Thật Thiên Kim Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 16

Kể từ vụ án treo 28 năm trước, giáng một cái tát vào mặt Cục Đặc biệt tỉnh H, toàn bộ thành phố Hải đều bị Cục Đặc biệt lật tung mấy lượt, cho dù là tiểu quỷ quái vừa mới sinh ra cũng bị bắt vào cục, cho nên mấy năm nay, khu vực nội thành thành phố Hải là nơi có chỉ số ổn định đứng đầu cả nước, bản thân cô sau khi được điều động đến đây cũng chưa từng gặp phải tình huống như tối nay.

Những thứ kia đều nhắm vào Khương Tử Đàm sao?

Hình thái của con quái vật này có chút đặc thù, Đào Ý Đồng không thể tìm thấy bản thể của đối phương, không biết đối phương sẽ tấn công như thế nào, cho nên cô vẫn luôn cảnh giác.

Đột nhiên, trong căn biệt thự yên tĩnh, điện thoại của Khương Tử Đàm vang lên.

Khương Tử Đàm nhìn thoáng qua màn hình hiển thị, là Tiêu Nhiễm.

Đã muộn thế này rồi mà đột nhiên gọi điện thoại tới, chẳng lẽ lại cãi nhau với bạn gái cũ, cho nên tìm mình để than thở?

Bởi vì đã có tiền lệ, cho nên Khương Tử Đàm không cảm thấy bất ngờ, chỉ là cô không chú ý tới người đi phía trước đã lặng lẽ lui lại nửa bước, trong bóng tối cũng không nhìn thấy điện thoại của mình đang bị bao quanh bởi một luồng âm khí màu đen.

Ngay khi Khương Tử Đàm chuẩn bị ấn nút nghe, cô đột nhiên cảm thấy chân mình bị vấp phải thứ gì đó, cả người không khống chế được ngã về phía sau!

“Cẩn thận!”

Cơn đau như dự đoán không xuất hiện, bởi vì có người làm đệm thịt cho cô.

Điện thoại của Khương Tử Đàm tuột khỏi tay khi cô ngã xuống, Đào Ý Đồng nhanh tay lẹ mắt vớt lấy điện thoại, sau đó đỡ lấy Khương Tử Đàm đang ngã xuống.

“Rầm!”

Biểu cảm của Đào Ý Đồng méo mó trong nháy mắt, Khương Tử Đàm không nặng, làm đệm thịt cho cô cũng không có vấn đề gì, chỉ là lại đυ.ng vào vết thương cũ, đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay, quả nhiên người xui xẻo uống nước lã cũng mắc răng!

Những người kia còn nói cô là sao tai ương, cô lại cảm thấy nhà họ Khương khắc mình!

Khương Tử Đàm nghe thấy Đào Ý Đồng khẽ hít một hơi khí lạnh, đoán chừng có thể bị thương.

“Đồng Đồng!”

Sắc mặt Đào Ý Đồng trắng bệch đáng sợ, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán, Khương Tử Đàm muốn đỡ người dậy nhưng lại sợ gây tổn thương lần hai cho người bị thương.

Trong lúc hỗn loạn, Đào Ý Đồng vội vàng ấn nút nghe trên điện thoại của Khương Tử Đàm, nhưng màn hình điện thoại nhấp nháy hai lần rồi tự động ngắt máy, luồng âm khí bao quanh điện thoại cũng biến mất ngay lập tức, dường như sợ Đào Ý Đồng bắt được luồng âm khí này rồi tìm ra bản thể của nó.

Hừ, đồ nhát gan, biết mình không dễ chọc vào liền chạy nhanh hơn cả thỏ!

Nhưng cô đã ghi nhớ mùi vị của luồng sức mạnh này, chỉ cần lần sau nó dám xuất hiện gần mình, chắc chắn sẽ không thể trốn thoát!

“Chị đưa em đến bệnh viện!” Giọng Khương Tử Đàm run rẩy.

“Không cần phiền phức đâu, em không sao.” Đào Ý Đồng sau khi bình tĩnh lại một chút liền tự mình ngồi dậy.

“Không được, nhất định phải đến bệnh viện kiểm tra!” Sắc mặt của em gái cũng không giống không có chuyện gì, Khương Tử Đàm đỡ Đào Ý Đồng, giọng nói vô cùng nghiêm khắc.

Đào Ý Đồng không cãi lại cô, nhưng may mắn là trước khi đến đây làm nhiệm vụ, Cục đã xử lý qua vết thương cũ của cô, nếu không đến bệnh viện bình thường, e rằng có thể dọa người ta sợ hãi.

Bệnh viện.

Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ nói Khương Tử Đàm không cần lo lắng, chỗ Đào Ý Đồng bị ngã không nghiêm trọng.