Tán Gái Tây Trên Meowchat

Chương 5

Chương 5: Gái da^ʍ Indonesia

Chap 5 - Jeannie: Gái da^ʍ Indonesia (Part 1)

Em này tên là Jeannie, người Indonesia. Em này mình quen cũng cùng thời gian với Naru, trước Naru không lâu. Em này thì ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với tất cả. Thứ nhất là ở địa vị, em ấy đang làm ca sĩ hát dạo ở trong nước, dạng như bán chuyên, có nhà quản lý riêng, đi hát theo hợp đồng, phòng trà, café, đám cưới… Em ý chỉ hát tiếng Anh thôi và hát thì hay thôi rồi. Thú 2 là em ý hơn tuổi. Mình 95, em ý 92. Gọi là chị ấy mới hợp nhỉ :D Thứ 3 là em này thuộc dạng có điều kiện. Bố là người gốc Tàu, nhập cư Indo, th- ế nên em ấy là người lai. Mix China & Indo, mặc dù là lai châu Á nhưng cũng khiến cho em ấy có một vẻ gì đấy rất Tây.

Câu chuyện bắt đầu khi một lần chán nản, công việc mệt mỏi kết thúc, mình ở lại công ti như thường lệ vào ban đêm và lôi điện thoại ra Meow.

Ùi, nhìn make-up kinh hồn thế này? Em này chắc cộc đầu vào tường thì mặt lở ra như tường lở ấy nhỉ? – Nghĩ bụng vậy. Nhưng mà nhìn mặt vẫn được nên ấn Fave đại. Ai ngờ đâu em ấy faved back ngay lập tức luôn. Ấn tượng đầu tiên là không chảnh vì những đứa xinh xinh kiểu này, mặt mũi dáng dấp ngon nghẻ thường rất kiêu và ít khi fave back trừ khi mình có gì đó nổi bật mà nó thấy.

- Hi

- Hey

- Em là người Indo thật hả?

- Vâng.

- Hay đấy.

- Baby, Anh có Skype không?

- Há?

Chưa gì đã hỏi có Skype không? Có phải thật không vậy? Mình cũng gặp tình trạng này vài lần nhưng không phải trên Meow, kiểu clone để ảnh thật lừa tình, lấy Skype gạ chat xxx rồi gửi link virus… Tuy nhiên trong lần này mình cũng không có cảm giác đây là autobot, nó rất human.

- À ừ thì anh có. Em lấy làm gì?

- Thì gọi video chứ còn làm gì nữa?

- Của anh đây…

- Thế giờ gọi luôn á?

- Không, mai gọi anh nhé.

Lại cái nồi gì nữa đây? Tự nhiên lại khiến mình nhớ đến em Keeple cũng kiểu này. Thôi kệ đi. Check timezone thì bên ấy muộn hơn mình 1 tiếng, chắc cũng muộn rồi nên chả gọi được đâu.

- Nhìn em makeup dày nhỉ?

- Vâng, công việc của em mà?

- Vậy hả? Anh thì thấy nhìn mặt em xinh sẵn rồi nên cân gì make up nữa?

- Đâu có, em không tự tin khi không makeup đâu.

- Anh thì thích vẻ đẹp tự nhiên hơn. Tất nhiên thì con gái makeup cũng khiến mình đẹp và tự tin hơn, nhưng có người nọ người kia mà.

- Vậy là anh không thích hả honey?

- Ý anh không phải vậy, nhưng mà anh thuộc tuýp người thích sự tự nhiên. Em vẫn đẹp mà.

- Okay bae… But you look so HOT…

- ??? Cái nồi gì vậy?

- Nhìn anh HOT và sεメy quá.

- Đùa hả? Em đang nói anh hay nói ai vậy?

- Anh chứ còn ai nữa honey?

- Em xem ảnh trên Profile của anh à?

- Vâng, em vừa xem tất cả xong.

- Trời? Có gì đâu mà Hot với Sεメy được?

- Thật mà? Anh tự nhìn anh xem?

- Anh chả thấy gì hết?

- Vậy thì soi gương đi?

WTF? Sao lại giống giống mô-típ với em Keeper vậy? Lại xem hết ảnh của mình trên profile rồi nói chuyện lẳиɠ ɭơ gạ tình vậy? Đến lúc này mới thấy ích lợi của việc upload nhiều ảnh lên trang cấ nhân Meow, nhiều em sẽ check out qua một lượt xem ảnh ọt của anh thế nào, hàng họ của anh ra sao rồi mới quyết định có fave back lại hay không.

- Chả có gì đâu, ừ cho là anh nhìn Hot đi, nhưng mà sεメy thì không đâu :haha:

- You’re look so sεメy, em không thể kiểm soát nổi bản thân nữa?

WTF is this? Thật sự mình biết là con gái cũng nhiều kiểu gạ tình như mà kiểu này thì đúng là quá… Không biết nên dùng từ nào nữa. Nói chung mình thấy rất vấn đề.

- Chưa ai nói với anh thế cả?

- Em nhìn hết ảnh của anh, nhìn anh sεメy không cưỡng nổi luôn :sεメy:



- +62878xxxxxxxx Số của em đây, nhắn tin cho em vào Whatsapp nhé baby!

Holy sh**. Đầu tiên thì hỏi mình có Skype không như một câu mở đầu, giờ lại cho số điện thoại khi mình còn chưa kịp định hình? Chưa thấy em nào dạn như thế này luôn? Kể cả Keeple cũng không thể đủ trình như thế này? Liệu em ấy có biết mình ít hơn 3 tuổi không nhỉ? Nếu biết rồi thì em ý còn nói chuyện với mình kiểu này hay không nhỉ? Mà chắc mẹ gì đã mỗi mình như thế? Kiểu gái lẳиɠ ɭơ này kinh bỏ mẹ.

Cũng lâu rồi nên mình không nhớ rõ tường tận cuộc hội thoại đầu tiên này diễn ra tiếp theo như thế nào vì mình trót xóa mất trên Meow. Chỉ nhớ hôm sau và hôm sau nữa gần như không nói chuyện gì vì em ấy bận hay sao ấy.

Ngày thứ 4…

- Skype anh nhé?

- Ừ, add nick anh đi… [email protected]

Cố ý cho em ấy Skype bằng mail chính có sẵn năm sinh ở đấy, chắc cũng sẽ tự nhận ra mình ít hơn 3 tuổi. Mà dù sao mình cũng để tuổi thật ơ trên Meow mà?

- Anh add em đi…

Xin lỗi anh em, post này đến đây thôi. Phần sau vô cùng đặc biệt nên mình sẽ cắt hẳn sang… Cũng muốn đăng ảnh mặt em ý lên trên này nhưng mà đã trót block nick của em Jeannine trên Meow và xóa sạch ảnh/video em ấy gửi qua Whatsapp trong một lần cãi nhau to. Ảnh trên trang Meow của em ý nhìn xinh lắm.

[next]

Chap 5 - Jeannie: Gái da^ʍ Indonesia (Part 2: Cuộc gọi Skype đầy ướŧ áŧ...)

Mình không nhớ hôm đó 2 đứa đã nói những gì vì là gọi video Skype, không còn căn cứ như tin nhắn Whatsapp để dịch lại cho nó nhiều và thực, kể từ giờ hầu hết mình sẽ review lại theo dạng re-mind... Nhớ được cái gì hay sẽ viết lại, sẽ đứt đoạn và giật cục nhưng mình cũng chỉ viết những phần đặc biệt và gay cấn thôi :byebye:

Cuộc Skype đầu tiên... Mình cũng đã có chút kinh nghiệm với em Keeble từ trước rồi nhưng vẫn mắc một tật là nhiều khi mình nói em ấy chưa hiểu ngay, thứ 2 là Keeper nói nhanh quá, thành ra mình chỉ nghe được tầm 70%... Cứ nghĩ với Jeanine này cũng thế nhưng em ấy đã làm mình bất ngờ. Giọng của em ấy thích mê hồn và cực kì "ướŧ áŧ". Nhớ là em ấy đang là ca sĩ hát nhạc Anh. Tiếng Anh đã theo em từ nhỏ 4 tuổi với Bà ngoại nên gần như trong cuộc sống, em ây dùng 50% ngôn ngữ giao tiếp là tiếng Anh, còn lại là Bahasha :gach:

- Oh, baby, ... You look so handsome.

Nghe mấy giọng ngọt sớt kiểu này thằng nào chả sướиɠ đến tận rốn. Mình cũng không quen được gái khen, có mỗi Keeper trước đó là khen mình nhiều. Nhưng em này thì khác, cứ cảm giác như em ấy nịnh mình thêm ấy. Thật sự thì mình cũng biết mình như thế nào, cũng chả phải gì để tự hào nhưng mình có khả năng chụp ảnh tự sướиɠ rất ảo diệu, nhìn không bị bóng lộn, da dẻ hồng hào như con gái mà vẫn giữ được vẻ thật của khuôn mặt. Thứ 2 là camera phone máy mình tự sướиɠ rất bá. Gọi với Skype nó tôn mặt rất nhiều. Mặc dù ngoài đời mình rất đen nhưng trong video call quên cmn luôn :sεメy:

- You"re so sεメy...

- Em đùa à? Anh chả nhìn thấy gì cả? Anh thế nào anh biết chứ? Đừng khen anh quá.

- Tin em đi, anh nhìn gợi cảm và cuốn hút lắm, không tin thì cứ nhìn vào gương.

- Thôi nào. Có gì đâu.

- Tại sao anh lại đẹp trai được như vậy? Tại sao anh lại sεメy như vậy chứ?

- Come on... You should stop this...

Em ấy làm mình cười rất nhiều, cần như nói chuyện với em ấy lần đầu hôm ấy chỉ có cười và cười... càng cười nhìn mình càng ăn hình và em ấy lại càng "khen" mình như thế. Em ấy khen rất nhiều, thật sự là hơi quá lố, nhưng kể cũng sướиɠ. Có điều là em ấy không bật camera mà chỉnh 1 mình mình bật :pudency:

- Sao em không bật camera lên?

- Em chỉ muốn em nhìn anh thôi.

- Bật lên chứ? Có sao đâu? Anh muốn nhìn em.

- Em đang ở trong phòng, tắt đèn rồi, bố mẹ ngủ rồi, em phải tôn trọng họ chứ?

- Thì em cũng có thể bật 1 tí thôi hoặc vào nhà tắm 1 lúc được mà? Em thì nhìn anh còn anh nhìn cái màn hình đen thui không à?

- Để sau đi... Mai nhé. Hôm nay không được...

Em ấy càng bí ẩn, đến đây có lẽ nhiều người nói rằng nhỡ em ấy fake thì sao? Là người khác chứ không phải đứa trong ảnh. Thật ra mình đến lúc nào đã tin rồi, không thể fake được... Mặc dù em ấy không share camera. Lúc sau có cố thì cũng bật cho 1 tí. Chỉ nhìn thấy mỗi 2 con mắt -_- . Cảm giác mình thiệt thòi vcđ luôn.

- Nhìn anh đẹp trai quá, em cứ thấy, em cảm thấy...

- Em làm sao?

- Em không chịu được nữa.

Thế là em ấy bắt đầu rên nhè nhẹ :sεメy: rất nhẹ... Nhưng đủ để nghe thấy và hiểu được tình hình bên ấy đang như thế nào.

- Oh... Baby... Do you love me? Ahhh, Uhhh...

- What? Cái gì chứ? Mình vừa mới nói chuyện được 2 ngày? Đây mới là lần đầu gọi điện mà?

- Em biết là anh thích em mà. Nói với em là anh thích em đi.

- Ừ thì anh có thích nhưng anh cũng không thể nhanh chóng như vậy được.

Cái nồi gì vậy? Lúc này mình thật sự shock. Cảm giác như thể mọi thứ không hề có thực vậy, mình biết có nhiều kiểu con gái đa cảm rồi cũng gọi là dễ kiểu động cỡn như thế nay nhưng không nghĩ trong đời lại gặp một em bá đạo như vậy? Thật ra lời qua tiếng lại cũng nhiều nhưng mình không nhớ nổi 2 đứa còn nói gì nữa. Em ấy cứ ép mình nhận yêu, mình thì nói là mấy năm nay chưa quen việc yêu đương gì cả kể từ khi chia tay ex :shame:

- Anh cảm thấy chưa quen lắm, mình cứ từ từ đã.

- Anh có yêu em mà, You do love me, I know that. Don"t be shy...

Cứ phải nói là ngọt như mía lùi, cảm giác tan chảy lắm các bác ạ. Nếu em ấy mà có ở trước mặt lúc này thì... Lân la một lúc, mình lại hỏi thăm để tránh những lời ong bướm lúc này.

- Em còn đi học không đấy?

- Em tốt nghiệp rồi.

- Nhanh vậy?

- Vâng, em 23 tuổi rồi còn gì?

- À há? Thế giờ em làm gì? What is your job?

- My job is blowjob.

Các bác biết mặt em lúc này thế nào không? Đệt? Lại thêm cái nồi gì thế này? Chat nhầm cave à? Không, trông em ấy đâu có vẻ con gái kiểu bán hoa thế này, nhìn chung có vẻ nhà giàu, công việc khá, có ô tô riêng...

- What are you saying? (Mình cố để tỏ ra không biết từ blowjob là gì, tưởng như chưa từng nghe đến từ này bao giờ? Em ấy nói câu ấy với một nụ cười vô cùng sảng khoải và chứa đầy ẩn ý.)

- Anh không nghe rõ à? My job is blowjob...

- What is that?

- Blow, B L O W and Job... Vào google mà tìm. (Mình vẫn ra vẻ ngu ngơ không biết gì.)

- Okay, chờ anh chút, để xem nào, Bê Lờ, O, vê kép... and job... Oh my... Oh... (Mặt mình tỏ vẻ vô cùng bất ngờ trước kết quả trên google).

- Are you serious? Are you kidding me?

- Okay okay, em chỉ đùa thôi, em không phải cái loại con gái làm việc ấy đâu.

- Thế em làm nghề gì?

- Sucking d*ck...

Đệt? Lại nữa? Đùa thì cũng vừa phải thôi chứ? Em phá lên cười sảng khoái còn mình thì ra vẻ ngỡ ngàng vì đã biết từ dick này rồi. Tỏ vẻ không biết nói từ gì. Em ấy cười giòn tan, xong rồi đến mình cũng cười, nhưng cười kiểu gượng, lúc này mình kiềm chế cảm xúc khá tốt để cho em ấy thấy mình vẫn vô cùng nai tơ.

- Come on... Please don"t talk to me like that way. Anh không quen nói chuyện kiểu này lắm. Anh xin lỗi.

- Trời ơi, sao mà anh lại đáng yêu thế cơ chứ? I wanna fuck you...

- What?

- Em muốn cᏂị©Ꮒ anh. Baby ạ, anh đáng yêu, cute và sεメy quá thể. Em không thể chịu được nữa.

- Don"t say like that... Trời, em khiến anh sốc thật đấy. Anh không biết nữa nhưng mà anh thật sự chưa quen, có lẽ mình cần nói chuyện nhiều hơn. (sau đó là một nụ cười tỏ vẻ ngượng ngùng và ngơ ngác)

- Em yêu cái nụ cười ấy quá, em thích răng của anh...

- Thankyou. Nhưng mà răng á?

- Vâng.. Răng... Răng anh đẹp... em thích cả... Lưỡi của anh nữa?

- Cái gì cơ?

- LƯỠI... trong mồm ý.

- Oh? Em nhìn thấy đâu mà thích được?

- Khi anh cười em thấy mà, em thích cách mà anh cười, hồn nhiên, vô tư. Em muốn hôn vào cái lưỡi ấy quá...

- Really? Đừng trêu anh quá. Anh đại khái là ngại lắm đấy.

- Đừng ngại, đừng đỏ mặt, mình lớn rồi mà? Anh cũng lớn rồi còn gì? Anh là con trai còn em là con gái, cái này là bình thường thôi mà? Cũng giống như là anh phải ăn cơm và hít thở thôi.

Ý em ấy đang nói là cái gì đây? Jeanine mình phải nói là quá da^ʍ, da^ʍ kinh khủng khϊếp, những gì tiếp theo còn kinh khủng hơn rất nhiều... Mình sẽ để review sau. Mấy hôm nay hơi ốm nên chưa có thời gian viết. Mình vừa về quê để bố khám bệnh xem sao. Hà Nội lúc thì nắng, lúc thì lạnh, người mình không chịu được thời tiết thay đổi đột ngột kiểu này :pudency:

Bonus: Bác nào chưa nghe thì nghe bài này mình dậy em ý hát tiếng Việt nhé :">



[next]

Chap 5 - Jeannie: Gái da^ʍ Indonesia (Part 3: Tiếp tục cuộc Skype đẫm..."nước")

--

Ở phần trước, mình đang ở trong một tình thế vô cùng căng thẳng với Jeanine… Lúc đó đã khoảng 1h đêm, mình đang ở lại công ty để trực, cảm giác ở đây mỗi tối đến buồn tẻ vô cùng. Nếu như không có Meow cùng những em như Jeanine, Naru hay Keeper… này thì có lẽ mình đã chuyển cmn công tác chỗ khác rồi :gach:

Trở lại với nội dung chính…

- Anh có biết em đang làm gì không?

- Em đang làm gì? Sao anh biết được?

Lại là những tiếng rên nhè nhẹ nhưng vô cùng cảm xúc, nó xóa tan bầu không gian yên ắng của mình qua cái tai in-ear. Em ấy đang làm gì nhỉ? Làm gì thì tự biết cmnr lại còn phải hỏi? Sao mà lúc này mới thấy cái khoảng cách địa lý nó khốn nạn quá trời. Cuộc đời thật lầ bất công…

- Nói với em là anh yêu em đi.

- Hold on… Từ từ đã nào, Đừng vội vã quá, mình còn nhiều thời gian để tìm hiểu nhau mà.

- Không cần, anh có tin vào tin yêu sét đánh không? Love right on the first sight?

- Nhưng mà anh đã nhìn được gì đâu, em tắt camera mà. Anh nhìn thấy mỗi hình anh trong màn hình. Còn lại đen sì.

- Anh xem hết ảnh em rồi còn gì?

- Đấy không phải câu trả lời, đó chưa phải là tất cả con người em.

- Em chắc chắn là anh thích em, anh yêu em rồi. Anh thử giải thích xem tại sao đêm rồi, bên em muộn hơn anh 1 tiếng, 1h đêm rồi anh không ngủ còn nói chuyện với em làm gì?

- Thì đấy là…

- Đấy đấy… Anh không thích em thì làm sao mà anh còn thức nói chuyện với em.

- Ừ thì anh có thích em được chưa?

- Thế anh có yêu em không?

- …

- Có yêu không?

- …

- Anh không yêu là em cúp máy đây…

- Okay, okay, I do love you…

- Em biết mà baby, anh có yêu em mà, em cũng yêu anh nhiều nhiều nhiều…

Trời ạ… Đi chịu thua một đứa con gái, không biết là nó hơn tuổi mình nên nó già dặn hơn, biết cách kiểm soát tâm lý mình hay thế nào nữa. Thật sự là qua lời nói kể lại review như thế này chưa thể nói hết được nhưng ở trong hoàn cảnh ấy mới thấy Jeanine thực sự ở một đẳng cấp khác. Gái có học thức, giao tiếp giỏi và rất biết cách nói chuyện và lấy lòng bằng tính con gái.

- Em bật camera này…

- Đâu? Vẫn tối om mà?

- Thấy gì đây không?

Đệt? Cái nồi gì thế?... Chẳng lẽ là…

- Thấy tay em không?

Hú hồn, em ấy giơ 2 ngón tay ra ở mắt thôi… Làm mình cứ tưởng :sεメy:

- Có mà, Nhưng em giơ tay ra làm gì cơ chứ? Anh muốn thấy mặt em thôi.

- Nhìn này…

Đệt… Lần này thì là thật rồi… Phải nói là… Máu mũi chảy hết ra rồi… Lần đầu tiên trong đời có cơ hội được chat… à nhầm, video call kiểu này… Chân tay mặt mũi nóng ran…

- Anh có thấy không?

- Thấy gì cơ? Anh không thấy gì cả, mờ quá, hơi tối nữa.

Mặc dù biết rõ là gì với gì rồi nhưng mình vẫn cố tỏ vẻ ngơ ngác, giữ một cái đầu lạnh và làm như không hiểu chuyện gì đang sảy ra…

- I’m grabbing my boobs… (câu này khỏi dịch nhé)

Lại là những tiếng rên nhè nhẹ, nhưng hơi thở ngày một nặng nề hơn. Những tiếng ơ… ư bắt đầu nặng hơn và…

- Come on… ư… ư… Come and fuck my bae…

- What are you saying? Anh không nghe rõ em nói gì cả?

- Fuck me, please…

- What just you say?

- Ư… ư… ơ…

Đắn đo mãi mới quyết định có viết chỗ này hay không... Em ấy bắt đầu đưa tay lên trên, xoa tròn từ cổ xuống, rồi máy cũng rọi xuống khúc "giữa". Phải nói là rất "đầm" :shame: Em ấy quay bằng camera trước, , đèn màn hình rọi xuống đủ sáng để nhìn rõ mọi thử trong hoàn cảnh ấy, dĩ nhiên là mình thấy hết những cái cần thấy... Em ấy cứ xoa tròn, vừa xoa vừa rên.. vừa lẩm bẩm cái gì đó như... Baby... Fuck me... I need you here... Từng từ rất rời rạc như kiểu sắp chết đến nơi rồi...

Một khoảng im lặng… Mình không biết nói gì cả… Cứ thế, em ấy tắt camera đi rồi nhưng vẫn nghe thấy những tiếng rên… Lúc này thì bối rối thật sự… Ai cũng là đàn ông thôi… Nhưng tính mình thì nó không phải loại… Nói chung là bối rối. Mình xà theo vào thì rất dễ, trước đó cũng vậy rồi, mấy lần từ chối khéo dirty chat nhưng mà lần này thì chưa kịp từ chối mà nó đập luôn vào mắt… Công nhận cũng… ra gì phết…

...

- Anh thấy gì không?

- À… Ờ… Thì cũng không rõ là gì cả? Em làm gì thế?

- Anh biết là em làm gì mà? Em cũng là con gái thôi…

- Đừng ngại mà, có gì đâu... Chỉ là boobs thôi mà... Em chỉ grabbing boobs của em thôi... Anh thích không?

- ... Anh không biết nữa...

- Anh có thích nhìn không?

- I have no idea what to say...

- Anh yêu em chứ?

- Ừ thì…

- Anh cũng là con trai mà? Anh cũng hơn 20 tuổi rồi còn phải trẻ con nữa đâu…

- Thật ra thì trước giờ anh không quen như thế này… Mọi thứ lạ quá. Anh chưa thế này bao giờ cả…

- Rồi cũng thế thôi. Em có thể dạy anh mà?

- Với ai em cũng nói chuyện thế này à?

- Không. Em chỉ thế này với một mình anh thôi. Em yêu anh rồi mà?

- C’mon… Why do you love me?

- Thì tại vì anh quá đẹp trai, anh quá sεメy và… Em không thể cầm lòng được… Anh hiền nữa. Em thích kiểu người như anh. Rất cuốn hút.

- Anh biết trông anh như thế nào. Anh không như em nghĩ đâu. Tất nhiên là đúng là anh có lành thật, anh không quen những thứ phức tạp như thế…

- Anh chưa yêu ai bao giờ à?

- Không yêu thì gay à? Phải có rồi chứ? Nhưng lâu rồi… Mọi thứ qua rồi…

- Thì thế… You’re men… Right? Don’t fight it (Anh là đàn ông mà… Đừng chống lại nó

- - Nó ở đây là cái “con” trong bản năng của mỗi con người) :D

- Tất nhiên… Nhưng mà…

- Không nhưng gì nữa. Anh có yêu em không? Nói thật đi.

- Anh có…

- Thế em bảo gì anh có nghe không?

- Ừ… Có…

- Đi vào nhà tắm đi…



Bonus đoạn chat lúc còn mặn cmn nồng, hình như hồi ý 2 đứa đang trọc nhau cái gì thì phải :sεメy:

[next]

Chap 5 - Jeannie: Gái da^ʍ Indonesia (Part 4: Tiếp theo từ cái nhà tắm)

Bực mình, dạo này bị dí cho 1 đống việc công ty, toàn các bên không liên quan cứ công văn phối hợp giải quyết suốt. Em cũng vừa nhận mấy dự án kiếm thêm nên có vẻ như không bao giờ hết bận. Tranh thủ buổi tối này để viết tiếp review cho mọi người.

Còn lưu cái ảnh này trên Google Photos, may là còn có anh Google lưu hộ ảnh cho chứ mình xóa hết các thứ của em ấy đi lâu rồi. Ảnh này rõ thấy em ấy trang điểm cực dậm và đeo lense nhìn kinh vãi nồi. Nhưng mà được cái mặt mộc trông rất hiền và xinh. :beauty:

Hôm trước là đang kể đến em Jeannie gạ vào nhà tắm rồi, để làm gì thì các bác đoán được chưa? :sεメy: Đúng rồi đấy, em ấy bắt mình vào để... Cũng không ngờ thật, kể ra thì đây mới là lần nói chuyện đầu tiên, thực sự với nhau mà đã ra thế này rồi...

- Anh vào nhà tắm đi.

- Để làm gì?

- Thì em bảo anh cứ vào đi?

- Nhưng mà trong đó có gì đâu?

- Anh có yêu em không?

- Ừ thì... Có... Hỏi lắm thế?

- Thế thì vào đi... Không thì em cúp máy đây và sẽ không bao giờ nói chuyện với anh nữa.

- Okay Okay, anh vào đây.

...

- What now?

- What now?

- Thế em bảo anh vào rồi cũng hỏi What now là ý gì?

- Rồi, anh có yêu em không?

- Sao em hỏi mãi thế?

- Nếu anh yêu em thì em bảo anh làm gì anh cũng phải nghe theo nhé?

- Rồi rồi...

...

- Cho em xem tờ rim... (Show me your dick)

Đệttt... Đệttt... Vừa phải thôi chứ? Lúc này thì mình thật sự thấy bị... thật sự cứ thế nào ấy? Cảm giác mình rẻ rúng vãi cả nồi luôn. Trai bao đâu mà bảo show trym là show trym? Mà trai bao nó còn được tiền, đây lại còn đếch được cái nồi gì.

- Show me your dick, and I show you my boobies... (Cho em xem trym rồi em cho anh xem vếu này...)

- ... (Mặt mình tỏ vẻ bất ngờ và lãnh đạm, tất nhiên cũng không nói nên lời... )

- (active camera) Anh thích không? Em đang grabbing my boobies... Ohhhh... I"m so horny babyyy... I"m so high... Cởϊ qυầи ra đi. Em muốn xem trym...

- Anh không quen với việc này... Anh không phải kiểu người này... Anh xin lỗi, nhưng anh sợ anh không làm được. Anh thích em nhưng mà...

- Come on, bae, dont be shy... You love me, right? I love you too... It"s OK. Tháo thắt lưng ra đi, em sẽ chỉ cho anh từng bước...

- Không được...

- C"mon, don"t break my mood. Thôi nào, đừng làm em mất hứng. Em chỉ như vậy với anh thôi.

- Anh đi ra đây...

- ...

- Anh ra ngoài rồi.

- Ừ... Ra đi.

Xong rồi Jeannie cúp máy luôn. Cảm giác của mình lúc này vô cùng bối rối. Đúng là đàn ông con trai thì ai cũng có cảm giác thật, tất nhiên mình cũng thế thôi nhưng mà cảm giác thiếu tự trọng làm sao ấy? Như kiểu mình là một thể loại gì đó rất dễ dãi và rẻ tiền. Trym có tự trọng của trym. Không phải tự nhiên muốn xem là xem được. Không phải tự cao hay nói vui gì nhưng đặt vào lúc này mới thấy... Đúng là nói chuyện với em ấy thích thật nhưng mà không thể quá vội vàng như vậy được. Nếu đứng trước mặt nhau thì còn có thể xem xét :shame: Hình thức này thấy nó bệnh hoạn làm sao ấy...

Mình ra khỏi nhà tắm, một đống tin nhắn từ em ấy, trách móc đủ các kiểu... Cứ như mình vừa làm một điều tội lỗi lắm ấy?

- Sao mà tôi ghét anh thế chứ? Sao mà anh lại nai như vậy chứ? Đừng có bao giờ nói chuyện với tôi nữa. Bye...

Mình cũng bí luôn, chẳng biết nói gì... Thất thần một lúc... Có khi là chỉ như vậy thôi. Tự nhiên gặp phải gái da^ʍ, da^ʍ vừa thôi thì thích chứ da^ʍ quá cũng khổ. Mình chưa đủ đổ đốn bằng... Nghĩ thế nào cầm máy lên nhắn mấy lời...

- Anh xin lỗi. Chỉ là anh chưa quen với kiểu như thế này. Đúng là anh thích em, nói chuyện với em anh rất vui nhưng mà mọi thứ quá nhanh và anh chưa kịp bắt kịp cảm xúc. Anh cũng rất bối rối vì không biết em đối với anh có thật sự hay không nữa...

...

Nửa tiếng sau mới thấy em ấy trả lời... Lúc này là 2-3 giờ sáng rồi...

- Okay. It"s fine. Em không nghĩ gì nữa.

- Em không giận anh nữa chứ?

- Không.

- Thật chứ?

- Đã bảo là không giận rôi? Hỏi lắm thế?

Đệt? Kiểu gì vậy? Con gái đứa nào cũng thế này à? Thế này thì bố ai chiều được?

- Anh xin lỗi, anh không có ý đó... Em có còn thích anh nữa không? (câu hỏi ngu nhất trong ngày)

- I don"t know.

- Em chán anh rồi à?

- Không?

- Thế em còn giận anh hay sao?

- Không, em không giận nữa, em thích anh, em yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên... Chỉ là anh naive quá thôi. Anh con trẻ con. Còn nhiều điều phải học...

- Thế thì dạy anh đi? :adore:

- Anh muốn em dạy thế nào?

- Anh không biết nhưng em biết gì thì cứ dạy anh.

- Được rồi. Nhưng mà lần sau em bảo gì thì anh phải nghe nhé? :nosebleed:

- Of couse. Mình Skype tiếp nhé?

- Yep...

Sau đó mình và em lại call tiếp, lại là mình nhìn cái màn hình đen sì vì em ý tắt đèn đi rồi. Được lúc lúc sau em ý lại lên cơn chút chút... Nhưng mà sau đó cũng không còn gì "đặc biệt" sảy ra... Mình và em có trò chuyện nhiều hơn. Em kể là trước đó cũng yêu 6 thằng rồi. Cũng cᏂị©Ꮒ nhau với 1 thằng mới đây nhất cách 6 tháng rồi chia tay. Thằng ý là tình đầu tiên mà cᏂị©Ꮒ. Cũng chẳng biết được. Kiểu lão luyện như thế này không biết là 6 thằng hay 69 thằng nữa? Được cái tư tưởng em ấy khá thoáng. Em ý hát nữa. Hát nhiều. Hát rất hay... Sướиɠ lắm. Trước lúc mà dirty talk đã hát cho mình nghe rồi...

- Anh biết tại sao em lại yêu anh không?

- Tại sao?

- Vì em thích cái khuôn mặt anh khi lần đầu nghe em hát, mắt anh nhắm và tâm chí anh giường như cuốn theo từng lời em hát... Anh như đã nghe bằng cả trái tim vậy.

- Thì đúng là thế, vì em hát hay mà? Mà em học hát ở đâu vậy?

- Từ khi lên 4 tuổi thì bà bắt đầu dạy em tiếng Anh và hát. Em nghĩ giọng hát của em là được Thần linh ban cho thôi.

- Thích thế? Anh còn tiếng Anh bập bõm, anh biết là anh nói chuyện kém nhưng mà may là mình vẫn còn hiểu được nhau. Em là người duy nhất mà anh nói chuyện được trực tiếp tốt như thế này đấy?

- Anh phải học thêm đi, anh nói nhiều lúc còn khó hiểu lắm.

- Anh biết rồi, em cũng phải dạy thêm cho anh nhé :D

- Được rồi... Mà sao anh lại đẹp trai vậy?

- Hả?

- Anh đẹp trai, sεメy, đáng yêu nữa?

- Chắc là anh được Thần linh ban cho đấy.

... Em cười như phá mả? Mình cũng cười, không hiểu sao lúc ấy buột miệng ra câu ấy. Cảm giác mọi thứ thật thân thuộc. Cũng một phần vì em ấy cởi mở, mọi thứ gần gũi hơn rất nhiều.

- Vậy là... Anh bao nhiêu tuổi nhỉ?

- Ơ? Anh tưởng em biết rồi?

- Em biết đâu?

- Anh để cả năm sinh trong Skype ID mà? 1995 ấy?

- Thế là anh mới có 20 à?

- Chưa được 20, 1 tháng nữa mới đến sinh nhật anh. Anh ít tuổi hơn em...

- Em biết rồi. Không sao? Ổn cả mà?

- Em chắc là không sao chứ? Vì anh thấy con trai ít tuổi hơn cũng thế nào ấy...

- Thế nào là chuyện anh còn trẻ con và naive lắm. Lớn nhanh đi.

- Em hơn anh 3 tuổi, em 23 rồi... Không còn trẻ gì nữa đâu, em sắp phải lấy chồng rồi...?

- Hả? Em đùa anh à?

- Không? Anh có định lấy em không?

- Bố mẹ em có hề hà gì chuyện anh ít tuổi hơn không?

- Không sao đâu, họ không nói gì đâu. Chỉ cần mình yêu nhau chân thành thôi... (ngôn tinh vãi bíp)

[next]

Chap 5 - Jeannie: Gái da^ʍ Indonesia (Part 5: Giọng hát "Việt" và cái viễn tưởng huy hoàng)

Lời mở đầu cho part mới của chap này, mình xin gửi lời xin lỗi tới những người đã thường xuyên theo dõi nội dung nhật ký của mình. Vâng, vẫn là lý do công việc thôi… Chia sẻ một chút về bản thân, gia đình mình “khá nghèo”, sau thất bại của công ty do bố mình gây dựng, cả gia đình như đi vào một ngõ cụt không lối thoát về tài chính… Lẽ ra mình đang là một sinh viên FPT với đầy hoài bão lập nghiệp… Nhưng không… Mọi thứ đổ sụp theo công ty của bố, cầm tấm giấy báo nhập học trong tay bố mình khóc, mình cũng cố dấu giọt nước mắt rồi cầm phiếu điểm, nộp đại vào 1 trường dân lập… Lên đại học, mình đã bắt đầu đi làm ngay từ năm đầu tại 1 công ty nhỏ, đồng lương không nhiều nhưng đủ cho mình trang trải sinh sống, học hành trên này mà không cần nhờ đến support của gia đình… Lý do mình chuyển công ty sau 2 năm làm việc như gia đình ở đó cũng vì đồng tiền, mình không những cần lo cho cuộc sống riêng mà còn phải có đồng ra đồng vào gửi về nhà nữa… Công ty hiện tại cho mình mức lương cao hơn cùng nhiều cơ hội để làm dự án ngoài tay, kiếm thêm chút ít… Suốt 1 tháng này mình cố gắng nhận nhiều dự án nhất có thể, tính đến lúc này cũng vừa mới gửi bản demo cho bên đối tác kiểm duyệt và chờ được nhận thù lao vào ngày mai nếu không có gì trục trặc…:pudency:

Trở lại với Jeanie… Mình sẽ không kể tiếp từ ngày hôm đó nữa chứ thực ra ngày hôm đó còn “ướŧ áŧ” và nhiều thứ khác rất mát. Vậy là chỉ sau 1 đêm, mình và em ấy trở thành 1 đôi của nhau. Cũng chẳng biết thứ tình cảm “ảo” này có thật không nhưng mình cũng cảm thấy khá vui, nhắn tin với em hằng ngày cũng giúp mình bớt đi được áp lực công việc… Em lệch 1 múi giờ so với Việt Nam, tức là sớm hơn Việt Nam 1 tiếng... Hằng ngày em thường ngủ đến tận 10-11h trưa sau đó dậy lái xe đi tập gym. Em gửi cho mình ảnh chụp ở phòng gym hàng ngày. Ở thời điểm hiện tại, mình và em ấy đã chia tay nhau khá lâu rồi. Sau lần chia tay thứ nhất, mình đã xóa mọi thứ về em, bao gồm cả ảnh cùng đống video đáng yêu vô cùng mà em hay gửi, giả dụ lập cho em ý một fanpage trên Facebook cùng đống video đáng yêu + tài năng ấy thì chắc chắn, em sẽ hưởng cả hàng chục lẫn hàng trăm ngàn follower.:adore:



Hù may quá, đúng lúc đang type mấy dòng này lại nhớ ra, đợt đó mình có share hết tất cả video em ý gửi mình lên “Hội đồng da^ʍ” bao gồm 4 thằng chơi thân trong lớp đại học… Lục lại cả chục ngàn tin chat mới thấy được đống video này. Tất cả mình đã upload hết lên channel này Nếu thích thì có thể vào đây xem. Muốn subscribe hay không thì tùy vì mình cũng sẽ không upload thêm cái gì lên đây đâu.

Trở lại với câu chuyện… Mình và em ấy bắt đầu nói chuyện nhiều hơn, em ấy ít kể lể, chủ yếu mình phải hỏi, thêm 1 cái nữa là lười nhắn tin nữa. Lúc nào cũng thấy kêu bận bịu nọ kia, khi thì đi tập gym, khi thì đi ăn, khi thì đi nọ kia… Nhìn chung mình và Jeanine chỉ chủ yếu nói chuyện nhiều qua Skype… Em ấy là ca sĩ, ca sĩ không chuyên lắm, cũng có người chỉ đạo, bầu biếc các kiểu, cũng nhận hợp đồng đi hát. Em ấy kể lên Đại học, bố cho cái xe ô tô xong là hết, tự thân đi làm kiếm tiền bằng giọng hát ở những quán café, phòng trà… Cái này cũng không khó kiếm ở Việt Nam. Thi thoảng em nhận được 1 hợp đồng hát thuê đám cưới thì thù lao nhiều hơn.

Có 1 điều là mình nghe hát không bao giờ phải trả tiền cả. vì em ấy hát rất ngẫu hứng, cứ tự nhiên lại rống lên 1-2 câu rồi lại thôi. Nhiều khi đeo tai nghe giật cả mình. Cũng đôi khi em ấy tự ngẫu hứng nghĩ ra 1-2 câu và hát cứ như opera vậy. Hoặc hát trêu mình nữa, những lúc ấy yêu lắm…

Và thực sự là em ấy hát rất hay… 1 ý tưởng lóe lên trong đầu…:beauty:



- Em có muốn nổi tiếng không?

- Sao anh lại hỏi thế?

- Anh có thể làm cho em nổi tiếng ở Việt Nam.

- How?

- Em hát hay mà? Em chỉ cần hát thôi?

- Em cứ hát bằng tiếng anh thế này á?

- Không, bằng tiếng Việt chứ? Anh sẽ dạy em hát tiếng Việt, luyện tập chăm chỉ là em có thể hát được mà?

- Em không biết nữa, nghe lạ quá, em chưa bao giờ nghĩ đến việc này?

- Vấn đề không chỉ còn là ở nổi tiếng, em còn có thể kiếm được rất nhiều tiền ở Việt Nam, điều mà em không thể làm được ở Indo.

- Anh chắc chứ?

- Tất nhiên rồi, anh có đủ những mối quan hệ ở Việt Nam để có thể PR tên tuổi của em, anh cũng làm marketing media nữa. Em quên mất anh làm nghề gì rồi à?

- Em vẫn thấy ngại ngại và sợ sợ sao ấy, thật sự rất là háo hức nhưng mà em rất sợ ko làm được đâu.

- Mỗi tháng em kiếm được tầm bao nhiêu?

- Trung bình khoảng… 500$ (đệt???)

- …hm… Em có thể kiếm được gấp đôi, hoặc thậm chí gấp 3 chỉ sau 1 thời gian ngắn.

- Anh nghĩ mình làm được, mình sẽ hợp tác và chia lợi nhuận hợp lý từ công sức lao động của cả 2.

- Anh chắc không đấy? Kiếm được nhiều vậy cơ á?

- Thật mà, anh chỉ mới ước tính sơ sơ thôi, em biết con bé Jannine Weigel không? Nó ở Thái Lan ấy.

- Em chịu, chưa nghe bao giờ?

- Con bé này cũng là người lai như em, nhưng lai Thái với Đức, nó hát cũng hay, nó toàn hát cover thôi, nổi lên ở Việt Nam từ 1 bài hát tiếng Việt rất đơn giản, giờ nó có hàng triệu follower trên Facebook và thu nhập khủng từ Youtube, chưa kể ở ngoài.

- Kinh thế? Gửi hình nó em xem nào?

- … Đây… Bé tẹo mà, nó có 14 15 tuổi thôi. Em còn xinh hơn nó, hát cứng và khỏe hơn nó, lo gì?

- Em biết là vậy,… nhưng mà hát tiếng Việt có khó lắm không?

- Anh cũng không biết nhưng nó làm được thì em cũng vậy, em có quyết tâm hay không?

- CÓ.

- Rồi nhé, từ giờ anh là ông bầu, là manager của em, anh bảo gì em phải nghe.

- Ơ? Thế anh không làm người yêu em nữa à?

- Có chứ? Nhưng mà anh kiêm thêm ông bầu của em? Không được sao? Anh làm điều này là vì em. Hiểu không? Anh muốn em nổi tiếng ở đây, rồi anh muốn đưa em sang đây. Cái này còn vì cả 2 chúng ta nữa.

- Được rồi… Thế gửi cho em 1 bài nào hot hot đi…. Để em thử…

Kế hoạch như vậy đấy, mình sẽ cùng em ấy hợp tác làm nội dung Youtube và Facebook, với giọng hát của em ấy thì không khó để thành công. Ban đầu sẽ chủ yếu là những bài hát nổi ở Việt Nam. Mình dự định như vậy. Phải bàn với “Hội đồng da^ʍ” mới được. Đây sẽ là 1 start-up đầu tiên của mấy thằng. :byebye:



Mình cũng không nghe nhạc Việt bao giờ, nói thẳng ra là ghét nhạc Việt… Thấy Tiên tiên đợt này có vẻ nổi, đi đâu cũng thấy Say you do… Được, cho em ý hát bài này trước… lại còn có vài câu tiếng Anh nữa. Chắc dễ học thôi…

- Bài này nhé? Say you do – Tiên Tiên.

- Há? Tiếng anh à?

- Không, tiếng Việt, nhưng có vài câu tiếng Anh. Giờ em nghe trước đi, nghe thật nhiều vào… Mai em ngấm hết những giai điệu của bài rồi anh sẽ dạy em từng câu từng từ.

- Để em nghe thử xem nào… Cũng được đấy… ùi, chị này nhìn chất chơi thế? Em thích phong cách chị này.

- Ừ, thấy bọn trẻ ở đây nhiều người thích. Anh không thích nhạc Việt thôi chứ anh cũng thấy khá nể phục chị này.

- … Say you do… Say you do… ná nà ná… na na ná nà…. (đoạn này tiếng Anh, nhấn giọng thật lực) :gach:

Em ấy bắt đầu thích bài này, bắt đầu ngân nga mà không cần biết từ nào… Mình dặn em nghe thật nhiều, mai sẽ dạy qua Skype. Lúc này, trong đầu mình nghĩ ra 1 viễn tưởng huy hoàng… Em ấy sẽ thật nổi tiếng, sẽ trở thành 1 hiện tượng trên MXH, những video em ấy cover nhạc Việt sẽ nhảy khắp các trang báo mạng, các fanpage trên Facebook… Thu nhập từ Youtube lúc ấy sẽ chẳng mấy chốc tăng chóng mặt… Sau đó mình sẽ trích thu nhập từ đấy để tài trợ cho em ấy sang Việt Nam. Khi ấy em ấy đã có 1 lượng fan hùng hậu tại đây, đi đến đâu cũng đắt sô vãi nồi… Cảm giác lúc này ảo tượng sức mạnh vô cùng… Tất nhiên cũng không phải tự nhiên mà mình dám khẳng định mình làm được như vậy. Mình có kinh nghiệm làm nội dung Youtube, mình đam mê nhạc cover, mình có quan hệ với những studio nổi tiếng ở Hà Nội, họ có thể hợp tác cung cấp nội dung bản phối nhạc để tránh bản quyền Youtube, mình có quan hệ với 1 số trang báo mạng như Kenh14, tiin nữa… Nhìn chung sau vài năm đi làm, mình có đủ tiềm lực để PR cho em ấy tại Việt Nam. :">

Lũ bạn đồng da^ʍ cũng rất hào hứng hưởng ứng, chúng nó biết mình là ai, mình đã làm được những gì nên không khó để thuyết phục chúng hợp tác. Đơn giản là mình tin chúng nó hơn, tại vì những kẻ khác mà có thể dễ dàng bắt tay ngoài kia, họ có tiềm lực lớn và cũng sẽ dễ dàng hớt mất miếng mồi ngon này…

Ngày hôm sau, em ấy đã có vẻ khá ngấm Say you do rồi…

- Em nghe bài này cả trăm lần rồi đấy, nghe suốt thôi. Nghe cả ngày…

- Tốt, thế giờ sẵn sàng học chưa?

- Rồi... Anh gửi beat sang, em hát thử nhé?

- Nhưng mà đã thuộc đâu?

- Thì em cứ hát đi? Rồi anh nắn cho từng từ?

Tiếng nhạc beat cất lên… “Tha gạp nhao môộc chìu thu thán muồi, vì nụ cuồi ới cho hem nhó moong tùn ngài…”

Mặc dù em ấy hát cái giọng rất là ngai ngái nhưng thật sự rất đúng nhạc, bắt lời rất nhanh, rất chuẩn… Ca sĩ có khác. Cái giọng ngai ngái chưa biết tiếng Việt ấy lúc ấy nghe đã khá hay rồi… Công cuộc dạy bắt đầu từ đây.

- Anh là Anh. Anh là oppa ấy? Nhớ không ? Tên anh cũng tên là Anh..

- Vâng Anh… Em yêu anh, em yêu anh yeah yeah… (theo nhịp nhạc… em ấy còn phiêu lắm)

- Thôi được rồi, quay lại học nào ? Em là Em ? Nhớ chưa ? (I’m Anh and you’re Em, remember that).

- Em – Anh – Em – Anh…

- Nhớ chưa?

- Rồi?

- Bắt đầu nhé? Ta gặp nhau 1 chiều thu tháng 10.

- Tha gạp nhao mộôc chiều thu THÁNG muồi…

- Ta... Hiểu không? Ta, không phải Tha. Trong tiếng Việt, âm T đọc là Tờ, không phải Thờ hay Đờ như tiếng Anh đâu. (âm T trong tiếng Anh đọc hơi giống TH… Hầu hết người nước ngoài học tiếng Việt vẫn thường xuyên mắc lỗi này.)

- Tha… Ta… Ta…

- Được rồi, gặp… nhau..

- Gặp nhao…

- Nhau, nhau, nhìn mồm anh này. Nhau.

- Ta gặp nhau..

- Rồi, tốt lắm, một chiều thu tháng 10.

- Ta gặp nhau mộôc chiều thu THÁN muồi… (âm một nghe y hệt tiếng miền nam cmn luôn)

- Một… Một, nhìn mồm anh này? Âm T, nhớ chưa?

- Một… Một, chiều thu Thán muồi.

- Tháng, hát cao vừa vừa thôi, hạ thấp giọng xuống thôi, em ngấn cao quá vậy?

- Tháng muồi?

- Em học từ muồi ở đâu thế? Mười cơ mà? Mười… Mười…

Trời ạ, mới có một câu thôi đấy? Chưa bao giờ nghĩ dạy tiếng Việt nó khổ như thế này? Nhiều từ nó cảm tưởng không thể nào truyền đạt được đúng cách phát âm sao cho chính xác… Tối hôm đó là cả 1 quá trình nỗ lực, kiên trì của cả 2 đứa…

- Lỡ buông lời yêu ăng, sợ ăng xa lắng. Bít sao giờ vì chỉ thấy náng troong trim mình…

Đấy, nó như thế đấy? :ops: Nhưng rồi cũng nắn được từng từ, từng từ một. Những chữ nào mà bằng dấu nặng, mình phải nhún cả người xuống để em ấy tượng tượng được nó nặng, hay dấu hỏi, phải uốn dẻo cmn người như giun nữa. Công nhận mình giỏi, giỏi vì kiên trì và cũng công nhận em ấy học rất nhanh. Em ấy biết mấy thứ tiêng cơ? Tiếng Trung biết khá sõi, tiếng Bahasha bản địa thì không nói làm gì rồi? Tiếng Pháp biết 1 chút nữa. Em kể là rất thích học ngôn ngữ, ngôn ngữ nào cũng thích. Em ý muốn được du học anh và nhập tịch ở Anh luôn.

- Ui anh ơi, giờ em ngầu nhất Vịnh Bắc Bộ luôn (thật ra là đông nam á =)) )

- Tất nhiên rồi?

- Em biết hát tiếng anh này, tiếng Tàu này, tiếng bahasha này, giờ thêm tiếng Việt Nam nữa. Em bá đạo quá :haha: (em ấy cười trong sung sướиɠ)

Tính đến lúc này thì em ấy khá trôi chảy rồi nhưng bảo ghi âm cho 1 đoạn gửi sang đây thì nhất định không chịu. :canny:

- Được rồi, cũng khá ổn rồi đấy? Giờ ghi âm lại cho anh 1 bản nào?

Thật ra lúc này chỉ muốn có 1 bản để khoe với mấy thằng đồng da^ʍ :shame: và share lên Facebook. Cảm giác chia sẻ được 1 phần văn hóa nước nhà, mặc dù bản thân mình cũng không thích nhưng cũng có chút nào đó khá tự hào. Về sau mình còn chia sẻ được nhiều thứ văn hóa Việt Nam khác, cũng với những người khác nữa. Nhưng trở lại với Jeanine đã.

- Không, em ngại lắm, mai em ghi âm rồi em gửi cho.

- Đi mà? Anh dạy em hát nãy giờ em không ngại? Giờ ghi âm lại ngại cái gì?

- KHÔNG. Để mai. Em hứa sáng mai em gửi cho.

- Được rồi.

Sáng hôm sau, em gửi cho mình trong lúc mình đang cùng mấy đồng nghiệp đi công tác bên ngoài. Cảm giác lúc đó thích thú vô cùng. Mình cũng đã share cái đoạn hát đấy lên đây rồi. Ai chưa nghe có thể nghe lại tại đây.

Có điều là đến tận sáng hôm sau em nó mới hát lại, quên mất mấy từ nên hát lỗi vài đoạn nhỏ? Em nó không chịu thu lại bản khác nên mình chỉ có file này thôi. Share với đồng nghiệp, share lên Facebook, ai cũng thấy ngồ ngộ, cảm giác sung sướиɠ lắm. 1 phần ý tưởng đã bước nào thành công. Chỉ sau 1 đêm mình đã dạy được em nó hát được thế này? Sẽ ra sao nếu 2 đứa chăm chỉ luyện tập nhiều hơn. Bây giờ là Tiên Tiên, về sau là tất cả các thể loại ca sĩ HIT ở Việt Nam. Những ý tưởng, những ảo tưởng ngập tràn đầu óc mình lúc này...:adore:

Hôm sau, lên lớp mình và 3 thằng đồng da^ʍ kia bắt đầu lên kế hoạch. Mình chia sẻ mọi thứ với chúng nó về việc tán gái trên Meow này, cũng có rủ rê được nhưng tiếng anh mấy thằng còn hơi kém nên chưa làm ăn được gì. Mấy thằng bắt đầu bàn về kế hoạch. Mình mạnh hơn về Media nên sẽ đảm nhiệm về mặt kĩ thuật. Mình có quan hệ tốt với mấy bên studio âm thanh, họ sẽ giúp mình phối âm instumental riêng để hát, tránh các vấn đề về bản quyền khi cover. Mấy thằng còn lại sẽ phụ trách SEO, seeder các kiểu con đà điểu, những công việc không khó khăn lắm. Mục tiêu đặt ra là sau 1 vài tháng, Jeanine sẽ trở thành cụm từ xuất hiện thường xuyên trên Facebook, các fanpage giải trí, tin tức Teen, các trang báo mạng giới trẻ như mương 14 (mình quen bên này), tiin.vn (cũng có chút quan hệ với bên Viettel nên chắc sẽ OK)... cùng nhiều trang khác. Với kế hoạch thì muộn nhất là sau hơn 1 năm, em nó có thể sang bên này gặp fan từ doanh thu kiếm được, thậm chí còn chả mất do được các bên tài trợ. Người ngon, dáng ngon, có thể làm đại sứ thương hiệu chẳng hạn? Jannine Weigel cũng đã có 1 lượng fan trung thành từ Việt Nam rất lớn. Đừng nghĩ mình ảo tưởng quá lúc này... Em ấy có giọng rất hay và khỏe... Hát rất có hồn. Người châu Á hát tiếng Anh ít người hát được hay, nhưng em ấy là ngoại lệ.... Một viễn tưởng huy hoàng hiện ra trước mắt...:)

[next]

Chap 5 - Jeannie: Gái da^ʍ Indonesia (Part 6: Đổ vỡ...)

Tự dưng đợt này vãn việc, mình bắt đầu rảnh hơn, cũng sắp đến kì nghỉ tết tây nữa. Có vài ngày được xả hơi, sạc lại năng lượng đúng là không còn gì hơn lúc này. Chia sẻ một chút, mình đi học và đi làm song song, sáng ở công ty, chiều lên lớp tối lại về công ty ngủ. Công ti vẫn có rất nhiều người làm ca đêm và trực đến sáng và nghiễm nhiên mình sẽ tận dụng nó để có 1 chỗ ở free :gach:

Trở lại với câu truyện với Jeanine, có điều lạ là thấy view trên channel mình up clip của Jeanine thấy khá nhiều mà tuyệt nhiên gần như không có ai comment thêm trong topic này?

Ở trước mình đã kể về kế hoạch trong mơ... Tiếp tục nào... :chaymau:

Tất cả đúng là 1 kế hoạch hoàn mĩ với kiến thức, khả năng cùng các mối quan hệ mình đang có ngoài xã hội. Thế nhưng vấn đề bắt đầu sảy ra, nó ko bắt nguồn từ kế hoạch của mình mà bắt nguồn từ chính Jeanine. Em bắt đầu trở nên thực dụng.

- Anh ơi em hết tiền điện thoại rồi. Anh nạp cho em đi?:adore:

- Há? Nạp thế nào đây?

- Ở Indonesia, tiền điện thoại gọi là Pulsa, tìm google đi, tìm cách nào mua cho em đi. (dịch là Viettel cho thuần việt :gach:)

- Trời, anh biết làm thế nào giờ? Anh làm gì có tài khoản VISA? mà kể cả có anh cũng không biết làm thế nào mua được luôn?

- Tìm google đi? Anh kém thế?:canny:

- ... Anh tìm đủ các kiểu rồi? Anh có Paypal, có mua được không?:sosad:

- Hay anh chuyển tiền cho bạn em đi, nó bán thẻ Viettel.

- Nhưng mà tài khoản ngân hàng của anh chưa cho chuyển, để anh làm VISA đã, nhưng mà kể cả anh làm rồi thì anh cũng chỉ có thể chuyển cho nó qua Paypal thôi? Làm gì có thể loại chuyển tiền nào tốc hành như em muốn lúc này?

- Em không biết đâu, em đang cần gấp lắm? Anh tìm cách nào đi?

- Thế giờ em muốn anh làm sao đây? :pudency:

- Em gửi anh info của nó này, ABC XYZ, số tài khoản 696969696xyz... Anh chuyển tiền vào đây rồi nó sẽ gửi mã thẻ nạp cho em.

- Chờ anh chút anh kiếm cách xem nào...

Đệt? Đùa nhau à? Làm nồi gì có kiểu chuyển tiền nào như thế? Nhanh nhất thì chỉ có thằng western union, nhưng thằng này bắt vác giấy tờ đến tận ngân hàng vào giờ hành chính, chưa kể xác minh người nhận các kiểu nọ kia bên ngân hàng bên kia, nói chung riêng khoản thủ tục hành chính thôi đã chết cmn thời gian rồi? Mình đi làm sáng từ 8h đến 12 giờ, đi học chiều từ 1h30 đến 5h, làm nồi gì có lúc nào mà đi? Công ty quẹt thẻ chấm công, camera giám sát các kiểu, đi học thì điểm danh vân tay... Nói chung là nản vãi cả nồi lúc này luôn. Mà chưa kể là đang 12 giờ đêm. MẸ...

- Em ơi, giờ đêm rồi? Em bắt anh làm thế nào?

- Anh có biết western union không?

- Anh vừa xem qua? Thủ tục lằng nhằng lắm, 12h đêm rồi? Ngân hàng nào cũng làm việc giờ hành chính? Em biết anh đi học đi làm lúc nào mà?

- ... EM KHÔNG ĐÒI HỎI ANH MỘT CÁI NHÀ, EM KHÔNG ĐÒI HỎI ANH MỘT CÁI XE HƠI MỚI, HAY MỘT HÒN ĐẢO HAY CMN GÌ CẢ? EM CHỈ CẦN THẺ ĐIỆN THOẠI THÔI? CÓ 20$ THÔI MÀ ANH CŨNG KHÔNG LÀM ĐƯỢC? THẾ THÌ ANH CÒN LÀM ĐƯỢC CÁI GÌ CHO EM?

- Ơ? Sao em lại nói vậy? :sosad::sosad::sosad: Anh có làm gì đâu? Anh cũng muốn mua được nhưng giờ anh biết phải làm sao? Vấn đề không phải là bao nhiêu tiều mà là làm thế nào để mua được? Giờ anh có thể nhờ ai đó thanh toán cho qua thẻ VISA hoặc MASTER. Anh không tìm được cách nào mua online bằng thẻ cả? Em tìm cho anh đi?

- Giờ chỉ có cách anh chuyển tiền cho bạn em rồi bạn em sẽ mua thẻ gửi cho em thôi...

- Anh xin lỗi, anh hết cách rồi, anh cũng dốt mấy cái về ngân hàng, tiền nong này lắm, hay thế này, anh đưa em Email và password của ID đăng nhập vào ngân hàng của anh, đây. [email protected] pass là *******. Em đăng nhập vào rồi thử tìm xem có cách nào không? Anh vừa chuyển ngôn ngữ ngân hàng sang English rồi, trong đó anh có hơn 200$, em muốn làm gì thì làm.

- Không cần nữa. Mình dừng ở đây đi, tôi chán anh lắm, đừng có nói chuyện với tôi nữa.

- WHY? WHAT"VE I DONE? đừng đối xử với anh như vậy chứ? :pudency:

- *seen* (đã xem nhưng đé* trả lời)

- Sao em nói những lời này dễ dàng vậy?

- *seen* (đã xem nhưng đé* trả lời)

- Jeanine? Anh xin lỗi mà?

- *seen* (đã xem nhưng đé* trả lời)

Chuyện nồi gì đang sảy ra thế này? Vấn đề không phải là 20$. Mình cũng lục tung cả cái website BIDV của mình lên để xem có cách nào chuyển khoản được tức thì ra nước ngoài không nhưng không hề có. Mình cũng dốt mấy cái tiền nong với ngân hàng vãi nồi, cái này là đi làm công ty làm cho mới có cái thẻ BIDV mà dùng để đổ lương. Mà sao tự dưng em nó trở nên thực dụng vậy? Thu nhập cũng 500$/tháng mà cũng phải lèm bèm vậy? Chẳng nhẽ không nhờ mượn được đứa bạn nào từ xa hay sao? Mà thằng nồi nào chuyển khoản cho nó kia nhỉ? Bắt mình chuyển vào đấy mà mình còn đếch biết nó là ai? :surrender:

Em nó không thèm trả lời mình nữa, kể cả Whatsapp lẫn Meow lẫn Skype. Bất kể mình có van nài, xin xỏ hạ thấp mình thế nào... Lúc này mình quan tâm đến cái dự án trong mơ kia hơn bất kì thứ gì, không thể để chuyện nhỏ nhặt này phá hỏng tất cả được, lẽ ra đêm nay 2 đứa phải tập luyện tiếp chứ? Sao lại ra nông nỗi này? Mình bắt đầu gọi, gọi hàng trăm cuộc qua Skype rồi Whatsapp, em không nghe máy? Nhìn thì vẫy thấy nick đang sáng Online mà không nghe? Hết tiền kiểu gì mà vẫn online được vậy? Mình vẫn gọi, đến tầm 2h mệt quá ngủ.:dreaming:

Sáng hôm sau ngủ dậy, không một tin nhắn, không một cái gì hết? Mình gửi vài cái ảnh selfie như hàng ngày, kiểu 2 đứa hay gửi cho nhau buổi sáng để chào nhau vậy... Không thèm xem luôn, chỉ thấy báo đã gửi thành công. Mình tiếp tục gọi và nhắn tin xin lỗi...:sad:

Trưa đến lên lớp học, mình vẫn cố gọi nhưng không nghe, mình nhắn tin xin lỗi các kiểu, cố gắng cứu vớt tình trạng này. Cuối cùng cũng hiện *seen* (đã xem nhưng đé* trả lời). Dù sao cũng có tiến triển. em ấy đã chịu đọc những gì mình gửi, đã chịu xem những gì mình nhắn và chắc cũng biết mình gọi cho em cả trăm trăm cuộc từ đêm qua đến giờ...

- hmm... Okay.

- Em đây rồi... Anh xin lỗi, em vẫn giận anh lắm à?

- Không.

- Anh không biết phải làm gì cả?

- Em không giận anh.

- Em ghét anh lắm à?

- Không...

- Vậy thì mình bình thường trở lại được không? Đừng đối xử với anh như vậy nữa? Em hiểu hoàn cảnh của anh mà? yêu cầu của em thực sự là quá khó với anh lúc này?

- Ừ, em biết rồi, không có gì nữa. Nói chuyện sau đi, em đang bận.

- Ừ được rồi được rồi. Anh yêu em. Đừng giận anh...:please:

Em ấy đã chịu nói chuyện, có chút cứu vãn. Ôi cái kế hoạch trời đánh kia... Mày đừng vì thế mà sụp nhé? Tất cả tao trông trờ vào mày. Kế hoạch mấy thằng đã vẽ ra giấy rất công phu, chụp ảnh lại up lên Cloud để bảo mật. Mình hạ bản thân đến mức này tất cả vì nó, chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã trước 1 đứa con gái như vậy? Cảm giác van xin tha thứ mặc dù đếch hiểu mình mắc lỗi nồi gì? Mình mệt, thức khuya, sáng dậy sớm đi làm xong giờ học vật vờ trên lớp. Điện thoại cũng hết pin do mình gọi cho em ấy quá nhiều lúc trước. Mình cắm sạc ở ổ điện chỗ gần bục giảng. Lớp cũng toàn đứa thân quen, an tâm không lo mất. Chỉ lo đứa nào nghịch trêu cái gì thôi... Mình gục xuống ngủ vì quá mệt...

Gần 1 tiếng sau, mình tình dậy, lên lấy điện thoại xuống, pin cũng khá khá đầy rồi. Aaaa... Em nó nhắn tin này. Xem nào...

- FUCK

- Really? Ok then, bye...

ĐỆT? ĐỆT? ĐỆT? Cái nồi gì vậy? Sao máy mình lại nhắn từ FUCK cho em nó?:ah: Cái nồi gì đang sảy ra vậy? Đệt, đang lúc nước sôi lửa bỏng, cố gắng lắm mới vớt vát được mà giờ lại thế này? Fuck Fuck Fuck...

[next]

Chap 5 - Jeannie: Gái da^ʍ Indonesia (Part 7: KẾT THÚC)

Gần tết, xin lỗi các bác do delay topic hơi lâu, em đi làm dự án ngoài nhiều. Tháng này mắt trước mắt sau đã tiêu hết hơn 10 củ. Bằng mẹ 2 tháng lương.

Cân đối được giữa thời gian làm việc, thời gian đi học trên lớp rồi thời gian nghỉ ngơi trong một hoàn cảnh như thế này khiến mình gần như không còn chút thời gian nào cá nhân. Tiện thể thì thấy có cái app quản lý chi tiêu Money Lover này của Việt Nam ngon phết. Mình dùng Premium cảm thấy không phí 5$ bỏ ra mua bản quyền. :gach: Tiện thể thì bác nào muốn dùng Money Lover Premium bản quyền giá rẻ chỉ 50k thì có thể inbox account tài khoản, mình sẽ set Full Premium cho nhé. :sεメy:

Trở lại với Jeannine. Như vậy là đã rõ, chắc chắn có thằng mẹ nào trong lớp nhân lúc mình ngủ say đã troll mình như vậy... Sau lúc đó là lại những tràng dài cuộc gọi và tin nhắn xin lỗi. em không nghe máy cũng không reply... Trời... Khó khăn lắm mới làm lành được một chút, còn chưa kịp nguôi thì đã lại tả tơi rồi... Mình cứ gọi, hết whatsapp lại skype, gọi điên cuồn, nhắn tin điên cuồng...

- Em ơi, anh xin lỗi, đêm qua a chờ em mệt quá, sáng làm bận ở công ty, đến giờ lên lớp ngủ gật bị lũ bạn nó trêu. Anh không biết gì cả. Em biết anh là nguời như thế nào mà? Anh không bao giờ nói với em những từ như vậy, anh chưa bao giờ nói bậy hay chửi thề gì bao giờ. Em biết mà?... Đừng như vậy với anh...:sosad:

Mình cũng không nhớ là đã nói những gì nữa, nhưng nhiều và dài lắm. Chưa bao giờ mình phải quỵ lụy như vậy... Vâng, tất cả vẫn vì cái dự án ấy, không thể để những thứ như thế này làm mọi chuyện đổ hết xuống sống xuống biển được...

Tối đến... Mình cũng đã đủ mệt để dừng lại cái trò spam gọi và tin nhắn ấy. Lúc này cũng chuẩn bị một chút gọi là tâm lý để đối mặt với điều xấu nhất có thể sảy ra...

- Okay... I"m not mad at you... But you need to ask someone who did that to say sorry for me.

- Anh xin lỗi, thật sự là anh cũng chưa tìm được nó là thằng nào cả? Anh mà biết anh cho nó 1 trận ngay. Em đừng giận anh nữa nhé?

- Thôi được rồi...

- Em có nhớ anh không?:pudency:

- Tất nhiên là có rồi?

- Anh hứa là không để những chuyện như vậy diễn ra nữa đâu..

- Hmm... Em yêu anh...

- Nghe vậy anh thấy đỡ hơn rồi...

- Nhưng mà em hết tiền điện thoại rồi. Nếu tí nữa mà đang chat bỗng dưng không thấy em đâu thì là em chưa mua thẻ kịp. Em mà mua thẻ rồi em sẽ bảo.

- Anh xin lỗi, anh không có thẻ VISA lúc này.

- Không sao mà. Cứ chờ thôi.

- Chờ vậy, Nhưng mà em quay lại sớm nhé...

Thở dài... Cuối cùng cũng xong, cảm giác toàn thân nhẹ nhõm đi bao nhiêu lần. Tưởng chừng mọi sóng gió đã qua đi nhưng mọi chuyện không đơn giản như mình nghĩ. Em bắt đầu lải nhải suốt ngày cái điệp khúc hết tiền điện thoại? Nếu có cách nào mua được thì mua cho em đi? Đệt? Thật sự là đếu biết làm thế nào mua được luôn? Trừ dùng Western Union, mà cái ấy phức tạp vcđ. Chắc mấy hôm nữa ra làm cái VISA Debit rồi kiếm cách link vào Paypal xem có mua được không....

Mình không hiểu tại sao mà lúc nào cũng kêu hết tiền, không skype, không nhắn tin được mà điện thoại lúc nào cũng online? Ơ thế mày dùng bằng mạng gì? Không skype được thì thôi? Nhắn tin whatsapp thì mất gì đâu? E nó bắt đầu tỏ ra khó hiểu và khiến mình mất lòng tin...

- Tớ bảo, con Jeanine ấy? Hôm trước tới faved nó xong hôm qua nó chat với tớ như đúng rồi.

- Tớ bảo rồi, con ấy giờ bitch bỏ mẹ, tớ cũng chán rồi... Đến đâu thì đến, cùng lắm thì thôi.:nosebleed:

- Hôm qua nó cũng làm quen, nói chuyện lả lướt như đúng rồi... Nó còn khoe tớ cái bài mà nó thu cho Chim hát Say you do ấy? Chả nhẽ mình bảo mẹ là bố mày nghe chán rồi mày còn gửi?

- Ừ... đm nó...:sogood:

Mình chán... Thằng bạn trong hội đồng da^ʍ, nó là thằng nhiệt tình nhất, cùng mình vạch kế hoạch cho cái dự án kia tận tình nhất. Mình biết Jeanine cũng không phải đứa tử tế gì, bằng chứng là ngay từ hôm đầu tiên đã đòi chat xxx rồi... Mấy bọn làm trong ngành giải trí này không da^ʍ cũng dật... Buồn vì bị phản bội thì ít... Thật ra mình cũng có mất gì đâu nhỉ? Nhưng buồn vì kế hoạch đổ bể thì nhiều... Mình như kiểu đang lêи đỉиɦ rồi thì bất chợt thượng mã phong vậy?:sad:

- Tôi đã lầm, từ trước đến giờ tôi luôn đối xử tử tế, ăn nói nhã nhặn với cô. Cô bảo gì tôi cũng làm. luôn chiều ý cô. Mặc dù chỉ là quen nhau qua internet thôi nhưng đối với tôi, tất cả đều là thật. Không ngờ cô chỉ là kẻ dối trá. You"re liar....:tire:

- Yeah.

- So, bye.

- Bye then.

Tất cả đổ bể như vậy đấy... Mình xóa số khỏi danh bạ, xóa hết tin nhắn, hình, video... chặn nick meow, chặn hết...

...

3 tuần sau... Mình đã quên một thứ đó là chặn số của em ấy trên Whatsapp. Mới chỉ đã xóa tin nhắn kèm danh bạ thôi. Cứ nghĩ mặc định thế là hết rồi...



- Dạo này anh thế nào rồi?

- ?:ops:

- Vắng em anh có sống tốt không?

- Tại sao cô lại tự dưng hỏi tôi vậy?

- Chỉ là em bận tâm thôi. Em vẫn nhớ anh, vậy nên em hỏi vậy thôi.

- Không có gì. Ổn, cảm ơn.

- Hmm... Anh có... nhớ em chút nào không?

- Ý cô là gì?:amazed:

- Ý em là anh có nhớ em hay không?

- Công việc chiếm hết thời gian rồi. tôi không rảnh nghĩ đến mấy thứ khác.

- Thật vậy á? Đừng có tự lừa dối bản thân mình như thế chứ?

- Tôi không đang tự lừa dối bản thân mình. Cô hỏi vậy để làm gì?

- ... Vì em nhớ anh nhiều lắm. Anh cứ trả lời đi?

- ...

- Tối nay Skype với em nếu anh còn nhớ em. Trả lời em sớm nhé, không là em ngủ mất đấy...:)

- I know I"m not the only one...

- Cái gì? Anh không phải là người duy nhất á? Sao lại như vậy được? Em đã dành cho anh tất cả thời gian mà em có?

- Ai mà biết được? (công nhận em ý nói dối mà cứ như thật, lúc này mình biết là bị lừa dối nhưng vẫn siêu lòng. Em ấy vô cùng có kinh nghiệm nắm bắt tâm lý đàn ông. Em ấy biết đánh như thế nào , lời lẽ ra sao để đốn gục đối tượng mình muốn một cách nhanh chóng nhất...)

- Em chỉ có một mình anh thôi. Đó là tất cả?

- Anh vẫn nhớ em đấy chứ?

- ... Không biết... Tôi đang nghĩ...

- Em biết anh vẫn còn nhớ và yêu em mà? Đừng trốn tránh nữa... Nói với em là anh vẫn nhớ em đi...

...

Thế rồi em ấy gọi Skype cho mình luôn lúc ấy, mình vẫn giữ 1 thái độ nghiêm túc, vẻ mặt sắc lạnh. Nhưng thật sự là không quá được 5 phút. Em ấn vẫn đốn ngã được mình dễ dàng.

- Em biết là anh vẫn còn yêu em mà?:*

- Không biết...

- Nhìn khuôn mặt anh kìa?

- Mặt tôi làm sao?

- Đừng cố gượng nữa, anh sắp cười tung tóe ra hết rồi kia kìa...

Lúc này thì không nhịn được nữa. Mình cười... Không cầm nỗi lòng nữa. Em ấy quá sắc sảo...

- Nói là anh vẫn còn yêu em đi.

- Anh không biết. Để lúc khác đi. Anh vẫn còn ghét em.

- Đừng ghét em, em sẽ khóc to đấy. Em sẽ buồn và em sẽ khóc rất to. Anh sẽ là một người đàn ông xấu vì đã làm người phụ nữ của minh khóc.

- Thôi được rồi, được rồi...:amazed:

Sau hôm đó, 2 đứa làm lành trở lại, em ấy không còn kiểu "khó ở" như trước nữa. Mình lại bắt đầu bàn bạc lại với em ấy về cái kế hoạch cũ, lại quay lại với hội đồng da^ʍ vạch ra từng đường đi nước bước đế biến cái dự án trong mơ kia thành hiện thực....

Cũng có thêm vài lần em ý lại "khoe da thịt" trên Skype, đợt sau đó mình cũng bận, mình còn ít dành thời gian cho Jeannine hơn là em ấy. Đến nỗi em ý còn phải nói "Đã 2 ngày rồi mình chưa skype với nhau đấy? Anh quyên em rồi đấy à?"... Những thứ khác cuốn mình đi, học hành, thi cử, công việc công ty dồn xuống, mình hết còn tâm trí nghĩ cho cái gì. Những cuộc trò truyện giữa mình và Jeanine bắt đầu thưa thớt dần, không hẳn là mình bận mà mình chán, do cứ mở mồm là em ý lại lôi cái điệp khúc em hết tiền điện thoại rồi, anh mua card cho em đi. Em cần lắm... Quanh đi quẩn lại cũng chỉ là như vậy...

1 tuần... Mình không thèm nhắn tin gì cho em ấy. Không còn gì để nuối tiếc nữa, kiểu người này không thể bắt tay làm đại sự được...

- Đến lúc này thì để em nói lời tạm biệt nhé?

- Ừ. Vậy đi. Em nói vậy rồi thì anh cũng không muốn nói gì thêm nữa.

- Ừ, chào anh. đm (Fuck).:sogood:

HẾT.

Mình done topic này tại đây. Không viết thêm nữa. Cảm ơn tất cả mọi người đã theo dõi. Mình cũng không còn sử dụng Meow nữa. Hiện tại mình đã có mối quan hệ khác, nghiêm túc hơn, cũng từ meow mà ra nhưng có lẽ mình sẽ để dành để viết thành 1 truyện riêng sau. Đưa từ một mối quan hệ ảo, thành một cuộc tình thật và một cái kết có hậu như mong ước. Tất cả còn ở phía sau mà mình còn phải nỗi lực rất nhiều để có được.:gach: