Em trở lại đây =))
Mọi chuyện vẫn bình thường trước khi có chap 50 này =)))
Đọc xong bảo em hư cấu, tủi thân vì bị troll xong TDTT ra hay thế nào cũng được, tùy các thím =)).
Đơn giản… sự thật nó vẫn cứ là sự thật thôi =))))
—–
Ngồi nói chuyện linh tinh đến 9h30 thì em đèo Quỳnh về, tưởng Quỳnh rủ tối đi chơi làm gì. Hóa ra là ngồi nói chuyện, chém gió linh tinh chứ không có gì đặc biệt lắm..
Về đến nhà, lấy điện thoại ra xem thì có tin nhắn của gái với Quỳnh. Của gái là lúc 8h hơn, của Quỳnh thì vừa mới lúc nãy.
Gái : Anh về chưa đấy ? – Tại lúc chiều gái hỏi thì em bảo là hôm nay đi liên hoan lớp cũ.
Em : Anh vừa mới về đây, em đang làm gì á ? – Em rep tin nhắn của gái.
Gái : Sao anh đi chơi gì mà về muộn thế, em đang nằm trong phòng thôi.
Em : Tại lâu lâu mới gặp, bọn nó không cho về ^^!
Gái : Vâng, vui thì vui nhưng có chừng mực thôi anh nhé.
Em : Anh biết rồi, em về quê thế nào rồi, vui không?
Gái : Dạ, cả ngày ngồi chơi với mấy đứa em họ cũng vui. Cơ mà chúng nó hơi nghịch, trông cũng mệt ~~.
Em : Eo, em bao nhiêu tuổi rồi mà còn đi chơi với trẻ con =))
Gái : Gì mà trẻ con, mấy đứa này học c2 cả rồi nhé :3
Em : Thế hôm nao cho anh chơi chung với :3
Gái : Hoàng chê bọn nó trẻ con mà, giờ đòi chơi chung là sao =))) ?
Em : Kệ, coi như ra mắt anh rể đii =))
Gái : Ai cho mà đòii :3
Em : Cần gì ai cho chứ.
Gái : Hơ, dơ chưa kìa. Không ai cho mà cũng đòi =))
Em : Ờ, dơ hay gì thì cũng kệ. Cứ biết là có người đang yêu tui là được rồi =))
Gái : Ai… ai… aii ?
Em : Là em đó… mah babyy =))
Gái : Không nói chuyện với Hoàng nữa, đi ngủ đây =.=
Em : Có người ngượng quá nên đòi đi ngủ kia =))
Gái : Đi ngủủủ, mai em phải dậy sớm. Không nhây nữa nhaaa !
Em : Ừa, vậy em ngủ đi. Ngủ ngon và nhớ mơ về anh nhé =)))
Gái : Thôi, ác mộng em lại không ngủ được. Hoàng ngủ ngon :3
Nhắn tin với gái buồn cười quá, đợi gái đi ngủ rồi rep tin nhắn của Quỳnh…
Quỳnh : Hoàng về tới nhà chưa ? – Tin lúc nãy.
Em : Tớ về lúc nãy rồi, mới đi tắm xong ra rep tin nhắn nè. – Xin chúa tha tội cho con
Quỳnh : Ừm, tớ hỏi xem Hoàng về chưa thôi ấy mà.
Em : Có mỗi thế thôi hở ?
Quỳnh : Ừ, thì có vậy thôi.
Em : Oh, thế Quỳnh ngủ sớm đi, thức khuya hại lắm.
Quỳnh : Ừm, tí tớ ngủ bây giờ đây. Hoàng cũng ngủ sớm đi nhé ^^
Em : Oke, Quỳnh ngủ ngon !
Quỳnh : Hoàng ngủ ngon ^^
Cất cái điện thoại rồi đi tắm xong đi ngủ, sáng mai còn cái hẹn đi chơi với đám bạn khốn nạn =))
—–
1/5/2015 :
Sáng dậy sớm, cầm cái điện thoại khua chúng nó dậy chuẩn bị đi chơi, nói là đi chơi cho oai. Chứ thực sự là ra net ngồi chơi game =)).
Mấy thằng ngồi chơi đến trưa thì giải tán, thằng nào về nhà thằng đấy. Lại hẹn chiều đi uống cf, mấy thằng này khoe có gấu rồi, mà em thấy chẳng khác méo gì em. Ngày nghỉ vẫn lông bông ngồi net như em chứ khác méo gì đâu, chẳng qua là em không ở gần bé Trang thôi, chứ không thì bọn em cũng đi chơi rồi
Đến chiều lại xin phép bố mẹ mang xe đi chơi, bọn em hẹn nhau ở quán cf gần trường c2 cũ. Đến nơi thì thấy mấy thằng mặt nồi đông đủ lắm rồi…
Mà hình như chúng nó định troll em hay sao ấy các thím ạ, lúc sáng thì hẹn là : “Lâu rồi ae mình không ngồi cf chém gió, bàn bạc quốc gia đại sự rồi. Chiều nay 1h30 quán abcxyz nhé” ! – Nguyên văn là như thế.
Ấy thế mà đến chiều gặp thì… ngoài “anh em” chúng nó còn vác theo cả “chị em” của chúng nó đến nữa chứ
Rõ ràng là bọn này phản bội lời thế mà, cái đậu xanh nhà chúng nó biết em đang “chăn đơn, gối chiếc” nên định troll em đây mà, đcm !!
Ngồi vào bàn mà mặt em vẫn cứ ngu ngu, hội bạn thân có 6 thằng tính cả em. Vậy mà hiện giờ có 11 người tất cả, tức là có tới 5 thằng mang gấu theo, cái đậu xanh bọn bạn khốn nạn… @#$*&%
Chúng nó đưa em cái menu để gọi đồ uống, mà mặt em cứ ngắn tũn ra. Chúng nó biết là bao nhiêu lần đi vào quán này em đều gọi, TRÀ SỮA VỊ SOCOLA rồi và ngay đến cả nhân viên, quản lí, hẳn cả tận chủ quán cũng nhẵn mặt em với cái món đấy ra rồi.
Ấy thế mà chúng nó vẫn cố tình đưa em cái menu. Cho dù em đã đi vắng được gần 1 năm, nhưng không thể nào bọn ml này quên được gu đồ uống của em đâu. Đây chắc chắn là âm mưu của bọn khốn nạn này rồi !!
Quẳng cái menu sang một bên, em gọi đồ uống…
Em : Cho em một cafe đen đá KHÔNG ĐƯỜNG – Em nhấn mạnh từ KHÔNG ĐƯỜNG cho cả quán nghe thấy.
Tml Bằng : Ơ, sao hôm nay mày gọi đồ dị thế, chán vị ngọt socola, muốn tìm đến vị đắng cafe à =))
Em im lặng không giải thích gì thêm, mặc kệ chúng nó đang cười bên cạnh troll em. Mạnh mẽ lên Hoàng ơi, mặc kệ người ta nói – Em tự nhủ
Và giờ đến lượt anh quản lí…
AQL : Hoàng hả em, lâu lắm không gặp. Dạo này đổi vị hả em =)) ?
Em : Dạ, vâng anh.
Trong lúc ngồi đợi đồ uống em lại còn được xem film nữa. Trời thì nóng mà chúng nó cứ ngồi sát vào nhau, xong ôm ôm, ấp ấp. Đm bọn dở hơi, dớ dẩm, chập mạch, hâm hấp… bla bla, tất cả những thứ xấu xa nhất em đều nghĩ đến 5 tml này đầu tiên… !!
Nhận đồ uống từ tay chị nhân viên xinh đẹp, nhấp thử một ngụm cafe mà sao thấy đắng thế… cơ mà vẫn không đắng bằng quả chúng nó troll em lần này
Ôi đm chúng nó, giờ em mới nhận thấy được sự bất hạnh lớn nhất không phải là FA, hay là như nào đấy… mà là một mình ngồi cạnh 5 đôi như lúc này. Đcm, damn it… !!!
Đang ngồi nhấp cafe liên tục thì tml Thăng lên tiếng…
Thăng : À Hoàng ơi !
Em : Cái gì !?
Thăng : Mày “rảnh” thì qua đón Quỳnh sang đây đi !
Em : Dafug, sao lại là tao ?
Thăng : Thì mày ngồi không thế kia, không có “việc” gì thì đi đón Quỳnh đi !
Rồi, hiểu luôn!. Em rảnh và không có việc gì, còn chúng nó chắc đang bận “ấp trứng” đấy. Đm !
Thôi không sao, sang đón Quỳnh cũng được… còn hơn là ngồi đây, em tức mắt quá rồi. Chạy sang chỗ Quỳnh mất có hơn 20 phút cả đi, cả về.
Và lần này đến lượt Quỳnh…
Quỳnh : Ơ, cốc cafe này là của Hoàng à ?
Vãi cả lều, rõ ràng là của em chứ không thì còn ai vào đây nữa. Nó đang ở chỗ em mà, để chứng minh cho điều đó và cũng là trả lời luôn câu hỏi của Quỳnh. Em cầm lên và nhấp một ngụm rồi lại đặt xuống, rồi không nói thêm câu gì. Có vẻ Quỳnh vẫn còn ngạc nhiên, còn bọn bạn ml kia thì cứ cười cười… damn it !!
Quang ml : Nó đang thử thích nghi với loại đồ uống khác đấy Quỳnh ơi =))
Em vẫn giữ thái độ “lạnh lùng boy” đúng hơn là “dỗi” để phản bác lại hành động, sự việc chúng nó gây ra cho em chiều nay…
Ngồi uống cafe, chém gió thêm một lúc thì bọn nó rủ nhau đi xem film, tất nhiên là em cũng theo thôi. Cơ mà em thì vẫn thái độ, i don’t care.
Đến rạp, mua vé rồi ra bàn ngồi đợi đến giờ chiếu. Mua vé theo cặp các thím ợ, mỗi đôi một cặp vé. Ơ mà em với Quỳnh không phải là một đôi đâu nhé, nhưng vẫn phải là một cặp vé .
Vào xem film mà em chỉ nhìn màn hình thôi, éo có cảm xúc gì cho cái film này cả. Mặc kệ chúng nó cứ cười hoài… Quỳnh thì cũng chẳng nói gì, chỉ ngồi im xem film như em thôi. Hết film thì cả lũ lại kéo nhau ra uống nước đến gần 5h thì giải tán, may quá em được giải thoát khỏi cái lũ bạn khốn nạn này rồi, đưa Quỳnh về xong em cũng về thẳng nhà luôn.
Đi tắm rồi xuống dưới nhà ăn cơm, tí lên phòng mở điện thoại ra thì thấy có tin nhắn của Quỳnh…
Quỳnh : Hoàng về tới nhà chưa ? – Lần nào từ nhà Quỳnh về xong, thì một lúc sau em đều nhận được tin nhắn như vậy…
Em : Tớ về được một lúc rồi, tại để điện thoại trên phòng sạc pin nên không thấy. – Em rep.
Quỳnh : Ừm, Hoàng đang làm gì thế, tối Hoàng rảnh không?
Em : Tớ vừa ăn cơm xong, tối cũng chưa có dự định gì.
Vãi, hôm qua rủ em đi uống nước rồi, hôm nay thì sao đây, chắc lại uống nước tiếp @@.
Quỳnh : Ừm, vậy tí Hoàng sang đón tớ qua abc được không?
Em biết mà…
Em : Ừm, oke. Quỳnh chuẩn bị đi, mình sang bây giờ đây.
Lại thay quần áo rồi xuống xin bố mẹ đi chơi tí rồi về…
Mẹ : Sao mẹ thấy mày về thăm bố mẹ mà sao đi chơi suốt thế hả con ?
Ôi mẹ tôi… hôm đầu em mới về, thì nói là sao nằm nhà suốt không đi thăm bạn bè, hôm nay thì lại bảo em đi chơi hoài không ở nhà với bố mẹ. Giờ con phải làm sao đây ?
Em dạ dạ, vâng vâng rồi chuồn luôn. Để con gái đợi lâu là không tốt, lỡ hẹn rồi =.=”
Sang đến nơi thì thấy Quỳnh đứng đợi ở cổng từ bao giờ rồi, tối nay mặc kiểu : Quần soóc với áo thun, hình như con gái hay mặc kiểu này vào mùa hè hay sao á?. Đi đường em toàn thấy kiểu vậy @@!
Đưa Quỳnh qua quán abc rồi vào trong, lại gọi nước như hôm nọ, xong hai đứa lại ngồi nhấm nhá đồ ăn, thức uống với ngắm cảnh đường phố, khung gian quán. Mặc nhiên không nói với nhau câu nào… rồi Quỳnh là người bắt đầu câu chuyện.
Quỳnh : Chiều nay Hoàng sao thế ?
Em : Tớ có làm sao đâu @@!
Quỳnh : Tớ thấy lúc chiều Hoàng cứ trầm trầm kiểu gì ấy…
Em : Oh…
Quỳnh : Hay tại tớ xuất hiện nên Hoàng mới thế ?
Em : Ơ, làm gì phải. Quỳnh lại nghĩ linh tinh rồi…
Quỳnh : Thì mọi hôm Hoàng có thế đâu… nên…
Vãi, lúc chiều em tỏ ra “lạnh lùng boy” là có ý muốn dỗi bọn ml kia, thế mà không ngờ Quỳnh lại nghĩ là vì mình, nên em mới có thái độ đấy @@!
Em : Không phải đâu, tại tớ đang dỗi bọn kia thôi @@!
Quỳnh : Eo, Hoàng dỗi cơ á ?
Em : À không… à mà tức là tớ đang giận bọn kia ấy.
Quỳnh : Ủa, mấy bạn ấy làm gì Hoàng thế ?
Em : Cũng không có gì đâu, linh tinh ấy mà =.=”
Quỳnh : Hay là tại mấy bạn ấy gọi tớ đến nên mới thế… ?
Em : Ơ, không phải mà…
Quỳnh : Chứ vì sao… ?
Vãi lều ạ, cái bọn con gái nó có cái chiêu này kinh dị vãi, không nói thì bọn nó bảo mình thế này, mà nói ra thì lại ngại, chẳng biết làm sao. Thế là em lại kể lại với Quỳnh đầu đuôi sự việc em dỗi bẩn
Quỳnh : Eo ôi, Hoàng thấy tủi khi ngồi giữa mấy bạn có người yêu à, haha =))
Đm đấy, không kể thì cứ nghĩ là mình tức nó. Mà kể rồi thì nó lại cười mình, đù má
Em : Cũng… không hẳn… – Em chối luôn.
Quỳnh : Cứ nhận đi mà, hihaha… =))
Em : Không phải mà =.=” – Cười cailon gì mà cười lắm thế không biết…
Quỳnh : Chứ lúc sau tớ đến rồi mà, có gì mà Hoàng phải tủi nữa, hihi ^^
Em : Hớ, Quỳnh khác chứ, có phải như chúng nó đâu ~~
Quỳnh : Chứ Hoàng muốn tớ thế nào ? – Vừa mới hớn hở xong mà bâu giờ mặt nghiêm túc vãi…
Em : Như nào là như nào ? – Em cũng vặn lại.
Quỳnh : Hoàng bảo tớ không phải như mấy bạn ấy, thế Hoàng muốn tớ như nào ?
Em : Thì Quỳnh khác, mà mấy bạn ấy khác chứ sao @@! – Em nói vòng vòng xem phản ứng của Quỳnh dư nào thôi.
Quỳnh : Khác là sao… ở điểm nào ấy? – Vãi, quyết tâm hỏi đến cùng luôn à @@!
Em : Thì mấy đứa là người yêu, còn Quỳnh là bạn chứ sao nữa. – Em phọt thẳng luôn…
Quỳnh : Thế… Hoàng muốn giống thế không… ? – Ôi vlin, đây là ngang nhiên luôn rồi các thím nhé
Em : Là sao, như nào, giống như nào ? – Giờ đến em giả ngu.
Quỳnh : Thì giống như mấy bạn kia kia?
Em : Như nào, tớ không hiểu :v – Em vẫn kiên trì giả ngu @@!
Quỳnh : Ơ đùa, Hoàng biết rồi còn trả vờ nhé ?
Em : Tớ có biết gì đâu…
Quỳnh : Thế Hoàng có muốn bọn mình giống như họ không ?
Em : Giống cái gì mới được chứ ~.~” – Em vẫn giả vờ ngu.
Quỳnh : Hoàng hiểu mà sao cứ bắt tớ nói hẳn ra thế ?
Ai bảo ngày trước đá anh không thương tiếc, giờ mới có tí đã không chịu được rồi à, cơ mà em cũng đùa hơi quá rồi. Giờ gõ chap, nghĩ lại cảm thấy có lỗi với Quỳnh quá…
Em : Tớ không hiểu mà @@! ?
Nhìn mặt Quỳnh nghiêm túc lắm các thím ạ, Quỳnh ngồi im một lúc kiểu như suy nghĩ lắm ấy, xong bắt đầu nói tiếp…
Quỳnh : Hoàng có muốn mình quay lại không, còn muốn mình là người yêu… của nhau không ?
Đệt, em chỉ nghĩ là Quỳnh nói quanh quanh kiểu như lúc nãy thôi, ai ngờ đâu làm phát chốt luôn… cơ mà chẳng hiểu sao lúc đấy em vẫn cứ đùa tiếp được, nghĩ lại thấy mình khốn nạn quá .
Em : Nhưng… sao mà được, giờ tớ ở dưới quê. Quỳnh thì ở trên này, sao mà được @@!?
Quỳnh : Mình… yêu xa cũng được mà !
Em : Không được đâu… @@!
Quỳnh : Sao mà không được, Hoàng không có niềm tin vào tình cảm, yêu xa hả ?
Em : Không phải, tại… tớ có người yêu rồi…!
Lần này thì Quỳnh ngồi im luôn, kiểu như bất động hẳn luôn ấy… không mở lời, không chớp mắt… chắc em đùa hơi quá rồi.
Tại lúc đấy bản năng một thằng con trai bị đá nó trỗi dậy hay sao ấy, em chẳng biết điểm dừng của trò đùa mình gây ra nữa… cũng có thể em đang tự ngụy biện cho hành động khốn nạn của mình =)))
Quỳnh : Ai… ?
Em : Hả ?
Quỳnh : Là… ai thế ?
Em : Àh… một người học chung với tớ dưới quê thôi.
Quỳnh : Là bạn đó hả Hoàng ?
Em : “Bạn đó” là ý nói ai ớ @@ ?
Quỳnh : Cái bạn có fb là : “…” ấy ?
Em : Ừm.
Quỳnh : Ừm, tớ biết rồi…!
Em : Quỳnh biết gì cơ ?
Quỳnh không trả lời câu hỏi của em nữa, mà ngồi im lặng luôn. Phải tận 15p giữa hai người không ai nói thêm gì nữa. Chỉ ngồi và cảm nhận âm thanh xung quanh thôi, về đêm rồi nhưng Hà Nội vẫn luôn tấp nập… luôn là thế…!
Do em đùa quá mức rồi, nghĩ lại thấy có lỗi với cả Trang và Quỳnh nữa. Đáng lẽ ngay từ lúc bắt đầu câu chuyện vừa nãy, thì em phải giải thích hoặc tìm cách nói khéo là mình có người yêu rồi =.=”
Em : Thôi muộn rồi… mình về đi !
Quỳnh không nói gì, chỉ im lặng, đứng lên rồi đi ra ngoài… vãi lều ạ !!
Đèo Quỳnh về mà em nghĩ ra đủ thứ chuyện, đủ tình huống, và những câu nói mà tí nữa về đến nhà phải nói. Để giải quyết cái chuyện này một lần cho xong đi, cũng giống như lần trước lên Group “f17 with love” trên fb xin tư vấn…
Lúc về đến cổng nhà Quỳnh…
Em : Quỳnh này…!
Quỳnh : Sao thế Hoàng ?
Em : Ừm… tớ xin lỗi.
Quỳnh : Lỗi lầm gì đâu Hoàng… ?
Em : Đáng nhẽ ngay từ đầu tớ phải nói ra cái chuyện đấy rồi…
Quỳnh : Ừm, không sao đâu, tớ hiểu rồi.
Em : Ừm… Quỳnh về nhé !
Chào xong đang định quay xe đi về thì Quỳnh gọi…
Quỳnh : Hoàng !
Em : Hả, Quỳnh gọi gì tớ ?
Quỳnh : Về quê thì nhớ học tốt nhé, sống tốt, đừng để cho “người ta” phải thất vọng, đừng chơi bời nhiều quá…
Dừng một lúc rồi tiếp lời…
Quỳnh : Con gái cần được quan tâm, chia sẻ nhiều lắm… nhớ nhé !
Em : Ừm…
Quỳnh : Vẫn là bạn tốt nhé !?
Em : Tất nhiên rồi…!
Quỳnh : Hoàng về đi, muộn rồi, đi đường cẩn thận nhé…
Nói rồi Quỳnh đóng cổng đi vào nhà luôn… cái cảm giác của Quỳnh chắc em hiểu. Em cũng từng bị đến 2 lần rồi mà… haiz
Chạy xe về nhà mà cứ suy nghĩ lung tung, không biết sau này phải đối mặt ra sao, phải làm thế nào với Quỳnh đây… có lẽ hoàn cảnh bây giờ của em, cũng giống như lần Trang từ chối tình cảm của em vậy.
Về đến nhà em quăng điện thoại ra một góc, rồi đi ngủ luôn… sáng mai còn phải dậy chuẩn bị đồ để về quê nữa.
—–
Sáng hôm sau mãi mới dậy, cầm lấy cái đt thì đã thấy ba tin nhắn của Trang…
1 : Hoàng đang làm gì đấy ?
2 : Mãi không thèm rep tin nhắn của em, chắc lại đi chơi mệt quá nên về ngủ luôn rồi chứ gì?
3 : Hừm… đồ đáng ghét. Ngủ ngon -__-
Đọc xong em cứ buồn cười, gái cũng biết quan tâm em lắm chứ đùa, rep lại tin của gái đã.
Em : Anh mới dậy, hí hí.
Gái : Biết ngay mà.
Em : Trang hiểu anh thế nhờ :3 ?
Gái : Anh ngủ như heo, dậy muộn thế, chưa ăn gì đúng không ?
Em : Ohm… :3
Gái : Hoàng đi ăn gì đi rồi nhắn tin với em cũng được :3
Em : Oke, đợi anh tí nhé. Cũng hơi đói đói =))
Gái : Dạ.
Xuống bếp lục lọi một lúc thì cũng có cái để ăn, hôm qua em tính là sáng nay dậy sớm chuẩn bị đồ, để trưa ăn cơm xong là xuất phát luôn. Thế mà lại dậy muộn, lỡ hết kế hoạch
Em : Xong ròiii – Em nhắn tin cho gái khi đã nhét đầy bụng :v
Gái : Vâng, Hoàng ăn nhanh thế ?
Em : Nhanh để còn nhắn tin với Trang đó :3
Gái : Bao giờ Hoàng về dưới quê ?
Em : Chắc là tối nay anh về đến nơi rồi á.
Gái : Dạ, mà chắc là ngày mai em mới về cơ…
Em : Ừm, thì mình được nghỉ nhiều mà.
Em : Với lại lâu rồi Trang chưa về quê nữa, nên cứ ở chơi mấy ngày cũng tốt mà ^^
Gái : Dạ, thì bố mẹ em tính là đi thăm hết một lượt họ hàng ở đây rồi mới về mà.
Gái : Mà Hoàng không mong em về sớm hở ?
Em : Có gì đâu mà mong =.=”
Gái : Á à, để Hoàng được đi chơi thoải mái không ai quản phải không ?
Em : Đâu có, cùng lắm thì anh lại ở nhà skype với Trang cả ngày được chưa =.=” ?
Gái : Hì hì, em đùa á. Hoàng cứ đi chơi đi, đợt này được nghỉ nhiều em cho phép Hoàng đi chơi đó ?
Vãi cả cho phép ạ, đợt này mới yêu nên em thả lỏng, cho gái toàn quyền hoi, về sau xem em có quản lại không nào, các thím cứ đợi đấy. Em sắp thành người có tiếng nói rồi
Em : Thế anh ở đây chơi nốt ngày, mai rồi về. Để gặp em luôn nhá ?
Gái : Dạ.
Ngồi nhắn tin với gái thêm một tí thì ra net ngồi, không quên rủ thêm bọn bạn ml nữa. Định chiều về để gặp gái, cơ mà mai gái mới về nên thôi, mai rồi em về cho hợp ngày. Với cả ở lại chơi nốt ngày nữa với mấy thằng bạn ml, lâu lắm mới được giao THÔNG với chúng nó =))
Chiều thì ở nhà làm con ngoan, dọn dẹp, quét nhà hộ mẹ luôn nhé. Em chăm lắm chứ bộ…
Tối đến mới ăn cơm xong thì có tin nhắn… là của Quỳnh…
Quỳnh : Hoàng về dưới đó rồi à ?
Em : Không, tớ vẫn đang ở nhà. Mai tớ mới đi ^^
Quỳnh : Ừm, tớ nghĩ là Hoàng đi hôm nay rồi chứ ^^ – Hôm qua em có nói với Quỳnh là hôm nay em về quê.
Em : Oh, có việc đột xuất nên tớ ở nhà, mai mới đi.
Quỳnh : Hoàng về dưới đó nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, còn nhớ những gì tớ nói hôm qua không ?
Em : Tớ vẫn nhớ mà :3
Quỳnh : Ừhm, thế thì tốt rồi. Hè lên đây mà tớ thấy gầy đi hay như nào đấy thì…
Em : Thì sao :v ?
Quỳnh : Thì… lúc đó rồi Hoàng biết…
Nhắn tin với Quỳnh một lúc nữa thì em kêu đi chuẩn bị đồ, để mai còn về dưới quê nữa. Cơ mà thật ra là skype với gái, tội lỗi, tội lỗi quá…
Skype đến tận 11h hơn mới đi ngủ, gái bảo tầm trưa mai là gái về đến nhà rồi, mà tầm đó thì em cũng đang ở dưới quê rồi. Thế là hẹn gái chiều hôm sau đi chơi luôn, bù đắp những tháng ngày đã qua
—–
Sáng dậy tầm 8h, sắp xếp lại đồ đạc một lần nữa cho chuẩn men thì khoảng 9h, em chào bố mẹ để lên đường về quê, về với yêu thương lâu ngày chưa gặp của em… lại xách balô lên và đi, cuộc đời là những chuyến đi mà =))
Theo lịch trình thì em ra đón xe bus để về, gần đến nơi thì nhờ tml Hiếu ra đón… xong về nhà nó ăn cơm luôn, hehe. Đến chiều định sang nhà gái cơ mà nghĩ lại thì thôi, em vẫn còn nhớ như in cái lần đối diện với nhạc phụ bên nhà…!
Thế nên tạm hoãn việc sang nhà gái chơi lại, thay vào đó là để đến tối hẹn gái đi chơi thì hơn… :3
Tối đi tắm, thay đồ để sang nhà gái… lâu lắm mới gặp không biết gái có thay đổi gì không :3 – Mới có 3 hay 4 ngày gì đó thì phải =))
Em : Anh đến rồi đây, đang đợi ở cổng :3
Trang : Hoàng vào nhà đi, đợi em tí.
Em : Trang làm gì thì làm đi, anh đợi ở đây cũng được mà.
Trang : Lần nào sang rủ em đi chơi Hoàng cũng đợi ở cổng không chán à -__- ?
Em : Không, hề hề.
Thực ra là em sợ vào nhà lại gặp phải bố mẹ gái thôi. Lần trước em đã thấy run lắm rồi @@!
Đợi một tí thì gái đi ra, lâu không gặp mà gái vẫn cứ nhí nhảnh ấy @@!
Em với gái lại lượn qua quán cf quen thuộc, có khi quán này thành quán quen của bọn em luôn rồi… gọi đồ uống xong gái bắt chuyện…
Gái : Sao lần nào Hoàng cũng đứng ngoài cổng đợi em thế ?
Em : Ờ thì… ngoài đó mát @@!
Gái : Thế nhà em không mát à ?
Em : Không phải, mà anh thích gió tự nhiên hơn =))
Gái : Ờ, vậy lần sau có dịp gì ở nhà em thì anh cứ đứng ngoài đó nhá.
Em : Ơ, không. Tùy lúc thôi @@!
Gái : Tùy lúc là lúc nào =_= ?
Em : Ờ, không biết nữa @@.
Gái : Đấyy, biết ngay mà !
Em : Trang biết cái gì ?
Gái : Chứ không phải Hoàng sợ gặp bố mẹ em à ?
Em : Sặc, làm gì có @@. – Dafug, gái hack não em à ?
Gái : Chứ lần nào có bố mẹ em ở nhà, thì y như rằng Hoàng toàn đứng ngoài, em có thấy Hoàng vào bao giờ đâu ?
Em : Em cứ nghĩ linh tinh @@.
Gái gườm gườm em rồi không nói gì nữa, em thật không ngờ khả năng quan sát của gái hay đến vậy
Mà em còn nhiều thắc mắc về gia đình gái lắm, từ trước đến giờ em hỏi những điều ấy, mà lần nào gái cũng nói : “Từ từ rồi Hoàng sẽ hiểu”…
Em : À Trang này !
Gái : Sao thế Hoàng ?
Em : Cho anh hỏi vài điều được không @@?
Gái : Ừm, Hoàng cứ hỏi đi.
Em : Lần trước anh vào nhà Trang xong gặp bác trai ấy…
Em : Lúc nói chuyện với bác, bác bảo là có việc muốn cảm ơn anh…là sao @@?
Gái cười cười rồi trả lời em…
Gái : À tại vì… mà sao anh tò mò thế ?
Sặc, em đang chú tâm để nghe gái giải thích, thế mà gái lại troll em…
Em : Ơ kìa, thì Trang cứ nói đi. Anh đang nghe mà ~~
Gái : Hì hì ^^ – Cười hoài à…
Gái : Tại vì nhà em có một điều, mà năm nào vào ngày 14-3 bố em cũng phải thực hiện, hì ^^
Em : Là gì ấy @@?
Gái : Hoa hồng trắng ^^!
Em : Là sao cơ, anh vẫn không hiểu @@! – Thật sự là lúc gái nói em mới lờ mờ hiểu thôi.
Gái : Thì năm nào vào ngày 14-3 bố em cũng phải chuẩn bị hoa hồng trắng, chứ sao….
Em : Trang kể rõ hơn đi @@!
Thế mà gái bắt đầu kể cho em nghe về câu chuyện đấy, gái kể đến đâu em lại ngơ ra đến đây. Đại loại là thế này… :
Chẳng là hồi trước khi bác trai cưa cẩm bác gái, thì cũng phải vất vả lắm mới thành công được, và đúng vào ngày 14-3 của cái năm nào đó rất lâu về trư�ớc.
Thì bác gái đồng ý nhận lời cầu hôn hay lời yêu của bác trai ấy. Thế là vào ngày 14-3 hàng năm, bác trai lại tặng bác gái một bó hoa hồng trắng, cũng coi như để kỉ niệm dịp đó. Các cụ ngày xưa cũng ghê gớm thật, cả lãng mạn nữa… mà ngày xưa các cụ đã biết đến Valentine trắng rồi à @@!?
Và cho dù vào ngày 14-3 hàng năm có bận thế nào, thì bác trai cũng sẽ dành thời gian ra để đi mua một bó hoa hồng trắng về với gia đình. Cơ mà may-rủi thế nào… hôm đấy bác trai lại có việc đi xa nhà nên không mua được, thế là mẹ con gái lại phải đi tìm mua. Cơ mà lại không mua được @@!
Và cũng đúng hôm đấy… em lại là người tặng cho gái một bó hoa hồng trắng vào cuối ngày. Vậy đấy, đôi khi người ta gọi đó là Định Mệnh! (ĐM)
Gái kể xong câu chuyện mà em thấy mình “vĩ đại” quá, chính em là người cứu nguy cho “bố vợ” một bàn thua trông thấy
Giờ nhớ lại em mới hiểu được hết câu chuyện của ngày hôm đó…
Bảo làm sao mà gái lại vui đến thế khi nhận bó hoa hồng trắng từ tay em, cho dù nó chỉ là một bó hoa, cơ mà còn hơn tất cả những món quà em từng tặng gái – Chính gái nói thế !
Bảo làm sao mà “bố vợ” cần cảm ơn mình, hí hí ^^
* Thím nào không nhớ chi tiết hôm 14/3 thì cố gắng lội lại chap 36 hay 37 gì đó nhé.
Em : Còn nữa…
Gái : Còn gì nữa hả Hoàng ?
Em : Trang… cảm thấy có tình cảm với anh từ bao giờ thế ?
Gái : Hoàng hỏi lạ vậy ~~!
Em : Thì em cứ nói đii !
Gái : Thì… từ hôm đó đó…!
Em : Hôm 14-3 á hả ?
Gái : Ừa…
Em : Chứ những hôm trước đó thì là gì @@!
Gái : Thì là bạn… thân.
Em : Eo, mất công người ta theo đuổi bao nhiêu lâu… mà không bằng cả một bó hoa @@!
Em : Biết vậy tặng hoa ngay từ đầu có phải đỡ không :3
Gái lườm em rồi nói…
Gái : Hoàng cứ nói linh tinh, không phải hoa bình thường đâu nhá !… Và phải đúng người, đúng thời điểm chứ !
Eo, tự nhiên gái hung dữ thế @@!
Em : Sao hồi đó Trang có tình cảm với anh rồi, mà sao mấy lần anh ngỏ ý… Trang đều gạt đi thế T__T ?
Gái : Ai bảo Hoàng mới vào đã làm người ta ghét rồi, ấn tượng đầu không tốt là thấy ghét rồii. Mà không hẳn là em yêu Hoàng ngay lúc đó đâu nhá !
Em : Chứ sao @@! ?
Gái : Tình cảm cần được vun đắp dần dần, chính Hoàng nói thế còn gì =_=
Em : Ohm… anh nói vậy, cơ mà mấy lần ngỏ ý rõ ràng vậy mà Trang cứ tránh… làm anh sợ tỏ tình lần 3 mà thất bại, thì chắc anh không đủ tự tin nữa mất.
Gái : Hì hì, tại em cần thời gian suy nghĩ mà ^^
Gái : Mà Hoàng cũng đáng ghét lắm !
Em : Ơ… sao anh lại thành kẻ đáng ghét rồi @@?
Gái : Hoàng còn dám bày trò làm em… ghen nữa !
Em : Hề hề, tại mấy lần anh ngỏ ý mà không rõ thái độ của Trang… nên anh phải làm thế :3
Gái : Hoàng có biết là, Hoàng làm thế khiến em nghĩ về Hoàng như nào không ?
Em : Như nào @@?
Gái : Đáng ghét, tồi tệ, xấu xa, đểu giả… bla bla.
Ôi vãi lều ạ, không ngờ hồi đó gái nghĩ em có đủ tố chất… à mà còn thừa khả năng để trở thành một thằng Sở Khanh luôn @@!
Em : Thật á ?
Gái : Thật !
Em : Chứ anh thấy hồi đó em cư xử với anh vẫn bình thường mà, có gay gắt lắm đâu ?
Gái : Anh làm sao mà hiểu được tâm trạng của con gái =_=
Em : Ơ… thì em vẫn nói chuyện bình thường, vẫn đi chơi cùng anh…
Em : Nói chung là cư xử với anh vẫn như mọi khi, làm anh còn tưởng là em chỉ coi anh như một người bạn… và còn không biết ghen với người con gái khác chứ @@?
Gái : Ôi, đó là vẻ ngoài của con gái thôi anh. Cái quan trọng là nội tâm kia, à mà… em giải thích với anh làm gì cho mệt !
Gái : Đồ chậm hiểu, Hoàng nusiii !
Mặt em cứ đần thối ra cả chục phút, còn gái thì cứ ngồi đó tủm tỉm cười…
Ôi, người con gái tôi yêu… sâu sắc đến vậy sao !??
Nói chuyện thêm một lúc nữa, tầm 22h kém thì bọn em ra về, hộ tống gái về đến tận nhà luôn… chào gái rồi đi về ngủ, hai đứa còn nhắn tin tới tận khuya mới đi ngủ nữa :3
—–
Review : Những ngày đầu của tháng 5 – Hello May !
Bắt đầu một tuần mới với một đống việc cần làm, ăn, chơi, ngủ, nghỉ và việc quan trọng nhất là… KHÔNG PHẢI HỌC =))
Lại đến đón gái đi học bình thường, bây giờ thì em có thể tự tin hơn nếu “chẳng may” gặp phải bố mẹ gái rồi, sau câu chuyện hôm qua em đã ngộ ra một điều là : Trong mắt bác trai mình cũng là một thằng con trai khá tốt.
Chỉ có một điều là mình đang trồng cây si con gái bác thôi :3
Mà qua cuộc nói chuyện hôm qua, thì em cũng hiểu hơn được nhiều điều về gia đình gái rồi.
Bố mẹ gái làm kinh doanh nên đi công việc suốt ngày, bố gái thì sống tâm lý lắm, dù bận công việc nhưng vẫn rất quan tâm đến gia đình (vậy mà hồi đầu, em còn tưởng là bố mẹ gái chỉ biết đến công việc mà bỏ bê gia đình chứ @@!)
Mẹ gái thì em chưa tiếp xúc nên không biết như nào, chỉ biết là gái đẹp như vậy là nhờ mẹ, vậy thôi :3 =))).
—–
Vào một ngày trong tuần, khi đang nằm type chap…
Tml Hiếu : Ê cu, đi chơi không ? – Nó đã nhảy sang nhà em từ khi nào em éo biết, lúc đấy là 23h đêm rồi.
Em : Mày điên à, đi chơi đéo gì tầm này?
Tml : Đi đi, lâu lắm chưa thông đêm rồi, thấy nhớ nhớ =)).
Em : Thôi, bố đi ngủ bây giờ.
Tml : Ngủ cc gì, đm còn đang nghịch đt kia ?
Suy đi, nghĩ lại thế nào em lại quyết định đi với nó…chính vì vậy nên việc chậm chap là do nó. Chính tml Hiếu, các thím cứ gạch đá nó nhé.
Thế là hai thằng lại đi ra quán ông Dũng, thông từ 23h đêm tới tận 6h sáng hôm sau lại lóc cóc đi về… cứ gật gà, gật gù khổ lắm…
Ấy thế mà em vẫn phải làm nhiệm vụ đi sang đón gái, đánh răng rửa mặt rồi qua nhà gái. Đi đường mà em cứ phải căng mắt hết cỡ ra nhìn đường, chỉ sợ ngủ gật mà đâm vào đâu thì khổ .
May quá là đến được trường mà không bị làm sao, đến giờ học thì lớp em được ngồi chơi, tại vì thi xong hết cả rồi mà. Ấy thế mà khi em đang úp mặt xuống bàn để ngủ, thì lại bị gái gọi dậy…
Gái : Hoàng. – Gái quay xuống đập vào vài em.
Em : Hở. – Chắc mặt em lúc đấy ngu lắm, tại đang buồn ngủ mà.
Gái : Hoàng ngủ gật trong lớp đấy à ?
Em : Ờm, tại anh thấy hơi mệt…
Gái : Tối qua Hoàng lại thức khuya phải không ? – Ôi, gái cái gì cũng biết, gì cũng hiểu… vậy mà sao tình ý của em rõ ràng vậy mà gái không nhận ra sớm hơn chứ T__T ?
Em : Oh, tại thằng Hiếu rủ anh xem bóng đá đó @@! – Em phịa bừa lý do…
Gái : Hết game rồi lại đến bóng đá…
Gái : Lại còn đổ thừa cho người khác nữa chứ, Hoàng không muốn thì ai ép được ?
Em : Thì… do nó năn nỉ anh mà @@!
Gái : Hừm… lần sau Hoàng ngủ sớm đi nhé !
Em : Ohm, biết ròi =.=”
Gái lườm em cái, rồi lại quay lên học tiếp… mà lớp có 46 con người thì chỉ có vọn vẹn chưa đến 5 đứa đang học. Còn đâu toàn chơi bài, không thì lại nghịch đt… cứ thế, cả tiết, cả buổi học ngày hôm đó em cứ gật gù mà chẳng dám ngủ, chỉ sợ gái lại quay xuống… khổ quá đi mất !!
—–
Vào một buổi tối, trong tuần đầu tiên của tháng 5…
Em : Trang ơi, xong chưa… anh đang đợi dưới nhà nè !
Gái : Đây, đợi tí… em xuống bây giờ.
Tối hôm đó em có hẹn đi chơi với gái, lần này thì em với gái đi dạo vòng vòng, thăm lại mấy nơi hai đứa từng đến trước khi yêu nhau…
Đang đi thì lại gặp ngay cơn mưa rào chứ, lại phải tìm chỗ trú. May là gần đó có cái chi nhánh của công ty nào ấy…
Cửa ngoài thì đóng, cơ mà có cái mái hiên che cho cũng rộng, còn có cái ghế sắt để ngồi nữa…
Em : Trang ngồi đây đi, có lạnh không ?
Gái : Không đâu, trời mát mà ^^
Em : Ừm…
Thế là hai đứa lại ngồi ngắm mưa, ngoài trời được bao phủ bởi màu đen của màn đêm, điểm thêm vài dải nước màu trắng, ánh đèn đường hiu hắt chiếu xuống trong cơn mưa… khung cảnh lãng mạn phết đấy chứ :3
Em : Trang !
Gái : Dạ ?
Em : Trang có thấy… chuyện của chúng mình, có liên quan đến mưa nhiều lắm không ?
Gái : Có hở ?
Em : Ừa, mấy lần quan trọng thì lần nào cũng mưa cả !
Gái : Thế em mới nói thích và cũng ghét mưa ^^. Mà Hoàng cũng để ý hết hả ?
Em : Toàn dịp quan trọng mà, anh phải nhớ chứ :3.
Gái cư�ời với em rồi đưa tay ra ngoài hứng nước mưa, lại ngân nga mấy câu hát không đầu, không cuối… nhìn đáng yêu quá, làm em cứ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ @@!
Đến lúc không kìm được lòng mình, trước sự đáng yêu quá mức ấy nữa… Em đưa tay sang nắm lấy bàn tay gái…
Gái quay sang nhìn em… nở nụ cười, rồi lại nghịch mưa, lại hát tiếp… cứ để mặc cho em nắm tay như vậy đó !
Em : Trang này…!
Gái : Dạ ?
Em : Nếu như anh không kiên trì sau những lần bị em từ chối, chắc mình không được như bây giờ đâu nhỉ ?
Gái : Không đâu…
Em : Hả ?
Gái : Em tin… người con trai em yêu, sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như thế đâu !
Em : Hì, cho dù sau này thế nào… có hiểu lầm hay lỡ mình không còn hiểu nhau.
Em : Thì hãy nhớ là mình đã cố gắng như thế nào, để có thể bên nhau như bây giờ. Mà bỏ qua mọi chuyện, để tiếp tục bước tiếp cùng nhau… Trang nhé !?
Gái : Ôii, sao Hoàng của em hôm nay triết lý sâu sắc thế ^^
Em : Nhé…!? – Em hỏi lại một lần nữa như muốn khẳng định.
Gái : Hâm, đương nhiên rồi ^^! – Gái đưa tay lên bẹo má em, nhìn em rồi cười tươi…
Muốn giây phút này dừng lại mãi, để bọn em có thể luôn bên nhau, vui vẻ, hạnh phúc như thế…
Mất 5s để định hình lại sự việc, sau hành động quá ư là đáng yêu của Trang, nhìn sâu vào đôi mắt ấy… nâng cầm gái lên rồi từ từ cúi xuống. Có vẻ như gái vẫn còn đang bất ngờ với hành động của em, nhưng không để cho gái kịp nhận ra, em cúi hẳn xuống rồi hôn vào môi gái. Lần thứ 2 em được cảm nhận vị ngọt đôi môi ấy, nhưng cảm xúc lại ngọt ngào hơn… vì bây giờ, gái chính thức là của em rồi !
Từ từ buông đôi môi ra… nụ hôn nhẹ nhàng lướt qua, cũng nhanh như khi nó đến…
Gái : Ơ…
Em : Anh yêu Em…
Gái : … – Gái vẫn ngồi im nhìn em…
Em : Trang… Anh yêu Em ! – Như muốn khẳng định lại, là mình vừa nói lời yêu vậy…
Gái : … Em … cũng yêu Anh….!
Lại một lần nữa cảm xúc trong em như muốn vỡ òa, đây không phải lần đầu tiên, cũng chẳng phải là lần thứ 2-3 gái nói như vậy với em. Nhưng trong khoảnh khắc ấy… lời nói ấy, đối với em… nó là linh thiêng nhất rồi !
Lại mất 5s để cảm nhận…
Và 5s nữa để… cúi xuống và thực hiện lời nói của mình…
Lần này thì gái chủ động khép mi lại và ngước mặt về phía em. Lần thứ 3 cảm nhận vị ngọt nơi đầu môi, em muốn líu giữ nó lại… thật lâu và sâu…
Tối nay, trong khung cảnh của một cơn mưa đầu mùa Hạ… em đã nói lời yêu… đã kéo mình và gái lại gần nhau hơn…!
———-
Lề :
– Văn em kém các thím thông cảm @@!
– Có hơi sến súa một chút, cơ mà cũng chỉ là em muốn miêu tả cho nó sinh động, để sau này khi mang ra đọc lại, em có thể sống lại và hòa mình vào kí ức một thời của mình và gái thôi !
– Chap này là chap dài nhất từ trước đến nay em viết, cũng là chap thứ 50 dành để giữ lại kỉ niệm của mình !
– Thực ra là sự việc này nó xảy ra trước ngày em up chap 49 ít ngày, em định viết liền luôn thành 2 chap 49-50 rồi up. Cơ mà sợ dài quá nên phải kéo dài thêm 1 tuần, vô cùng xin lỗi vì đã thất hứa với các thím. Các thím THÔNG cảm cho em nhé =)))
– Em đi nhắn tin với gái tiếp đây, good bye see you again =)))))).