Chương 6: Đại nguyên soái
Người vốn đang định từ cây trèo xuống lại nhảy lên, còn nhảy lên cao hơn nữa rồi, nhanh giống như con khỉ!Trương Khởi Khởi ngẩng đầu nhìn, ôi, là một anh chàng đẹp trai! Tóc ngắn màu đỏ rực, mắt to long lanh ngập nước, dáng vẻ làm người muốn chà đạp. Tuy Trương Khởi Khởi yêu mỹ nhân tha thiết, nhưng cũng có tâm tình thưởng thức với soái ca, vẻ cả vυ' lấp miệng em vốn có liền trở nên đáng khinh.
Mắt thầy thuốc và y tá nhỏ đều đỏ lừ nhìn Trương Khởi Khởi, một y tá nhỏ nước mắt ròng ròng kéo Trương Khởi Khởi khóc kể: “Hoàng thượng, ngài yên tĩnh một chút, tới đại sảnh xem Cát ma ma múa lộ đùi đi!”
Chọc mỹ nhân khóc lê hoa đẫm mưa như vậy, Trương Khởi Khởi có chút xấu hổ, nhưng lập tức nhớ ra, phụ nữ thì không thể nuông chiều! Vì thế lườm bọn họ: “Các ngươi còn chưa bái kiến ta!”
Sau đó một đám người liền thút tha thút thít nói: “Hoàng thượng cát tường...”
Trương Khởi Khởi vui vẻ phất phất tay, “Miễn lễ miễn lễ!” Lúc này liền nghe thấy cục cưng tò mò trên cây đặt câu hỏi, “Hoàng thượng là cái gì vậy?”
Một thầy thuốc đang định giải thích cho hắn, chỉ nghe Trương Khởi Khởi quyết đoán nói một câu: “Ta là ba ngươi!”
Thầy thuốc ôm tim ngã xuống.
Người trên cây lông mày dựng thẳng, chỉ vào Trương Khởi Khởi nói: “Nói bậy! Ba ta đã bị anh trai ta gϊếŧ khi hắn soán vị!”
Một thầy thuốc và hai y tá ôm tim ngã xuống, những người khác lúc này ngay cả lòng muốn chết cũng có, hoàng tử, đế hoàng bệ hạ còn khỏe mạnh mà mà mà! Anh trai ngài cũng không soán vị!!
Trương Khởi Khởi thương hại nhìn hắn, “Đứa nhỏ, ngươi luôn đắm chìm trong quá khứ, chẳng lẽ ngươi không biết, một năm trước ta soán vị sát hại anh trai ngươi, hiện tại hoàng thượng đã là ta rồi!”
Người trên cây nhất thời im lặng, mà các y tá dưới tàng cây thiếu chút nữa là miệng sùi bọt mép.
Cục cưng tò mò ôm cây lúc này đột nhiên trở nên bi thương, không khí chuyển biến cực nhanh khiến người ta vì thế mà khϊếp sợ, hắn lau nước mắt không tồn tại trên khóe mắt, thở dài, ưu thương nhìn bầu trời phương xa, sau đó lấy giọng điệu vô cùng đau thương nói: “Ta không trách ngươi, được làm vua thua làm giặc, giang sơn thay đổi, cuối cùng cũng có ngày này, chỉ đáng thương cho anh trai ta, lúc trước yêu phụ hoàng tha thiết, là một đế hoàng lại không thể không tự tay gϊếŧ chết người hắn yêu, trở nên thống khổ cả đời, hiện thời, hắn rốt cuộc được giải thoát rồi...”
Mọi người: “......” Toàn bộ ôm tim ngã xuống, nếu đế hoàng biết, sẽ đâm chết bọn họ...
Trương Khởi Khởi: “......” Không ngờ còn có bí mật như vậy!
Nhưng cô vẫn châm chước nói, “Chuyện cho tới bây giờ, ngươi có tính toán gì không?”
Người trên cây nhìn cô một cái, ánh mắt tang thương như đã nhìn thấu hồng trần, “Không biết! Ta chỉ cầu một chỗ, an ổn vượt qua cuộc đời còn lại...”
”Trẫm muốn phong ngươi làm đại nguyên soái, ngươi thấy thế nào?”
Cục cưng tò mò quay đầu, hỏi: “Đại nguyên soái là gì?”
Trương Khởi Khởi nghĩ một lát rồi giải thích: “Chính là quan viên nắm giữ quân đội, cấp bậc cao nhất, nắm giữ quân đội cả nước...”
Còn chưa giải thích xong, cục cưng tò mò liền vỗ tay nói: “Được được!”
Trương Khởi Khởi: “... Vậy ngươi xuống dưới, nhận sắc phong!”
Cục cưng tò mò trượt xuống ngay lập tức, chạy đến trước mặt Trương Khởi Khởi, mắt to ướt sũng nhìn cô.
Trương Khởi Khởi làm bộ làm tịch vươn tay viết hai chữ nguyên soái trên trán hắn, sau đó vô cùng khí phách vung bàn tay to: “Được rồi!”
Cục cưng tò mò sờ trán mình, có vẻ vô cùng cao hứng, Trương Khởi Khởi lại hỏi: “Ngươi tên là gì?”
”Hỏa Ly!” Lần này đáp lại vô cùng nhanh, Trương Khởi Khởi gật đầu, tiếp tục hỏi: “Hỏa Ly, hiện thời ngươi nắm giữ binh mã thiên hạ, ngươi có tính toán gì không?”
Chỉ thấy Hỏa Ly hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang tạo dáng, lấy giọng điệu vô cùng cao thượng nói: “Tiêu diệt nhân loại!”
Trương Khởi Khởi: “......”
Mọi người: “......”
Trương Khởi Khởi vừa sắc phong một đại nguyên soái, cảm thấy mình vẫn chưa có người tham mưu.
”Tôi là mỹ nữ, tôi là mỹ nữ...” Một tiếng ca quái gở bỗng truyền tới, Trương Khởi Khởi ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên cầu đối diện có một đống y tá chạy tới, mà các cô đang đuổi người...
”Ôi...” Trương Khởi Khởi kêu thảm thiết một tiếng, ôm mắt lui về sau vài bước, ngón tay run run: “Yêu nghiệt ở đâu ra! Ôi! Mù mắt chó của trẫm! Người tới... Người mau tới! Nguyên soái! Mau thay trẫm diệt con yêu nghiệt kia!”
Chỉ thấy người mà y tá đuổi là một người phụ nữ cao lớn thô kệch, béo núc ních, con mắt nhỏ đến nỗi nhìn không thấy, tóc khô vàng thưa thớt, trên mặt vẽ một đống như chữ gà bới, mặc một bộ váy ngắn, dưới sự phụ trợ của thịt béo, trông có vẻ thật xấu xí!
Hơn nữa cặp đùi thô to như cái eo của Trương Khởi Khởi lại đi một đôi tất lưới màu đen, từ lỗ thủng thịt béo căng lên như thịt ba chỉ, Trương Khởi Khởi vốn quen nhìn mỹ nhân, sao có thể chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, lúc này tựa như bị ngàn mũi tên nhọn đâm vào trái tim, thống khổ ngã xuống, liên tục gào thét “Mù mắt chó của trẫm, mù mắt chó của trẫm!”
Nguyên soái tân nhiệm Hỏa Ly đầu tiên là ngẩn người, vừa nhận chức nên còn chưa quen với xưng hô này, sau khi phản ứng kịp, lập tức lòng đầy căm phẫn giơ nắm đấm: “Vâng!”
Sau đó quát to một tiếng: “Yêu nghiệt, xem bản nguyên soái thay hoàng thượng diệt ngươi!”
Đồng thời chạy nhanh tới, chuẩn bị diệt người phụ nữ béo!
Mắt thấy thảm kịch sẽ phát sinh, các y tá thảm thiết hô to, “Đừng mà, hoàng tử! Đó là vị hôn thê của ngài!”
Trương Khởi Khởi: “......” Cô cố gắng nhìn người phụ nữ béo, cuối cùng vẫn ôm tim ngã xuống, nếu cô là Hỏa Ly thì đã chết sớm cho xong chuyện!
Hỏa Ly nghe không vào, hét lớn một tiếng, “Yêu nghiệt, nhận lấy cái chết!”
Sau đó đấm “bốp” một cái vào cái eo thô như thùng nước của người phụ nữ béo.
Người phụ nữ béo vốn đang khoan khoái hát ca bỗng ôm bụng ngã xuống, mặt nhăn nhó, cô chỉ vào Hỏa Ly, thương tâm muốn chết, “Anh... Anh...”
Hỏa Ly cười ha ha, “Yêu nghiệt! Biết sự lợi hại của bản nguyên soái rồi chứ!”
Người phụ nữ béo ôm bụng tuyệt vọng kêu to, “Cho dù trong bụng tôi không phải là con anh, vì sao anh lại ngoan độc đối với tôi như vậy? A... Con của tôi, con của tôi!”
Trương Khởi Khởi và Hỏa Ly đều sửng sốt, con mắt của Trương Khởi Khởi đã sắp lồi ra, Hỏa Ly lại có con... có con... với người phụ nữ này.
Các y tá tiến lên đè lại người phụ nữ béo, bảy miệng tám lời khuyên: “Được rồi hoàng phi, đừng diễn nữa...” Sau đó vài người ra sức kéo người phụ nữ béo.
Người vừa rồi còn ôm bụng kêu to lúc này dùng giọng như gϊếŧ heo kêu lên: “Sàm sỡ, sàm sỡ!”
Sau đó Trương Khởi Khởi liền nghẹn họng nhìn trân trối thấy vài y tá ra sức, quần áo của người phụ nữ béo kia... Không đúng, là một tấm da, toàn bộ bị lột ra! Lộ ra một mỹ nhân mặc đồ bệnh nhân, tóc dài phất phới, dáng người yểu điệu còn đang giãy giụa.