Chàng Trai Ở Cạnh Tôi Năm Mười Bảy Tuổi

Chương 23: Hóa ra cậu chưa từng xóa kết bạn với tôi

Ôn Chước nhớ lại lần trước không qua nổi môn sinh học, cuối cùng có chút gấp gáp. Cô bắt đầu đọc sách sinh học từ đầu, ghi chép kiến thức vào sổ tay và hẹn Phạm Ỷ Vân cùng đi mua sách bài tập bổ trợ.

Nhưng với môn tự nhiên, nếu không hiểu thì đúng là không hiểu, có nghĩ thế nào cũng không ra. Chỉ có thể đọc sách thêm, nhưng hiệu quả vẫn rất thấp.

Phạm Ỷ Vân nằm bò ra bàn, ngửa mặt thở dài: “Giá mà có ai dạy cho tụi mình thì tốt biết bao.”

Phí Dương cũng đang đau đầu với bài tập hóa học, nói: “Ai bảo tụi mình không quen biết mấy người giỏi giang đó.”

Cậu nói “người giỏi” là ám chỉ vài học sinh đứng đầu trong lớp.

Lớp 17 vốn là lớp trọng điểm của khối tự nhiên năm hai, học sinh trong lớp đều có thành tích xuất sắc. Những người đứng đầu lớp thường nằm trong top đầu toàn khối.

Tiếc rằng ngoài Ôn Chước, Phí Dương và Phạm Ỷ Vân cũng không có nhiều bạn bè trong lớp. Không khí ở đây không giống như các lớp bình thường, nơi mọi người dễ dàng kết bạn. Ở đây, ai cũng nhìn vào thành tích để giao du, khiến ba người ngồi cuối lớp chỉ biết co cụm trong vòng tròn của chính mình.

Ôn Chước nhấp một ngụm nước ấm, vô thức nhìn về phía chỗ ngồi của Giang Gia Ngôn.

Lần cuối cùng cô nói chuyện với Giang Gia Ngôn là hơn hai mươi ngày trước. Dù cùng một lớp, hai người vẫn tránh không nhìn nhau.

Hộp sữa ngọt mà Giang Gia Ngôn để vào ngăn bàn của cô lần đó, không biết là cậu uống hay đã vứt đi, trở thành sợi dây cuối cùng liên kết giữa họ.

Không bị Lý Thiên Nham làm phiền, buổi tối của Ôn Chước yên tĩnh hơn rất nhiều. Cô làm xong bài tập vẫn có thời gian chơi điện thoại trước khi ngủ.

Suýt nữa thì Lý Thiên Nham đã giúp cô bỏ được thói quen chơi điện thoại trước khi đi ngủ.

Nhưng Ôn Chước không ngờ, chỉ được vài ngày yên tĩnh, Lý Thiên Nham lại tìm đến vào tối thứ bảy.

Điện thoại của cô hiện thông báo rằng Lý Thiên Nham đã thêm cô làm bạn. Ôn Chước tưởng mình nhìn nhầm, mở ra xem thì thấy cậu ta gửi tin nhắn.

Lý Thiên Nham: ?

Lý Thiên Nham: Hóa ra cậu chưa từng xóa kết bạn với tôi?

Ôn Chước: Cái gì?

Lý Thiên Nham: Không có gì, tôi cứ tưởng trước đó cậu từ chối tôi, không ngờ cậu vẫn giữ tôi trong danh sách bạn bè.

Ôn Chước không hiểu cậu ta nói gì, cũng không biết tại sao thông báo kết bạn lại đột nhiên xuất hiện mà không cần cô đồng ý.

Sợ rằng cậu ta sẽ lại bắt đầu gửi một loạt tin nhắn vô dụng, cô vội nói: “Tôi phải đi ngủ rồi, chúc ngủ ngon.”