Tổng Mạn: 100 Tư Thế Thoả Mãn Nguyện Vọng

Chương 19: Lương tâm đáng yêu của Băng đế Ootori Choutarou (H)

Edit: Mì

Beta: Su

Ootori Choutarou gật đầu rồi chăm chú nhìn Hoa Nhiễm, cho dù thẹn thùng đến mức cả hai vành tai đều đã đỏ ửng lên nhưng anh cũng không rời mắt. Anh không muốn khiến Hoa Nhiễm hiểu lầm là anh không thích cơ thể của cô.

Nhưng gật đầu thì gật đầu vậy thôi chứ Ootori Choutarou không biết bản thân nên tiếp tục như làm gì .

"Hoa Tử, tôi không biết..."

"Vuốt ve thân thể thϊếp." Hoa Nhiễm cười kéo tay Ootori Choutarou đặt chúng lên ngực mình: "Nó muốn chàng."

Hai tay vừa vặn bao bọc hai luồng thịt mềm mại lại, đầṳ ѵú không ngừng mổ vào lòng bàn tay của Ootori Choutarou, anh không nhịn được mà run rẩy một chút, sau đó thật cẩn thận bắt đầu vuốt ve chúng, động tác nhẹ nhàng như sợ làm đau Hoa Nhiễm.

"Choutarou sao có thể đáng yêu đến như vậy."

Ngoài việc cứ nhào nắn một cách nhẹ nhàng như vậy thì anh cũng không còn động tác nào khác, Hoa Nhiễm không nhịn được, ôm cổ anh rồi xoay người đè anh ở dưới thân: "Cứ xoa như vậy chắc phải chờ tới sáng mai, để thϊếp dạy cho chàng."

Nói xong cô liền hôn lên môi Ootori Choutarou, dùng đầu lưỡi cạy miệng anh ra tìm đầu lưỡi của anh rồi bắt đầu quấn lấy dây dưa, áo ngủ của thiếu niên cũng bị cô cởi ra trong lúc ôm hôn nồng nhiệt.

Thân hình lúc mặc quần áo không mấy cường tráng thế mà sau khi cởi ra lại săn chắc đến vậy.

Đôi tay nhẹ nhàng vỗ về cơ bụng rõ rệt, lưỡi của Hoa Nhiễm rời khỏi môi Ootori Choutarou rồi men theo cổ anh từng chút từng chút hôn xuống. Thiếu niên bởi vì khẩn trương mà căng chặt cổ, núʍ ѵú đứng thẳng, cơ bụng rắn chắc, dươиɠ ѵậŧ thô dài.

Nhẹ nhàng hôn lên môi anh như chuồn chuồn lướt nước, Hoa Nhiễm ngẩng đầu chớp chớp mắt nhìn Ootori Choutarou đang trong trạng thái chân tay đang luống cuống.

"Hoa Tử ——"

"Nguyện giao hết mọi chuyện cho thϊếp chứ?"

Ootori Choutarou cứng đờ nằm ở trên đệm, đôi tay khẩn trương túm chặt chăn, đỏ mặt gật gật đầu.

Quả nhiên, trừ Keigo Atobe ra thì những người còn lại đều là đứa trẻ ngoan và trong sáng, à loại thêm cả Seiichi ra nữa.

Thiếu niên sạch sẽ lần đầu tiên biết đến tìиɧ ɖu͙© khiến Hoa Nhiễm khá vui vẻ hôn lên côn ŧᏂịŧ to lớn của anh, sau đó vươn đầu lưỡi nhỏ nhắn quấn lên thân gậy mà liếʍ mυ'ŧ. Đầu dươиɠ ѵậŧ màu hồng nhạt bị liếʍ đến sáng lấp lánh, Hoa Nhiễm tiếp tục từ từ liếʍ thẳng đến gốc rễ xong liền ngậm lấy hai viên tinh hoàn vào trong miệng và không ngừng liếʍ mυ'ŧ.

"Hoa Tử ——" Giọng Ootori Choutarou run rẩy, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ và thoải mái chưa từng có từ dươиɠ ѵậŧ truyền đến làm anh hơi bối rối.

Từ trong miệng phun tinh hoàn của thiếu niên ra, Hoa Nhiễm ôn nhu đáp lại: "Thϊếp ở đây."

"Thật kỳ lạ."

"Choutarou chưa từng tự mình sờ qua sao?"

"Tôi chưa từng làm chuyện như vậy..." Ootori Choutarou ngượng ngùng lắc lắc đầu, đồng thời khẩn trương nhìn chằm chằm đôi mắt Hoa Nhiễm, lo sợ cô sẽ ghét bỏ mình.

Trong mắt hiện lên chút ngoài ý muốn, Hoa Nhiễm cười nhạt nói: "Thϊếp rất vui vẻ khi có được lần đầu tiên của Choutarou."

Đứng dậy, cô nắm lấy côn ŧᏂịŧ nóng bỏng cứng rắn của Ootori Choutarou, dưới ánh mắt tò mò và thẹn thùng của anh, cô nhét nó vào trong tiểu huyệt đã sớm ướt dầm dề của mình.

"Ân ——"

Từng múi thịt mềm ấm áp nhanh chóng mυ'ŧ chặt côn ŧᏂịŧ, kɧoáı ©ảʍ làm người khác run rẩy khiến Ootori Choutarou bắt đầu vô thức nâng hông đẩy về trước nỗ lực tìm kiếm cảm giác càng thoải mái hơn.

"Hoa Tử, thật thoải mái."

Côn ŧᏂịŧ thô dài bởi vì lòng tham của Hoa Nhiễm mà ngay lúc cô ngồi xuống trong nháy mắt đã cắm nguyên cây vào, qυყ đầυ xuyên qua tiểu huyệt tràn ngập dâʍ ŧᏂủy̠ để ở trước cửa tử ©υиɠ, Ootori Choutarou lại lần nữa đưa đẩy càng làm qυყ đầυ tách cửa tử ©υиɠ ra chen vào chỗ sâu hơn.

"Quá sâu ——" Cảm giác tê dại từ cửa tử ©υиɠ truyền tới làm Hoa Nhiễm suýt chút không chịu nổi mà gục ở trên người Ootori Choutarou: "Tiểu huyệt của thϊếp sắp bị côn ŧᏂịŧ lớn của Choutarou thọc xuyên."

Chưa bao giờ nghe qua lời nói dâʍ ɭσạи khiến Ootori Choutarou sinh ra một cảm giác xúc động kỳ quái. Bị bản năng chi phối, anh đặt tay lên cặp đùi mịn màng bóng loáng của Hoa Nhiễm, nhìn chỗ kết hợp của hai người và bắt đầu di chuyển côn ŧᏂịŧ:

"Hoa Tử, tôi làm như vậy đúng không?"

"Ân ân —— cứ tiếp tục hung hăng dùng côn ŧᏂịŧ lớn làm tiểu huyệt của thϊếp như vậy đi, a —— tiểu huyệt bị Choutarou làm rất thoải mái ——"

Theo nhịp điệu của Ootori Choutarou, Hoa Nhiễm đong đưa cơ thể lên xuống làm côn ŧᏂịŧ không ngừng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt, đồng thời di chuyển cái tay đang đặt trên đùi mình của anh đến miệng huyệt: "Ân —— đây là hoa hạch, xoa xoa nó sẽ làm thϊếp càng thêm thoải mái."

"Hoa Tử..."

Những từ ngữ da^ʍ uế đó Ootori Choutarou chưa nói ra miệng được, nhưng anh vẫn nghe lời bắt đầu chà sát hoa hạch của thiếu nữ.

Trong mắt anh toàn là cảnh tượng từng thớ thịt mềm trong tiểu huyệt của Hoa Nhiễm bị côn ŧᏂịŧ của anh kéo ra đút vào. Chỗ giao hợp không ngừng vang lên tiếng bạch bạch bạch, dâʍ ŧᏂủy̠ theo khe hở liên tục chảy lên tay và bụng của anh, da^ʍ mĩ đến mức làm người ta mặt đỏ tai hồng.

"Thật thoải mái, thϊếp sắp không được rồi ——"

Trong khi Ootori Choutarou không ngừng thọc vào rút ra và xoa nắn, Hoa Nhiễm rêи ɾỉ, thân thể đột nhiên căng chặt rồi cúi người hôn lên môi anh.

Tuy rằng côn ŧᏂịŧ bị tiểu huyệt cắn chặt đến mức khiến Ootori Choutarou suýt chút nữa phát ra tiếng rêи ɾỉ, nhưng anh vẫn lập tức dừng động tác lại ngay xong đè bả vai Hoa Nhiễm và lo lắng hỏi: "Hoa Tử, cô không sao chứ? Có phải tôi làm sai chỗ nào rồi hay không?"

Kɧoáı ©ảʍ cận kêg cao trào lại bị ngưới dưới thân đột ngột chặn lại, tuy biết anh chịu đựng không dễ dàng gì, cũng biết là do anh quan tâm đến mình, nhưng Hoa Nhiễm thực sự rất muốn cắn anh.

Nghĩ như vậy, Hoa Nhiễm nhìn chằm chằm khuôn mặt ngây thơ vô tội đang lo lắng của anh rồi trực tiếp cắn anh một phát.

"Đau quá ——"

Ootori Choutarou che đôi môi vừa bị cắn lại và nhìn chăm chú vào Hoa Nhiễm một cách đáng thương trông giống như một chú chó nhỏ đang bị phạt đứng: "Hoa Tử, có phải tôi làm cô bị đau rồi đúng không?"

"Không phải!" Hoa Nhiễm tức giận nhưng cẫn hôn hôn lên đôi môi vừa bị cắn rách của Ootori Choutarou, sau khi u oán nhìn vết thương nhanh chóng đóng vảy lại cô mới tiếp tục nói: "Thϊếp vừa rồi chỉ là quá thoải mái."

Lập tức hiểu rõ vì sao Hoa Nhiễm lại tức giận đến mức cắn mình, Ootori Choutarou tỏ vẻ hối lỗi xong liền nâng hông cắm côn ŧᏂịŧ lại lần nữa vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt.

"Tôi... Thực xin lỗi, tôi lập tức bắt đầu một lần nữa."

Thở phào một hơi, Hoa Nhiễm lần này không ngồi dậy nữa mà là để thân thể vô cùng mềm mại của mình nằm sấp ở trên người Ootori Choutarou, sau đó đặt tay anh lên hai vυ' của mình.

"Nơi này cũng muốn được Choutarou yêu thương." Giọng cô nghe như là đang làm nũng, nhưng thực tế lại vô cùng gợϊ ȶìиᏂ.

"Ân... Ân..."

Bị ánh mắt quyến rũ của Hoa Nhiễm nhìn chằm chằm, Ootori Choutarou cảm thấy yết hầu trở nên khô nóng.

Hoàn toàn không có cách nào bình tĩnh để suy nghĩ, anh vuốt ve hai luồng vυ' trắng nõn mềm mại sắp dính vào ngực mình, côn ŧᏂịŧ dưới sự hỗ trợ của thắt lưng mạnh mẽ bắt đầu thọc vào rút ra một cách mãnh liệt. Thân thể thiếu nữ đang nằm trên người anh theo từng cú va chạm lên xuống của anh mà không ngừng đung đưa, nơi chỗ kết hợp liên tục có bạch dịch da^ʍ mĩ vẩy ra, miệng huyệt bị côn ŧᏂịŧ thô to hoàn toàn tách rộng ra.

"Sắp bị làm chết —— a a —— Choutarou nhanh thêm một chút —— dùng côn ŧᏂịŧ lớn làm chết thϊếp ——"

"Hoa Tử ——"

Ootori Choutarou kêu tên Hoa Nhiễm, duỗi tay ôm lấy cô rồi vội vàng hôn lên môi cô, sau đó mạnh mẽ nhấn hông về phía trước ép sát phần gốc rễ của côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt Hoa Nhiễm.

Nguyên cây dươиɠ ѵậŧ thô dài bị Ootori Choutarou chôn sâu vào trong tiểu huyệt Hoa Nhiễm, qυყ đầυ không ngừng khai phá cửa tử ©υиɠ rồi chen vào chỗ sâu nhất, kɧoáı ©ảʍ dâng trào, Ootori Choutarou liền bắn hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào trong, mà Hoa Nhiễm ngay lúc tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng bắn vào cũng đã cùng anh đạt tới cao trào.

"Hoa Tử!"

Ootori Choutarou đang thở phì phò đột nhiên ôm Hoa Nhiễm xong xoay người đè cô ở dưới thân.

Ngay lúc Hoa Nhiễm cho rằng anh còn muốn làm thêm một lần nữa thì thiếu niên lại tỏ vẻ cực kỳ khẩn trương rút côn ŧᏂịŧ đang trong tình trạng nửa mềm ra ngoài rồi ấn bả vai cô và nói: "Làm sao bây giờ Hoa Tử, tôi đã bắn vào trong rồi, tôi thực sự không nên bắn vào, thực xin lỗi..... Tôi lập tức đi mua thuốc cho cô!"

"Choutarou ——" Đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm lên trán của Ootori Choutarou, Hoa Nhiễm cười ôn nhu rồi nhìn chăm chú vào đôi mắt anh: "Thϊếp là u linh."

Sự thật gần như bị Ootori Choutarou quên mất này khiến anh sửng sốt hơn nửa buổi mới phản ứng lại.

"Hoa Tử sắp đi đầu thai sao?" Anh rất muốn cười ôn nhu chúc phúc cô, nhưng nét mặt anh lại trông giống như sắp khóc.

Ôm cổ Ootori Choutarou, Hoa Nhiễm ngẩng đầu hôn lên trán anh: "Bùa hộ mệnh của thϊếp sẽ luôn bảo vệ Choutarou, thϊếp sẽ luôn ở bên cạnh chàng."

"Chúng ta đây... vẫn còn được gặp lại nhau đúng không?"

Ootori Choutarou vẫn luôn duy trì tư thế quỳ bò duỗi tay cầm lấy bàn tay đang buông xuống của Hoa Nhiễm, mười ngón tay nắm chặt lấy nhau, anh ngóng nhìn thiếu nữ trông càng lúc càng trong suốt dưới thân.

Cuối cùng chỉ để lại cho anh những điểm sáng vàng lấp lánh trong không khí cùng một câu chào tạm biệt.

"Choutarou, hẹn gặp lại."

Hoa Nhiễm đứng lơ lửng trên không nhìn chăm chú vào thiếu niên đang ôm chăn khóc thầm phía dưới, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác áy náy.

"Mình thật đúng là một yêu quái tồi tệ đủ tư cách." Thở dài xong cô dứt khoát bay ra khỏi nhà.

"Rõ ràng rất dễ lừa gạt, nhưng vì sao mình lại không thấy vui vẻ?"

Sau khi trở lại bệnh viện, càng nghĩ càng cảm thấy không thoải mái, Hoa Nhiễm dứt khoát trực tiếp bay đến phòng bệnh của Seiichi Yurkimura, bôi lên trên mặt vài vết máu dọa người rồi chui vào ổ chăn của anh.

"Seiichi Yukimura ~~ tôi thật sự chết rất thảm a ~~~"

----

Choutarou thật sự là 1 Băng đế có lương tâm, cực kỳ ôn nhu.

Hoa Nhiễm: Tôi không vui, cho nên tôi muốn đi dọa Seiichi Yukimura!