là cơ thể xử nữ nhạy cảm, tôi chống không lại anh ta.
Thiên kẹp lấy hạt ngọc nhỏ, day day khiến tôi tê dại, ngón chân co quắp lại. Dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra, Thiên hôn môi mạnh hơn, phía dưới chà mạnh rồi bất ngờ đẩy ngón tay vào trong.
Tôi cong người lên.
"Ưʍ....!"
Tay Thiên ở bên trong tôi linh động xoay tròn, ma sát nội vách ẩm ướt mềm mại. Tôi cắn môi nhịn không muộn rêи ɾỉ, Thiên lại hôn tới, tách môi tôi ra. Phía dưới khuấy động một hồi, Thiên liền cho ngón tay thứ hai vào.
Thiên đã từng làm qua một lần, nhưng cũng đã lâu, cơ thể xử nữ lại khép chặt. Hoa động của tôi cắn chặt ngón tay anh ta, khiến anh ta nhìn tôi cười cười, hôn lên ngực tôi, thì thầm.
"Ngậm chặt như vậy, có phải tí nữa cũng sẽ cắn anh chặt như thế?"
Tôi lắc lắc đầu.
Hai ngón tay ma mãnh của Thiên ở bên trong tôi càn quấy khắp nơi, lúc thì đảo lộn, lúc thì không ngừng ra vào, lúc thì ngoáy tròn, ngón cái thì ma sát bên ngoài. Ngón tay Thiên hơi gập lên, khiến tôi run rẩy.
"Thiên...Thiên....!"
"Anh ở đây."
Hơi thở nặng nề của Thiên phả vào tai tôi, giọng hơi khàn thì thầm bên tai. Chỉ nghe giọng anh ta thôi, cũng đủ để tôi cảm thấy hứng khởi hơn.
Thiên ngậm vào đầu ngực tôi, cắn nhẹ, liếʍ mυ'ŧ. Phía dưới ngón tay càng lúc ra vào càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ ồ ạt ập tới. Tôi nắm chặt ga giường, ưỡn người lên đón nhận. Cảm giác mồ hôi rịn ra khắp người.
"Ư...ah....Thiên...em...ưʍ...!"
Tôi rít lên, trải qua kɧoáı ©ảʍ to lớn, Thiên thực sự đưa tôi bay bổng.
Người tôi mềm nhũn, há miệng thở hổn hển. Thiên dịu dàng hôn lên tôi, vụn vặt nhiều lần. Tôi nhìn mặt anh ta thật gần, ngại ngùng. Thiên mỉm cười, hôn lên môi tôi.
"Thoải mái không?"
Tôi xấu hổ gật đầu.
"Giờ em không định đi ngủ, rồi mặc kệ anh chứ?"
Thiên thủ thỉ bên tai tôi. Tôi mím môi nhìn anh ta, phía dưới anh ta không ngừng cọ sát đũng quần vào đùi tôi. Tôi vì quá say mê, không biết anh ta đã cương cứng từ bao giờ.
"Em sẽ đi ngủ sao?"
Thiên lại hỏi lại, lưỡi liếʍ lướt qua tai tôi.
"Không...không ạ...Em..."
Thiên nâng tôi ngồi dậy, anh ta ngồi dạng chân ra, chỉ vào đũng quần.
"Chỉ nghe em rêи ɾỉ gọi tên anh thôi, cũng đủ khiến ©ôи ŧɧịt̠ anh cứng ngắc."
Tôi nhìn thứ dựng đứng đẩy đũng quần ngủ lên cao cao, mặt nóng bừng.
"Anh...anh đừng nói kiểu đó nữa..."
Tôi chạm vào anh ta mấy cái, sau đó giúp anh ta cởϊ qυầи. Nhìn côn ŧᏂịŧ anh ta hùng dũng đứng thẳng, bao nhiêu lần cũng không chán mắt.
Tôi chăm chú dùng hai tay vuốt ve côn ŧᏂịŧ anh ta, khiến nó hoàn toàn cương lên cứng như thép. Liếc nhìn anh ta hơi nhíu mày thỏa mãn, tôi nghĩ bụng sẽ bức anh ta bắn ra, sau đó đi ngủ.
Để tăng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tôi hôn nhẹ lên phần đỉnh, sau đó há miệng thật to, ngậm gần hết cả dươиɠ ѵậŧ thô to ấy. Tôi mυ'ŧ mυ'ŧ phần đầu, mυ'ŧ vào nhả ra không ngừng, tay sục lên xuống phần thân không ngậm vào được.
Tôi đưa lưỡi liếʍ dọc thân côn ŧᏂịŧ, liếʍ lộng phần đầu khấc, ấn lưỡi vào mã mắt. Thiên bị tôi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhịn không được rêи ɾỉ mấy tiếng. Thiên thở nặng nề cúi xuống nhìn tôi, đưa tay vén tóc tôi ra sau tai.
"Gấp gáp như vậy, muốn bức anh bắn ra?"
Tôi chột dạ, vẫn ngậm côn ŧᏂịŧ của Thiên trong miệng, lắc đầu.
Tôi mυ'ŧ mạnh. Thiên nhíu mày, đẩy tôi ra, hơi thở gấp gáp, giọng anh ta khản đặc lại.
"Đủ rồi, anh sẽ ra thật đấy."
Đó vừa hay lại là ý của em! Tôi vẫn ngoan cố đưa lưỡi liếʍ liếʍ qυყ đầυ cương cứng nhạy cảm. Thiên bức tôi ngồi thẳng dậy, đưa cho tôi một cái bαo ©αo sυ.
"Mang vào cho anh."
Tôi trố mắt nhìn cái bαo ©αo sυ trong tay, tim đập càng lúc càng mạnh mẽ. Tôi vừa hồi hộp vừa lo lắng, nếu dùng bαo ©αo sυ, hẳn là Thiên sẽ đút vào trong tôi. Nghĩ đến việc phá thân đau đớn, tôi không khỏi run lên. Tôi ngước lên nhìn Thiên.
"Anh..."
"Nhanh lên, anh không chịu được nữa đâu. Nếu anh gấp gáp, người thiệt sẽ là em đó."
Thiên mị mị mắt nhìn tôi, giọng nói sủng nịch, nhưng rõ ràng là đang uy hϊếp tôi. Tôi hơi run xé bαo ©αo sυ ra, đặt lên côn ŧᏂịŧ đang giật lên của Thiên, cẩn thận nhìn anh ta một lần nữa.
Thiên gật đầu, mồ hôi lấm tấm trên trán. Tôi vuốt bαo ©αo sυ xuống, bao lấy thân côn ŧᏂịŧ, không quên tranh thủ ve vãn kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó.
Thiên bắt lấy tay tôi, vật tôi nằm xuống giường, chồm lên phía trên người tôi.
"Đừng cố nữa, em chạy không thoát khỏi anh đâu. Chưa đưa vào bên trong em, anh sẽ không xuất ra."
Tôi ủy khuất nhìn anh ta, biết mình như cá nằm trên thớt, lí nhí nói.
"Anh...anh nhẹ thôi, em...em sợ lắm."
"Anh biết rồi. Ngoan."
Phía dưới của tôi vẫn nhiễu đầy nước, do ngón tay Thiên vừa lộng lêи đỉиɦ nên vẫn còn hấp háy chưa khít lại như cũ. Thiên lại hôn tôi, triền miên say đắm. Phía dưới đút thẳng hai ngón tay vào trong tôi khuấy động một hồi thì thêm một ngón nữa. Tôi giãy lên.
"...anh!"
"Anh đây."
Thiên cắn vành tai tôi, ngón tay vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa nới rộng.
Thiên bất chợt rút tay ra, ngay lập tức cửa động bị chặn lại bởi một thứ khác. Vẫn trong cơn kɧoáı ©ảʍ, cửa hoa động như đôi môi không ngừng hấp háy ma sát qυყ đầυ, như muốn mau chóng nuốt vào.
Thiên cầm côn ŧᏂịŧ ma sát ở ngoài.
"Em ra nhiều nước thật đấy, như nào, muốn ăn anh rồi phải không?"
Tôi chỉ biết lắc đầu.
Thiên vừa mυ'ŧ môi tôi vừa đẩy qυყ đầυ vào, hoa động của tôi ngay lập tức hút lấy. Bởi bị dị vật thô to khai phá, cảm giác vừa lạ vừa đau khiến tôi vô thức siết chặt.
"Ư...Nguyệt...!"
Thiên rên lên.
"Đau...Cắn chặt anh như vậy? Ngoan, thả lỏng một chút, anh mới vào được một chút thôi..."
Tôi nước mắt lưng tròng, mơ màng nhìn anh ta. Thiên vuốt ve trấn an tôi. Tôi vừa nới lỏng một chút, anh ta liền chậm rãi ép đẩy côn ŧᏂịŧ vào trong.
"Ngoan lắm, để anh vào hết đã....Nguyệt, em chặt quá..."
Tôi bấu lấy vai anh ta, cố hít thở, chịu đựng cái đau xé người.
"Không...Thiên...to lắm, em không muốn...Đau lắm, anh đi ra đi...!"
Tôi không nhịn được mà hô lên khi Thiên đút hết côn ŧᏂịŧ vào trong tôi, Thiên nhìn tôi cười khổ, mồ hôi rơi từ trán anh ta xuống mặt tôi.
"Nguyệt...chặt quá. Cắn chặt anh như vậy, làm sao anh rời đi được?"
"Em thả lỏng rồi, anh mau đi ra đi!"
Tôi cố thả lỏng người, bù lu bù loa lên. Thiên vẫn rất kiên nhẫn, tay không ngừng ve vãn cơ thể tôi. Khi tôi thả lỏng cơ thể, anh ta chậm rãi rút ra phân nửa, rồi lại chậm rãi đẩy vào. Anh ta bắt đầu động rồi!
Tôi lắc đầu, nước mắt trào ra. Anh ta đã cố gắng chậm rãi, nhưng kỳ thực vẫn rất đau. Thiên không ngừng hôn tôi, vừa thì thầm bên tai tôi vừa chậm rãi đưa đẩy hông.
"Ngoan, cố chịu đựng một lát, sẽ thích ngay thôi. Anh thương..."
Tôi nhắm chặt mắt, cố gắng nhẫn nhịn. Tôi biết, lúc này cũng không thể nào ngăn anh ta lại nữa.
Nhưng đúng như lời anh ta nói, cơ thể tôi dần quen với kích cỡ của anh ta, vẫn còn đau, nhưng vừa đau vừa thích.
"Ưʍ...a...a..."
Tôi không kìm nén được kí©ɧ ŧɧí©ɧ kỳ lạ ập tới, ngân nga rêи ɾỉ. Tiếng rên của tôi cùng những cái vặn vẹo cơ thể khiến Thiên không còn nhẫn nhịn được nữa. Anh ta nắm lấy eo tôi, đâm vào nhanh hơn.
Thiên rút ra, rồi lại đâm mạnh tới, mỗi lần người tôi đều bị đẩy lên, nhưng tay anh ta lại mạnh mẽ kéo lại. Thiên di chuyển mỗi lúc một nhanh hơn, sau đó lại dần dần chậm lại.
Anh ta đem đến cho tôi vô vàn cảm xúc khiến tôi không thể diễn tả hết, chỉ có thể nằm dưới thân anh ta mà uốn éo rêи ɾỉ.
"Ư...Thiên...nhanh quá, em không chịu được...!"
"Ư...ưʍ....ah...ah~....ư...ư....Thiê..n...Thiên...!"
Thiên dường như không còn là anh ta nữa, tôi mơ hồ thấy mắt anh ta đen hơn cả màu đen, xoáy vào tôi. Cả cơ thể tôi phải gồng lên để đón nhận anh ta đâm tới. Côn ŧᏂịŧ không ngừng ma sát hoa động mềm mại, lại nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn, phát ra những tiếng phốc phốc dâʍ ɖu͙©.
Hai tay Thiên vồ lấy ngực tôi xoa nắn.
Anh ta dần chậm lại, nước mắt tôi ướt đẫm. Thiên dừng hẳn lại, với côn ŧᏂịŧ vẫn ở trong tôi. Tôi cảm nhận được nó đang giật lên.
Thiền ngồi thẳng dậy, thuận tay ôm tôi ngồi lên theo. Vì chỗ đó vẫn ngậm chặt của anh ta, nên tôi quặp hai chân quanh hông Thiên.
Thiên quỳ giữa giường, ôm lấy tôi. Còn tôi ôm chặt cổ anh ta, hai chân vòng qua người anh ta kẹp chặt, cả cơ thể tôi dồn xuống nơi hai cơ thể giao nhau.
Tôi gục vào vai anh ta nức nở, cố bám vào cổ anh ta để anh ta không đâm vào quá sâu.
"Thiên...sâu quá...em...em...."
Thiên không nói gì, hai tay bao lấy mông tôi, bóp mạnh. Tôi không còn sức lực, chỉ có thể sống chết ôm lấy cổ anh ta. Thiên banh mông tôi ra, vừa để tôi rơi xuống, vừa đẩy hông lên, côn ŧᏂịŧ anh ta đâm tới nơi sâu nhất của tôi.
"A....a...."
Tôi hét lên. Thiên không dừng lại, không ngừng đẩy lên. Tôi bám lấy anh ta, rêи ɾỉ.
"Ha...ah~...ha...."
Tiếng thở của Thiên bên tai tôi, quyến rũ hơn tất cả.
Phía dưới đâm tới hoa tâm khiến người tôi giật lên, móng tay cắm vào da thịt anh ta, cào lên lưng anh ta những vết đỏ dài.
Thiên "hừ" một tiếng, ra sức thúc mạnh, càn quét cơ thể tôi. Tôi không chống lại được những kɧoáı ©ảʍ dồn dập anh ta đưa tới, khóc lóc, không kiêng dè được nữa mà kêu lên.
"Thiên...Thiên...em...Thiên!"
Cuối cùng không nhịn được, tôi xuất ra. Tôi đạt cao trào, bên trong ứa ra mật ngọt, rót đầy lên côn ŧᏂịŧ nóng rực mà Thiên không ngừng đưa đẩy. Hoa động vì cao trào mà run lên, co bóp ép lấy côn ŧᏂịŧ của Thiên khiến anh ta rên hừ hừ.
Nhưng Thiên không dừng lại, anh hôn lên cổ tôi, mυ'ŧ mạnh, điên cuồng đâm chọc. Tôi kêu khóc, cắn lên vai anh ta, để lại vết răng sâu hoắm.
Một lúc sau, Thiên đẩy thêm mấy cái mạnh mẽ, cả người gồng lên căng cứng ôm lấy tôi, gầm lên tên tôi, côn ŧᏂịŧ ở bên trong giật lên, bắn ra từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Qua lớp bαo ©αo sυ tôi vẫn cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi, khiến tôi run lên.
Thiên thả tôi nằm xuống giường, rút bαo ©αo sυ ra và buộc thắt nút lại, nham nhở giơ lên trước mắt tôi.
"Nguyệt, nhìn xem. Ở bên trong em thật thoải mái, làm anh bắn ra rất nhiều."
Tôi che mặt, gạt tay anh ta ra.
"Biến...biếи ŧɦái!"
Thiên vứt cái bαo ©αo sυ vào thùng rác ở góc phòng, nằm đè lên người tôi. Hai cơ thể không một mảnh vải dán chặt vào nhau, gần gũi hơn bao giờ hết.
"Ưʍ...Thiên, nặng quá..."
Tôi đẩy mãi, Thiên mới nằm xuống bên cạnh, tôi nhanh chóng trở mình quay lưng về phía anh ta. Tôi không dám nhìn mặt anh ta, bởi tôi bây giờ, có lẽ rất khó coi. Gương mặt nóng bừng, lại còn nước mắt tùm lum.
Thiên áp vào người tôi, ôm chặt lấy tôi.
"Thế nào, thích không?"
Tôi nằm im, tôi quá xấu hổ để lên tiếng, tôi nghe thấy tiếng tim mình đập thùm thụp.
Tôi thấy Thiên ở phía sau bật cười, hôn nhẹ lên tóc tôi.
"Coi như em ngủ rồi, vậy...tha cho em lần này. Lần sau, sẽ không có chuyện chỉ làm một lần."
Người tôi khẽ run lên.
"Chúc em ngủ ngon."
Tôi vẫn không lên tiếng, ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng anh ta, ngủ thϊếp đi lúc nào không biết.