Edit & Beta: Thỏ Cô Cô
"Thật đúng là da^ʍ huyệt đói khát!" Hàn Vũ vừa nghe ngay tức khắc liền khó chịu, côn th*t lớn của anh vẫn chưa tiến vào mà đã dám mơ tưởng côn th*t của người đàn ông khác, chuyện này sao được!
Không cần nghĩ cũng biết Lục Trạch khẳng định đang thầm chê cười Hàn Vũ anh ở trong lòng.
Hàn Vũ trở mình, đè ở trên người Lâm Nhụy, kéo đôi chân dài của cô ra, miệng huyệt hé mở, côn th*t thô dài màu tím đen nhắm ngay hai mảnh cánh hoa đầy đủ nước sốt xong đột nhiên nguyên cây cắm vào, sau đó bắt lấy hai chân thon dài của cô vừa mau lại vừa tàn nhẫn dùng sức thọc vào rút ra.
Lúc này, vách tường thịt hư không đã lâu ngay lập tức gắt gao quấn quanh vật cứng đang xâm lấn kia, thèm khát bao vây lấy côn th*t thực tủy biết vị mà mυ'ŧ vào, dẫn tới Hàn Vũ không khống chế được kêu lên một tiếng.
"Nói, côn th*t lớn của anh cắm em có sướиɠ hay không?" Tiểu huyệt chặt hẹp ướt trơn làm anh càng thêm dùng sức ra vào, côn th*t lớn mỗi một lần cắm đều tiến vào sâu hơn, cắm thẳng đến cửa tử ©υиɠ.
"Sướиɠ a... Ân a..... côn th*t lớn cắm đến tử ©υиɠ... Thật sâu..." Lâm Nhụy ngửa đầu rêи ɾỉ, eo thon cũng không tự chủ được mà vặn vẹo, đón ý nói hùa Hàn Vũ đâm thọc. Bản thân giống như ngồi ở trên một con thuyềnnhỏ xóc nảy trong mưa gió, đong đưa lúc lắc, nếu không phải Lục Trạch gắt gao vòng lấy cô, cố định nửa người trên thì chỉ sợ cô sẽ bị Hàn Vũ cậy mạnh mà đâm thẳng đến đầu giường a.
Thằng nhãi Hàn Vũ này hôm nay uống thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao?
Hàn Vũ bị eo nhỏ của Lâm Nhụy vặn vẹo làm tức giận trong lòng, thế là anh càng thêm điên cuồng thọc vào rút ra ở bên trong tiểu huyệt của cô.
Nghĩ đến tình địch đang ở bên cạnh nghe nhìn, Hàn Vũ đắc ý ở trong lòng một trận, hừ, thế nào, năng lực làʍ t̠ìиɦ của anh đây mạnh lắm đúng không!
Đàn ông đều là sinh vật không chịu thua, anh dùng côn th*t lớn cày cấy ở trên người Lâm Nhụy giống như máy đóng cọc: "Này thì phát tao, cây côn th*t lớn của anh đây chuyên dùng để trị tiểu huyệt của em."
Tiểu huyệt kiều nộn bị côn th*t thô bạo xâm phạm, hai mảnh môi âʍ ɦộ vừa hồng lại vừa sưng bị kéo theo ra ngoài mỗi khi côn th*t thọc vào rút ra nhưng vẫn cố hết sức phun ra nuốt vào côn th*t thô dài, d*m thủy bị động tác thọc vào rút ra kịch liệt đâm ra bọt biển nhỏ vụn, chỉ nghe thấy tiếng nước da^ʍ mĩ với tiếng thân thể va chạm nhau, đặc biệt vang dội ở trong đêm đen yên tĩnh.
Trong ba người có mặt ở đây, khó chịu nhất, không ai khác ngoài Lục Trạch.
Bên tai vang lên tiếng rên vừa da^ʍ vừa tao của Lâm Nhụy, anh lại chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, là đàn ông đều không chịu đựng được.
"Bảo bối, anh không nhịn nổi, em dùng cái miệng nhỏ liếʍ cho anh một chút đi."
Giọng của anh nghe như mất tiếng, Lục Trạch ngồi quỳ lên, cây côn th*t thô dài sung huyết căng phồng ở dưới háng kia thẳng tắp đối diện với Lâm Nhụy.
côn th*t vừa thô lại vừa dài, bên trên gân xanh hiện rõ, phập phồng nóng lòng muốn thử, quanh chóp mũi là một cổ mùi hương cực kỳ tanh nồng. Có thể nhìn ra được Lục Trạch đang rất khó chịu.
Lâm Nhụy nghe lời lấy tay nhỏ miễn cưỡng đỡ lấy côn th*t rồi để bên miệng.
Hàn Vũ vẫn còn đang tiếp tục đâm thọc, bàn tay nâng côn th*t của cô cũng lung lay, cái miệng nhỏ phấn nộn hàm chứa côn th*t lớn màu tím đen, Lâm Nhụy gian nan vươn đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ, đầu lưỡi nhỏ mềm mại thỉnh thoảng lướt qua mã mắt mẫn cảm, tận tâm hầu hạ tốt cây côn th*t lớn này.
côn th*t bị cái miệng nhỏ ấm áp bao vây lấy tuy rằng thực thoải mái, nhưng tốc độ không nóng không lạnh như vậy đối với Lục Trạch mà nói vẫn cứ là dày vò.
Đôi mắt Lục Trạch tối sầm lại, bàn tay to ở sau đầu Lâm Nhụy ấn mặt cô vào dưới háng mình, sau đó kiện mông dùng sức cắm vào cổ họng Lâm Nhụy rồi bắt đầu kịch liệt đâm thọc.
"Ô ô..... Ân ngô....." Lâm Nhụy không nhịn được nổi lên cơn buồn nôn khan, miệng bị côn th*t nhét đầy, nói không ra lời.
Lục Trạch đã không thể để ý được nhiều như vậy, biết Lâm Nhụy khó chịu, nhưng giờ phút này lại không có cách nào để dừng động tác lại: "Bảo bối, thực xin lỗi."
Anh ôn nhu nói lời xin lỗi, động tác đong đưa hông cũng không hề chậm lại mà là giơ tay đồng thời vuốt ve hai gò vυ' bự tuyết trắng, nỗ lực từ những mặt khác giảm bớt cảm giác không khỏe của Lâm Nhụy.
Tiểu huyệt bị Hàn Vũ điên cuồng va chạm, Lâm Nhụy bị cắm nãy giờ vốn dĩ đã cảm thấy khô nóng không chịu được, giờ phút này hai vυ' mẫn cảm lại bị Lục Trạch dâʍ ɭσạи, ngay cả cái miệng nhỏ cũng hàm chứa một cây côn th*t lớn. Nghĩ vậy, hạ thân liền trào ra kɧoáı ©ảʍ bí ẩn, d*m thủy bên trong tiểu huyệt phát ra tiếng một tiếng cô pi.
Hàn Vũ cảm nhận được bên trong tiểu huyệt càng lúc càng nóng, đường đi chặt hẹp, sướиɠ đến mức da đầu anh tê dại, Hàn Vũ vội vàng vỗ vỗ mông nhỏ của Lâm Nhụy: "Bé con dâʍ đãиɠ, đừng kẹp chặt như vậy."
Anh tuyệt không muốn sớm như vậy đã nộp vũ khí đầu hàng, sẽ bị người nào đó chê cười.