Ý nghĩ này vừa xuất hiện, cô ấy suýt chút nữa nôn ngay tại chỗ.
Phải là người nghĩ quẩn đến mức nào mới yêu phải người phụ nữ độc ác như Tiêu Trầm Ngư chứ!
Tần Lệ không ở lại lâu, lễ phép xa cách để lại vài câu khách sáo, cũng không cho Tiêu Nguyên Li cơ hội giữ lại, bèn rời đi.
Nhẹ nhàng đóng cửa lại, cô không nhịn được quay đầu nhìn về phía phòng bên cạnh.
Cô trằn trọc khó ngủ, Tiêu Trầm Ngư lại nhàn nhã như công chúa, giờ khắc này Tiêu Trầm Ngư nhất định đang mơ đẹp nhỉ?
Nghĩ đến dáng vẻ hống hách ngang ngược hận không thể giẫm lên đầu tất cả mọi người của Tiêu Trầm Ngư, sắc mặt cô càng thêm khó coi.
Vốn tưởng rằng Tiêu Nguyên Li sẽ là đồng bọn cùng một chiến tuyến, nào ngờ Tiêu Nguyên Li lại có tâm tư không thuần khiết với Tiêu Trầm Ngư, xem ra cô phải đánh giá lại Tiêu Nguyên Li rồi.
Hệ thống miêu tả những chuyện kiếp trước vô cùng sinh động, mặc dù ký ức của Tiêu Trầm Ngư có thiếu sót, vẫn sinh ra oán khí quá mức với đôi uyên ương khổ mệnh ở phòng bên cạnh.
Qua màn trải nghiệm sửa chữ vừa rồi, hệ thống kính nể cô ra mặt.
Lúc trói định tưởng rằng đây là một kẻ điên, hóa ra vẫn là một kẻ điên độc ác.
Tiêu Trầm Ngư xuống giường đi đến cửa, lặng lẽ mở hé cửa, chuẩn bị rình mò động tĩnh bên cạnh.
Tận tai nghe thấy đối tượng mập mờ trong giấc mơ gọi tên kẻ thù, tâm trạng của Tần Lệ thế nào không biết, nhưng tâm trạng của Tiêu Trầm Ngư có thể nói là vô cùng mỹ mãn.
Cô phải thưởng thức kiệt tác của mình thật tốt.
Chỉ là thời cơ không thích hợp, Tần Lệ đã ra khỏi phòng Tiêu Nguyên Li, bóng lưng tiêu điều, đi qua hành lang, xuống cầu thang.
Tiêu Trầm Ngư lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Lệ, cho đến khi bóng lưng Tần Lệ biến mất.
Cô vẫn chưa thỏa mãn đóng cửa lại, nằm trở lại giường: “Thật đáng tiếc, không nhìn thấy người phụ nữ độc ác kia khóc."
Hệ thống: "............" Rốt cuộc ai độc ác hả.
Đối với lần trải nghiệm sửa chữ này, Tiêu Trầm Ngư đưa ra đánh giá khá cao, đồng thời đưa ra yêu cầu tiếp tục hợp tác.
Hệ thống thấy cô đã rơi vào bẫy, ra vẻ ta đây: “Cái này ấy mà."
"Quy tắc đã nói rất rõ ràng rồi, muốn sửa kịch bản, thì phải có được độ hảo cảm của nữ chính. 6.6 độ hảo cảm có thể sửa một chữ trong nguyên tác, 66.6 có thể sửa một thành ngữ, nhưng quyền hạn giai đoạn này chỉ giới hạn ở lời thoại, chỉ khi nào tổng độ hảo cảm đạt 1000, mới có thể sửa lời dẫn truyện."
Tiêu Trầm Ngư tính nhẩm vài giây, khuôn mặt xinh đẹp lập tức méo mó: "Anh đây là quá độc ác rồi?"
Hệ thống rất cưng chiều nói: "Tùy cô."
Tiêu Trầm Ngư nói: "..............."
Đây rõ ràng là một cuộc mua bán đen tối, Tiêu Trầm Ngư lòng dạ xấu xa, nhưng đầu óc lại không đến nỗi nào, ban đầu không muốn đồng ý.
Hệ thống dùng chế độ Ngạo Thiên dỗ dành cô một lúc, thấy hiệu quả không lớn, bắt đầu giảng đạo lý từ góc độ lợi ích: “Trùng sinh là do hệ thống can thiệp, sửa kịch bản hệ thống ngừng vận hành, vậy thì cốt truyện sẽ phát triển theo hướng ban đầu, hơn nữa là - phát triển với tốc độ gấp bội."
Tiêu Trầm Ngư cười lạnh: "Tôi là Lan Đại, không phải Hạ Đại."
Hệ thống bình tĩnh nói: "Cô biết thế nào là phát triển với tốc độ gấp bội không? Tiếp theo, cô sẽ cảm thấy thời gian trôi qua rất rất nhanh, tất cả những chuyện xảy ra với cô đều giống như nhiệm vụ, ký ức của cô có thể dừng lại ở màn minh tranh ám đấu với Tiêu Nguyên Li, nhưng câu chuyện hiện thực đã đến phần cô bị Tần Lệ giấu trong nhà vàng rồi."