Loanh quanh ở viện ngày thứ 2. Ông nội vẫn thở bằng máy, khắp người dây nhợ nhì nhằng như hệ thống đường dây viễn thông. Bố ex chỉ vào cái máy to như nồi cơm điện hỏi mình các chỉ số trên đó ý nghĩa thế nào. Mình hiểu nôm na gồm nhịp tim, huyết áp, mạch đập hay đại loại thế biết đéo đâu được. Ông chú hỏi thêm, thế nhìn vào đó có biết tình trạng sức khỏe ông ra sao không cháu? Mình nói chắc ổn vì máy vẫn kêu tít tít. Ex ngồi bên, mặt giãn ra 3 ly vì tự hào về người yêu, đoạn ghé tai trêu “Cái gì cậu cũng biết mà trong ví không mấy khi có tiền là sao nhỉ?”. Mình bảo vấn đề này y học thế giới đang bó tay. Bố ex nghe loáng thoáng bèn quay sang hỏi “Cái gì thế cháu?” Mình bảo à không có gì.
Khoảng 3 -4 giờ chiều, sau cơn dông khá to, thấy trước cửa phòng cấp cứu nhốn nháo mình mò lại xem. Hóa ra là một người đàn ông vừa bị sét đánh khi chăn bò ngoài đồng. Khi y tá kéo cái vỏ chăn lên, bên dưới quần tụt xuống đầu gối, súng ông hàng họ phơi hết cả ra. Mình lẩm bẩm “Tội thế, chắc sét đánh cho tụt cả quần”. Bà vợ ông này bảo không phải đâu, kéo xuống cho dễ thở. Để ý có đứa con gái có lẽ con nạn nhân chạy ra chạy vào, nước mắt lã chã nhìn xinh phết. Thấy nó hay hay, mình hỏi có bị sao không em? Nó bảo sét đánh trúng con bò, bố em đi sau mấy mét nên chỉ bị ảnh hưởng thôi. Định bảo ồ may thế, tối có thịt bò ăn rồi, nhưng thấy nàng đang khóc nên thôi.
Tiện mồm, mình phân tích cho nàng vì sao bị sét đánh. Đang thao thao “Em hiểu không, khi phóng điện nhiệt độ lên tới 50.000 độ F tức là gấp 5 lần nhiệt độ…” thì tự nhiên nghe cái bịch sau lưng đau điếng, quay lại hóa ra ex. “Anh đang nói linh tinh gì đấy, về ngay”. Mịa, mất hết cả hứng. Ex hay ghen, cứ thấy mình đứng cạnh bất cứ em nào là mặt xị xuống, kể cả đứng cạnh em họ nàng cũng không ưng. Mình bảo điên à, đấm người ta đau thế. Ex càu nhàu “Cho chừa tội tán gái”. Tán đéo đâu, anh đang phân tích hiện tượng vật lý cho nó, cơ mà con ấy cũng xinh thật, hehe.
Xế chiều, thằng anh họ ex đề xuất đi ăn vịt quay. Ăn quán tối về đỡ nấu nướng lách cách. Khỏi phải nói, mình lo tái cả mặt vì trong ví còn hơn 200k. Hôm trước mang theo củ rưỡi thì tiêu vặt lằng nhằng mất 4 -5 lít, còn lại đã gửi theo xe trả nợ cho thằng bạn ở Hanoi.
5 người gồm mình, ex, bố ex, em trai và anh họ ex ra cái quán hôm trước từng ngồi. Một chai riệu trắng, 5 bát cháo, 2 đĩa nướng, 1 đĩa luộc và mấy lon coca. Đang ăn thì có thêm 2 người bên họ hàng nhà ex vào ngồi cùng. Mình vừa nâng ly chúc mừng sức khỏe ông nội vừa lo tí nữa không đủ tiền trả. Bố ex vỗ vai “Uống đi cháu, sao mặt mày u ám thế?”. Cười cười, nói nói mà như ngồi trên đống lửa, vịt nướng ngon thế mà ăn đéo thấy ngon như bữa trước nữa. Ex ngó sang mình, thấy vẻ mặt chắc tội tội khổ sở bèn bảo “Ông bây giờ sức khỏe cũng ổn rồi, anh không phải lo lắng quá đâu, ăn đi anh!”, rồi cười hi hi rất mất dạy.
Vừa uống riệu, 2 ông chú bác gì đó vừa thay nhau hỏi han. Mình vừa tính nhẩm xem hết bao nhiêu vừa nặn bộ mặt tươi rói trả lời. 7 cháo nhân 15 nghìn bằng… “Nhà có mấy anh chị em hả cháu?”. “Dạ nhà cháu 3 ạ”… 3 đĩa nướng nhân 35 bằng… “Bọn cháu yêu nhau lâu chưa?”. “Dạ 2 năm rồi ạ”. “Ừ cũng lâu rồi nhỉ”… 1 đĩa luộc nhân 35 nốt bằng… “Thế định bao giờ cho các bác ăn xôi đây?”. “Dạ chưa biết ạ”… 1 chai riệu 12 nghìn là bằng….Đệt mợ, rối tung cả lên còn hỏi lắm.
2 ông này hỏi lắm, ăn cũng lắm, khen vịt thơm, cháo bỏ lá gì mà ngọt hơn ở nhà vợ nấu. Mình mà không phải đau đầu về chuyện trả tiền, mình cũng thấy ngon.
Rồi tiệc cũng phải tàn. Đang xỉa răng tìm cách câu giờ thì ex nhanh chóng đứng dậy bảo to “Anh ơi đưa ví đây em thanh toán!”. Mình rút ví đưa cho nàng như một phản xạ, mặc dù biết chỗ tiền trong ví không đủ. Ex đi vào phía trong thanh toán, xong xuôi kéo nhau về. Ngang qua chợ thị trấn ex bảo ghé vào mua cho anh mấy cái áo phông và đôi sịp mặc cho đứng đắn, gớm mấy bữa anh tắm giữa sân, sịp không mặc nhìn khiêu da^ʍ ngại ngại là. Mình móc ví ra thấy vẫn còn nguyên hơn 200k, ơ vậy là nãy ex cứu mình bàn thua trông thấy?
“Lúc trong quán nhìn mặt anh tếu lắm, cứ đuỗn ra, hihi”. Mình phì cười, bảo anh lo mà toát hết cả mồ hôi đít, ăn đéo ngon nữa. May em nhanh ý không ê mặt.
Trên đường về, sẵn không khí mát mẻ, hai bên hồ sen chạy dài tỏa hương thơm xao xuyến, mình buột mồm hỏi ex, yêu một đứa nghèo em có thấy hối hận không? Có khi nào thấy anh rẻ rúng không? Ex vẫn ôm chặt lắc đầu, bảo “Miễn anh đừng có tán gái lăng nhăng như khi chiều là được”. Mình hỏi ex về thái độ bố nàng mấy ngày nay, ex bảo bố nói thằng ấy hiểu biết nhưng con lấy nó rồi khổ, vì nó chả có gì trong tay cả. Mình thở dài bảo công nhận bố em nói đúng, thôi xong đợt này em bỏ anh đi, anh về quê lấy vợ rứa là xong. Ex im re không nói gì nữa.
Buổi tối ở nhà ông nội ex. Bà mợ vứt cho cái gối bảo đêm nay cháu ngủ đây nha, ngủ với 2 thằng cháu con thằng x. Nhìn cái giường bừa bộn, chăn chiếu nhàu nhĩ và đặc biệt tỏa hương man mác mùi nướ© đáı trẻ con… mình nổi cả da gà. Cái gối hoa, nhìn mãi mới biết nó không phải là cái bánh đa vừng, mà đích thị là cái gối. Tả thế nào nhỉ, nó như cái bánh bao thiu, ẩm ướt, mềm và nhão, bề mặt được dát một lớp vừng đen do mốc. Đầu giường treo quần áo của vợ chồng thằng anh họ, có mấy cái xi líp vợ nó vứt ở góc, cái nào cũng quăn queo như vỏ bưởi khô, nhìn sεメy và gợi cảm vô cùng. Mẹ, đêm nay sẽ là một đêm rất dài đây. Cứ nửa đêm tỉnh dậy nhìn thấy mấy cái xi líp vợ thằng kia chắc éo muốn lấy vợ nữa…