Truyện Của Mèo Phi Cơ

Chương 20: Những đêm mất ngủ02(H)

- Không.... ưmm ... Q..uân... buông...ưm ư ư...

Miệng nhỏ của Hạ bị  cắи ʍút̼ đến đỏ ửng. Cố gắng đẩy gương mặt của Quân ra xa, cánh môi dưới của Hạ bị hắn ngậm chặt, khi bị Hạ đẩy theo khoảnh cách của hai gương mặt bị kéo dãn. Lợi bị kéo khiến Hạ đau đớn, đầu tự động vươn theo gương mặt bị đẩy ra của Quân. Nỗ lực cố gắng kháng cự bất thành.

- A....a.... Đau !!!!!

Hạ kêu lên oai oái, môi dưới vẫn bị kéo căng. Quân lườm Hạ một cái, một tay của Hắn giữ chặt tay của Hạ vòng ra sau lưng cô, khoá cứng cô đối diện với hắn. Tay còn lại của cô hết cào cấu nắm tóc đẩy nhưng cũng chỉ để lại trên mặt Quân vài vết sước, tuyệt nhiên không làm người đối diện lấy đó làm cản trở. Tiếp tục phủ xuống môi cô hết lần này đến lần khác. Sức hắn quá khoẻ, Hạ lực bất tòng tâm, cuối cùng chỉ còn biết ngồi im, ngậm chặt miệng, tận lực tiết chế phản ứng lại.

Qua một hồi điên đảo cắn nuốt môi Hạ, thấy cô gái trong ngực không dãy dụa im lìm như một khúc gỗ, rút cuộc hắn chầm chậm nhả hai cánh môi đã bị ép đến sưng đỏ của Hạ ra, môi dưới còn bị rách một ngụm nhỏ rơm rớm máu.

Liếʍ nhẹ lên vết thương của Hạ, vị máu nhàn nhạt lưu lại nơi đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạ thân hắn trướng thêm một vòng.

Quân nhận ra hắn thèm khát cô đến nhường nào.

Hắn đem cô siết vào lòng, siết chặt đến mức Hạ phát đau. Đem gương mặt vùi vào hõm cổ cô, tham lam mùi hương ngọt ngào trên da thịt mềm mại, không biết làn da ngọc ngà hắn tưởng niệm bao đêm có mùi vị như thế nào, không kiềm được Quân đưa lưỡi ra liếʍ lên cổ Hạ.

- Quân....

Hạ gọi hắn, hơi nghiêng đầu tránh đầu lưỡi ươn ướt của Quân lướt trên cổ mình. Cô rùng mình. Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ!

Chệt tiệt, sao lại thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ lúc này. Hạ tự mắng bản thân nhưng cơ thể cô lại chống lại ý trí. Hơi thở bắt đầu nương theo không khí mờ ám có phần rối loạn.

Tay Quân đặt sau gáy Hạ, ép cô đối mặt với mình. Ánh mắt hắn đen đặc còn có chút khổ sở nhìn gương mặt phiếm hồng của Hạ, cỗ lửa nóng lại được thêm nhiệt, thành luỹ ý trí cuối cùng bắt đầu nứt từng đường.

- Em có biết không? Anh luôn mơ có một ngày như thế này. Một ngày được ôm em trong vòng tay anh.

Quân vuốt tay lên má Hạ, lòng bàn tay ấm nóng khiến gương mặt cô như thêm lửa đỏ hồng, yêu mĩ đẹp mắt. Tay bắt đầu đi xuống chạm vào xương quai xanh tinh tế của cô, ngón tay chầm chậm tìm đến áo sơ mi trắng mỏng manh, máy móc cởi từng cúc áo. Cả quá trình diễn ra thật chậm, Quân liên tục yêu thương hôn lên má cô một ngụm rồi lại một ngụm, ôm tình cảm chôn dấu bao lâu tiếp tục thổ lộ. Hạ nghe chất giọng ấm áp ấy đến ngây cả người. Nhất thời bị cuốn theo sự dịu dàng ấy để mặc quần áo trên người bị cởi ra từng cái một.

- "Anh luôn tưởng tượng gương mặt của em khi nằm trong lòng anh"

Giọng Quân thủ thỉ bên tai khiến Hạ ngứa ngáy, áo vest đã bị ném đi đằng nào, hàng cúc sơmi bị tháo phanh để lộ áo ngực trắng thuần ôm trọn lấy hai núi thịt căng mẩy tinh tế.

-"Trong tuần thực tập đầu tiên, khi em mặc váy ngắn ngồi lên bàn làm việc của anh, cố tình để anh nhìn thấy qυầи ɭóŧ ren màu trắng. Ngay tối hôm đó anh đã mộng tinh thấy em. Sau đó dù em trêu chọc anh đến thế nào, dù xấu hổ nhưng trong lòng anh luôn mong mỗi ngày đi làm được em chạm vào.. Và cả những đêm khổ sở sau đó, vẫn đều là em.."

Hạ xấu hổ trước lời nói không che đậy của Quân. Gương mặt phiếm hồng cố gắng trốn tránh ánh mắt nhu tình của hắn. Cổ tay đã được thả lỏng nhưng chỉ có thể mềm nhũn chống lên ngực Quân. Hạ thừa nhận cô sắp bị đánh bại rồi. Quân vẫn ôm Hạ, điềm nhiên nói ra những điều khiến cô đỏ mặt. Trần trụi như chính tình cảm của Quân lúc này.

- Hạ à, kể cả hôm nay, vẫn rõ ràng là em bắt đầu trước.

- Tôi....

- Đừng nói gì cả.. anh đã nhịn đủ rồi. Anh không quan tâm em và Thiên Minh có quan hệ gì. Anh không muốn tự suy nghĩ tự đau khổ thêm nữa. Anh không cam tâm !! Đừng đẩy anh ra có được không?

Quân dùng cả hai tay ôm lấy gương mặt cô. Hạ cảm thấy cả người như chìm vào đôi mắt sâu không đáy của hắn. Hàng mày đậm như chì vẽ lên nhíu lại chặt chẽ, làm cho đôi mắt lấp lánh của hắn như hố đen chất chứa hàng ngàn hàng vạn nỗi buồn mà Hạ chỉ cần sảy chân đã rơi vào không thể nào thoát ra được.

Dùng tất cả khí lực còn sót lại, Hạ nhìn thẳng vào đôi con ngươi sâu thẳm ấy, mở miệng giọng bình tĩnh nhất có thể.

- Anh ý thức được điều anh nói chứ? Tôi không thể cho anh bất cứ thứ gì cả! Tình yêu hay bất cứ điều gì tương tự... Dù thế, Anh vẫn thực sự muốn trở thành một trong rất nhiều tình nhân của tôi sao?*

Quân im lặng nhìn cô gái trong lòng. Từng lời cô nói như axit nhỏ lên tim hắn. Nỗi chua xót dâng tràn nơi cổ họng không cách nào nuốt xuống được. Rồi trong vị chua chát ấy, Quân như con ngựa mất cương lao vào Hạ. Hắn hôn lên đôi môi đỏ sậm như màu rượi của cô. Cố gắng tìm kiếm sự ngọt ngào nào đó làm dịu đi cơn khát đắng ngắt trong lòng hắn.

Hạ không đẩy Quân ra nữa, cô vươn tay ôm lấy cổ hắn kéo xuống hoà mình vào nụ hôn ướŧ áŧ.

Cô bỏ cuộc!

Mặc kệ cuối cùng chuyện này sẽ đi về đâu, mặc kệ cái kết đáng sợ của mối quan hệ này, Hạ không làm người tốt nữa. Giây phút này cô tự cho mình một lần trở về cái con người đáng nguyền rủa trước kia. Về cái bản ngã đáng xấu hổ ngày ấy. Cho dù có làm tan nát trái tim của bao người? Ấy cũng đâu có hề gì? Trái tim cô lành lặn là được rồi!

Những cái hôn dần dần không còn đủ nữa. Cả hai hấp tấp cởi bỏ quần áo của bản thân. Trong không gian tù túng của chiếc xe, dưới ánh đèn đường leo lét chiếu vào ô cửa mờ bởi nước mưa, hai thân ảnh bắt đầu quấn vào nhau.

Miệng vẫn dính vào bờ môi của Hạ, tay Quân vội vã luồn vào trong quần âu của cô, qua lớp qυầи ɭóŧ, da^ʍ thuỷ của Hạ đã chảy thấm qua ướt đẫm. Kéo tuột chiếc quần ra khỏi đôi chân thon dài, hai bắp đùi trắng phau đập vào mắt Quân, giữa hai chân cô là chiếc qυầи иᏂỏ màu đen nằm xiêu vẹo đã bị kéo lệch xuống ngang đùi.

Quân nắm hai chân Hạ giơ lên cao, cơ thể cô mất trọng tâm ngã ngửa về sau, đầu ngả lên tay vịn, lưng và mông nằm gọn trên đùi hắn, hai cổ chân bị nắm chặt giơ lên tạo một góc 90 độ. Tư thế nằm ngang khiến Hạ nom như một con cá bị bóc đi lớp vảy chỉ chờ người đến nhai nuốt. Cô thấy xấu hổ giống như bản thân bị bóc trần trụi trước người đàn ông kia, muốn ngồi dậy nhưng Quân đã ngăn lại.

Một tay hắn đỡ sau gáy của cô, nâng đầu cô lên, môi vội vã tìm đến hai cánh môi đỏ rực. Gương mặt Quân trượt xuống cần cổ thanh manh, trượt xuống bờ vai nhỏ nhắn ra sức liếʍ láp cơ thể Hạ. Hôn lên từng tấc trên da thịt mềm mại của cô. Mỗi nơi môi lưỡi hắn đi qua đều để lại một dấu hồng chói mắt. Hắn không cởϊ áσ ngực cô mà chỉ vạch sang ngang, miệng ăn lấy núi thịt trắng noãn bị gò ép bởi nịt ngực, điểm hồng cương cứng bị hắn kéo ra, đầu lưỡi hết gảy lên lại đen ra mυ'ŧ mát khiến Hạ rêи ɾỉ trong khoái lạc.

Mông cô không tự chủ được xoắn vặn trên chân hắn, cơ lưng uốn cong theo mỗi nụ hôn rơi vãi trên cơ thể. Nơi miệng mềm phía dưới không ngừng tiết ra da^ʍ thuỷ, chảy thấm một mảng trên đùi Quân.

Tay thon dài có chút chai ráp đem đùi non của Hạ vuốt ve kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Qυầи ɭóŧ đã bị kéo qua gối nay chỉ còn mắc hờ hững ở một bên cổ chân, Quân nhìn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong lòng mình, du͙© vọиɠ của hắn sớm đã căng cứng muốn phá kén thoát ra ngoài.

- Quân.... khó chịu...

Hạ nỉ non, cơ thể cô kêu gào đòi hỏi mỗi lúc một lớn. Bàn tay Quân đi trên cơ thể cô, xoa nắn khiến Hạ như tan chảy.

- Chỗ nào khó chịu?

Quân hôn lên rốn Hạ, đầu lưỡi liếʍ xuống khiến toàn vùng bụng dưới cô căng cứng. Mông ưỡn cao, hai chân không tự chủ được mở ra nghênh đón.

- Ư.... Ngứa.... a... a.... bên dưới, khó chịu.

- Ngứa à, .. chỗ này ngứa? Hay chỗ này? ...

Mỗi câu hỏi ngón tay Quân lại nhéo lên cánh hoa mọng nước của Hạ. Vừa trêu đùa vừa vờn quanh khiến Hạ càng rêи ɾỉ mỗi lúc một lớn. Môi dưới run run lại tiết ra thêm một ngụm xuân thuỷ trong suốt.

- Đừng .... a... không cần trêu chọc... Quân ...ngứa quá...muốn..

- Muốn gì nào...

Quân lúc này đang cúi đầu liếʍ láp quanh mu thịt mọng nước trắng noãn của Hạ. Ngay phía dưới là hoa nguyệt đỏ ửng bóng loáng mật dịch. Hắn tiết chế tốt đa du͙© vọиɠ xuống, dù trong thâm tâm muốn hung hăng nhét côn ŧᏂịŧ vào mà làm cô, nhưng cô đối với hắn quá cao xa, để bây giờ khi có được trong tay, hắn muốn tỉnh táo để tỉ mỉ tận hưởng da thịt ngọc ngà này, muốn đem tất cả khảm vào xương tuỷ. Hắn đã chờ đợi ngày này bao lâu. Không thể làm một cách nóng vội được.

- Quân...

Hạ ré lên, giọng khẩn nài yêu kiều đánh vào lòng Quân. Cô sắp không chịu được nữa rồi.

Dường như ngay lập tức đáp lại Hạ, hắn đem cặp chân thon dài của Hạ dựng lên vai. Cả cơ thể cô bị xoay ngược 180 độ. Đầu nằm dốc xuống hai chân hắn, chân bị banh dạng ra hết cỡ, phơi bày hoa nguyệt mê người lên trước mặt Quân. Tư thế xấu hổ hơn bội phần.

Quân nằm ra ghế lái đã được hạ thấp hẳn, ôm theo cơ thể nằm ngửa của Hạ. Mặt hắn vùi vào điểm giao giữa hai chân cô, ra sức hít ngửi như đang hưởng thụ thứ nước hoa hảo hạng. Đùi non của cô cọ lên má hắn mề mại như gối nước khiến hắn phát điên lên.

Tư thế khuất nhục này khiến Hạ không thể làm gì khác, đầu cô đang gối lên đùi hắn,còn có thể cảm nhận được du͙© vọиɠ giữa hai chân hắn cộm lên một khối to lớn chọc vào hõm cổ cô.

Hơi thở nóng rực đều đều phả lên tiểu huyệt giữa hai chân Hạ. Cơ thể bị thả dốc một góc 45 độ khiến máu như dồn lên não, cơ ngực phập phồng theo mỗi nhịp thở, đoá hoa giữa hai chân trắng noãn nở rộ đẹp mắt như muốn hút hết tất cả mọi thứ vào lỗ đen của nó. Hơi thổi nhẹ một hơi, Hạ run lên rêи ɾỉ, theo đó những cánh hoa co rút như cái miệng đói khát nhỉ nước trước mắt Quân.

Đầu lưỡi vươn ra liếʍ dài lên cánh hoa đỏ sậm. Vị của mật dịch tràn ngập nơi khoé miệng hắn, đầu tiên hắn rất nhẹ nhàng nhưng càng về sau, hắn càng điên cuồng cắn nuốt lấy cánh hoa, lưỡi nhám hết đánh lên vách thịt bên ngoài, liếʍ lên hạt châu nơi hoa nguyệt. Ra sức mυ'ŧ mát lấy mật ngọt tiết ra của Hạ, dường như liếʍ láp bên ngoài chưa đủ, Quân vươn đầu lưỡi chọc thẳng vào âm động, tiếng hét dục tiên dục tử của Hạ vang lên bên tai còn mạnh hơn trăm liều kí©ɧ ɖụ©.

Nước mật còn chưa kịp chảy ra ngoài đã bị Quân hút trọn nuốt vào bụng. Từng đợt từng đợt đổ ra chảy qua khoé miệng hắn, vách thịt sống động như cái miệng nhỏ co giật liên hồi. Thanh âm lép nhép vang lớn bên tai Hạ, thần trí cô mơ hồ, cả cơ thể như chìm vào kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙©. Miệng liên tục ngân nga những âm tiết rời rạc " a.... a.... ư....ưhhhh"

Côn ŧᏂịŧ phía dưới trướng đến phát đau, hắn không thể chịu nổi thêm nữa. Tiếc nuối mυ'ŧ thêm hai hơi rồi nhả mị thịt trong miệng ra, Quân đỡ Hạ ngồi dậy, hai chân cô bị ép dạng sang hai bên hông, nửa nguỳ nửa ngồi trên thân thể còn nguyên áo quần của hắn.

Đem thắt lưng tháo bỏ, kéo khoá, lưng quần chỉ hạ đến ngang đùi, Quân lôi gậy thịt sưng đỏ thẫm tím tái ghê người vọt lên, đập thẳng lên mu thịt của Hạ.

Hạ mơ màng nhìn xuống hắn, áo sơmi nhăn nhúm, kiện cà vạt bị xéo tung lộ ra mảng ngực trần bóng láng, trán lấm tấm ánh mồ hôi, miệng mỏng hé mở còn bóng ánh nước, ánh mắt sáng rỡ âm u chiếu lên Hạ cái nhìn đói khát. Quân lúc này thật câu người!

Hắn thở dồn dập, ánh mắt như mê như loạn nhưng đôi tay ôm lấy hông Hạ đưa lên vẫn vô cùng cẩn thận dịu dàng.

Đặt hoa tâm của cô ngay đỉnh của côn ŧᏂịŧ, nước mật chảy thẳng xuống chạy dọc những đường gân nổi cộm khiến hắn rùng mình. Hạ từ từ ngồi xuống, đem thứ nóng rẫy to dài nuốt từng ly từng ly một.

- A .......a........a.........

Chỉ vài giây mà dài như cả phút. Quân cẩm nhận từng tế bào hắn sôi lên, muốn phun trào. Qυყ đầυ đem tầng tầng lớp lớp mị thịt trong hoa tâm tách ra, chen lấn mà đi vào. Cảm giác được hoa nguyệt ôm khít lấy từng thớ gân của gậy thịt, siết hắn chặt chẽ như muốn bẻ hắn ra làm đôi..

- Ôi.... ôi..... em gϊếŧ anh mất... ôi... a....a.....A

Đến khi tất cả gậy thịt bị đoá hoa yêu mị của Hạ ăn trọn. Quân không thể trấn định được nữa. Hắn rống lên thứ thanh âm nguyên thuỷ, hai tay vồ lấy eo cô điên cuồng ra vào.

Mặc kệ đoá hoa của Hạ còn chưa thích ứng được với dị vật, mặc kệ tiếng cầu xin của Hạ. Trong tâm trí hắn lúc này chỉ có một mục đích đó là đem Hạ làm cô đến chết..