Edit: Mì
Hoá ác ma?
Oa, cô có phải là đã chơi quá trớn không. Mà thôi, mặc kệ là thế nào, thấy thoải mái là được.
Đã làm một lần, Kirihara Akaya đương nhiên không giống như lần đầu tiên mà không tìm thấy chỗ cần vào. Dươиɠ ѵậŧ đảo nhập vào sâu trong mật huyệt của Hoa Nhiễm, dường như nảy sinh ác độc mà dùng sức thọc vào rút ra, mỗi một lần Hoa Nhiễm đều có thể nghe thấy tiếng tinh hoàn đánh vào cửa huyệt của của mình.
"Sâu quá..." Hoa Nhiễm hướng lên trên đĩnh động thân thể, làm cho côn ŧᏂịŧ có thể cắm vào sâu hơn một chút, "Dùng sức thao tôi... Akaya côn ŧᏂịŧ lớn thật tốt..."
Thiếu nữ càng kêu rên Kirihara Akaya càng không có biện pháp khống chế được cảm xúc của chính mình.
Hắn vừa mạnh mẽ thọc vào rút ra phía dưới, lại vừa cắn vào cặρ √υ' không ngừng đong đưa ở phía trên của Hoa Nhiễm.
Nhũ thịt non mềm bị hắn mυ'ŧ vào rồi ngậm lấy ở trong miệng, đầu lưỡi lướt qua đầṳ ѵú, giống như vừa rồi cô đã làm cho hắn, càng thêm thô bạo mà dùng hàm răng cắn lấy đầṳ ѵú của cô.
"Akaya... Vυ' thật thoải mái...." Hoa Nhiễm ôm lấy đầu tóc mềm mại của Kirihara Akaya rêи ɾỉ nói, "Vυ' còn lại cũng thật là khó chịu... Akaya cậu mau sờ sờ nó...."
Yêu cầu như vậy Kirihara Akaya tất nhiên sẽ thỏa mãn cô.
Hắn duỗi tay nắm lấy cái vυ' còn lại, ra sức nhào nặn, vuốt ve nó như là nhào đất dẻo cao su.
Phía trên và phía dưới cùng bị đùa bỡn thô bạo, ở trên giường, Hoa Nhiễm cảm thấy chính mình sắp đạt tới kɧoáı ©ảʍ cao trào. Cô ngửa đầu nhìn trần nhà, há miệng vươn đầu lưỡi ướŧ áŧ phấn nộn ra, không ngừng rêи ɾỉ.
"Muốn chết... Bị côn ŧᏂịŧ lớn của Akaya thao hỏng rồi... A a a a... Núʍ ѵú bị cắn rớt..."
"Bị côn ŧᏂịŧ thao đến đi... A a..."
Một cổ dâʍ ŧᏂủy̠ từ huyệt khẩu bắn ra trong tiếng thét chói tai của Hoa Nhiễm, nhưng chuyện này vẫn chưa có kết thúc, Kirihara Akaya sau khi hoá ác ma thì dù là thể lực hay là sức chịu đựng đều tốt đến đáng sợ.
Côn ŧᏂịŧ nóng cháy cứng rắn vẫn còn chôn trong thân thể Hoa Nhiễm, nó không biết mệt mỏi mà vẫn thọc vào rút ra, tiểu huyệt lúc cao trào liền co chặt, tầng tầng lớp lớp thịt mềm mấp máy hút lấy côn ŧᏂịŧ làm hắn thoải mái mà buông đầṳ ѵú đang ngậm trong miệng ra, sau đó duỗi hai tay chụp lấy mông cô rồi càng mạnh mẽ mà thao đến mức hai vυ' cũng rung động theo cơ thể.
"Thoải mái không? Côn ŧᏂịŧ tôi thao cô thoải mái lắm sao?"
"Thoải mái... Akaya côn ŧᏂịŧ lớn thao đến tôi thật thoải mái..."
"So với đội trưởng và phó đội trưởng thì sao?"
"Ngô ngô... Đều thoải mái..."
Không có một chút hài lòng nào khi nghe thấy đáp án như vậy, Kirihara Akaya ác ma ôm lưng Hoa Nhiễm, vừa bế cô lên vừa thao cô.
"Vì sao lại làm cùng bọn họ?" Hắn ôm Hoa Nhiễm để lưng cô tựa lên trên cửa, đôi tay nâng mông cô liền bắt đầu gắng sức làm cô, "Vì sao không tìm tôi? Vì sao không từ mà biệt? Vì sao không nghe điện thoại của tôi? Sao đi rồi liền không để lại chút tin tức?"
Ván cửa theo động tác của hai người mà phát ra âm thanh loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng, Kirihara Akaya một chút lại một chút đem côn ŧᏂịŧ nhét thật sâu vào trong hoa huyệt, sâu đến tử ©υиɠ mà thao Hoa Nhiễm.
"Thực xin lỗi... Akaya thực xin lỗi..." Hoa Nhiễm duỗi tay vuốt ve gương mặt Kirihara Akaya, hôn lên môi hắn.
Hắn mới không cần nghe ba chữ "thực xin lỗi" này , hắn chỉ muốn biết trong lòng cô rốt cuộc là có bóng dáng của hắn hay không.
Kirihara Akaya đem côn thịt chôn sâu ở tiểu huyệt Hoa Nhiễm, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng rót vào tử ©υиɠ của cô. Bất quá trận yêu đương này vẫn chưa có kết thúc, trong lúc hắn bắn tinh côn ŧᏂịŧ nửa mềm lại nhanh chóng theo cái hôn môi quấn quít của hai người mà tiếp tục cương cứng lên.
"Akaya tϊиɧ ɖϊ©h͙ hảo bổng... Tiểu huyệt thật thoải mái..." Hoa Nhiễm rút đầu lưỡi đang cùng Kirihara Akaya triền miên bên nhau ra, ngửa đầu về phía sau kêu lên, "Thật tốt..."
"Tao huyệt ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ rất vui vẻ sao?"
"Vui vẻ..."
Thiếu niên đột nhiên rút côn ŧᏂịŧ ra, đem Hoa Nhiễm ném ở trên giường. Hắn ngồi xếp bằng ngồi ở trên sàn nhà, đầu đối diện hai chân Hoa Nhiễm nhìn tiểu huyệt đang chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ .
"Thật là tiểu tao hóa thiếu thao." Kirihara Akaya cười ác ý, đem ngón tay vươn vào trong tiểu huyệt Hoa Nhiễm rồi bắt đầu thô bạo mà moi đào lên.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà cùng dâʍ ŧᏂủy̠ bị hắn không chút ôn nhu dùng ngón tay moi ra toàn bộ. Trước nay hắn chưa từng nhìn kỹ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của thiếu nữ nên hắn cứ như vậy mà thoải mái mà nghiên cứu cái phía trước mặt hắn, làm miệng lưỡi Kirihara Akaya có chút cảm giác khô nóng.
"A... Không cần liếʍ tiểu huyệt..."
Cửa huyệt truyền đến xúc cảm ấm áp làm Hoa Nhiễm muốn kẹp chặt hai chân, nhưng hai đùi cô lại bị Kirihara Akaya gắt gao đè lại mà mở rộng ra, nếu chỉ dựa vào năng lực bị chế trụ hiện tại của cô thì căn bản là không khép được.
"Đầu lưỡi không cần... Akaya... Không cần..."
Hoa Nhiễm có thể cảm giác được môi của thiếu niên đang dán lên hai cánh hoa của cô, đầu lưỡi không hề có kết cấu mà đảo qua hoa hạch rồi chui vào tiểu huyệt, hơn nữa còn không ngừng đem dâʍ ŧᏂủy̠ của cô moi ra ngoài .
"Thật thoải mái... Tiểu huyệt bị liếʍ đến thật thoải mái..." Loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác biệt này làm Hoa Nhiễm nhanh chóng chuyển từ kháng cự sang hưởng thụ, cô thậm chí bắt đầu ưỡn eo đưa tiểu huyệt lên trên để nó càng ép sát vào môi cùng đầu lưỡi của Kirihara Akaya, "A a a..... Không cần..... Cắn hoa hạch... Muốn chết..."
Hoa hạch bị cắn, loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này làm thân thể Hoa Nhiễm đột nhiên cong lên, căng chặt, theo sau là một lượng lớn da^ʍ thuỷ theo cửa huyệt chảy ra rồi trực tiếp chảy vào trong miệng Kirihara Akaya.
Như là được uống nước giải khát, trong lúc cao trào hoa huyệt càng thêm mẫn cảm bị Kirihara Akaya mυ'ŧ vào lại chảy ra thật nhiều da^ʍ thuỷ mà toàn bộ đều bị hắn nuốt trọn.
Miệng lưỡi khô nóng nhờ vậy mà tốt hơn hẳn, lúc này hắn mới đứng dậy, ở mép giường túm lấy hai cái đùi của Hoa Nhiễm, đẩy côn ŧᏂịŧ lớn đầy kín gân xanh nguyên cây cắm vào tiểu huyệt ướt đẫm của cô.
"Thích tôi thao cô như vậy sao?"
"Tiểu tao huyệt ngứa về sau chỉ có thể tới tìm tôi, tôi nhất định sẽ dùng côn ŧᏂịŧ lớn thao chết cô, làm cô đến chết."
"Cho dù là đội trưởng hay phó đội trưởng cũng không được, cô là của tôi."
"Tiểu huyệt của cô cũng là của tôi."
Bị cảm xúc bạo ngược dẫn đường, Kirihara Akaya nói ra rất nhiều điều không nên nói, những lời này lại theo cánh cửa có hiệu quả cách âm vô cùng không tốt mà xuyên qua rõ ràng từng chữ một, truyền vào trong tai hai người đang ở phòng khách .
"Quá lơi lỏng!"
Sanada Genichirou đen mặt. Từ lúc cánh cửa bắt đầu bị rung động đến loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng, hắn liền như muốn vọt vào, nhưng chính là bị Seiichi Yukimura ngăn cản. Nghe thanh âm thì có thể biết tên hỗn đản Akaya này rốt cuộc làm có bao nhiêu thô bạo.
Ngồi ở trên sô pha nhìn có vẻ an nhàn điềm tĩnh, tâm tình tốt đẹp của Seiichi Yukimura không biết đã chạy đi đâu, hắn gõ gõ bàn trà sau đó nhìn Sanada Genichirou nói: "Bắt đầu từ ngày mai, Akaya cần được huấn luyện gia tăng gấp hai hiện tại ... Không, nên là gấp ba."
"Vừa lúc, tôi cũng nghĩ như vậy."
Mà lúc này, Kirihara Akaya ở bên trong vẫn không hề biết chuyện gì, vẫn chuyên tâm mà đổi các loại tư thế thao Hoa Nhiễm —— tương lai hắn ở câu lạc bộ tennis, khẳng định là sẽ không có bất kì chuyện tươi sáng nào đáng nói.