Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ

Chương 121: Đâm tiểu tao huyệt quá sướng, hận không thể vẫn luôn tiếp tục làm nó

Edit & Beta: Su Bà Bà

"Bé con dâʍ đãиɠ, tiểu huyệt thấy côn th*t lớn có phải lại bắt đầu ngứa hay không?"

Lục Trạch bị bộ dạng thèm khát của Lâm Nhụy chọc cười nên liền lên tiếng trêu đùa.

Lâm Nhụy mị nhãn như tơ nhìn anh: "Nói cứ như anh không hề muốn ấy?"

Lục Trạch cười:" Đương nhiên là muốn, muốn làm em đến mức sắp phát điên rồi."

Chính bản thân anh đã sớm dục hỏa đốt người trong quá trình liếʍ huyệt mới vừa nãy.

Cây gậy dưới háng kia hận không thể lập tức cắm hư tiểu huyệt trước mặt, làm cả tiểu huyệt chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh mới tốt.

Có thể nhịn đến bây giờ đã là cực hạn của anh.

Ánh mắt cực nóng của Lục Trạch làm Lâm Nhụy thực vừa lòng, ít nhất, điều này chứng minh thân thể của cô vẫn rất có mị lực.

Cô chủ động nâng một chân lên rồi quấn ở trên kiện eo của Lục Trạch, cứ như vậy, tiểu huyệt ướŧ áŧ liền thẳng tắp đối diện với côn th*t lớn phình to. Tiểu huyệt giống như một cái miệng nhỏ đói khát, mấp máy mị thịt, khát vọng côn th*t lớn tiến vào bên trong.

Chỉ thấy sợi tóc hỗn độn rối tung ở trước ngực cô, Lâm Nhụy ngưỡng khuôn mặt nhỏ thanh thuần đỏ bừng lên, ánh mắt vũ mị, bày ra tư thế chờ người tới hái.

Người đàn ông nào có thể chịu được sự dụ hoặc trước mắt.

Lục Trạch hô hấp dồn dập. "Sao em lại có thể dâʍ đãиɠ đến như vậy cơ chứ!"

Anh hơi ưỡn kiện eo, một tay đỡ côn th*t lớn nóng hầm hập đυ.ng chạm đến cửa âm đế, dính chút d*m thủy còn chưa khô cạn nơi tiểu huyệt, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm rồi cắm vào trong.

Tiểu huyệt vừa ướt lại vừa trơn, côn th*t gần như không bị bất kỳ một trở ngại nào mà thuận lợi cắm vào sâu bên trong.

"A... Thật căng!" côn th*t mới vừa cắm vào, một tia rêи ɾỉ khó nhịn liền tràn ra từ môi anh đào của Lâm Nhụy.

Vách tường thịt non bên trong tiểu huyệt tựa như biết liếʍ mυ'ŧ, nó tự động cuốn lấy côn th*t lớn không chịu buông.

"Có phải thực thích anh dùng côn th*t lớn làm em hay không? Em xem, da^ʍ huyệt của em lại bắt đầu chảy nước!" Lục Trạch bị tiểu huyệt chặt hẹp của bé con dưới thân kẹp đến mức quá sung sướиɠ, anh vừa mở miệng nói lời tán tỉnh cợt nhả vừa dựng thẳng thân mình hung mãnh cắm vào cửa tử ©υиɠ của cô để rồi đổi lấy tiếng thét chói tai run rẩy của Lâm Nhụy.

"Quá sâu a!"

Lần này đúng thật là cắm mạnh đến mức hồn cô cũng sắp bay.

"Đúng vậy, em thích côn th*t lớn của anh cắm em... côn th*t lớn thật biết cách cắm... Cửa tử ©υиɠ của da^ʍ huyệt đều sắp bị anh cắm hư..."

Lâm Nhụy bị cắm đến loạn xạ, cổ cũng đã đỏ một nửa, thế cho nên cô mới nói lung tung mấy câu da^ʍ từ lãng ngữ mà cô hoàn toàn không nói nên lời trong ngày thường theo ý Lục Trạch.

Khi làʍ t̠ìиɦ, nói chút lời cợt nhả còn tăng mạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn so với việc dùng đồ tình thú.

Quả nhiên, Lục Trạch bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến, trên khuôn mặt tuấn tú vẫn luôn giữ vẻ ôn tồn lễ độ thường ngày giờ đây lại tràn đầy biểu cảm trầm mê tìиɧ ɖu͙©.

"Thật đúng là tiểu da^ʍ huyệt, không có côn th*t cắm liền sống không nổi, xem ra là anh càng phải thêm dùng sức làm em mới được!"

Động tác va chạm của anh không khỏi càng thêm kịch liệt lên, d*m thủy trong tiểu tao huyệt vẫn luôn tràn ra bên ngoài nhưng đã bị côn th*t lớn đâm thọc mạnh đến mức không ngừng phát ra tiếng nước da^ʍ mĩ "òm ọp". Phía dưới hệ rễ của côn th*t là hai viên trứng dái bự đen nhánh sáng bóng cũng đang liên tục phát ra tiếng "bạch bạch bạch" chụp đánh ở trên mông nhỏ của Lâm Nhụy. Mỗi khi côn th*t được dùng sức rút ra bên ngoài thì cũng đều mang theo mị thịt màu đỏ tươi ở bên trong ra ngoài, sau đó đột nhiên lại cắm vào. côn th*t ra vào liên tục không biết mệt mỏi giống như máy đóng cọc, kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên cuồng thọc vào rút ra ở trong tiểu huyệt huyệt văng đầy nước sốt ở khắp nơi.

Từ xa nhìn lại thì chỉ thấy người đàn ông anh tuấn ưỡn kiện eo, cây côn th*t màu tím đen như ẩn như hiện ở trong tiểu huyệt phấn nộn của cô, d*m thủy cuồn cuộn không ngừng trào ra bên ngoài từ khe hở ở chỗ giao hợp dưới hạ thể của cô và anh làm thấm ướt khăn trải giường ở dưới mông nhỏ của Lâm Nhụy.

"Thật thoải mái... Chính là nơi đó... Ân a..." Tiểu huyệt không ngừng tích lũy kɧoáı ©ảʍ, vào đúng lúc này, côn th*t của Lục Trạch cọ xát với một khối thịt mềm ở bên miệng tử ©υиɠ, vừa căng vừa ngứa, thoải mái đến không chịu được, Lâm Nhụy chỉ nghĩ lắc mông để côn th*t lớn ma xát thêm nhiều với nơi đó.

"Anh phỏng chừng sẽ chết ở trên người bé con dâʍ đãиɠ là em." Lục Trạch phát ra một tiếng thở dài trầm thấp.

Tư vị côn th*t cắm ở trong tiểu huyệt thật sự là quá sung sướиɠ, Lâm Nhụy đối với anh mà nói phảng phất giống như một liều thuốc kí©ɧ ɖụ© mạnh khiến nhiệt huyết cả người anh đều sôi trào, hận không thể vĩnh viễn cắm như thế này ở bên trong tiểu tao huyệt của cô không rời.

Anh còn muốn cắm thêm trong chốc lát, Lục Trạch cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh lại, thả chậm tần suất thọc vào rút ra của côn th*t rồi như có như không va chạm từng chút một với khối thịt mềm kia.

Tuy rằng làm như vậy cũng rất sướиɠ nhưng Lâm Nhụy vẫn thích côn th*t lớn vừa mau lại vừa hung mãnh mà cắm cô.

Cô bĩu cái miệng nhỏ, không thỏa mãn rên hừ hừ.

Thật đáng yêu.

Lục Trạch nhịn không được nên đã nhẹ hôn lên cái miệng nhỏ của Lâm Nhụy.

"Bảo bảo ngoan, cởi váy ra, để anh ngậm vυ' em một lúc."

Anh hơi hơi thở hổn hển nói.

Trên hầu kết gợi cảm tràn đầy mồ hôi tinh mịn.