Thánh Nữ

Chương 6: Học Thật Nhiều

- Con chính là người thừa kế ta, Thánh Nữ tương lai.

Giọng nói của Thánh Nữ trầm ấm, chứa đựng một niềm tin mãnh liệt. Ánh mắt hai người giao nhau, như một lời hứa hẹn về một tương lai tươi sáng.

- Vậy hôm nay đưa tôi đến đây để làm gì?

Giọng Ari vang lên trong căn phòng tĩnh lặng, chứa đựng sự tò mò và một chút lo lắng. Thánh Nữ nhìn cô bé, ánh mắt sắc bén như dao.

- Là một Thánh Nữ, con sẽ là biểu tượng của hy vọng và niềm tin cho cả bộ tộc. Con phải là người hoàn hảo, không một tì vết. Để làm được điều đó, đích thân ta sẽ dạy dỗ con.

Giọng nói của Thánh Nữ lạnh lùng, khiến Ari cảm thấy ngột ngạt. Ánh mắt của cô bé đờ đẫn nhìn vào khoảng không, nhưng một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu khiến cô quyết tâm hơn cả.

- Vậy bao giờ chúng ta bắt đầu học đây.

Ari hỏi, đôi mắt sáng rực lên. Thánh Nữ mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn cô bé.

- Từ ngày mai, trong vòng bốn tháng.

Chỉ có 4 tháng, thời gian quá ngắn. Chần chừ trong lo sợ, sợ sẽ thất bại, sợ sẽ thua cuộc... Nhưng...

- Bốn tháng... không dài nhưng cũng không quá ngắn để thay đổi một con người. Con sẽ cố gắng hết mình.

Để lại Ari ở Thánh Đường, Harus cùng ba cậu con trai của mình trở lại dinh thự lo lắng chờ đợi tin tức.

...

Rạng sáng, khi màn đêm còn chưa kịp tan, Ari đã phải rời khỏi giấc ngủ êm đềm để bắt đầu buổi học.

Dù đã quen thuộc với việc điều khiển sức mạnh, Ari vẫn không thể tránh khỏi cảm giác choáng ngợp trước bài tập mới. Mồ hôi lấm tấm trên trán, cô cố gắng tập trung hết sức. Nhưng sức nặng của trách nhiệm khiến Ari cảm thấy như mình đang gánh trên vai cả một thế giới. Cô hiểu rằng, con đường trở thành Thánh Nữ không hề dễ dàng.

- Hôm nay ta sẽ dạy cho con vài chú thuật chiến đấu mới, ngoài phép ngưng tạo vũ khí. Hãy nhìn vào những tấm bia gỗ di chuyển lung tung kia.

Dứt lời, từ xung quanh những tấm bia gỗ, hàng loạt sợi dây tinh thần màu lam nhạt bỗng xuất hiện, mảnh mai như những sợi tơ nhện nhưng lại chứa đựng một sức mạnh khủng khϊếp. Chúng quấn chặt lấy các tấm bia, từng chút từng chút một cho đến khi bia gỗ vỡ vụn thành những mảnh nhỏ li ti.

- Sợi dây tinh thần, dùng ý niệm để thi triển. Thử đi.

Ari chăm chú quan sát, đôi mắt cô sáng lên. Cô nhận ra phép này có vẻ khá giống với phép ngưng tụ mà cô đã học. Với sự tự tin, cô nhắm mắt lại, tập trung ý nghĩ. Một lát sau, cô mở mắt, tay chĩa về phía một tấm bia. Thế nhưng, thay vì những sợi dây tinh thần như cô mong đợi, một chiếc doi da lại bất ngờ xuất hiện trong tay cô.

- Ta biết con đang nghĩ gì, nhưng hai phép này khác nhau đấy. Một thứ là vũ khí cầm tay, một thứ là tay sai điều khiển bằng ý chí. Hãy nhớ con không cần nó xuất hiện ở tay con, con cần nó bắt lấy kẻ địch, xiết chặt kẻ địch hay thậm chí là tàn sát kẻ địch.

Men theo lời nói của Thánh nữ, Ari nhìn chằm chằm vào những tấm bia gỗ kia, đôi mắt cô ánh lên sự quyết tâm. Một, hai,... những sợi dây tinh thần màu lam nhạt bắt đầu hình thành, uốn lượn trong không khí. Phấn khích trào dâng, Ari mất đi sự tập trung nên chỉ trong chốc lát, những sợi dây ấy tan biến như chưa từng tồn tại.

Thánh nữ lắc đầu, giọng nói trầm ấm nhưng nghiêm khắc:

- Trong chiến đấu không có chỗ cho sự phân tâm, Ari. Nếu con phân tâm, phép thuật của con sẽ vô hiệu, thậm chí có thể gây hại cho chính con.

Ari cúi đầu, lòng đầy hổ thẹn. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại.

- Vâng, con sẽ cố gắng.

Bị trách móc không nản, Ari vịn vào lỗi sai của mình mà sửa chữa. Từng bước từng bước mang theo ý niệm mà thi triển. Một phút, hai phút... năm phút, những sợi dây tinh thần màu lam nhạt bắt đầu hình thành, chúng uốn lượn, bám chặt lấy thân bia gỗ, siết chặt một cách dứt khoát. Những vết nứt đầu tiên xuất hiện, rồi lan rộng, cuối cùng, tấm bia gỗ bị nghiền nát thành bột mịn.

- Làm được rồi.

Thánh nữ mỉm cười hài lòng, ánh mắt bà tràn đầy tự hào. Một đứa trẻ thanh khiết, tài năng như Ari quả thực là một người kế nhiệm xứng đáng.

- Vậy bây giờ con hãy đứng đây luyện tập sử dụng nó đến khi thật nhuần nhuyễn, ta không mong con có thể đạt được trình độ chỉ trong vài giây có thi triển phép, nhưng ít nhất cũng chỉ dừng lại ở 1 phút mà thôi. Con hiểu ý ta chứ?

- Con hiểu.

- Vậy con đứng ở đây tập luyện đi, một tiếng nữa ta sẽ quay lại. Nhớ rằng, phép thuật không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự kiên nhẫn và lòng kiên trì.

Nói rồi, Thánh nữ quay người rời đi.

Trở về với việc tập luyện của mình, Ari như một robot lặp đi lặp lại những động tác. Mồ hôi nhễ nhại, cánh tay run rẩy, nhưng ý chí của cô vẫn cháy hừng hực như ngọn lửa. Một lần, rồi hai lần, ba lần... Con số ngày càng tăng lên, sự mệt mỏi như muốn nhấn chìm cô. Đến khi sức lực cạn kiệt, Ari cuối cùng cũng đạt được mục tiêu ban đầu, cô ngã khuỵu xuống nền gạch lạnh lẽo, mệt mỏi thϊếp đi.

Cộp, cộp,... Tiếng giày cao gót vang vọng trong không gian tĩnh lặng, đánh thức Ari khỏi giấc ngủ. Một cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể, dễ chịu đến lạ thường. Cô mở mắt, cố gắng ngồi dậy nhưng cơ thể vẫn còn nặng trĩu.

Giọng nói yếu ớt, khàn khan của cô vang lên:

- Ai đó tới rồi sao?

Âm thanh ngắt quãng, một cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể, thật dễ chịu cũng thật đáng ngờ.

Bật dậy khỏi chiếc giường êm ái, Ari dụi mắt nhìn quanh. Mọi thứ thật lạ lẫm với cô. Căn phòng trắng muốt này, với ánh sáng dịu nhẹ chiếu rọi, hoàn toàn khác biệt với căn phòng đơn giản, mang hai màu trắng và lam quen thuộc ở dinh thự tộc trưởng.

- Con dậy rồi à?

Một giọng nói dịu dàng vang lên từ phía cửa. Ari quay đầu lại, đôi mắt tròn xoe nhìn người phụ nữ đang đứng đó.

- À, dạ vâng!

Ngẩn ngơ đến quên mất cả sự hiện diện của người xung quanh. Phải đến khi Thánh Nữ lên tiếng, cô mới giật mình phát hiện ra trong căn phòng rộng lớn và tráng lệ này ngoài cô ra vẫn còn hai người nữa.

- Thánh Nữ, con...

- Tên ta là Aura.

Nhận được một câu trả lời chẳng liên quan đến những gì mình hỏi, Ari bối rối nhìn Aura.

- Dạ!!

Nhâm nhi tách trà trong tay, Thánh Nữ khẽ chau mày vì vị đắng của trà, nhưng rồi vẫn cố giữ lấy nét mặt điềm đạm nhìn Ari nở nụ cười.

- Con chưa biết tên ta còn gì, hôm qua nhiều chuyện để nói quá làm ta quên mất giới thiệu chính mình với con.

- À, vâng ạ.

Đặt tách trà xuống, Thánh nữ kéo người phụ nữ sau lưng mình tới trước mặt Ari.

- Đây là phu nhân Jin, là cô giáo dạy lễ nghi cho con sau này. Ngoài ra còn thầy dạy nhảy, dạy kiếm, lịch sử, giao tiếp, các lớp thực chiến, nấu ăn, pha trà, chế thuốc, trị liệu,... Tóm lại là rất nhiều, nhưng tạm thời ta chỉ giới thiệu cho con được một người này thôi. Những người còn lại đều đang bận rồi.

Ari há hốc mồm, không thể tin vào tai mình. Một danh sách dài dằng dặc các lớp học hiện ra trước mắt cô. Phu nhân Jin, người phụ nữ được Thánh nữ giới thiệu, có một vẻ ngoài uy nghiêm, ánh mắt bà nghiêm khắc nhưng không kém phần ấm áp.

- Phu nhân Jin sẽ là người hướng dẫn con trong thời gian tới. Con phải học hỏi thật nhiều để trở thành một Thánh Nữ hoàn hảo.

-....

Ari gật đầu, trong lòng vừa cảm thấy háo hức, vừa lo lắng.